Chương 1280: Kinh nghiệm

Đây là một toà bảo tháp tán phát ra khí tức hoang cổ, quanh tháp có nhiều đạo văn huyền ảo.

Quanh nó còn có một dòng ngân hà óng ánh lượn quanh, nhìn kỹ thì quang điểm lấp lánh trong ngân hà kia là từng kiện từng kiện đạo binh.

Cảnh tượng này có chút quen thuộc, Đường Kiếp cẩn thận suy nghĩ một chút, đột nhiên có lĩnh ngộ.

Đây không phải Bảo Xán Hà nhìn thấy lúc ngộ Đạo câu thông Thiên Đạo Pháp Luân sao?

Không, không đúng!
Đây không phải Bảo Xán Hà, bởi vì bên trong sông dù có vô số bảo vật lóng lánh đạo văn, lại không có một kiện nào Đường Kiếp từng thấy, từng nghe nói qua.

Đó là những bảo vật hoàn toàn xa lạ, khác xa đạo binh bên trong Bảo Xán Hà.

Đạo binh trong Bảo Xán Hà, hình thức khó lường, đèn cờ chuông lò tháp vòng chén trâm .., đủ loại bảo vật không thiếu gì cả, ngược lại đao thương kiếm kích không nhiêu, chất liệu đa số lấy kim loại ngọc bạch làm chủ.

Nhưng đạo binh trong tinh hà này hầu như đều là vũ khí, đao thương kiếm kích búa rìu câu xoa đủ loại tụ hội, hơn nữa đa số là cốt chất thạch chất, lấp loé đạo văn, huyền ảo bên trong khác những điều Đường Kiếp đã từng lý giải.

Phàm là người ngộ đạo sẽ có năng lực nhận biết nhất định với đạo binh.
Đường Kiếp mất đi đạo thân, không cách nào sử dụng đạo pháp, nhưng lý giải đối với bản chất đại đạo vẫn còn tồn tại. Nhưng khi hắn nhìn những đạo binh này lại không thể lý giải bất kỳ cái nào.

Điều này khiến Đường Kiếp cảm thấy kinh ngạc.

Chuyện gì thế này?

Nghi hoặc vẫn là nghi hoặc, Đường Kiếp tiếp tục bay đi.

Tháp kia nhìn gần mà thực xa, Đường Kiếp phải bay mười mấy ngày mới tới gần dòng tinh quang trường hà kia.

Dòng tinh quang trường hà này rộng lớn mênh mông, khoảng cách giữa mỗi một kiện đạo binh là hàng ngàn vạn dặm, bản thân mỗi kiện lớn như sơn nhạc.

Khi Đường Kiếp đi tới bên một toà thạch chuỳ đạo binh thì đạo văn trên thạch chùy kia đại phóng quang hoa, trên thạch chùy sơn phong xuất hiện vô số sinh mệnh hình thù kỳ lạ. Những sinh mệnh này hình thể tựa người, chỉ là màu da ám kim sắc, thân cao khoảng ba trượng, cũng có con cao lớn hơn, ước chừng khoảng bảy tám trượng, từng kẻ từng kẻ mặt xanh nanh vàng, dữ tợn như ma quái.

Vừa mới xuất hiện liền gầm thét lao tới Đường Kiếp.

Đường Kiếp không ngờ trên mỗi kiện đạo binh còn có sinh mệnh tồn tại, hơn nữa là loại sinh mệnh Đường Kiếp hoàn toàn chưa từng thấy qu, trong lòng kinh ngạc nhưng hạ thủ không chút khách khí. Một cỗ tiên phong tống xuất ra cuốn tới đám sinh mệnh ma quái kia.
Dù ở đây tu vi hắn giảm xuống mức Tử Phủ, nhưng cũng không phải tồn tại những ma quái kia có thể đối kháng. Dưới tiên phong tịch quyển, một đám ma quái liên tiếp chết đi.

Chỉ là những ma quái này cũng không úy kỵ, vẫn như tre già măng mọc xông tới, cứ như Đường Kiếp là sinh tử đại địch của chúng.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, một trận thiên đao vũ lạc cuốn qua, thế gian rốt cục thanh tịnh.

Làm Đường Kiếp chấn kinh là những ma quái này chết rồi, trên người mỗi con có năng lượng kỳ dị tràn vào thể nội Đường Kiếp. Đường Kiếp lập tức cảm thấy giống như ăn thần đan diệu dược, thực lực có chút đề thăng.
Phải biết hắn là Đại La Kim Tiên, lấy thực lực của hắn, mỗi một điểm đề thăng đều mang ý nghĩa tư nguyên như biển. Trên thực tế từ khi hắn lên tới cấp Đại La tới nay, chưa có lúc nào tu luyện cảm nhận được "Một chút đề thăng".

Từ góc độ Đại La Kim Tiên mà nói, sau lưng "một chút" này là tư nguyên cùng năng lượng tựa biển.

Một đám ma quái đã có năng lượng khủng bố như vậy, hơn nữa còn có thể bị hấp thu?

Ngay cả Đường Kiếp cũng chấn kinh.

Đây rõ ràng là giết quái lên cấp!
Rất lâu trước đây Đường Kiếp đã từng mơ mộng như vậy, mộng tưởng giết giết yêu thú đề thăng bản thân, còn gì sảng khoái hơn?

Đáng tiếc mộng chỉ là mộng, trong thế giới tu tiên không hề thực tế.

Không ngờ khi bản thân đạt đến nhân sinh đỉnh phong, cái gọi là "giấc mộng không hề thực tế" này lại có thể thực hiện?

Hơn nữa chỉ đơn giản như vậy!

Sao có thể có chuyện đó?

Đường Kiếp cảm thấy không thể tin được.
Là những ma quái này đặc thù? Hay do chỗ này đặc thù?

Đường Kiếp tạm thời không biết được, nhưng hắn cảm nhận được tu vi bản thân đã đề thăng.

Đáng tiếc giết chết những ma quái này xong lại không có ma quái mới xuất hiện, Đường Kiếp chỉ có thể kình lên thạch chuỳ trước.

Vào tay rất nặng.

Phải biết hắn là thể tu, lực lớn vô cùng. Hắn còn thấy nặng thì đám pháp tu kia đừng mơ dùng được nó một cách bình thường.

Cho tới đạo văn hiển hiện trên thạch chùy kia càng khiến Đường Kiếp không thể lý giải, chỉ cảm thấy những đạo văn trên hoàn toàn không thông, ngay cả đối mặt còn không thể tìm hiểu.

Nghiên cứu nửa ngày không rõ, Đường Kiếp thẳng thắn thử nghiệm Binh Tự Quyết, lại phát hiện Binh Tự Quyết không có tác dụng gì, chỉ có thể tiếc nuối rời đi. Còn thạch chuỳ kia cung bỏ đi không dùng, thực sự là quá lớn, mang theo cung không tiện.

Mấy ngày sau lại đi tới trước một cốt bổng cự đại.

Cốt bổng này nói là vũ khí không bằng nói là một cái xương đùi cự thú. Chỉ một cái xương đùi liền dài đến van trượng, không biết chân thân con thú này phải lớn thế nào rồi. Đường Kiếp không khỏi nhớ tới con Thôn Thiên Thú kia, hẳn xương đùi này dùng Thôn Thiên Thú chế tác?
Trên xương đùi cũng có nhiều đạo văn, cũng là thuộc loại xem không hiểu không thể lý giải.

Mà lúc Đường Kiếp nỗ lực thu lấy thì trên cốt bổng kia cũng tương tự xuất hiện vô số sinh mệnh kỳ lạ.

Lần này khác với ma quái lúc trước, đó là một loại sinh mệnh đầu to, sắc trạch kim hoàng, vóc người thấp bé hơn nhân loại bình thường mấy phần, từng kẻ còn cầm loan đao bằng xương xông tới.

Đương nhiên kết cục của đám người lùn này cũng giống những ma quái trước, cũng bị Đường Kiếp dùng một trận đao vũ kích sát toàn bộ. Nhưng công tâm mà nói, đám tiểu tử này mạnh hơn những ma quái lúc trước một chút, tuy thấp bé nhưng khá cứng rắn. Nếu như nói những ma quái kia thực lực tương đương với Thoát Phàm cảnh, như vậy đám người lùn này coi như đã tiến vào Thiên Tâm.

Đương nhiên, trước mặt Đường Kiếp, Thiên Tâm hay điểm tâm cung không có gì khác biệt, đều phải chêt.

Y như hắn mong đợi, đám tiểu tử này chết rồi cũng cung cấp cho Đường Kiếp năng lượng có thể trực tiếp hấp thu, khiến tu vi hắn tăng lên.

Lần này Đường Kiếp có thể xác định, hẳn là chỗ này quái lạ, bên trong thai nghén sinh mệnh, chỉ cần giết đi có thể trực tiếp đề thăng thực lực.

Nếu như mình đoán không sai, Binh Chủ đã tới nơi đây, như vậy có thể lý giải việc thực lực của hắn tăng tốc nhanh như thế.
Không cần những cái khác, chỉ cần đi đánh quái đã có thể đề thăng một cách khủng bố.

Giống trước, Đường Kiếp cũng từ bỏ thanh cốt bổng này tiếp tục tiến lên, trước sau lại gặp phải vài kiện đạo binh, không ngoại lệ, trên mỗi kiện đạo binh đều có lượng lớn sinh vật.

Những sinh vật này kỳ hình quái trạng, toàn bộ đều là sinh mệnh Đường Kiếp chưa từng nghe thấy, một mực lại hung hãn cường đại, sau khi bị giết chết có thể cung cấp lượng lớn năng lượng giúp Đường Kiếp đề thăng tu vi.

Vậy là tu vi của Đường Kiếp không ngừng đề thăng.

Không chỉ có tu vi đề thăng, cả thể phách của Đường Kiếp cung không ngừng đề thăng.

Hắn có thể cảm nhận thực lực thể tu vốn đã tu đến đỉnh phong, rất khó đề thăng được nữa, thời khắc này không ngừng hấp thu năng lượng lại một lần nữa kéo lên. Chỉ do không biết trên nữa là cảnh giới gì nên hắn không nói rõ được tình trạng hiện giờ, chỉ có thể xác định nếu như Cự Linh Vương ờ đây, không nhờ vào thực lực pháp tu, Đường Kiếp cũng có thể cùng Cự Linh Vương đại chiến một trận.

Nhưng càng đi về phía sau, thực lực của quái vật càng mạnh, năng lượng Đường Kiếp hấp thu cũng càng nhiều.

Đến lúc sau hầu như sinh vật trên một kiện đạo binh có thể cung cấp một phần trăm năng lượng.
Đây chính là một phần trăm của Đại La Kim Tiên, biết bao vàng bạc, đổi ở Đại Thiên Giới phải hơn mấy trăm ngàn năm mới có thể tu đến, nhưng ở đây chỉ cần giết chết một vào sinh vật không biết tên đã đạt được, ngay cả Đường Kiếp cũng cảm thấy khó tin.

Nhưng bản thân đề thăng là thực, hơn nữa hắn đã nhiều lần kiểm tra, cung xác nhận không có bất kỳ hậu hoạn nào, cách giải thích duy nhất chính là năng lượng của những sinh mệnh này cực khổng lồ, hơn nữa những năng lượng này cũng cực dễ bị hấp thu.

Nhưng đến một bước này, Đường Kiếp cung bắt đầu cảm thấy việc cất bước càng lúc càng gian nan.

Bởi vì quái vật trên đạo binh ngày càng cường đại.
Thời khắc này hắn đến trước một cái trống lớn.

Trống khổng lồ như tiểu tinh giới, mặt trên có núi non chập trùng, mơ hồ có thể thấy được sinh mệnh ở trong đó bôn đằng gầm rống, cường độ sinh mệnh của nó đã gần đến tiên thể.

Tiên thể của nơi này chính là Tiên Linh Chi Thể của phương diện thể tu, cũng chính là thực lực tương đương với cấp số Tử Phủ.

Một đống lớn quái vật cấp số Tử Phủ, nếu không phải thực lực thể tu của Đường Kiếp chưa từng suy yếu, căn bản không qua được. Dù vậy muốn tiêu diệt một đám ma quái này cung phí của Đường Kiếp không ít khí lực. Nhưng khi từng luồng từng luồng năng lượng khổng lồ kia tiến vào thể nội thì tất cả mệt mỏi của Đường Kiếp đều được tiêu trừ.
Tại sau khi hấp thu xong năng lượng nhóm ma quái này mang đến, Đường Kiếp đã từ Đại La sơ kỳ đề thăng đến Đại La hậu kỳ, chỉ cần hắn lại phá Chứng Đạo quan là có thể thành tựu Thánh Tiên.

Chuyện này trải qua việc Cửu Nạn lên cấp, với Đường Kiếp trong lòng đã có điều ngộ ra mà nói thì không phải việc khó.

Chẳng lẽ bản thân sắp ở trong không gian quỷ dị này lên cấp Thánh Tiên?

Đường Kiếp không khỏi nghĩ.

Nhưng muốn làm được phải tiếp tục tiến lên mấy lần nữa, tiêu diệt ma quái trên chí ít mười hai kiện đạo binh nữa mới được.
Lúc này khoảng cách giữa Đường Kiếp và tòa tháp kia đã rất gần.

Tính toán khoảng cách, khoảng cách giữa mình và tháp vừa vặn chênh lệch khoảng cách của mười hai kiện đạo binh.

"Trùng hợp như vậy sao?" Đường Kiếp không khỏi thì thầm một tiếng.

Đột nhiên trong lòng hơi động, ánh mắt Đường Kiếp híp lại.

Đây thật sự là trùng hợp sao?

Vì sao lại cảm giác trong cõi u minh có một loại sức mạnh đang hấp dẫn bản thân không ngừng đột phá, tiến tới?
Ý niệm này vừa nảy sinh thì không ngừng chuyển động trong lòng hắn.

Suy nghĩ chốc lát, Đường Kiếp đột nhiên cười nói: "Ta thật đần, đi thẳng tới cái tháp kia làm gì? Rẽ ngang mà đi không phải cung thế sao? Nếu như đạo binh càng đi vào trong càng cường đại thì dù ta là thể tu đỉnh phong cũng chưa chắc có thể thông qua. Không bằng dạo quanh phụ cận, đánh quái thăng cấp, đánh ở đâu không phải là đánh chứ?"

Đường Kiếp quả nhiên không tiếp tục bay hướng tháp kia, mà chuyển sang một hướng khác.

Bay không bao lâu, nhìn thấy một thanh rìu đá như phủ trăng sao, rộng rãi vô ngần. Trên búa có gai nhọn ma quái, dữ tợn hung lệ. Đường Kiếp lại phí chút sức lực diệt trừ những ma quái kia, lại phát hiện "Kinh nghiệm" đạt được càng mức càng hạ thấp.

"Thú vị."

Tiếp sau đó Đường Kiếp đi loanh quanh mấy chỗ, giết thêm nhiều ma quái, năng lượng ngày càng ít, về sau gần như không có.

"Đây là bức người ta phải thâm nhập sao?" Đường Kiếp nheo mắt lại.

Đúng vào lúc này, phương xa xuất hiện một đám người.