Chương 1270: Phục sinh

Trong vết nứt hư không, lượng lớn Ma tộc cuồn cuộn tuôn trào.

Những ma tộc này vừa xuất hiện đã xông tới Vương Đình, ma khí như mây đen xâm nhiễm toàn bộ Vương Đình.

Đây là lúc Vạn Giới Vương Đình trống vắng, tuy rằng trong Vương Đình còn có lưu lại chút ít binh lực, nhưng so với Ma tộc của Thần Hoàng Cung thì rõ ràng không bằng. Ma tộc gào thét giết tới, dấy lên đại triều như sóng biển, binh lực lưu lại như mấy khối đá ngầm liêu xiêu, căn bản vô lực ngăn cản.

Những tiên binh kia vừa đánh vừa lui, theo tiên quân lùi lại là một thủ hộ trận pháp khởi động.
Bên trên Vương Đình dâng trào phong vũ lôi điện, hỏa diễm cuồng vũ, Ma tộc tựa như thiêu thân đâm đầu vào lửa. Mặc dù thế, những Ma tộc kia lại hoàn toàn không sợ tiếp tục cuồng xông. Trận pháp bảo vệ tuy cường hãn nhưng không phải vô địch. Đám ma tộc dùng phương pháp nguyên thủy nhất trùng kích trận pháp. Dưới lực lượng đánh vào, rất nhiều Ma tộc ngã xuống, những trận pháp kia cung lần lượt phá nát. Có cái bị Ma tộc dùng thủ đoạn dã man đánh tan, có cái vì năng lượng tiêu hao hết mà tự động đình chỉ.

Thế nhưng càng nhiều trận pháp bị ma khí trực tiếp xâm nhiễm ăn mòn mất.

Lượng lớn Ma tộc chết đi biến thành ma khí xâm nhiễm Vương Đình, khiến mọi thứ trơ nên cằn cỗi, hoang vu, mảnh đất dồi dào biến thành sơn cùng ác thủy, lực lượng đọa lạc tràn ngập khiến người ta tuyệt vọng.
Vạn Giới Vương Đình lúc trước còn tỏa thánh quang, giờ đã bị một phiến hắc ám bao phủ.

Cơ Dao Tiên cất tiếng cười lớn:

"Ngọc Thành Tử, không ngờ Cơ Dao Tiên ta còn có một ngày phản công chứ! Năm đó ngươi dung túng Thanh Long xuống tay với ta, hôm nay là lúc ngươi phải trả giá!"

Trên Ngọc Thần Tọa, Ngọc Thành Tử mở mắt ra nhìn Cơ Dao Tiên, chậm rãi nói: "Chỉ tự tìm chết mà thôi!"

Nói xong không ngờ lại nhắm mắt lại, lại không để ý tới Cơ Dao Tiên.
Cơ Dao Tiên tưc giân đến mặt cũng biến dạng.

Hơn một vạn năm trước bị Thanh Long hãm hại, nhưng từ bố trí năm đó mà xem, Ngọc Thành Tử rõ ràng đã sớm biết tất cả những chuyện này, nhưng không quản không hỏi, dung túng hắn hành sự, Cơ Dao Tiên thống hận vô cùng.

Sau khi Ngọc Thành Tử trở về, Thanh Long chết, Cơ Dao Tiên để hết thù hận lên Ngọc Thành Tử.

Nhưng mãi khi nhìn thấy Ngọc Thành Tử, Cơ Dao Tiên mới phát hiện Ngọc Thành Tử vốn chẳng bận tâm về nàng.

Từ đầu đến cuối, hắn không coi nàng là chuyện gì to tát, dù nàng có đang vây công cũng chẳng thể làm Ngọc Thành Tử lay động.
"Khốn nạn!" Cơ Dao Tiên cắn nát răng bạc, hô: "Toàn lực mãnh công!"

Nếu như nói đám người Ngọc Thành Tử Cửu Nạn xuât hiên ơ đây vì tham vọng, vậy Cơ Dao Tiên chỉ vì báo thù. Người vì báo thù sẽ không cân nhắc lâu dài mà chỉ trực tiếp chém giết. Vào lúc Vạn Giới Vương Đình trống vắng, Cơ Dao Tiên đã dốc hết mối hận mình bị trấn áp van năm vào khắc này.

Nang muốn báo thù, nang muốn tàn sát Vương Đình!

Trong ma triều gào thét, công thế của Ma tộc càng lúc càng bạo liệt.

Lượng lớn Ma tộc chen chúc lên tơi hang ngan hang van, lít nha lít nhít, nhiễm đen toàn bộ bâu trơi.

Cầm đầu là Nguyên Thủy Thiên Ma phô trương trùng kích Vương Đình. Năm đó hắn đào thoát khỏi Vương Đình vẫn muốn quay lại. Nhưng Chính giới chung quy là thế giới nhân loại, hắn một tay khó vỗ thành tiếng, không dám làm càn quá mức. Thật vất vả mới liên hợp với Cơ Dao Tiên tìm được cơ hội phản công. Ma khí cuôn cuôn đánh tới một tên tiên binh trực tiếp chuyển hóa đối phương thành ma.

Cũng vì sự tồn tại của hắn mới làm Ma tộc tử thương thảm trọng, nhưng luôn có binh lực cuồn cuộn bổ sung.

Một khắc đó, sự tiến công của Cơ Dao Tiên khiến đông đảo Ma tộc theo đó phấn chấn, khiến một đám tiên quân cũng vì thế mà sợ hãi.
Nhưng mà ngày tốt không dài lâu.

Ngay vào thời khắc Ma tộc tiến công khoái chí nhất, một vệt kim quang đột nhiên sáng lên, đánh vào Nguyên Thủy Thiên Ma.

Nguyên Thủy Thiên Ma không kịp đề phòng, bay ngược ra. Đồng thời trên người đã phun trào hắc sắc vụ khí hướng về phía trước ngăn trở đạo kim quang thứ hai. Nhưng ngay khi hắn đỡ được một kích này, một sợi tơ màu bạc đã thúc quyển đâm thủng vô số pháp tráo, cuôn trung thân thể hắn, một phiến ngân sắc quang võng lóe qua, thân thể Nguyên Thủy Thiên Ma vỡ tan thành vô số khối.

Nguyên Thủy Thiên Ma cũng không phải kẻ bất cẩn, chỉ là phần lớn sự chú ý của hắn đều đặt vào Ngọc Thành Tử, khi kim quang kia xuất hiện hắn mới biết mình phạm phải sai lầm, bên trong vương đình vẫn còn có một vị Kim Tiên. Mà lúc chống lại Kim Tiên kia đột kích, hắn lại phạm vào một sai lầm khác, chính là trong Vương Đình vẫn còn một vị Kim Tiên nữa.

Hai đại Kim Tiên liên thủ đột kích, Nguyên Thủy Thiên Ma ma thể phá diệt.

"Kẻ nào! Lại dám đánh lén bản tôn!" Nguyên Thủy Thiên Ma không kịp trọng ngưng ma khu đã phẫn nộ hò hét.

Lại một đạo quang mang gào thét xạ đến, nhắm thẳng vào Nguyên Thủy Thiên Ma, xem uy lực không lớn nhưng Nguyên Thủy Thiên Ma lại nhạy cảm nhận ra sự khủng bố ẩn giấu phía sau, kinh hãi hét lên: "Diệt Thần Chỉ!"

Rồi rơi vào tuyệt vọng.
Một đạo không gian gợn sóng đột nhiên hiện ra, cuôn trung thần hồn Nguyên Thủy Thiên Ma, trong nháy mắt di vị trí của hắn, Nguyên Thủy Thiên Ma tránh được một kiếp, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cơ Dao Tiên sắc mặt âm trầm nói: "Chiến Thiên Lang, Hồng Bắc Thương!"

Trong thiên không xuất hiện hai người, chính là hai Đại la kim tiên năm đó từng thảo phạt Đường Kiếp. Theo hai người này xuất hiện, vô số tiên quân từ trong các ngóc ngách Vương Đình tuôn ra tiến hành phản bao vây.

Khi thấy hai người này xuất hiện, ngay cả Đường Kiếp cũng không khỏi ngây người.

Bọn họ còn chưa chết?
Năm đó Chiến Thiên Lang lĩnh mệnh diệt Tê Hà Giới, lại bị ý thức phân thân Đường Kiếp loạn mệnh phái Hồng Bắc Thương ngăn cản, khiến hai ngươi đại chiến trọng thương. Sau đó bản thể Đường Kiếp dốc lực lượng toàn giới, dùng cả Thiên Đạo Lĩnh Vực mới giết chết hai Kim Tiên trọng thương. Đương nhiên điều này cũng do hai Đại La không câu thông Tê Hà bản nguyên, nhưng mặc kệ thế nào, hắn đã thật sự thấy bọn họ chết rồi, không không ngờ lúc này lại thấy bọn họ sờ sờ xuất hiện.

"Chuyện gì thế này?" Hứa Diệu Nhiên cũng kinh ngạc.

Đường Kiếp hơi trầm ngâm một chút, khẳng định nói: "Luân Hồi Chi Thuật, nhất định là Luân Hồi Chi Thuật!"

Ngọc Thành Tử tinh thông Thập Nhị Đại Đạo, Luân Hồi đại đạo la bất tử bí thuật, nếu như dùng tốt có thể khởi tử hoàn sinh.

"Nhưng mà thần hồn bị diệt, làm sao luân hồi?" Hứa Diệu Nhiên hỏi.

"Vì vậy thần hồn bọn họ khi đó chưa bị diệt sạch. Đến cùng vẫn là Đại La Kim Tiên, coi như hai người nội chiến, ta lại dốc toàn lực, muốn giết chết bọn họ cũng không dễ dàng." Nói đến đây, Đường Kiếp không khỏi thở dài một tiếng.

Chân chính khiến hắn kinh ngạc là phân thân Đường Kiếp hoàn toàn không biết chuyện này.
Nói cách khác, vào lúc đó Ngọc Thành Tử cũng đã nắm giữ một loại thủ đoạn nào đó có thể che kín bản thân nhòm ngó, nhưng vẫn giả như không có. Nhưng giờ nghĩ lại, loại thủ đoạn này cung không dễ dàng, bằng không Ngọc Thành Tử đã sớm dùng.

Chiến Thiên Lang Hồng Bắc Thương phục sinh, tin tức không hề truyền ra, chỉ có thể nói công phu ẩn nhẫn của Ngọc Thành Tử thật sự cao cường.

Hiện tại, hai người họ xuất hiện là một đòn phủ đầu cho Cơ Dao Tiên.

Vốn tưởng trong Vạn Giới Vương Đình trống không, Ngọc Thành Tử đang làm đại sự nào đó mà không thể phân thân, Cơ Dao Tiên cho rằng mình đã đạt được cơ hội. Không ngờ hai đại Kim Tiên xuất hiện, lại làm cho kế hoạch của Cơ Dao Tiên bị phá triệt để.
So sánh ra, Đường Kiếp không kỳ quái. Lấy thủ đoạn của Ngọc Thành Tử, có lưu lại hậu chiêu không lạ.

Tuy rằng năm đó Cơ Dao Tiên lừa được Đường Kiếp, nhưng chuyện này chưa bao giờ có nghĩa là Cơ Dao Tiên thông minh hơn hắn, rất nhiều chuyện do người trong cuộc mơ hồ mà thôi.

Lúc ở Thanh Vân Giới, Đường Kiếp là người trong cuộc mơ hồ, mà hiện tại đến phiên Cơ Dao Tiên.

Cơ Dao Tiên vừa rồi còn tùy ý kiêu ngạo cùng Thần Hoàng ma quân, đảo mắt đã rơi vào nguy hiểm.

Mà Cơ Dao Tiên nguy hiểm cũng ảnh hưởng đến Ma tộc còn đang khổ chiến trên hư không.

Vương Diêu thấy thế mắng to: "Quả nhiên để ngươi nói trúng rồi, nữ nhân ngu xuẩn này muốn chếm tiện nghi, kết quả phía lượng lớn binh lực lên trận pháp Vương Đình, hiện giờ tốt rồi, bị người ta bao vây ngược lại. Đúng là ngu xuẩn!"

Cửu Nạn vẫn bình tĩnh: "Ta vốn không hi vọng nang ta có thể làm được gì. Cơ Dao Tiên chuẩn bị quá vội vàng, mà Ngọc Thành Tử chuẩn bị quá đầy đủ, nhât đinh không thể nhấc lên bao nhiêu nguy hiểm cho Ngọc Thành Tử. Ta chỉ không ngờ nang ta còn chẳng thể bức nổi hắn ra."
Vương Diêu nghe mà hồ đồ.

Giống Cơ Dao Tiên, hắn ở đây để báo thù, vì có một tầng quan hệ với Đường Kiếp nên việc báo thù không thể gọn gàng thẳng thắn, thậm chí sẽ tạm thời buông tha Tê Hà, đối phó Vương Đình trước. Chính vì nguyên nhân này, hắn lý giải Vương Đình có hạn, lý giải Cửu Nạn cung có hạn.

"Đến cùng "hắn" là kẻ nào?" Hắn hỏi.

Cửu Nạn chỉ xa xôi thở dài: "Ngươi nhìn xuống tự sẽ biết."

"Nhìn xuống?"
Vương Diêu giận dữ: "Ngươi còn có tâm tình xem cuộc vui? Ngươi không phát hiện người của chúng ta đang bị tàn sát sao?"

Thời điểm Cơ Dao Tiên tiến công Vương Đình, Vương Diêu cũng không nhàn rỗi. Ngọc Thành Tử không cho tiên quân rút về, vì vậy thiên quân của Vạn Giới Vương Đình vẫn đang vây công quần ma. Tiên phong như sương, ma triều như vũ.

Rõ ràng là hư không trống rỗng, dưới vô số Tiên Đai đại năng đấu pháp thành gió nổi mây vần, hư vô tuyệt đối đã sớm không tồn tại, thay thế vào đó chính là sơn loan khởi phục, giang hải ba đào, hoàng sa mạn thiên, sương tuyết tân phân. Đơn giản như dùng nhân lực sáng tạo ra một thế giới. Chỉ là lực lượng này tuy khổng lồ, mênh mông, hùng hậu song cũng hỗn loạn, còn va chạm nhau.
Sơn khởi, sơn diệt, triều khởi, triều lạc, vật chất trong hư không bỗng dưng sinh thành, lại bỗng dưng phá diệt.

Hết thảy trơ nên ngắn ngủi, bất luận thứ gì cũng có thể xuất hiện, rồi sẽ phá toái trong một khắc tiếp theo, phảng phất như thời gian lưu chuyển, huyễn sinh huyễn diệt.

Trong quá trình này, Ma tộc gặp thử thách to lớn.

Dù ỷ vào thực lực mạnh mẽ chống lại, thế nhưng tiên quân pháp lực như núi, vô cùng vô tận, mặc bọn họ chống đỡ thế nào, vận mệnh tử vong vẫn là sớm muộn.

Trên thực tế đã có đại ma bắt đầu không thể chịu nổi phá diệt trọng sinh. Tuy chỉ có một lần sống lại song cũng đại biểu cho dấu hiệu suy sụp cùng bại vong.
Vậy nên Vương Diêu mới sốt sắng như vậy.

Cửu Nạn hoàn toàn không thèm để ý, chỉ lẩm bẩm nói: "Van năm trù tính chỉ vì một ngày. Vì mục tiêu này, những kẻ ở đây chết sạch thì có đáng là gì?"

Vương Diêu giận dữ: "Câm miệng, đại mục tiêu của ngươi không phải đại mục tiêu của lão tử, dám để người của lão tử chết nhiều như vậy, có tin lão tử triệt binh không!"

Hắn đã vào tuyệt lộ, muốn lui cũng không được, cũng không thể quản nhiều như vậy. Nếu bức quá thì cường dụng đạo pháp, mang đi một đám thủ hạ cũng không phải không thể, chỉ xem là trả giá bao nhiêu thôi.
Cửu Nạn nghe vậy suy nghĩ chốc lát, rốt cuộc nói: "Cũng được, kính xin Tam Thánh Lão Tổ xuất thủ, có một số việc không thích hợp trì hoãn."

Trong thiên không truyền đến thanh âm Tam Thánh Lão Tổ: "Vốn định bức hậu chiêu của Ngọc Thành Tử ra, nhưng bây giờ không xong rồi."

Theo lời hắn, phía chân trời xa mở ra vết nứt, bên trong tuôn ra vô số tu sĩ trùng hướng chiến trường hư không.

Mấy người dẫn đầu rõ ràng là kẻ ngày đó tham dự ám sát Ngọc Thành Tử. Có Ô Ám Thiên, Quảng Pháp Thiên Thần, Huyễn Ma Nữ tam đại Kim Tiên.

Ở hậu phương, một đại năng lóng lánh quang huy thần thánh hiện ra, như nhật diệu thiên, chính là Tam Thánh Lão Tổ.

Xích Hàn Tùng phẫn nộ rống: "Tam Thánh Lão Tổ, ngươi cấu kết Ma tộc!"

Tam Thánh Lão Tổ ngâm tụng: "Bọn ngươi nghịch thiên hành sự, phải bị thiên khiển. Thiên hạ tuy lớn, nhưng bất kể là Nhân hay là Ma, Chính giới hay Phản giới đều không dung được ngươi."

"Thật sao? Nếu Nhân Ma không thu, Chính Phản không lưu, vậy để ta đến lưu đi!" Một thanh âm bất chợt vang lên.

Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Theo tiếng nhìn lại, bên trong Vạn Giới Vương Đình có hào quang sáng lên, dưới hào quang có một bóng người đi ra.

Vào lúc thấy người này, Vương Diêu, Tam Thánh Lão Tổ thậm chí là Đường Kiếp đều run rẩy dữ dội.