Chương 1265: Thâu Thiên Hoán Nhật

Trên chiến trường, chẳng biết từ lúc nào Nghiệt Hải Hoa Hậu cùng Bắc Minh Thần Quân bắt đầu trơ nên kịch liệt. Mỗi một lần đối đầu khiến linh triều dũng động, bắt buộc phe quan chiến không thể không tiếp tục lùi lại.

Thế cục như mây đen dồn ép, dần dần diễn biến thành dày nặng, ngột ngạt, khiến người ta nghẹt thở.

Sau mấy chục ngày thả lỏng, tinh thần của mọi người căng thẳng lên. Không ai nhắc nhở, thế nhưng ai có đầu óc đều nhận ra tình huống bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Tiến công đến từ Ma tộc gia tăng, rất hiển nhiên họ không còn ý định tiếp tục duy trì thế cục.
Xuất hiện dị động đầu tiên chính là Lam Ma Quân Đoàn dưới cờ Cửu Nạn, rất nhiều Lam sắc ác ma bắt đầu vòng tới cánh tiên quân Vương Đình, bất động thanh sắc hoàn thành bao vây Vương Đình đại quân.

Tiếp theo là một vài Ma Chủ như vô ý tiếp cận chiến trường giữa Nghiệt Hải Hoa Hậu cùng Bắc Minh Thần Quân, càng ép càng gần.

Với tình hình này, Tây Thánh Mẫu không phải không biết gì, cười nói: "Thế nào? Muốn bắt đầu chiến tranh toàn diện sao? Nhưng không chào hỏi lại lén lút mò qua như vậy, có vẻ không hay lắm."

Vô Sinh Lão Tổ cười nói: "Thời điểm bọn ngươi đến có chào hỏi sao? Lại nói nơi này là chiến trường, chính là nơi ngươi chết ta sống, ở đâu ra chuyện thông báo, vẫn nên chịu chết đi!"
Nói xong hai tay vung lên, một phiến vô ảnh khí lưu chụp vào Bắc Minh Thần Quân.

Bắc Minh Thần Quân tuy chỉ là Chân Tiên đỉnh phong, nhưng thực lực không nhỏ. Nếu như có thể giết hắn cũng la giết chết một viên Đại tướng của đối phương, thế nên thời khắc này ra tay hoàn toàn không lưu tình.

Tây Thánh Mẫu thấy thế, múa ra một luồng gió: "Biết Ma tộc vô tín vô nghĩa, không thể tín nhiệm."

Cơn gió này nhìn như ôn hoà, mang tới cho người ta cảm giác lười biếng, khó mà khơi dậy chiến ý.

Vô Sinh Lão Tổ nghiêm nghị, ngưng tụ tinh thần cấp tốc tỉnh lại.
Nhưng đây là vô hình thẩm thấu chứ không phải công kích hữu hình, hắn muốn phòng thủ cũng khó. Tây Thánh Mẫu thấy hắn không ra tay, lại tả một trận gió hữu một trận gió huy vũ tới.

Thanh phong này cung không biết là thần thông gì, mới bắt đầu còn chưa hiển uy lực, Vô Sinh Lão Tổ có thể dễ dàng chống đỡ.

Chỉ là theo thời gian chuyển dời, tâm ý lười biếng kia càng lúc càng thịnh, Vô Sinh Lão Tổ thấy mí mắt nặng trĩu, quả thực muốn ngủ thiếp đi.

Hắn đường đường Kim Tiên, đã sớm thoát ly nhu cầu phàm nhân nên đâu cần ngủ. Hiện tại có cảm giác buồn ngủ thâm trầm liền biết thần thông này quỷ dị, hét lớn một tiếng: "Tán!"
Ngũ Sắc Lưu Ly quang tuôn ra.

Tây Thánh Mẫu thở dài một tiếng: "Đáng tiếc, đáng tiếc."

Nang tiếc cho Vô Sinh Lão Tổ thức tỉnh hơi sớm.

Cực Nhạc Thanh Phong của nàng có công năng sa sút ý chí, ma diệt chiến ý, chỉ cần có đầy đủ thời gian, có là Chứng Đạo Thánh Tiên cung bị bào mòn, trầm mặc ngủ say, mặc cho xâu xé.

Tây Thánh Mẫu không hi vọng đối thủ đến một bước này, nhưng chỉ cần chìm đắm tới trình độ nhất định, bất luận thần thông hay tiên pháp cũng bị ảnh hưởng, điều này là đủ rồi.
Tây Thánh Mẫu giao thủ với kẻ địch luôn thích dùng chiêu này, đả thương địch thủ trong vô hình. Đụng tới mấy kẻ kiêng kỵ Tịnh Đế Nhân Quả của nàng còn không dám xuất thủ trước, càng trắng trợn dùng không kiêng dè.

Vừa nãy chính là như vậy, chỉ lát nữa sẽ đạt đến cái điểm giới hạn thứ nhất, lại không ngờ Vô Sinh Lão Tổ cảnh giác mà quả quyết, lập tức quyết đoán ra tay phá pháp.

Tây Thánh Mẫu thở dài một tiếng, sau một khắc Tịnh Đế Nhân Quả triển khai, Ngũ Sắc Lưu Ly quang hoa phản xạ hướng Vô Sinh Lão Tổ.

Vô Sinh Lão Tổ thân là người sử dụng Ngũ Sắc Lưu Ly, đương nhiên hiểu rõ chỗ cường đại của tiên pháp này.
Vung tay đánh ra một màn ánh sáng ngăn cản hào quang, đồng thời lại phát ra càng nhiều lưu quang ập tới Tây Thánh Mẫu.

Đáng tiếc có tiến công thế nào, Tây Thánh Mẫu đều có biện pháp phản xạ Ngũ Sắc Lưu Ly về, Vô Sinh Lão Tổ liều mạng chống lại, trọn trận chiến là Vô Sinh Lão Tổ tác chiến với chính bản thân mình, còn Tây Thánh Mẫu chỉ phất tay một cái đã đủ làm Vô Sinh Lão Tổ mệt mỏi chạy quanh.

Nếu cứ tiêp tuc đanh, Vô Sinh Lão Tổ hơn phân nửa không phải đối thủ của Tây Thánh Mẫu.

Nhưng mà đây là chiến tranh, trong chiến tranh vốn không có cái gọi là công bằng.
Vô Sinh Lão Tổ ra tay, vô số Ma tộc gào thét xông lên, từng trận ma phong cuồn cuộn với hắc triều lao tới Vương Đình tiên phong quân, bạo ngược và hung tàn.

Vào giờ phút này, Ma tộc đã bộc lộ hoàn toàn bản tướng hung tàn của chúng.

Cùng lúc đó, tiên đình phương xa cung chuyển động, lượng lớn tiên quân từ trong Vương Đình xông ra, xông tới chiến trường chuẩn bị cứu viện.

"Dừng lại!" Một tiếng quát to đột nhiên vang lên, là Tinh Không Cổ Ma.

Hắn đột nhiên xuất hiện tại phía sau Vương Đình đại quân, song thủ nâng cao tung xuống vô số tinh quang, cấu trúc thành một phiến Tinh quang trường hà phân cách Vương Đình cùng chiến trường Cự Linh Giới.
Như thế, hai bên đầu đuôi không thể chiếu cố lẫn nhau, mà Ma tộc bắt đầu toàn lực vây công Vương Đình trên chiến trường Cự Linh.

Nhìn cảnh này, Đường Kiếp không khỏi cười nói: "Thú vị, Ma tộc cũng học được cách chia cắt bao vây, trước tranh thủ tiên diệt một bộ phận."

Ma tộc trước nay luôn dựa vào quân đội khổng lồ, thực lực mạnh mẽ cùng tác phong hung hãn không sợ chết nên luôn xem thường những thứ như chiến lược chiến thuật. Theo chúng thì đó là thủ đoạn của kẻ yếu, cường giả sẽ không sử dụng.

Thế nhưng đối mặt Tiên Đế, tâm thái bá đạo cường hoành này rốt cục đã có sự thay đổi, mặc kệ hắn với chiến tích huy hoàng một vạn năm trước hay hắn không lâu trước một lần nữa đánh bại Ma tộc, đó đều chứng thực đây là một cái đối thủ cường đại mà đáng sợ, cung khiến Ma tộc sử dụng sách lược hiếm thấy. Tuy rằng trong mắt Đường Kiếp, loại sách lược này đơn giản đến khiến hắn không đành lòng nhìn thẳng, nhưng đối với Hồng Mông Ma tộc mà nói đã là tiến bộ vĩ đại.

Thú vị là nó vẫn thành công.

Tinh quang trường hà thành công ngăn cản Tiên đình bản trận xung kích, bất luận ai trùng nhập vào Tinh quang trường hà sẽ lạc lối trong tinh không vô tận này, tiếp theo bị từng đạo tinh quang xung kích xoắn giết.

Tinh Quang Trường Hà của Tinh Không Cổ Ma chính là bí pháp thiên phú của hắn, một khi để hắn thành công triển khai sẽ rất khó phá giải. Chỉ bằng một ma đã ngăn cản Vương Đình bản trận, có thể thấy được uy năng mạnh mẽ thế nào.
Cùng lúc đó, rất nhiều Ma tộc chính thức toàn diện vây giêt quân Vương Đình trên chiến trường Cự Linh, thế cục trên chiến trường lập tức xoay chuyển, nghiêng về bên Hồng Mông Ma tộc.

Bên trong phật đường, khí tức mang theo ma tính không ngừng lớn mạnh, biến toàn bộ phật đường thành tử địa hắc ám.

Hòa thượng mang gương mặt của Cửu Nạn cười lớn nói: "Một vạn năm, lão phu rốt cục thoat vây rôi, Ha Ha Ha Ha!"

Cái gì?

Đường Tử Hi ngạc nhiên.
Liền thấy ma tăng kia nhanh chân đi tới Đường Tử Hi, đưa tay chộp một cái nói: "Trả đạo thư cho ta!"

Đường Tử Hi rụt tay lại, né tránh nói: "Ngươi là ai? Ngươi tuyệt đối không phải Cửu Nạn, giờ hắn đang ở Cự Linh giới chủ trì đại cục, tuyệt đối không thể ngủ đông ở đây."

"Cửu Nạn?" Không ngờ ma tăng nghe được danh tự này, trong mắt xuất hiện sát khí: "Tên khốn nạn kia còn chưa chết sao? Đúng rồi, thân thể này lúc trước có hồi ức, thật giống như là. . ."

Ma tăng kia ôm đầu, liều mạng hồi tưởng như muốn nhớ lại điều gì.
Thừa dịp này, Đường Tử Hi nhét đạo thư vào thần phủ, sau đó đặt ấn pháp, không phải dùng để công kích mà là đưa tin thông báo.

Đây là do nàng có tính cẩn thận, nếu đổi thành đệ đệ của nàng Đường Hiên Vũ, hơn phân nửa sẽ động thủ trước rồi nói.

Truyền tin xong, Đường Tử Hi mới thở phào nhẹ nhõm. Bên này hòa thượng kia cung nhớ ra được gì đó, lẩm bẩm nói: "A, ta nghĩ ra rồi, hắn còn chưa chết, bây giờ lại thành Ma Tôn rồi sao? Nhưng hắn chưa có nắm được Cự Linh Giới, còn chưa nắm được. . . Ha ha, ha ha, Ha Ha Ha Ha!"

Hòa thượng này ngửa mặt lên trời cười to.
Đường Tử Hi sắc mặt âm trầm, tay trái niết Tru Tà Ấn, tay phải chuẩn bị Quang Minh Chính Pháp, đều là công pháp trấn áp Yêu Ma, miệng nói: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Ta là ai?" Trong mắt hòa thượng đột nhiên bốc ra hồng quang, gầm rống: "Ta đương nhiên là Cửu Nạn rồi! Ta còn có thể là ai? Ta là Cửu Nạn!"

Bốn chữ cuối cùng này, hắn gầm lên, không cần Đường Tử Hi đưa tin đã truyền khắp bốn phương.

Trong Thiên Bi Tự vang lên một hô sắc bén, vô số tăng lữ dồn dập chạy tới.

Không ngờ hòa thượng kia quay đầu quát:
"Cút ngay!"

Âm thanh như chuông, mang theo Phạn âm minh động, loáng thoáng có thể thấy kim chung ngọc khánh tề minh, vạn phật bi âm, hình thành một vòng sáng ngăn tất cả tăng lữ bên ngoài.

Sau đó hòa thượng kia nóng nảy nói: "Đưa đạo thư cho ta!"

"Ngươi đừng hòng!" Đường Tử Hi lui về phía sau một bước.

Nếu như nói lúc trước nang chưa thể xác định tu vi của hòa thượng này, vậy sau một tiếng hống khi nãy, nang đã có thể xác định, hòa thượng này chí ít cũng là cường giả cấp bậc Tiên Đai.

Đây không phải tu vi hiện giờ nang có thể đối kháng.

Chỉ là Tịnh Tâm hòa thượng sao ẩn giấu được năng lượng khổng lồ như vậy?

Đường Tử Hi có chút nghĩ không ra.

Vừa vặn lúc này hòa thượng tung một trảo chộp hướng Đường Tử Hi, uy năng lôi đình vạn quân.

Đường Tử Hi cấp đánh ra Tru Tà Ấn cùng Quang Minh Chính Pháp, hai đại thần thông này một là vô thượng pháp môn Đường Kiếp sáng chế tại Minh Giới, một là thủ ngự chi pháp Thiên Nhai Hải Các truyền thừa van năm, toàn lực thi triển chặn lại một trảo của hòa thượng này, thậm chí ánh sáng thần thánh trên Tru Tà Ấn phản chiếu khiến gương mặt hòa thượng tan rã như băng tuyết đau đớn kêu lớn lên.

Đồng thời Đường Tử Hi thấy sương mù màu đen ngưng tụ trên đỉnh đầu hòa thượng kia, hóa thành hư ảnh một tiểu hòa thượng, rõ ràng là dáng vẻ Tịnh Tâm.

"Tịnh Tâm?" Đường Tử Hi kêu thành tiếng, liền thấy Tịnh Tâm thống khổ giẫy giụa, sau lưng là một hắc sắc động khẩu, trong cửa động có lực lượng muốn hút Tịnh Tâm vào trong.

Nhìn thấy cảnh như vậy, Đường Tử Hi như hiểu ra điều gì, bật thốt: "Luân hồi chuyển thế. . . Một vạn năm trước. . . Tử Phủ Tiên Đai. . . Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật!"
Hòa thượng kia lập tức cứng đờ.