Chương 1246: Kế hoạch

Tê Hà Giới.

Tinh Giới mới quật khởi như trăng sáng treo cao trên Cự Linh Giới, tản ra ánh sáng trong suốt.

Tham Thần điện, Đường Kiếp đang nằm trong lòng Hứa Diệu Nhiên trầm tư.

Hứa Diệu Nhiên biết đây là thói quen khi Đường Kiếp lâm vào trầm tư.

- Là vì Cửu Nạn yêu tăng sao? - "Uhm" Đường Kiếp lười biếng lên tiếng.
Trầm mặc một lát, hắn nói: - Cự Linh Vương đã nói, Cửu Nạn yêu tăng tiến công Cự Linh Giới bốn lần. Nàng không cảm thấy kỳ quái sao? Ma tộc khác đều tìm nơi tài nguyên đi chiếm đoạt, nào có đạo lý nhăm nhăm một chỗ. Cửu Nạn dường như không để ý gì khác ngoài Cự Linh Giới.

Hứa Diệu Nhiên trả lời: - Không phải đã điều tra sao? Cự Linh Giới từng có thời kỳ viễn cổ huy hoàng. Có lẽ, nơi này có di lưu khiến Cửu Nạn lưu luyến.

Đường Kiếp nghi ngờ nói: - Đây đúng là vấn đề, mấy vạn năm qua đi, cho dù có bảo bối cũng sớm tiêu ma. Cho dù có dị bảo cũng bị năm tháng ăn mòn, thời gian lâu như vậy, có Cự Linh tộc thì đâu đến phiên Cửu Nạn phát tài?
Hứa Diệu Nhiên gật đầu: - Đó đúng là nghi vấn, nhưng không có nhiều quan hệ tới chiến cuộc hiện giờ? Phu quân muốn biết, cứ đánh bại Cửu Nạn, bắt sống về tra hỏi sẽ rõ.

Hứa Diệu Nhiên trước sau tin tưởng Đường Kiếp vô điều kiện.

- Chưa chắc... Đường Kiếp lại lắc đầu: - Cửu Nạn tuyệt đối không đơn giản. Có thể trong mười ngàn năm, cứ ba ngàn năm tiến lên một bậc, đến giờ thành tựu đại la đúng là phi phàm. Nếu muốn thắng hắn thì phải hiểu hắn.

Hứa Diệu Nhiên che miệng cười: - Chàng đang tự khen sao? Chớ quên chàng thành tựu đại la chỉ mất 1400 năm.

Đường Kiếp cũng cười: - Ta có thể có thành tựu này cũng nhờ Binh Chủ năm đó an bài, cũng có liên quan tới tiên đế, không phải tất cả đều là cố gắng. Nhưng tình thế Cửu Nạn lại khác, hắn không có khả năng giống như ta, có hai tồn tại mạnh nhất thế gian trợ giúp, vậy hắn làm thế nào thành tựu đến bước này? Đừng quên năm đó thiên phú tu luyện của hắn vô cùng bình thường, về sau mới có lực lượng xuất hiện...

Hứa Diệu Nhiên ở cùng Đường Kiếp thời gian dài, cũng biết thói quen của hắn, huống chi lời này cũng không khó lý giải, sau khi nghe xong cười nói: - Nếu hắn là nhân vật chính, vậy hắn cùng thời với tiên đế, Binh Chủ có là gì?

Đường Kiếp đang muốn trả lời, đột nhiên ngẩn người, nói:
- Cùng thời với tiên đế Binh Chủ?

Hứa Diệu Nhiên nói cũng không chính xác, Cửu Nạn yêu tăng không phải tồn tại cũng tiên đế và Binh Chủ, dù sao khi đó hắn vừa mới xuất thế, mà tiên đế Binh Chủ đã là nhân vật thành danh nhiều năm. Nhưng về phương diện khác, bọn họ đúng là có điểm chung... Cửu Nạn tồn tại trước khi tiên đế Binh Chủ biến mất!

Nói cách khác, Cửu Nạn nhập ma đúng là lúc Vạn Giới Vương Đình gặp biến cố, tiên đế giả chết, Binh Chủ đại diệt Vương đình.

Giữa chúng có liên quan gì?

Đường Kiếp nhanh chóng vận chuyển đầu óc suy nghĩ.
Đáng tiếc trong chuyện này, bởi vì Vạn Giới Vương Đình phúc diệt quá lâu, cái gọi là một vạn năm trước chỉ là con số ước lượng, bởi vậy cũng rất khó so với chuyện Cửu Nạn. Nhưng Đường Kiếp vừa nghĩ tới Binh Chủ trước khi diệt Vương Đình Chi còn tới trở Cự Linh Giới lưu lại kế thừa, Cửu Nạn yêu tăng nhập Ma bốn lần tấn công Cự Linh Giới thì cảm giác chúng có liên quan.

Nhất định phải biết thời gian chính xác Vạn Giới Vương Đình phúc diệt!

Đường Kiếp nghĩ.

Tiên giới.

Tiểu thế giới lấy Vạn Giới Vương Đình làm trung tâm đang không ngừng khuếch trương. Mỗi một lần kéo dài đều nương tiêu hao nhiều tài nguyên. Mỗi một tấc thổ địa đều có trận pháp huyền ảo, trên bầu trời thì dư thừa linh khí.

Toàn bộ Tiên giới đều tiến hành mở rộng chế tác pháp khí tinh tế.

Đúng vậy, đây là một kiện siêu cấp thần khí, có lực lượng khổng lồ không gì sánh kịp. Mà trung tâm khống chế kiên thân khi nay chính là Vạn Giới Vương Đình, Vạn tiên bảo điện.

Vạn tiên điện.

Ngọc Thành Tử ngồi trên thần tọa, xử lý tin tức các nơi đưa đến.

Ma tộc đã chiến bại ở Hồng hoang đại lục, nhưng giống như tình huống của Đường Kiếp, Ma tộc đông đảo, chỉ cần bích lũy vẫn bạc nhược thì vẫn có Ma tộc dũng mãnh tràn vào. Cho nên chiến tranh mãi không dừng lại... mà Ngọc Thành Tử cũng không có tồn tại như Băng Hoàng giúp hắn ngăn cản phiền toái.

Tuy nhiên đối với Ngọc Thành Tử mà nói, đó chỉ là rau cải thanh nhã.

Thời khắc này đang xử lý sự vụ, đột nhiên Ngọc Thành Tử "Ừm" một tiếng, ngẩng đầu lên.

Tiên quan bên cạnh nhìn tiên đế.

Ngọc Thành Tử vung tay lên nói: - Các ngươi hãy lui!

- Tuân mệnh!
Một đám người lui ra.

Thấy đại điện không người, Ngọc Thành Tử âm trầm nói: - Đường Kiếp, ngươi muốn làm gì? Muốn trái với ước định hay sao?

Trong thức hải, hình ảnh của Đường Kiếp chậm rãi dâng lên: - Ngọc Thành Tử, ngươi khẩn trương như vậy, không phải có kế hoạch lớn sợ bị ta phá hỏng chứ?

Ngọc Thành Tử hừ một tiếng: - Kế hoạch của ta, không phải người đều nhìn thấy sao? Còn gì có thể có dấu diếm được ngươi? Những năm gần đây, ta chỉ có kế hoạch tiêu diệt Ma tộc.

Nghe thế, trong lòng Đường Kiếp xuất hiện nghi hoặc.
Chính xác, hiện tại Ngọc Thành Tử làm mọi việc tác chiến với Ma tộc, đại khái sau trận Thiên Táng nguyên đã thể hiện tài chỉ huy của Ngọc Thành Tử. Nhưng Đường Kiếp biết, Ngọc Thành Tử đang ẩn giấu.

Vạn năm ngủ đông, một khi lăp lai, Ngọc Thành Tử tuyệt đối không thể từng bước tu luyện nâng cao, hắn nhất định đã có kế hoạch của chính mình. Chỉ vì ý thức Đường Kiếp nhìn trộm khiến Ngọc Thành Tử làm việc cố kỵ, che che giấu giấu. Nhưng Đường Kiếp dám khẳng định, dù phân thân vẫn giám thị Ngọc Thành Tử, nhưng Ngọc Thành Tử cũng có thủ đoạn an bài chuyện của hắn.

Lúc này Đường Kiếp vì chuyện Cửu Nạn hiện thân, nhưng biểu hiện của Ngọc Thành Tử lại quá mức, còn đuổi thuộc hạ đi.

Phải biết rằng đây chính là đối thoại trong thức hải, căn bản sẽ không có người ngoài nghe được. Mà với trí tuệ của Ngọc Thành Tử, chỉ cần hắn nguyện ý, hoàn toàn có thể vừa xử lý chiến sự, vừa đối thoại với Đường Kiếp mà không ai phát hiện ra.

Hắn nói thủ hạ rời đi thực hiện, rõ ràng thuộc loại phản ứng quá độ.

Ngoài ra Ngọc Thành Tử nói chuyện cũng có chút yếu thế - Kế hoạch của ta không phải đều trong mắt ngươi sao, có gì dấu diếm được ngươi, ngươi muốn trái với ước định phải không? Những lời này càng nghe càng không giống một vị tiên đế nói ra.

Chẳng lẽ nói... Kế hoạch của Ngọc Thành Tử là tên đã lên dây sao?

Hoặc là nói, lúc mình thức tỉnh là lúc kế hoạch nào đó của Ngọc Thành Tử tới thời khắc mấu chốt? Cho nên Ngọc Thành Tử vừa thấy mình tỉnh lại thì lập tức khẩn trương.

Đường Kiếp nghĩ tới vô số ý niệm, nói: - Chỉ có điều ở Hồng hoang đại lục, có thể không giếtđược những Ma tộc đó.

Lời hắn không rõ ràng, nhưng dừng trong tai Ngọc Thành Tử lại khiến thức hải lập tức gợn sóng, Ngọc Thành Tử trầm giọng nói: - Đường Kiếp, ngươi có ý gì?

Nhìn sóng trong thức hải, trong lòng Đường Kiếp càng có đáp án.

Ngọc Thành Tử là Đại Năng, có khả năng khống chế tâm tình, nếu chỉ nhìn bên ngoài, ngay cả trời sập cũng đừng mơ thấy hắn biến sắc.
Thay vào đó trong thức hải Ngọc Thành Tử, tất cả ngụy trang đều không có hiệu quả. Chỉ cần trong lòng hắn có kinh sợ, thức hải liền gợn sóng. Dù bên ngoài có vững chai như núi thái sơn thì trong nội tâm không thể lừa được Đường Kiếp.

Đường Kiếp thức tỉnh, thức hải đã hơi gợn sóng, giờ Đường Kiếp vừa mở miệng, thức hải lại sinh sóng, Đường Kiếp hiểu, chỉ sợ kế hoạch của Ngọc Thành Tử quả nhiên đã đến thời khắc mấu chốt.

Chỉ có thể hận trước mình chỉ lo Tê Hà Cự Linh lưỡng giới, ít chú ý Ngọc Thành Tử đến nỗi hiện tại không thể xác định Ngọc Thành Tửc có kế hoạch gì, nên chỉ có thể không nhanh không chậm nói: - Không sao, ta đang nghĩ sao bệ hạ không bước trên con đường tinh không, chiến đấu ở các giới, liệp sát Ma tộc? Chỉ ở Hồng hoang trên đại lục không giống cách hành sự của bệ hạ.
Nghe thế, Ngọc Thành Tử hừ một tiếng: - Ngươi nào biết ta không hề động? Sau năm Thiên táng, ta đã trước sau phái ra bốn chi thần quân chinh chiến chư giới, xoay chuyển tình thế cứu vô số người. Về phần con đường tinh không, ngươi Tê Hà Giới có thể trục lợi, nhưng không có nghĩa là Hồng hoang đại lục có thể. Nơi đây... Không động được.

- Hả? Đường Kiếp hưng trí: - Di giới đại trận do Hồng hoang sinh ra, sao bây giờ không động được.

Nhưng trong lòng thầm nghĩ, xem ra chí Ngọc Thành Tử không ở con đường tinh không.

Ngọc Thành Tử hừ nói:
- Ngươi biết cái gì. Hồng hoang đại lục khí hậu đã thành, căn nguyên thiên định, đã thành trung tâm vũ trụ, đâu dễ dàng di động.

- Căn nguyên thiên định? Trung tâm vũ trụ? Đường Kiếp nghi hoặc: - Còn định lừa ta sao? Vũ trụ Thiên Nguyên không phải ở Cự Linh Giới sao?

- Lại đang bị thay thế... Ngọc Thành Tử khinh thường trả lời, xong tỉnh ngộ khiếp sợ nhìn Đường Kiếp: - Làm sao ngươi biết Cự Linh Giới là trung tâm vũ trụ?

Đường Kiếp thở dài: - Ngươi đã đã lâu không theo dõi hành động của Tê Hà Giới?
Đúng vậy, từ sau lần bị Đường Kiếp loạn mệnh, quấy kế hoạch của Ngọc Thành Tử, bất đắc dĩ Ngọc Thành Tử phải bỏ chủ ý với Tê Hà Giới. Nhờ đó Đường Kiếp biết hết về Hồng hoang đại lục nhưng Ngọc Thành Tử lại hoàn toàn không biết gì về Tê Hà, mà tin tức bên ngoài đương nhiên không được chuẩn.

Mãi khi Đường Kiếp nói, Ngọc Thành Tử mới nhìn thẳng Đường Kiếp - Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

- Không có gì, chỉ có điều Cự Linh Vương hướng ta cầu cứu, nói Cửu Nạn yêu tăng đang tấn công Cự Linh Giới. Ta cách Cự Linh Giới quá xa, tính xin ngươi giúp một chuyện. Đường Kiếp thuận miệng nói bừa.

Ngọc Thành Tử đương nhiên không tin chuyện ma quỷ, cười lạnh nói:
- Cự Linh Vương và ngươi có quan hệ gì, sao phải cầu ngươi hỗ trợ?

- Ngươi từng ở thân thể của ta ngủ đông, biết được chuyện năm đó ta xông Cửu Cung Mê Thiên Trận gặp Cự Linh Vương. Hiện giờ ta tu thành Đại la thân, đã đạt không tưởng chi cảnh. Cự Linh Vương tự mình kêu gọi ta, cho ta cảm giác, ta thần niệm phá không cùng thoạt với đối thoại biết được một việc. Đường Kiếp tiếp tục bậy bạ.

Ngọc Thành Tử không tin: - Đại la có thể cảm thụ hô hoán, thần niệm biến hóa hiện hình, nhưng muốn nói thực hiện giao lưu thì ngàn vạn khó khăn, càng bị số phận ảnh hưởng, mờ mịt khó dò, chỉ có thể ngẫu nhiên đạt được chứ không thể thường quy vận dụng. Thông qua truyền niệm hô gọi... Đường Kiếp, ngươi cho ta là đồ ngốc sao?
Đường Kiếp than: - Ta không coi ngươi là đồ ngốc, vậy sao ngươi phải giấu diếm kế hoạch mưu đồ sát nhập Hồng Mông?