Chương 1268: Trảm sát tam tiên

Rất nhiều Ma Đầu truy sát thẳng vào trong tầng cương phong, ma diễm phấp phới hoàn toàn không thấy cương phong có gì đáng sợ, từng Vương Đình tiên binh ngã vào vòng vây quần ma đuổi giết. Mọi sự tự tin lúc trước đã toàn bộ hóa thành chó nhà có tang.

Ngay lúc quần ma giêt chóc sảng khoái, cương phong vân dũng như Ma Sát Long Vũ Trận bắt đầu biến hóa, ngưng tụ, nhưng lần này ngưng tụ không còn là hắc long mà là từng chuôi từng chuôi tiên gia pháp khí, đao thương kiếm kích búa rìu câu xoa thứ gì cũng có. Những pháp khí này do cương phong ngưng tụ uy năng đối ứng của pháp bảo, thần quang mãnh liệt có phần giống Vạn Vật Âm Dương Lô của Đường Kiếp, nhưng uy năng mạnh hơn, khí thế no đủ. Chỉ là ở trong mắt Đường Kiếp lại thành nụ cười lạnh.
Đám Ma Đầu thấy thế sơ hai. Chúng đã ăn thiệt thòi mấy lần, biết tu sĩ nhân tộc am hiểu trận pháp, lợi dụng tất cả thiên thời địa lợi. Cương phong này có hỏa diễm mạnh hơn ma khí, một khi bị lợi dụng chỉ có thể càng mạnh hơn, vì vậy dồn dập phóng thích pháp tráo hộ thể tự vệ.

Từng đạo từng đạo bảo vật quang hoa mãnh liệt chiếu vào một tên Ma Đầu, ma đầu như băng tuyết gặp mặt trời nhanh chóng tan rã. Ma đầu kia thống khổ rên rỉ, không ngừng dốc sức tự vệ, từng đạo ma khí mãnh liệt xuất ra nhưng chỉ là để kéo dài thời gian, tăng thêm thống khổ. Ma khu sôi trào dưới quang hoa vạn bảo, không ngừng diệt rồi lại sinh, sinh rồi lại diệt, trong thời gian cực ngắn ma đầu kia đã sinh diệt hơn mười lần, cuối cùng triệt để hôi phi yên diệt.

Trong mắt quần ma xuất hiện nét sơ hai, dồn dập tránh lui, nhưng quang hoa kia như dải lụa quét tới, ánh sáng khắp nơi, quần ma lui tránh, kêu rên liên tục.
"Thật sự có phục kích?" Vương Diêu vừa giận vừa sợ, cung vì mình "Không nghe lời phụ thân" mà hối hận không ngớt, đại thủ vung lên miễn cưỡng ngưng tụ đạo lực muốn cứu thuộc hạ ra, lại phát hiện không gian nơi này cực vững chắc, Không Gian chi đạo của bản thân không phá được.

"Phong ấn Không gian?" Vương Diêu oán hận nói, dưới tình huống này, chỉ có thể nhanh lui.

Hắn đang muốn hô hoán lui lại, Đường Kiếp truyền âm đến: "Không cần lui."

Cái gì?
Đường Kiếp nói: "Bảo Nhi ngươi nghe ta nói, cương phong hỏa diễm cường đại, nhưng chính vì thế mà rất khó bố trí trận pháp. Bởi vì tuyệt đại đa số vật liệu vào trong cương phong sẽ bị cương phong hủy diệt. Đây cũng là tại sao thiên hạ đỉnh cấp trận pháp có Ma Sát Long Vũ Trận nhưng không có Cương Sát Long Vũ Trận. Theo lý thuyết cương phong mạnh hơn ma khí, khi tạo thành trận pháp phải có uy lực mạnh hơn mới đúng. Đó là do khả năng lợi dụng cương phong của tu sĩ là có hạn."

"Nhưng không phải giờ họ đã làm được sao?" Vương Diêu trả lời.

"Là dùng cách khác." Đường Kiếp nói.
Vương Diêu chấn động: "Đây không phải trận pháp?"

Đường Kiếp lặng lẽ: "Có thể ta không phá được trận pháp, nhưng không đến nổi ngay cả đối phương sử dụng tiên pháp hay trận pháp cũng không nhận ra."

Đây chính là tự tin của trận đạo đại gia đỉnh cấp.

Đường Kiếp nói: "Đây không phải trận pháp mà là do người thi triển, vì vậy không thể kéo dài. Mặt khác lần phục kích này vốn nhằm vào ngươi, chứng cứ là Ma Sát Long Vũ Trận sợ nhất Không Gian chi đạo, mà tam đại Kim Tiên sử dụng tới sát lục chi vũ thoát đi cũng chỉ có ngươi có tư cách truy sát. Vì vậy Ngọc Thành Tử ám bố phục binh đối phó ngươi, có thể giết ngươi là tốt nhất, không giết được ngươi cung có thể ngăn cản ngươi phá hoại Ma Sát Long Vũ Trận. Chỉ là ngươi chưa bị lừa, vì vậy phục kích chưa phát sinh tác dụng, những kẻ lén lút phục kích ngươi được điều đến nơi này, phụ trách cứu viện Tây Thánh Mẫu. Đây cũng là lý do nơi phục kích có phong ấn không gian . .."

"Thế có liên quan gì tới hiện tại?" Vương Diêu vội hỏi. Lúc này thủ hạ của hắn vẫn bị cương phong bảo quang chém giết, Đường Kiếp ở đây không nhanh không chậm phân tích, lòng hắn như lửa đốt lại không tiện thúc giục, chỉ có thể không ngừng ra tay đánh tan bảo quang, nhưng hiệu quả có hạn.

"Đương nhiên có liên quan. Tuy cũng là phục kích, thế nhưng mục tiêu thay đổi, có rất nhiều thứ thành vô tác dụng."
Đường Kiếp vẫn như trước không nhanh không chậm lên tiếng, trên thực tế hắn muốn kéo thêm thời gian cho Ma tộc chết thêm mấy tên, vì vậy dùng giọng điệu khuyên nhủ: "Ta dám nói, cương khí Hóa Hình tuy mạnh song không phải là công lao trận pháp, lại mạnh mẽ ngăn cản đông đảo Ma tộc, tuyệt đối không chống đỡ được lâu, chỉ cần các ngươi sống qua quãng thời gian này, đối thủ sẽ không chiu đươc trước."

Nghe Đường Kiếp kiến nghị, Vương Diêu không khỏi ngẩn ngơ: "Nhưng như thế Ma tộc sẽ tổn thất năng nê."

"Bắt đầu từ khi nào Hồng Mông Ma Tôn lại lo lắng cho thương vong của thuộc hạ?" Đường Kiếp cười nói: "Lại nói thương vong hiện tại không năng nê sao? Ta cho rằng thân là thủ lĩnh, ngoại trừ suy nghĩ tránh thương vong thì càng nên suy nghĩ làm gì để thương vong có thêm giá trị. Huống hồ ngươi không phát hiện, uy năng bảo quang của đối phương đã bắt đầu yếu bớt sao?"

Vương Diêu nhìn kỹ, quả thế.

Tuy rằng là chút suy yếu không đáng chú ý song lại thật sự phát sinh. Nếu như không có Đường Kiếp nhắc nhở, Vương Diêu sẽ không đề ý, nhưng giờ nhận ra, Vương Diêu hét lớn: "Tất cả Ma tộc không được lùi lại, tiếp tục truy sát, bọn họ không dùng thủ đoạn này được lâu. Thiên Yêu lang, phóng thích Thiên Lam Huyết Vụ, vững vàng ngăn trụ bảo quang, Thị Quỷ Ma công kích không gian phong tỏa, Hắc Lão, Thi Thiên Hải Nha không có Vương Đình quân rời đi. . ."
Vương Diêu là lão đại một phương, được Đường Kiếp nhắc nhở liên tiếp hạ xuống vô số mệnh lệnh. Mà theo từng câu lệnh của Vương Diêu, các Ma tộc đại năng dồn dập ra tay, ngăn chặn cảnh hỗn loạn trước mắt. Không chỉ như vậy, ngay cả bảo quang đang cường hành cũng dần suy nhược do bảo quang công kích cùng không gian phong ấn là một thể, công kích không gian phong ấn cũng ảnh hưởng đến uy năng bảo quang, trực tiếp khiến uy năng bảo quang suy nhược.

Chỉ trong chốc lát, tình thế lại chuyển, quần ma vừa bị đánh cho sứt đầu mẻ trán lần nữa cứu vãn thế cục, còn trên thiên không cương phong xuất hiện ba thân ảnh.

Là ba vị Đại La Kim Tiên!

Năm đó tuỳ tùng của Ngọc Thành Tử tiến vào bách thế luân hồi, có không ít Chân Tiên đại năng. Bọn họ cả đời khó có cơ hội xông lên tầng thứ cao hơn, nhưng nhờ Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật mà có thể đột phá ràng buộc. Tại trải qua van năm luân hồi sống lại, thành tựu cảnh giới mới, trở thành Đại La Kim Tiên.

Đây cũng là chỗ dựa giúp Ngọc Thành Tử có gan hò hét Hồng Mông, bây giờ trong tay hắn không chỉ có Vương Đình Tứ Thánh là bôn Kim Tiên, bốn người đó chỉ là bình phong che mắt.

Ba Đại La Kim Tiên phân biệt là Thiên Nga, Mi Thượng Tiên cùng Tiên Vũ thượng nhân. Luận thực lực bọn họ không bằng đỉnh cấp Đại La như Đường Kiếp Ngọc Thành Tử Vương Diêu, nhưng có thủ đoạn còn biết liên thủ. Chỉ tiếc liên thủ chú trọng bạo phát chứ không phải kéo dài, am hiểu đối phó cá nhân chứ không phải quần thể, bởi vậy dùng để đối phó Vương Diêu không tệ. Nhưng kết quả lại bị Đường Kiếp nhìn thấu hư thực, bị Vương Diêu mạnh mẽ đánh bức nguyên hình.
Vừa hiện hình ra ba người liền biết không xong. Bọn họ là Đại La Kim Tiên nhưng chưa câu thông với Cự Linh Giới, muốn lấy lực ba người ngăn cản toàn bộ Ma tộc tiến công cũng mất nhiều công sức, như lúc trước đám Hồng Vũ Thiên Thần dùng xong Vô Lượng Sát Vũ phải vội vã trở về. Ba người này cũng giống vậy, khi bảo quang công kích cùng không gian phong ấn bị phá cũng là lúc thực lực của bọn họ xuống đáy.

Không có thời cơ nào thích hợp hơn.

"Giết bọn họ!" Vương Diêu gầm lên.

Cửu Nạn Yêu Tăng ra tay rất nhanh, Hắc Ám Phật Quốc nổ vang xuất hiện, uy áp khổng lồ kéo ba người vào trong Phật Quốc khiến họ khó có thể nhúc nhích. Lấy sức lực của một người kéo lại ba Đại La đồng cấp. Cùng lúc đó, lượng lớn Ma Đầu dùng ma công đâp tới ba người kia, cả Vương Đình quân cũng không để ý.

"Cứu ta!" Ba người kinh hãi kêu to.

Phương xa ở Vương Đình, trên Ngọc Thần Tọa.

Lần này không chờ thủ hạ nhắc nhở, Ngọc Thành Tử đã mở mắt thoát khỏi trạng thái "Sống dở chết dở", Hiên Viên Kiếm lần nữa chém vào Hắc Ám Phật Quốc.

Chí tôn thần kiếm có uy năng bàng bạc vô song, chỉ một kiếm đã đập tan Hắc Ám Phật Quốc, ba người đã đồng thời thoát thân bay xa.
Sau một khắc, Hắc Ám Phật Quốc tái xuất hiện, đang muốn lần nữa trấn áp ba người thì kiếm quang lại bổ tới, hai bên đối đâu, Ngọc Thành Tử thắng ở thần kiếm vô song, Cửu Nạn thì thắng ở khoảng cách gần, nắm giữ ưu thế địa lợi, trong thời gian ngắn khó phân kết quả.

Chỉ là Hiên Viên Kiếm có thể ngăn cản Cửu Nạn, nhưng không ngăn cản được những người khác.

Vương Diêu cười gằn vươn tay ra, tóm lấy thiên nga: "Còn không chết đi cho ta!"

Ầm!

Năng lượng khổng lồ như biển nhấc lên, toàn bộ đất trời đều biến sắc. Thiên nga vốn không phải đối thủ của Vương Diêu, bây giờ lại pháp lực gần như tiêu hao bằng không, ở trong tay Vương Diêu tan xương nát thịt. Thần hồn lao vào hư không đào tẩu, chỉ là đối mặt với Vương Diêu sở trường về Thời Không chi đạo, dù lên trời xuống đất cũng bị bắt lại, ma diễm điên cuồng tiêu diệt thần hồn của hắn, thiên nga pháp xuất tuyệt vọng kêu rên.

Một bên khác Mi thượng tiên gặp quần ma hoàn công. Hắn là Đại La nhưng pháp lực tiêu hao hết, không cách câu thông bản nguyên, đối mặt vô số ma đầu cường đại hung ác vẫn bị diệt.

Kẻ duy nhất có thể chạy đi là Tiên Vũ thượng nhân, hắn đuổi theo Vương Đình quân, lợi dụng tàn dư Vương Đình tiên binh giúp mình chặn đường. Trước kia họ đoạn hậu cho mình, giờ lại trở thành kẻ chết thế. Thậm chí hắn không tiếc pháp thuật, mạnh mẽ ngăn cản Vương Đình quân, kéo ba tiên nhân đã rời xa chiến trường trở lại.
"Ngươi là đồ khốn nạn!" Tây Thánh Mẫu thấy thế mắng to.

Tiên Vũ thượng nhân hừ nói: "Bản tôn chính là Đại La thượng tiên, bọn họ vì ta mà chết có gì không thể. Đợi ta pháp lực khôi phục sẽ báo thù cho họ."

"Không cần." Một thanh âm truyền vào tai, Tiên Vũ nghe mà chấn động.

Là Ngọc Thành Tử.

Ngẩng đầu nhìn lại, một ánh kiếm như ngân hà sáng lên.
Lần này, Hiên Viên Kiếm không đối đầu với Hắc Ám Phật Quốc mà trực tiếp hạ xuống Tiên Vũ.

"Lâm trận bỏ chạy, bán đứng tiên hữu giả. . . Chết!"