Chương 1254: Ngũ sắc ngọc lưu ly

Lúc ngón tay điểm vào Hoàng Vô Cực, gió mát nổi lên.

Gió mát nhẹ tênh không chịu lực, nhưng lại khiến ngón tay Cửu Nạn yêu tăng trệ lại. Như có ngàn sợi tơ cuốn khiến tốc độ ngón tay ngày càng chậm, dù thế thì ngón tay tới đâu núi lắc địa chấn, núi cao vỡ vụn đại địa sụp đổ, cả bầu trời cũng hiện hư không lốc xoáy.

Nhìn một chỉ khủng bố, Hoàng Vô Cực há hốc miệng. Trước một chỉ này, Hoàng Vô Cực cảm thấy mình thật yếu ớt vô lực.

Đây là lực lượng của Đại La Kim Tiên sao?

Quá kinh khủng!
Có lẽ cũng chỉ có tồn tại như giới chủ mới ngăn cản được hắn?

Hoàng Vô Cực không khỏi cười nghĩ.

Sau đó một bàn tay túm hắn, nháy mắt lui ra ngàn vạn dặm, cũng là Cô Xạ tiên tử dùng thuật pháp không gian cứu hắn ra.

"Ngơ ngẩn cái gì thế?" Cô Xạ tiên tử mắng.

Hoàng Vô Cực vong hồn sơ định, lúc này mới hồi phục lại.

Nhìn Cửu Nạn phương xa, mặt ở chín từng mây, vô biên khôn cùng, gió mát bên dưới từ từ nổi lên, dần dần hóa thành một bàn tay nâng không trung như ngăn trở không trung sụp đổ.

Thanh âm Đường Kiếp truyền đến: "Cửu Nạn, ngươi xuất thủ rồi. Xem ra khoảng thời gian này đã có hiệu quả, ngươi đã thành lập được mối liên hệ nhất định với căn nguyên giới này."

Mọi người tỉnh ngộ.

Hoá ra Cửu Nạn mãi không ra là vì kết nối Tinh Giới căn nguyên. Khó trách hắn có thể ảo hóa ra hình thể khổng lồ như thế, lấy Tinh Giới căn nguyên làm hạch tâm, thật sự hắn có thể làm được như vậy, đó cũng là điểm khác biệt giữa Kim tiên và Chân Tiên.

Hiện giờ hắn xuất hiện, đương nhiên là kết nối căn nguyên đã có đột phá lớn.
Chỉ là ảo hóa ra chân thân Tinh Giới, thực lực của Cửu Nạn yêu tăng cũng thật khủng bố, sợ là đã đến gần chứng đạo thánh tiên.

Nghe Đường Kiếp nói, Cửu Nạn yêu tăng đáp: "Người ta chờ, còn xa mới được như vậy. Cự linh Tinh Giới ta nhât đinh phai co, mọi kẻ ngăn cản đều phải tan thành tro bụi!"

Nói xong, bàn tay lớn đánh xuống, một ngón tay hóa thành bàn tay.

Gió mát biến bàn tay hướng lên trên, như kỳ tích nâng tay Cửu Nạn.

Lời của Đường Kiếp vẫn rõ ràng như cũ: "Nếu chỉ có chút trình độ ấy... Ta cũng hiểu rõ."
Chúng ma kinh hãi.

Một Ma Chủ hô thành tiếng: Không ngờ hắn cũng có thể kết nối Tinh Giới căn nguyên? Điều này sao có thể?

Đại La Kim Tiên tuy có thể kết nối Tinh Giới căn nguyên nhưng cũng cần có thời gian, lúc Đường Kiếp thăng tiến đại la cũng đã xác định điểm ấy.

Thế nên, Cửu Nạn tấn công Cự Linh Giới luôn ngủ đông một thời gian ngắn, để được Cự Linh căn nguyên thừa nhận.

Đường Kiếp tới muộn hơn nhiều, sao làm được như hắn?

Ngay cả Cửu Nạn cũng kinh ngạc:
"Không ngờ vẫn xem thường ngươi. Khó trách...

Khó trách điều gì?

Hắn không nói tiếp, chỉ là lực ép tăng thêm, từng tầng khoảng không nứt ra, hư không phá nát hình thành sóng gợn thổi quét bốn phương tám hướng.

Đối mặt với kinh thế Đại Năng, cả một chút dư ba mọi người cũng không dám chịu đựng.

Giờ này, số lượng trước mặt hắn không còn ý nghĩa.

Chỉ một kích là phá nát được sao.
Đồng thời chân thân Đường Kiếp hiện ra, lấy toàn bộ đại địa làm căn cơ, mặt là đại địa, mũi là dãy núi, miệng là khe sâu vô tận, hai mắt là hải dương, trong mũi phun ra gió lốc mãnh liệt, nhìn lên trời cao đối diện Cửu Nạn.

Bàn tay phất tạo gió mát, nâng lên vùng không trung sáng sủa.

Hư không phá vỡ giao hòa với bầu trời xanh, ảo sinh tiêu tan, chiếu ra cảnh phá nát và tái sinh như thế giới bị giết và tân sinh, người xem hoa cả mắt, người xem vui vẻ thoải mái, người xem không kịp nhìn, người xem thấy nhộn nhạo mãnh liệt.

Lúc này trời đất không còn tồn tại nào khác, chỉ có Cửu Nạn yêu tăng và Đường Kiếp mạnh mẽ chiến đấu.

Mỗi một giây đồng hồ có vô số không gian tan biến, lại có vô số không gian tạo ra.

Hư không gió lốc tràn ngập giữa đất trời, tràn ngập giữa hai người.

Gió lốc ngày càng mạnh, tiên ma càng lùi càng xa, chỉ có khí thế của hai người vẫn cân đối như trước.

Đối mặt với sự khủng bố của Cửu Nạn, Đường Kiếp không hề để ý.

Hắn kết nối và vận dụng Tinh Giới căn nguyên, không hề kém Cửu Nạn.

"Gã này thật đáng sợ." Một Ma Chủ lẩm bẩm nói.
Mới nhập đại la mười năm đã có thể ngang sức với Cửu Nạn yêu tăng, yêu nghiệt như thế làm lòng người kinh sợ.

"Nhưng chung quy không ngăn được Hồng Mông Ma tộc ta!" Một Ma Chủ khác ngạo nghễ nói.

Như thể nghiệm chứng lời hắn, vừa nói xong thì trong thiên địa lại xuất hiện hai hơi thở dũng mãnh.

"Là Vô Sinh lão tổ và Tinh Không Cổ Ma!" Chúng ma hoan hô.

Nương theo tiếng quần ma, hai khí thế cường thịnh hiện ra bóng dáng, một là lão nhân thoạt nhìn mặt mày nhăn nhó, một là ma tộc chân thân khổng lồ cảm giác không thua gì Cửu Nạn, đều là đại la.

Hai kẻ này chính là Vô Sinh lão tổ và Tinh Không Cổ Ma, là hai kim tiên ngoại lai.

Trong đó Vô Sinh lão tổ cũng là nhân loại nhập ma, còn sớm hơn Cửu Nạn yêu tăng một vạn năm, bối phận từ xưa, lịch sử đã lâu, thật không thẹn với tên lão tổ.

Về phần Tinh Không Cổ Ma là Ma tộc hiếm thấy. Loại Ma tộc này thiên phú hùng mạnh, từ khi sinh ra đã là Thiên Tâm, không ngừng trưởng thành thì thực lực càng mạnh, có thể tự nhiên trưởng thành đến Chân Tiên cảnh. Tuy nhiên Tinh Không Cổ Ma đam mê tinh không lưu lạc, không có hứng thú cướp bóc nhân gian. Đại đa số Tinh Không Cổ Ma từ Ma giới tiến vào chính giới thường lựa chọn trôi nổi trên hư không, cho nên đại đa số Tinh Không Cổ Ma đều sống sót lâu, cho nên mới xưng là cổ ma.

Tinh Không Cổ Ma trước mắt là Đại La Kim Tiên, số năm tồn tại e còn lâu hơn, hơn phân nửa còn già hơn cả Vô Sinh lão tổ, cũng không biết Cửu Nạn lôi kéo hắn thế nào. Tuy nhiên việc này cũng không kỳ quái, có thể tu thành Đại La Kim Tiên, tuyệt đại đa số đều là tồn tài từ xa xưa.

Không như Đường Kiếp, Cửu Nạn, kim tiên đều thuộc về người trẻ tuổi.

Giờ Cửu Nạn mời chào hai đại kim tiên cùng lúc xuất hiện, quần ma đồng thời phát ra tiếng hưng phấn, bên Nhân Tộc sắc mặt khó coi.

Lúc này Vô Sinh lão tổ và Tinh Không Cổ Ma đồng thời ra tay, không trung tối sầm lại, áp lực vô hình đồng thời bị áp chế.
Áp lực này không lớn như Cửu Nạn yêu tăng song cũng là lực lượng của Đại La Kim Tiên, cả hai đồng loạt ra tay, cho dù hơn mười Chân Tiên liên hợp lại cũng chưa hẳn chống đỡ được.

Đương nhiên, ít nhất còn có hi vọng, không như Cửu Nạn yêu tăng, một người đã khiến tất cả tuyệt vọng.

Ngay khi đám người Vân Thiên Lan cắn răng chuẩn bị cứng rắn chống đỡ nhị ma liên kết thì nghe phía xa có tiếng rống lớn, tiếp theo một cỗ khí thế vô biên theo thiết quyền bay tới.

Quyền thế như núi đánh về phía Vô Sinh lão tổ, ngay lúc sắp đánh trúng thì trước Vô Sinh lão tổ xuất hiện ánh sáng trong suốt như pha lê chắn ngang. Nắm tay vẫn tiếp tục lao tới, vì thế không trung rạn nứt, bùng nổ mảnh sáng bóng, gương mặt sầu khổ cũng theo đó biến hình, cũng có chút dữ dằn.

Năng lượng quang hoa kích động trời cao, một thần hồn già nua tức giận gầm rú:

"Cự Linh Vương!"

Trong tiếng phẫn nộ rít gào, bóng dáng cao lớn của Cự Linh Vương xuất hiện: "Vô Sinh lão tổ, hai người các ngươi là của ta!"

Nói xong lại oanh một quyền ra.

Tinh Không Cổ Ma thấy cũng không né tránh, chỉ há miệng, cũng không thấy hắn phun gì ra nhưng cả không gian bởi thế bị kiềm hãm.
Tinh Không Cổ Ma ở hư không du đãng, cảm thụ thiên địa chi đạo, vận dụng không gian đạt đến tuyệt hảo.

Đồng thời Vô Sinh lão tổ thân hình ngưng hiện, nét mặt già nua sầu khổ càng thêm âm trầm, không thấy hắn có hành động gì mà không gian trở nên trong suốt.

Vô Sinh lão tổ trước khi nhập ma là tông chủ Ngọc lưu ly môn, có Ngũ sắc thiên hoa công pháp kỳ diệu. Sauk hi nhập ma vẫn không vứt bỏ còn tu luyện tới tầng cao hơn.

Hồng Mông Ma tộc, sử dụng nhiều thần thông hắc ám dơ bẩn, lạnh lẽo tàn nhẫn, Vô Sinh lão tổ lại hết lần này tới lần khác sử dụng thần thông hoa lệ như tiên pháp, thi triển đạo cực hạn giúp nhân loại cảm thụ được cái đẹp.
Mà dưới Tinh Không Cổ Ma giam cầm không gian, ngũ sắc ngọc lưu ly càng thêm ảo hóa tươi.

Ánh sáng xinh đẹp bị không gian giam cầm, khiến môi môt phân lưu động trở nên thong thả, yên lặng, như màu vẽ chảy xuôi, như khói lửa nở rộ.

Mà Cự Linh Vương dùng vô địch thiết quyền muốn phá hủy sự xinh đẹp này. Khi thiết quyền oanh ra, ý chí vô địch mặc kệ không gian giam cầm, mặc kệ ngũ sắc ngọc lưu ly, bất kể có thần thông, tiên pháp, ma công thế nào, ta chỉ vung một quyền.

Đap nat hết thảy, nghiền ép hết thảy, hủy diệt hết thảy!

Vì thế, bức sơn dầu bị một bàn tay bạo lực xé nát, một kích tan biến!
Đốt đàn nấu hạc!

Phá nát vẻ đẹp ý cảnh.

Trong lòng mọi người theo đó sinh ra mất mát, giống như thứ tốt đẹp trong lòng bị vỡ tan.

Nhưng một giây sau, ảo sắc tiếp tục dâng lên, không gian giam cầm vẫn còn đang duy trì, cũng mở rộng khiến sắc thái không ngừng khuếch trương, dùng phương thức quỷ dị không thể giải thích phân bố các nơi, ảnh hưởng các nơi, truyền bá đến mỗi ánh mắt, thẩm thấu vào lòng mỗi người.

"Thật đẹp!" Nhìn lên trời cao, Y Y tán thưởng.
----------oOo----------