Chương 1273: Thiên Đạo Mê Cung

Chiến sự trong thiên không vẫn còn tiếp tục, tiên pháp hỗn loạn đan xen như pháo hoa thắp sáng tinh không.

Nhưng mà ngồi giữa lò lửa chiến tranh rừng rực này, Ngọc Thành Tử hoàn toàn không chú ý chiến sự. Hắn khép hờ hai mắt, Tứ Diện Toàn Tri Quan lấp lánh, đó là kết quả vận chuyển tới cực hạn.

Rõ ràng không chỉ huy chiến tranh lại toàn lực phát động Toàn Tri chi quan, chỉ có thể nói rõ vị Tiên Đế đại nhân này đang tiến hành một trận chiến không thể nhìn thấy nào đó.

Ở nơi mắt thường không thể chạm tới kia, thần niệm trong bóng tối vận hành, chuyển động, phá giải.
Đáng tiếc dù hắn hành sự bí ẩn thế nào, đối với người đã biết đáp án từ đầu mà nói, hành vi này chẳng hề có ý nghĩa gì.

Cửu Nạn vừa thi triển ma công ngăn trở Hồng Vũ Thiên Thần tiến công, đồng thời cười lạnh: "Thiên Đạo Mê Cung chính là lá chắn thiên nhiên do Thiên Đạo bố trí, đi về nơi không thể biết."

"Nơi nào không thể biết?" Vương Diêu hỏi.

"Biết rõ là nơi không thể biết, ngươi còn muốn hỏi?"

"Coi như ngươi không nói, ta cung có thể đoán được một ít. Nơi đó có thời cơ vượt qua Thiên Đạo, đúng không?" Vương Diêu trả lời.

Cửu Nạn liếc nhìn hắn, nói: "Là Đường Kiếp nói cho ngươi chứ gì?"

Vương Diêu cười hắc hắc: "Đúng thì sao? Tình huống bây giờ, nếu như không có nghĩa phụ ta hỗ trợ, ngươi rất khó thắng được Ngọc Thành Tử. Không thắng thì không vào được!"

Ngoai y muôn, Cửu Nạn cười lạnh: "Ngươi cho rằng, một vạn năm nay ta không ngừng tấn công Cự Linh Giới để vào nơi đó, vượt qua Thiên Đạo sao?"
Vương Diêu ngẩn ngơ: "Không phải sao?"

Sắc mặt Cửu Nạn đột nhiên túc mục, trên người tỏa ra uy nghiêm: "Đương nhiên không phải, lão nạp đã sớm nói, ta chính là phụng thiên hành sự! Nơi này chính là nguồn họa của Tinh La Đại Thiên Giới, một khi mở ra cho người vào tất sẽ tạo thành Tinh La đại kiếp nạn! Ta làm mọi việc để ngăn cản tất cả những chuyện này phát sinh! Ta muốn. . . Hủy diệt nơi này!"

Vương Diêu ngây người.

Đường đường là Ma Tôn, nói lấy thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, thực sự đã quá lật đổ nhân sinh quan của hắn.
Nhưng giờ Cửu Nạn vẻ mặt nghiêm túc, trang trọng, dù trên toả ra ma khí nhưng lại có vẻ mặt thần thánh như ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục!

Sự tương phản này vô cùng quỷ dị.

Nhưng Đường Kiếp hiểu: "Hóa ra là vậy phải không? Đây chính là nguyên nhân ngươi nhập ma sao."

"Câm miệng!" Cửu Nạn nhìn Đường Kiếp, tuy cách ngàn vạn dặm nhưng hắn như trực tiếp đối thoại với Đường Kiếp, giọng ầm ầm nói: "Đường Kiếp, ngươi chớ hoặc người. Lão nạp biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi cũng giống Ngọc Thành Tử, muốn kiếm lợi từ bí mật Cự Linh!"
Đường Kiếp lắc đầu: "Ngươi sai rồi. Trước giờ ta không biết bí mật Cự Linh Giới có gì tốt? Nếu như nói Ngọc Thành Tử muốn vào đó tìm cơ hội vượt qua Thiên Đạo, như vậy Tam Thánh Lão Tổ muốn ngăn cản hắn, ngươi thì muốn hủy diệt nơi đây, triệt để đoạn tuyệt tất cả khả năng, mà thứ ta muốn. . . Là thân thể của ta."

Ánh mắt hắn nhìn Ngọc Thành Tử phương xa, lẩm bẩm nói: "Thứ Ngọc Thành Tử trộm của ta, hắn phải trả lại."

Cửu Nạn hơi kinh ngạc, hắn không phải không biết chuyện Ngọc Thành Tử đoạt xá chuyển sinh, nhưng đối với thái độ của Đường Kiếp vẫn là cảm thấy kinh ngạc: "Ngươi biết nơi đó có tồn tại vượt qua Thiên Đạo nhưng không có hứng thú? Ngươi không muốn biết đó là gì mà có thể vượt qua Thiên Đạo sao?"
Đường Kiếp trả lời: "Có hứng thú, nhưng hứng thú này chỉ là hiếu kỳ chứ không phải nắm giữ. Bởi vì. . . Ta có đạo của mình."

Trong đầu Cửu Nạn lập tức hiện ra hình ảnh Đường Kiếp thi triển Thiên Đạo Lĩnh Vực.

Trong chớp mắt, Cửu Nạn hiểu Đường Kiếp nói không sai.

Hắn có đạo của mình.

Hắn đã đi trên con đường thuộc về mình, tồn tại siêu việt như Thiên Đạo, xác thực không phải thứ hắn theo đuổi.
Đương nhiên, thế không có nghĩa là hắn có thể tin tưởng Đường Kiếp. Có vài thứ co thê không truy cầu nhưng không có nghĩa là sẽ bỏ qua. Bí mật sau lưng Cự Linh Giới đến cùng là gì không ai biết. Nhưng nếu như Đường Kiếp phát hiện đó là thứ hữu dụng đối với hắn, có lẽ hắn sẽ tiện tay cướp không chừng.

Nhưng dù như vậy, chí ít Đường Kiếp đối với chuyện ngấp nghé Thiên Đạo, cả động lực, mục đích đều không mạnh mẽ như Tiên Đế là chuyện thật.

Như vậy đã đủ rồi, chuyện này ý nghĩa hắn tạm thời có thể tin tưởng Đường Kiếp. Ở phương diện khác hắn cung không có lựa chọn khác, như Đường Kiếp lựa chọn giúp hắn là vì Ma tộc hiện tại yếu thế hơn so với Tiên Đế, từ góc độ Cửu Nạn mà nói, đánh bại Ngọc Thành Tử xong lại cùng Đường Kiếp liều mạng, hiển nhiên so với đánh bại Đường Kiếp xong lại cùng Ngọc Thành Tử liều mạng tốt hơn nhiều lắm.
Đường Kiếp nhìn ra vẻ mặt hắn, cười hỏi: "Nghĩ thông suốt chưa? Vậy có thể thông báo Cự Linh Vương rồi chứ?"

"Đã sớm thông báo, mà hắn đang làm rồi." Cửu Nạn nói.

Ầm!

Một trận động đất lớn từ Cự Linh Giới truyền đến.

Chúng nhân dõi xuống, liền thấy Hãm Không Sơn nổ tung linh triều vô biên.

Một cỗ vân đoàn cường liệt từ không trung chớp hiện, sức mạnh khổng lồ khuấy lên thành một vòng xoáy khủng bố, thôn phệ tất cả tồn tại phụ cận. Cuối cùng do phần lớn mọi người đều đã tiến vào hư không chiến đấu nên tránh thoát một kiếp, lấy Hãm Không Sơn làm trung tâm, vòng xoáy phạm vi ngàn vạn dặm hút hết mọi thứ vào, xoắn nát thành bột mịn. Dư âm tiếp tục mở rộng, trong nháy mắt có hơn nửa Cự Linh Giới bị vòng xoáy này hút đi.

So với lốc xoáy khủng bố này, Diệt Thế Hắc Động của Đường Kiếp chỉ là trò trẻ con.

Cho tới Cự Linh nhất tộc nguyên bản ẩn thân trong Hãm Không Sơn cũng triệt để tuyệt diệt, hiếm hoi còn sót lại một Cự Linh Vương sừng sững bên trong vòng xoáy không chết. Không phải hắn cường hãn đến mức vòng xoáy này không hủy được hắn, mà là lực lượng kinh khủng của vòng xoáy kia tựa hồ không tránh công kích của hắn, không tạo ra thương tổn cho hắn.
Trong nháy mắt, hơn một nửa Cự Linh Giới biến mất, đó chính là thế giới khổng lồ còn lớn gấp mấy chục lần Tê Hà Giới, cứ thế một thoáng xong đời, dư âm hình thành còn truyền tới giới ngoại, cương phong khuấy lên, đại phong cuồng quyển, đám Đại năng trên chiến trường bị dư âm này trực tiếp tống ra ngàn vạn dặm, có kẻ yếu tử vong tại chỗ, ngay cả Tê Hà Giới cũng chịu ảnh hưởng, như một quả bóng cao su bị đá "xoạt" một cái bay xa trăm vạn dặm. Cho tới tầng cương phong của Cự Linh Giới cũng vì thế hoàn toàn biến mất, không tồn tại nữa.

Thế nhưng Cự Linh Giới chưa hoàn toàn tiêu vong, trên mặt đất biến mất có hình ảnh mới đang hiển hiện.

Đó là một phiến không gian kỳ quái lạ lùng, bên trong có vô hạn đạo văn lóng lánh, tràn ngập khí tức thần thánh huyền ảo. Có kẻ tinh thông đại đạo sẽ phát hiện những đạo văn này không chỉ thuộc về riêng một loại đạo nào mà là đạo của Thiên Đạo, mười hai đại đạo ba ngàn tiểu đạo, mỗi thời mỗi khắc đều đang biến hóa, hình thành một phiến không gian kỳ dị. Trong không gian này còn thấy có vô số tinh giới đang huyễn sinh huyễn diệt, nhật nguyệt tinh thần giao thế khởi lạc, cac loai đại đạo vận hành thông sướng, thậm chí còn có thể cảm giác được sinh mệnh tồn tại. . .

Nó như một thế giới mới xuất hiện bao trùm lên Cự Linh tinh giới, nhưng mang theo thuộc tính không gian kỳ dị, có thể thấy nhưng không chạm được, bất luận pháp thuật cường thế tới đâu cũng sẽ bị những đạo văn kia hóa giải vô ảnh vô tung ngay lúc nó xuất hiện, có chí ít mây ngan loại thần thông đánh tới. Có vô thức lan đến, cung có hữu ý thăm do, nhưng bất luận loại thần thông tiên pháp nào cũng không có tác dụng gì.

Nhưng trong không gian kỳ dị đó, một ý thức vẫn phẫn nộ thét gào:
"Cự Linh Vương, ngươi điên rồi sao?"

Ngọc Thành Tử!

Là ý thức của Ngọc Thành Tử.

Xác thực mà nói là thần niệm của hắn đã tiến vào mảnh không gian kỳ dị này.

Không hề nghi ngờ đây chính là Thiên Đạo Mê Cung Cửu Nạn nói tới.

Chỉ không ngờ nó ly kỳ như vậy, vượt xa kiểu mọi người vẫn nghĩ. Đương nhiên, nếu thật sự là mê cung phổ thông thì Đường Kiếp còn thấy lạ hơn.

Mà giờ Cự Linh Vương đang đứng thẳng trong Thiên Đạo Mê Cung.
Xác thực hắn đồng thời đứng trên Thiên Đạo Mê Cung cùng Cự Linh Giới, như một người đứng trong dòng sông, nửa người trong nước, nửa người ở khoảng không, thân thể cũng bởi vậy tràn ngập hư huyễn.

Ngẩng đầu ngưỡng vọng Vương Đình, Cự Linh Vương bi ai nói: "Ta điên rồi? Có lẽ là vậy. Từ ngày bộ tộc Cự Linh ta làm Thiên Đạo tức giận, vận mệnh chúng ta đã chú đinh sẽ có ngày hôm nay, có thể kéo dài hơi tàn đến nay đã la vạn hạnh. Giờ đây thiên mệnh đã tới, họa diệt tộc không thể tránh nữa, nhưng ít nhất chúng ta còn có thể lựa chọn cách chết của mình."

"Hỗn trướng! Phá hoại kế hoạch của ta đối với ngươi có ích lợi gì? Chỉ cần để ta tiên vào đó tìm cơ hội vượt qua Thiên Đạo, ta có thể thủ tiêu sự trừng phạt đối với Cự Linh nhất tộc, trả lại bộ tộc Cự Linh ngươi tương lai huy hoàng!"
Trong mắt Cự Linh Vương tỏ vẻ xem thường: "Không, ngươi không làm được."

"Nói bậy, chuyện Lê Cửu Dương hắn có thể làm được, sao ta không làm được! ! !" Ngọc Thành Tử phẫn nộ rống to.

Giống như điên cuồng!

Lê Cửu Dương?

Đường Kiếp kịch chấn.

Quả nhiên là như vậy phải không?
Năm đó Lê Cửu Dương bị ném vào Hồng Mông Ma Ngục, trái lại thưc lưc tăng manh, xông ra Hồng Mông trở về Chính giới, thành tựu Binh Chủ co môt không hai, cả Vạn Giới Vương Đình cũng bị hắn một búa đánh nát.

Tất cả chung kết chính là ở đây!

Lê Cửu Dương tiến vào vùng đất đằng sau Thiên Đạo Mê Cung kia.

Sau khi hắn trở về, đã trở lại Cự Linh Giới này, lưu chữ trên vách đá.

Tất cả những thứ này đều là vì nơi Thiên Đạo Mê Cung phong tỏa kia.

Nhưng. . .
"Hắn vẫn chưa thể thắng được Thiên Đạo." Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

"Bởi vì đó chỉ là một cơ hội." Hứa Diệu Nhiên tiếp lời: "Một cơ hội để hắn có thể vượt qua Thiên Đạo, nhưng không có nghĩa là hắn nhất định vượt qua được Thiên Đạo, thành tựu chí cao."

"Nếu như hắn có đầy đủ thời gian, co thê hắn sẽ làm được." Y Y nói.

"Đáng tiếc hắn không có, biến hóa của thê tử hắn khiến hắn không thể ngủ đông." Chu Tước cung thở dài nói.
"Đây chính là vận mệnh." Vân Thiên Lan cung thở dài.

"Nhưng Vận Mệnh lệ thuộc vào Thiên Đạo." Hoàng Vô Cực nói.

Trong mắt chúng nhân đồng thời sáng lên: "Chẳng lẽ. . ."

Đường Kiếp lắc đầu: "Không tiện nói, không được nói, không thể nói."

Vậy là tất cả mọi người cùng ngậm miệng.
Thiên ý khó lường, vận mệnh khó liệu, có mấy lời trong tâm lĩnh thần hội là được.

Thế nhưng đối với Thiên Đạo, có thể dùng tâm lĩnh hội, đối với Ngọc Thành Tử thì không cần.

Đường Kiếp nói: "Cự Linh Vương ra tay, Ngọc Thành Tử cùng Cự Linh Vương đối đâu đã la chuyện không thể tránh khỏi. Hiện tại xem Ngọc Thành Tử còn hậu chiêu nào không. Ta có cảm giác, hậu chiêu lần này của hắn không tầm thường. Có lẽ sẽ rất phiền phức."

Chúng nhân cười nói: "Giới Chủ diệu toán vô song, lại có ý thức phân thân ẩn núp trong cơ thể Ngọc Thành Tử, hắn có quỷ kế thủ đoạn gì cũng không gạt được Giới Chủ."

"Cũng chưa chắc. Ít nhất có một loại thủ đoạn, ta không thể làm gì." Đường Kiếp trả lời.

"Là gì?" Mọi người cùng hỏi.

"Vận mệnh!"