Chương 1260: Vương Đình tham chiến
Trong hư không vô tận, đột nhiên có ánh sáng bừng lên hắc ám.
Từ xa nhìn lại, một toà tinh giới đang tỏa sáng.
Hào quang ngày càng mạnh, đó là do tinh giới đang tới gần.
Nó đang di động!
Hướng về phía Cự Linh Giới.
Đợi khi bay đến gần mới phát hiện đó vốn không phải tinh giới, mà là một tòa tiên cung khổng lồ như tinh giới.
Vạn Giới Vương Đình!
Toà tiên cung khổng lồ vô biên, mỗi góc đều thể trí tuệ cùng quyết đoán của người sáng tạo, có thể nói là tạo vật vĩ đại nhất trong lịch sử tu giới, mỗi một tấc đất đều ngưng tụ trí tuệ của người tu tiên.
Toàn bộ tiên cung có 1,080 toà đại điện, bên dưới có vô số Thiên điện. Hơn một ngàn đại điện khí thế bàng bạc, cơ xao, độc đáo, ảo diệu vô cùng. Có Vạn thú đại điện lấy Thần Long làm tích, cự quy làm cơ sở, giao xà tương ban, hạc minh phượng tường. Có Bách bảo tiên cung, ngói là vàng ngọc lưu ly, trụ là hải tử kim lương, gạch là phá nguyệt thiên ấn, cửa là lôi hỏa khai thiên môn. Có Vân Vụ tiên cung phiêu hốt biến ảo, như ẩn như hiện, có Thiên Không thánh điện, huy hoàng đại khí, hoành tráng đồ sộ, có Tạo hóa Thần Cung thần bí khó lường, huyền ảo nan giải, có Ngọc nữ tiên cung tiên nhạc lượn lờ, tiên phong phiêu phiêu. . .
Ngoài Vạn Giới Vương Đình là đất đai trồng đầy linh cốc, linh thực, sinh trưởng dưới tác dụng của trận pháp, hấp thu cùng phóng thích linh khí, trên tiên cung có vô hình hộ tráo che đậy tất cả linh khí khiến Vạn Giới Vương Đình thành hệ thống sinh thái độc lập. Cung khiến Vương Đình có thể tự cấp tự túc như tinh giới, về mặt linh khí thì đông đảo hơn nhân gian nhiều.
Linh vũ rơi xuống tràn ngập linh tính.
Tu luyện ở nơi như thế tựa như ở Tiên Giới.
Ai nói đây không phải Tiên Giới?
So với Sơn Hà Xã Tắc Đồ, bút tích của Ngọc Thành Tử lớn hơn vô số lần, biến một toà Vạn Giới Vương Đình thành tinh giới nhỏ. Không chỉ như vậy, toà Vạn Giới Vương Đình còn có vô số diệu dụng, cũng la một kiện tuyệt thế tiên binh.
Tòa tiên cung đột nhiên xuất hiện bay tới Cự Linh Giới, trong tiên quang có thể thấy vô số thiên binh thiên tướng sừng sững, đã chuẩn bị tốt công tác tiến công.
Mà ở trung tâm Vương Đình, một người ngồi trên Ngọc Thần Tọa, đỉnh đội Toàn Tri quan, thân mang Chiến Thần gia, chân đạp Tỏa không lý, eo đeo Hiên Viên Kiếm, không phải Ngọc Thành Tử thì là ai?
Hắn ngồi đó chưa biến hóa chân thân, thân thể như người phàm, với khoảng cách xa như thế, coi như dùng Vô Song Thiên Mục cũng chưa chắc nhìn thấy rõ.
Nhưng có thể khiến tất cả mọi người đều nhìn thấy hắn, phảng phất trong vũ trụ chỉ có mình hắn tồn tại, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Một khắc đó, Cửu Nạn ngây ra, chân mày xuất hiện một tia dị trạng.
"Ngọc Thành Tử."
Hắn nói.
"Ngọc Thành Tử." Vương Diêu lẩm bẩm, sau đó chấn kinh: "Sao hắn lại ở đây."
Trong khi nói, ánh mắt nhìn về phía Đường Kiếp.
Tuy rằng hắn không nói gì, Đường Kiếp lại biết hắn nghĩ gì, nhàn nhạt nói một câu: "Hồng Hoang cách nơi này tuy gần, nhưng muốn bay tới vẫn phải tốn thời gian."
Nghe thế, Vương Diêu lập tức hiểu Vạn Giới Vương Đình không thể do Đường Kiếp gọi tới.
Mặc dù thế, hắn vẫn nói: "Nhưng người biết bọn họ sẽ đến."
Tuy không biết Đường Kiếp có ý thức phân thân ở chỗ Ngọc Thành Tử, Vương Diêu vẫn nhạy cảm nhận ra Đường Kiếp biết gì đó.
Đường Kiếp trả lời: "Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta không coi Ngọc Thành Tử là viện binh của ta. Chân chính cứu Tê Hà Giới cung không phải hắn, mà là thiên ý."
"Thiên ý?"
Vương Diêu không dám tin tưởng: "Kẻ nghịch thiên, đạo trời không tha, tại sao có thể có thiên ý giúp người?"
"Không giúp ta, là Tê Hà Giới, là Tẩy Nguyệt Phái!" Đường Kiếp nhìn Vương Diêu: "Ngươi muốn đối phó Tẩy Nguyệt Phái, ta có thể ngồi yên mặc kệ, ta hứa được làm được. Chuyện hiện đang phát sinh do Thiên Đạo sắp xếp chứ không phải ta quản lý. Thứ chân chính ngăn cản ngươi là Thiên Đạo, là Tiên Đế, là Vạn Giới Vương Đình. Bảo Nhi, ta hỏi ngươi, bây giờ Vương Đình tới, ngươi có dám đánh với bọn họ một trận?"
Trong mắt Vương Diêu xuất hiện sát khí: "Có gì không dám?"
Đường Kiếp gật đầu: "Như vậy là tốt rồi, nếu đã như vậy, ngươi đi đi."
"Cái gì?" Vương Diêu ngơ ngác.
Đường Kiếp nói: "Tiên Đế đến, đương nhiên chính là đãng yêu trừ ma. Nhưng hắn không phải bằng hữu của ta, ở phương diện khác, thậm chí có thể nói là kẻ địch. Vì vậy ta sẽ không cho Tê Hà Giới tham dự cuộc chiến tranh này, ta nghĩ, chuyên nay có lợi cho ngươi."
Nếu như Tê Hà Giới cùng Vạn Giới Vương Đình nội ứng ngoại hợp đối phó Cửu Nạn cùng Vương Diêu, Vương Diêu không có lòng tin chiến thắng.
Trận chiến ở Hồng Hoang Đại Lục, lượng lớn Ma tộc chiến bại, uy danh Tiên Đế Ngọc Thành Tử lần nữa truyền bá vũ nội. Tuy rằng Cửu Nạn Vương Diêu đều là Ma Tôn, đối mặt với Chính giới đệ nhất đại năng này cũng không dám nắm chắc. Nếu như vào lúc này, Tê Hà Giới lại đâm lén một đao thì đúng là đòi mạng.
Thế nhưng thái độ của Đường Kiếp đã cho Vương Diêu một viên thuốc an thần.
Vương Diêu nhìn Đường Kiếp: "Nghĩa phụ!"
Đường Kiếp mỉm cười: "Đi đi, nếu như ngươi còn tin tưởng nghĩa phụ thì cứ yên tâm xuất chiến. Dù cho sau đó ngươi lĩnh binh trở về tiếp tục đối phó Tê Hà Giới, ta cung chấp nhận. Vẫn lời nói kia, sẽ không nhúng tay vào việc ngươi báo thù."
Vương Diêu hít một hơi dài, rốt cục gật đầu nói: "Hài nhi đồng ý tin tưởng nghĩa phụ!"
Đây là một lần mạo hiểm, thế nhưng Vương Diêu quyết định thử một lần.
Không vì gì khác, chỉ vì đó là Đường Kiếp, là nghĩa phụ hắn luôn luôn kính trọng.
Hắn chỉ về Cự Linh Giới, hét lớn: "Tất cả ma tộc Bạch Dạ ma khu nghe lệnh, lui khỏi Định Quân Thành, chỉnh đốn lại đội hình, chuẩn bị nghênh chiến Vương Đình đại quân!"
Mượn Không Gian chi đạo, lời này truyền khắp nơi trong Cự Linh Giới, tới tai từng tên Ma tộc.
"Vương Diêu, ngươi điên rồi? Làm vậy chỉ cho Tê Hà Giới cơ hội!" Cửu Nạn phẫn nộ gào thét.
"Nghĩa phụ đã đáp ứng, sẽ không tấn công chúng ta lúc này."
"Ngươi nói cái gì?" Cửu Nạn chấn kinh.
Đường Kiếp tha cho bọn họ?
Nhưng hắn lập tức phản ứng lại: "Hắn tọa sơn quan hổ đấu, muốn ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi!"
Vương Diêu cười lạnh:
"Thế thì sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn vào lúc này đồng thời ứng phó Tê Hà Giới cùng Vạn Giới Vương Đình?"
Cửu Nạn yên lặng.
Đúng, Đường Kiếp có ý đồ mưu lợi thì sao?
Dù sao cũng tốt hơn đồng thời đối phó hai bên nhiều.
Cửu Nạn vẫn hậm hực nói: "Ta không tin việc này không liên quan tới hắn. Nghĩa phụ ngươi đúng là xảo trá."
"Co thê, nhưng đối với ta mà nói, dù sao cũng hơn ép buộc binh nhung tương kiến." Vương Diêu không để ý nói.
Coi như đây là quỷ kế của Đường Kiếp cung chấp nhận, chí ít quỷ kế không khiến hắn phản bội Đường Kiếp, từ đầu đến cuối đều coi trọng cảm nhận của hắn.
Thế đã đủ rồi.
Cho nên chuyện tiếp theo, thuận theo dĩ nhiên là tốt.
Hắn là ma, là tà, tà ma hành sự xưa nay thích làm gì thì làm, không cần suy nghĩ quá nhiều!
Sau một khắc, Vương Diêu chỉ huy ma quân, chuyển hướng bày trận, chờ Vương Đình đại quân đi tới. Một bên khác, Cửu Nạn Yêu Tăng cung cho thuộc hạ lui bước, mặc kệ hắn có nguyện ý hay không cũng không thể phủ nhận sự thực là Ngọc Thành Tử còn đáng sợ hơn Đường Kiếp, cần dùng toàn lực ứng đối.
Chúng tu trong Định Quân Thành thấy ma quân lui bước, đồng thanh gầm thét.
Chống cự quần ma nửa ngày, áp lực của chúng tu đã đến cực hạn, uy hiếp tử vong bóp nghẹt mỗi người. Nếu không phải bọn họ có nhiều kinh nghiệm tác chiến, nếu không phải bọn họ tín nhiệm Đường Kiếp thì hẳn đã tan vỡ từ lâu.
Mà hiện tại, kỳ tích phát sinh.
Vương Đình đến từ phương xa khiến ánh mắt các tu giả bừng sáng.
Vạn Giới Vương Đình!
Vạn Giới Vương Đình trong truyền thuyết đã xuất hiện.
Mang theo khí thế bễ nghễ, kích động trái tim tất cả mọi người.
"Lao ra, giết sạch Ma tộc!" Có người la lên.
"Đúng, xông ra giết!"
"Xông ra!"
Định Quân thành, vô số tu sĩ hô vang liên tiếp.
Nhưng chưa chờ họ có hành động, một thanh âm truyền đến: "Các tu sĩ nghe lệnh, lập tức từ bỏ Định Quân Thành, lui về Tê Hà Giới."
Là tiếng của Đường Kiếp.
"Cái gì?" Chúng nhân giật mình, ngay cả Vân Thiên Lan Hoàng Vô Cực cũng không dám tin nhìn thiên không.
Chỉ có Hứa Diệu Nhiên kiên định nói: "Quân lệnh như sơn, còn không mau nghe lệnh làm việc. Lập tức từ bỏ Cự Linh Giới, đi về Tê Hà, mang theo mọi thứ có thể mang."
Nhiều năm qua đã thành thói quen khiến các tu sĩ dù bất mãn thì vẫn phải cấp tốc nghe lệnh, bắt đầu theo lời dặn dò chuẩn bị rút về. Cùng lúc đó, trong hư không Tê Hà Tinh giới cung bắt đầu hạ thấp, chuẩn bị tiếp ứng Tê Hà tu quân. Từng chiếc Hư Không Phi Toa bắn vụt lên trời, bắt đầu tiếp ứng tu quân Định Quân Thành.
Vô số tu sĩ bận rộn lui khỏi Cự Linh Giới.
Mà ở phía xa, có rất nhiều Ma tộc nghiêm trận sẵn sàng, đã làm xong công tác chiến tử Vương Đình. Ở chân trời xa hơn nữa có thể nhìn thấy tiên quân đang cưỡi mây vượt gió bay tới.
Tốc độ cực nhanh.
Ở một hướng khác Cự Linh Giới, Cự Linh Vương ồm ồm nói: "Đường Kiếp, ngươi có ý gì? Dự định từ bỏ Cự Linh Giới sao?"
Đường Kiếp trả lời: "Vương Đình đại quân tới, Ma tộc bị diệt ngay trong tầm tay, nơi này đã không cần Tê Hà Giới ta trợ giúp. Ta giúp Cự Linh tộc kéo dài đến hiện tại cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, Cự Linh Vương không cần phải cam ơn ta."
Cự Linh Vương: "Bản vương đại biểu Cự Linh tộc đa tạ Đường Giới Chủ đã giúp mấy ngày nay, thế nhưng Vương Đình tiên quân đến, cũng không thê noi ro Cự Linh Giới đã an toàn. Ta vẫn hi vọng Tê Hà Giới có thể lưu lại."
Đường Kiếp thở dài: "Không lưu lại được, ngươi cung nhìn thấy, nghĩa tử ta một lòng muốn báo thù Tẩy Nguyệt Phái. Ta lại không muốn phá hoại tình phụ tử, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể mượn cơ hội này thoát đi. Cự Linh Giới có Tiên Đế sẽ không có sai sót, tại hạ có lòng cũng không giúp được gì."
Cự Linh Vương vội la lên: "Tiên Đế tới không có hảo ý, kính xin Đường Giới Chủ lưu lại!"
"Ồ?" Đường Kiếp bỗng cười rộ lên: "Sao nghe ý của ngươi như kẻ có hứng thú với Cự Linh Giới không chỉ riêng Cửu Nạn, ngay cả Ngọc Thành Tử? Chẳng lẽ. . ."
Đường Kiếp trầm giọng: "Chẳng lẽ nói việc hắn trở về, trùng kiến Vương Đình, tái tạo tiên quân, một trong số các mục đích chính là vì nơi đây?"
Cự Linh Vương lập tức ngậm miệng không nói.