Chương 1268: Phân cắt
Thế cục chuyển biến đột ngột khiến Y Y Chu Tước cung trợn mắt ngoác mồm.
Tiên đình quân vừa đại sát tứ phương trong nháy mắt vẫn lạc ba người.
Đây đều là Đại La Kim Tiên, bao nhiêu năm cũng chưa chắc ra được một vị, giờ nhoằng phát đã vẫn lạc ba người.
Ngay cả Vương Diêu cũng hưng phấn hét lớn lên: "Ngọc Thành Tử, xem ngươi còn hung hăng nữa không!"
Đại thủ ép tới trước Vương Đình quân.
Lúc này tiên phong quân Vạn Giới Vương Đình không còn lại bao nhiêu, chỉ có rất ít như Tây Thánh Mẫu Đa Bảo Thiên Quân thoát khỏi cương phong, hướng Vương Đình thối lui.
Vương Diêu thấy thế, chỉ huy quần ma lần nữa xông tới.
Lúc này thanh âm Đường Kiếp lại vang lên: "Bảo Nhi cẩn thận, thủ đoạn của Ngọc Thành Tử kia tuyệt không chỉ có những thứ này. Ngươi xem vừa nãy hắn trảm sát Đại La, ra tay hung ác, hoàn toàn không hề do dự. Chuyện này có nghĩa trong mắt hắn, một Đại La Kim Tiên còn lâu mới làm hắn thương gân động cốt. Nếu có chút quý trọng, hắn sẽ hạ thủ lưu tình."
Vương Diêu ngây ra, lập tức hỏi: "Ý nghĩa phụ là Ngọc Thành Tử kia vẫn còn thủ đoạn?"
Đường Kiếp trả lời: "Ta cho là như vậy nhưng cụ thể ta cung không rõ ràng. Thế nhưng ta tin đối phó với kẻ địch như Ngọc Thành Tử có cẩn thận thế nào cũng không đủ."
Trong mắt Vương Diêu lóe lên kim mang: "Đa tạ nghĩa phụ chỉ điểm, hài nhi hiểu rồi. Vậy nghĩa phụ cảm thấy ta cần lùi lại sao?"
Đường Kiếp thở dài: "Lui là không thể rồi, khai cung không có lý thu lại mũi tên, chiến tranh đã bắt đầu thì cần phải phân ra thắng bại mới được. Nhưng đánh thế nào lại là một môn học vấn. Có nguy hiểm nên để cho người khác nhận, bản thân tốt nhất đừng quá kích động."
Vương Diêu hiểu ý, ngầm truyền lệnh.
Yêu ma đang truy kích của Bạch Dạ ma khu đồng thời giảm tốc một chút, để cho những thủ hạ của Cửu Nạn Yêu Tăng lên trên cùng.
Thấy tình hình này, Hứa Diệu Nhiên không nhịn được hỏi: "Phu quân, không phải chàng muốn thủ hạ của Bảo Nhi chết nhiều hơn một chút sao? Sao giờ còn phải nhắc nhở hắn?"
Đường Kiếp nở nụ cười: "Ta đã đáp ứng để Bảo Nhi báo thù thì phải cho hắn lưu lại binh lực trả thù mới được. Bằng không thủ hạ của hắn chết sạch, không có cách nào trả thù sẽ phải đích thân ra tay, vậy chẳng phải kế hoạch của ta uổng phí? Lại nói, nhắc nhở là nhắc nhở, có nhắc nhở có đạo lý xong lại không có giá trị thực tế gì."
"Không có giá trị thực tế?" Hứa Diệu Nhiên Y Y khó hiểu.
Để yêu ma của Bạch Dạ ma khu trốn sau thủ hạ Cửu Nạn, nhường đối phương gánh nhiều nguy hiểm hơn, sao có thể nói vô giá trị?
Đường Kiếp trả lời xa xôi: "Nàng nhìn xuống thì biêt."
Một đuổi một chạy, Vương Đình bại quân cùng Ma tộc truy sát rất nhanh xông ra khỏi tầng cương phong.
Ngay lúc Ma tộc trùng nhập đại thiên tinh không, một tiếng "Ông" vang lên, Vạn Giới Vương Đình phương xa vang lên tiếng kèn lệnh trống trận vang rền.
Từng đội Vương Đình tiên quân từ trong Vương Đình bay ra, điều khiển tường vân bay đến, tiên âm cũng theo bay tới.
Trong hư không có thể thấy được thiên hoa loạn trụy, lại có hương khí tràn ngập đêm tối, trong thiên không quần tinh rực rỡ, chiết xạ ra van đạo quang hoa. Phía trước có mấy viên tiên tướng, chính là đám ba người Hồng Vũ Thiên Thần thi triển Vô Lượng Sát Vũ lúc trước, Tây Thánh Mẫu cung đã nhân cơ hội trở về, Vương Đình Tứ Thánh tụ lại một chỗ, phía sau là hàng trăm tiên tướng cấp Chân Tiên, uy phong lẫm lẫm, sừng sững trước quần ma.
Vương Diêu vốn tưởng Vạn Giới Vương Đình lại sắp có quỷ kế gì, nhưng giờ thấy từng nhánh quân chính diện ập tới cũng hơi ngây ra, sau một khắc, Vương Diêu cùng Cửu Nạn đồng thời biến sắc: "Gay rồi!"
Đúng, gay rồi.
Tuy rằng lần này Vạn Giới Vương Đình không sử dụng thủ đoạn phục kích gì nữa, thế nhưng bọn họ đường đường chính chính xuất kích lại càng đáng sợ hơn.
Nguyên nhân rất đơn giản, Ma tộc không người!
Một hồi Vô Lượng Sát Vũ kia đã diệt sát lượng lớn ma vật của Hồng Mông Ma tộc, còn vô hình trung khiến thực lực của Ma tộc phân tán.
Nếu như nói Hồng Mông Ma tộc vốn như một chiếc bánh lớn, như vậy quân tiên phong bị bao vây lúc trước chính là một hạt vừng trên cái bánh lớn này, mà Vô Lượng Sát Vũ đồ sát Ma tộc tương đương với lấy hat vưng làm trung tâm, cắt đi một khối lớn trên miếng bánh.
Tuy tổn thương năng nê, nhưng chiếc bánh lớn vẫn tồn tại, ngoài phạm vi Vô Lượng Sát Vũ vẫn có vô số Ma tộc.
Thế nhưng tất cả những thứ này đều vị trận truy kích khi nãy mà thay đổi.
Vì truy sát Vương Đình tiên quân, Ma tộc không có thời gian đợi phía sau đuổi theo, cứ thế một đường truy sát tới. Chỗ chết người nhất chính là hướng tiên phong quân rút lui là hư không, tầng cương phong chính là tấm bình phong thiên nhiên. Ma tộc phía sau có đuổi tới, nếu muốn đột phá tầng cương phong cũng không phải chuyện dễ. Ở điểm này, Ma tộc không sánh được Tê Hà Giới với Vương Đình, họ có Hư Không Phi Toa, có hộ pháp tường vân, cũng có vô số đại năng hộ giá mới có thể tự do xuất nhập.
Sau phút điên cuồng truy đuổi là số Ma tộc vượt được ra ngoài cương phong tới đây chỉ có mấy trăm người.
Tuy rằng mấy trăm người này đều là đại năng đỉnh phong của Ma tộc, thế nhưng khuyết thiếu pháo hôi thì phải hoàn toàn dựa vào chính mình đi đối phó đám tu quân khổng lồ. Có lẽ bọn họ có thể giết chết kẻ địch gấp mấy chục lần bản thân, nhưng nhất định phải trả giá đau đớn thê thảm!
Nghĩ đến đây, Vương Diêu đã kêu lên: "Lui!"
Phương xa có một tên tiên tướng kêu lên: "Đừng chạy! Liệu Thiên Võng, Xuất!"
Một tấm lưới lớn màu xám bay ra, nhưng không phải chụp vào Ma tộc mà chụp vào hộ giới cương phong phía sau quần ma.
Ngay lúc lưới dung nhập cương phong, song lơn ngập trời, tiếp theo cương phong bỗng ngưng tụ ra hỏa lãng, uy năng đâu chỉ đề thăng gấp đôi mà khiến một đám Ma Đầu kia cũng không dám đi vào.
"Thần Hỏa Liệu Thiên Võng." Thấy vật này, khóe miệng Đường Kiếp nhếch lên nụ cười: "Quả nhiên là vật này."
Mọi phán đoán đều xây dựng trên cơ sở có đầy đủ tin tức, sở dĩ lần nào Đường Kiếp cũng có thể đoán đúng thủ đoạn của Ngọc Thành Tử, không phải do hắn thông minh hơn so Ngọc Thành Tử mà là do hắn hiểu Ngọc Thành Tử. Đây là nhờ ý thức phân thân Đường Kiếp ở chỗ Ngọc Thành Tử ẩn núp mấy trăm năm đạt được, Ngọc Thành Tử có thể dùng pháp che đậy, giấu diếm ý thức phân thân Đường Kiếp, nhưng không thể sử dụng mỗi thời mỗi khắc, càng không thể chặt đứt sự hiểu rõ của Đường Kiếp đối với mình.
Vì vậy coi như Đường Kiếp không nắm rõ được hành động của Ngọc Thành Tử, nhưng hắn cung có thể dựa vào sự hiểu biết trong quá khứ để phán đoán.
Thần Hỏa Liệu Thiên Võng là một kiện hậu thiên đạo binh chuyên nhằm vào cương phong, có thể đề thăng uy lực cương phong, chặt đứt đường lui của quân địch.
Khi Thần Hỏa Liệu Thiên Võng được tung ra, Ma tộc vô hình bị phân cắt thành hai phần. Một phần là Ma tộc đại năng trong hư không thực lực mạnh mẽ mà số lượng ít ỏi, trước có Vương Đình đại quân, sau là cương phong liệt diễm. Một bộ phận khác là Ma tộc với số lượng khổng lồ trên Cự Linh Giới, không có thực lực mạnh nên không thể xuyên qua cương phong.
Thần Hỏa Liệu Thiên Võng vào lúc này thay thế Tinh Không Trường Hà của Tinh Không Cổ Ma, một màn chia cắt bao vây lúc trước tái diễn, nhưng bên xui xẻo lần này chính là Ma tộc.
"Quả nhiên ở phía sau cũng không có tác dụng gì." Hứa Diệu Nhiên nói thầm.
Tuy Đường Kiếp nhắc nhở Vương Diêu, muốn hắn hành sự cẩn thận, muốn hắn lấy thuộc hạ Cửu Nạn làm tiên phong, nhưng sự thực như hắn nói, những nhắc nhở này không hề có giá trị đáng nói.
Khi thế bao vây hình thành thì, tiền trận hậu trận đã không còn trọng yếu, chờ đợi bọn họ chỉ có tiên tu đại quân không ngừng xông tới, cùng với Nhân tộc đại năng phách hạ thủ chưởng. Dựa dẫm Tiên trận uy năng, từng đạo diễm lưu mãnh liệt gào thét hoành độ hư không, thắp sáng toàn bộ dạ không, phảng phất có vô số tinh quang đang chiếu sáng. So với cuộc chiến lúc trước của Đường Kiếp cùng Cửu Nạn, tuy rằng không hùng vĩ hay mãnh liệt bằng họ, diện tích tranh đấu lại rộng hơn, toàn bộ tinh giới không có vết tích khói lửa chiến tranh, đâu đâu cũng có tinh quang thắp sáng, trôi về giới nội.
Mà trong giới nội, Ma tộc chỉ có thể ngưỡng vọng tinh không, chỉ có số ít Ma tộc mới có tư cách xuyên qua cương phong tiến vào chiến trường thiên ngoại, nhưng nhìn thấy tràng diện chiến đấu dữ dội kịch liệt kia, phần lớn Ma tộc đều lựa chọn bỏ qua. Vừa vặn lúc này Cự Linh Vương cung hung hãn ra tay, đang lúc Nhân Ma đại chiến, Cự Linh Vương đạt được thời cơ, nhân cơ hội trắng trợn công phạt Ma tộc.
Thấy tình hình này, Vương Diêu vừa giận vừa sợ, không nhịn được nữa hét lên: "Cơ Dao Tiên, ngươi còn muốn chờ tới khi nào mới chịu ra tay? Chờ chúng ta chết hết hay sao?"
Một tiếng cười truyền đến.
Trong hư không huyết sắc tiêu dương kia, một bóng người chậm rãi bước ra, chính là Cơ Dao Tiên.
Chỉ là vị trí nang xuất hiện hơi có chút sai lệch, không phải ở trên tinh không chiến trường mà là hậu phương, chính là ở đằng sau Vạn Giới Vương Đình.
Cơ Dao Tiên cất giọng nói: "Bạch Hổ đại tôn, Cửu Nạn đại tôn, hai vị đại tôn lực kháng tiên đình, Mê Loạn Ma Khu ta chỉ là một nhánh tiểu thế lực, lại không có năng lực tham dự chiến sự cỡ này. Nhưng đã là đồng minh, Cơ Dao Tiên cung sẽ không bàng quan đứng nhìn, không bằng liền để ta đến công kích Vạn Giới Vương Đình, chia sẻ một chút áp lực cùng chư vị."
Nói tay vạch một cái, một vết nứt hư không mở rộng phía sau nàng, từ bên trong xuất hiện vô số Ma tộc, người đứng đầu chính là Băng Hoàng. Ở bên còn có một đại ma, rõ ràng là Nguyên Thủy Thiên Ma năm đó từng làm loạn ở Vạn Giới Vương Đình, chẳng biết bị Cơ Dao Tiên mời chào từ lúc nào.
Khi quần ma Mê Loạn Ma Khu vừa mới xuất hiện đã đồng thời lao tới tiên đình chém giết.
Vương Diêu thấy thế tức giận đến mắng:
"Đồ khốn nạn giậu đổ bìm leo!"
Đây là thời khắc tiên đình tiến xuất binh lực, nội bộ trống vắng. Cơ Dao Tiên dẫn Ma tộc mạnh mẽ tấn công Vương Đình vào lúc này tuyệt đối là muốn kiếm lợi. Hai đại Ma Tôn ở đây sống chết, Cơ Dao Tiên nhân cơ hội mò chỗ tốt, Vương Diêu không mắng sao được.
Ngược lại Cửu Nạn lạnh lùng liếc mắt nhìn, ngữ khí bình tĩnh nói: "Hừ, tự tìm đường chết."
Vương Diêu nhìn về phía Cửu Nạn: "Cửu Nạn, ngươi có ý gì?"
Cửu Nạn bình tĩnh nói:
"Cơ Dao Tiên cho rằng nang có thể kiếm lợi, nhưng Vạn Giới Vương Đình mà bị đánh hạ dễ dàng như vậy thì không phải là Vạn Giới Vương Đình. Tiên đình chính là tâm tư Ngọc Thành Tử chế tạo thành, bên trong có vô số bố trí, vô xuể trận pháp, cạm bẫy, bảo vật. Năm đó đã nổi tiếng là tuyệt địa, huống hồ hiện tại. Còn nữa coi như nội bộ tiên đình trống rỗng, nhưng chỉ cần còn một kẻ ở đó thì tiên đình này không dễ phá như vậy."
Nghe thế, ánh mắt Vương Diêu cung hơi nheo lại: "Ngọc Thành Tử?"
Đúng vậy, chỉ cần Ngọc Thành Tử còn đó, Vạn Giới Vương Đình sẽ không dễ đối phó.
Ngoai y muôn, Cửu Nạn lắc đầu nói:
"Ngọc Thành Tử đang phá giải Thiên Đạo mê cung, tạm thời sẽ không có uy hiếp gì, ta không nói hắn."