Chương 1237: Cự Linh Giới

Đây là một Tinh Giới khổng lồ.

Ở Tinh La Đại Thiên Giới, trong chư thiên thiên giới, ngoại trừ Hồng hoang đại lục, nó là một trong Tinh Giới lớn nhất.

Tuy nhiên trọng yếu hơn là vị trí của nó.

Đây là một Tinh giới vị trí đặc thù trong Tinh La Đại Thiên Giới, đặc thù đến lúc trước Đường Kiếp lấy tinh bàn quan sát Cự Linh Giới cũng hoảng sợ.

Nó ở trung tâm thế giới!

Đúng vậy, toàn bộ ở vị trí trung tâm Đại Thiên Giới.
Đường Kiếp từng cho Hồng hoang mới là trung tâm Tinh La giới, nhưng khi dùng tinh bàn thấy rõ toàn bộ Tinh Giới mới nhận ra Hồng hoang không phải trung tâm, nó còn cách một khoảng. Nếu xem Tinh La giới như một bàn cờ vây, vậy vị trí của Cự Linh Giới là Thiên Nguyên, Hồng hoang cách Thiên Nguyên một con cờ.

Láng giềng!

Từ phương diện này, mọi người cho rằng Hồng hoang đại lục mới là trung tâm thế giới cũng không sai biệt lắm chỉ lệch một chút mà thôi.

Sau tám mươi ngày, Tê Hà Giới rốt cục tới gần Cự Linh Giới.

Nhìn gần, nó như thiên cầu lớn vắt ngang không trung.
Thiên cầu có cơn lốc năng lượng màu xám, khiến người ta không thấy rõ cảnh sắc phía dưới.

Trích Tinh tháp truyền đến tin tức, hỏi có cần tiến thêm một bước.

Ngẫm nghĩ một chút, Đường Kiếp nói: - Dừng, trước tra xét nội bộ Cự Linh Giới.

Theo mệnh lệnh của Đường Kiếp, một đội phi toa từ Tê Hà Giới bay ra. Không quá lâu, chỉ thấy một đội phi toa chỉ còn một con thuyền trở về, mang theo âm thanh kinh hoảng: - Ma tộc! Là Ma tộc! Bọn họ đang tiến công Cự Linh Giới!

Đường Kiếp nhíu mày:
- Tình hình thế nào?

Tu giả lắp bắp không trả lời được.

Hoá ra họ không may, xuyên đúng vào lãnh địa Ma tộc nên bị Ma tộc đột kích, chỉ có thể vội vàng trở về. Cũng là hoàn toàn không biết tình huống.

Đường Kiếp không trách phạt hắn, suy nghĩ một chút nói: - Nếu thế xin mời mấy vị trưởng lão đi một chuyến.

Bốn vị Tiên Đài được phái đi điều tra địch tình. Bốn người không theo đường phi toa tiến vào mà đổi phương vị.

Chuyến đi này mất ba ngày.
Ba ngày sau, ba người trở về, một người vĩnh viễn lưu lại.

Tham Thần điện.

Đường Kiếp ngồi ở vương tọa.

- Nói như vậy, Cự Linh Giới đã bị chiếm cứ toàn diện? Đường Kiếp hỏi.

- Thưa giới chủ, ma tộc tấn công Cự Linh Giới cực hùng mạnh, chỉ riêng hạ đẳng ma vật đã tới ngàn vạn. Ta cùng với Khánh Vân Tử ba vị đạo hữu tiến vào Ma tộc lãnh thổ, một đường khổ chiến cũng không thể tìm được lãnh địa Nhân Tộc. Sau vô ý cứu được một người mới biết Cự Linh tộc đã toàn diện rơi vào tay giặc, Cự Linh tộc còn lại đều tập trung trong Hãm không sơn tử thủ. Tuy nhiên sau đó không lâu Ma tộc đại quân đánh tới, ta bảo hộ vô lực, không cách nào cứu được họ. Một lão nhân nói. Người này kêu Phù Vân thượng nhân, chính là tiên đài bản thổ Tê Hà Giới, nhưng không ở trong bảy đại phái mà là phái chủ Lưu Vân phái.

Đường Kiếp hỏi: - Hãm không sơn có gì hiểm yếu?

Một người khác nói: - Hãm không sơn chính là quốc đô Cự Linh Giới. Người khổng lồ chúng ta cứu nói, Hãm không sơn chính là chỗ hung hiểm nhất Cự Linh Giới, thiên nhiên có vô số khe nứt không gian phiêu đãng, nương theo các loại dị tượng hiện ra liên tiếp. Mặc kệ là Đại Năng, một khi tiến vào cũng gặp nguy hiểm. Năm đó Cự linh lão tổ lập thủ đô, nhìn trúng sự hung hiểm nơi đây nên bố trí đại trận phối hợp, dù là Đại La Kim Tiên cũng có thể giết chết, có thể thấy được uy năng.
- Không gian phong bạo... Đường Kiếp nói.

Đối với Không gian phong bạo có thể giết chết đại la hắn không kỳ quái, lực lượng không gian vốn là lực lượng mạnh nhất thế gian, đừng nói giết chết đại la, chứng đạo thánh tiên cũng có thể giết chết. Nhưng có thể làm được và làm thế nào là hai chuyện khác nhau. Nếu Cự Linh Giới không có đại la mà dám nói diệt đại la, như vậy Hãm không sơn đúng là cực kì khủng bố.

- Xem ra Cự Linh Giới có thật nhiều điều làm người ta bất ngờ. Đường Kiếp hắc hắc mỉm cười.

Hắn ngẩng đầu: - Biết Hãm không sơn ở đâu không?
Phù Vân thượng nhân xấu hổ lắc đầu: - Thuộc hạ vô năng, không biết.

- Thôi, trong tình huống đó các ngươi đã làm rất tốt. Kế tiếp ta sẽ tự đi. Đường Kiếp đứng lên nói.

Mọi người kinh hãi: - Giới chủ không được! Ngài bây giờ là tấm thân ngàn vàng, sao có thể khinh suất mạo hiểm. Bên dưới là thiên hạ Ma tộc, nếu vào, chắc chắn..

Đường Kiếp đã đưa tay ngắt lời: - Các ngươi không cần ngăn ta, ta có cách của ta, các ngươi có cách của các ngươi. Nơi ta muốn đi, các ngươi không đi được, ta chỉ có thể tự mình đi.
Đường Kiếp nói xong đã rời Tham Thần điện.

Hắn tới trước Trích Tinh tháp, thông báo Hứa Diệu Nhiên Vân Thiên Lan liền trực tiếp tới Cự Linh Giới.

Đặt chân vào hư không, bước đi nhanh nhẹn như sân nhà. Từng bước thu ngắn cự ly với Cự Linh Giới, không hề ngập ngừng tiến thẳng vào, hủ hóa âm phong tới bên Đường Kiếp liền tự động tiêu tan. Đường Kiếp xuyên qua cương phong, đi vào bầu trời của Cự Linh Giới.

Ở đây đã có thể cảm nhận được ma diệm nồng nặc.

Toàn bộ thế giới của Cự Linh Giới đã bị bao phủ trong ma khí.
Đường Kiếp nhíu: - Đặc thật.

Ma khí như thế trước đây chưa từng có, ý nghĩa thế lực mạnh hơn cả Nguyên Dục Ma quân.

Đây là một đại ma chủ cực mạnh!

Đường Kiếp không biết là ai, nhưng có là ai hắn cũng không sợ.

Phương xa có một đội Ma tộc bay tới, phát hiện Đường Kiếp "Xâm lấn" liên ngông cuồng rít lên.

Nhìn Ma tộc, Đường Kiếp mặt tối mặt, khí thế vô hình lan ra.
Nếu đổi là sinh mạng chính giới, riêng phần khí thế này có thể giết chết đối thủ. Chỉ có điều Ma tộc trời sinh miễn dịch với khí thế công kích, khí thế của Đường Kiếp không thể tạo thương tổn cho chúng. Nhưng ngay sau đó, khí thế ngưng tụ thành thực chất, như Trường Giang và Hoàng Hà phun trào, không phải thần thông nhưng oai như thần thông, như năm đó Ngọc Thành Tử đại chiến quần tiên, chỉ một cái liếc mắt khiến khí thế hóa thành công kích thực chất tràn qua.

Ngay sau đó, Ma tộc như cát biển cọ sạch sẽ, không còn tồn tại, Ma tộc nhìn đồng bạn của mình không còn cả hài cốt thì sợ tới toàn thân mềm nhũn.

Đó không phải tiểu ma dũng mãnh tránh được một kiếp, mà là Đường Kiếp cố ý để lại người sống.

Tâm niệm vừa động, một cỗ ý niệm kéo Ma tộc tới bên Đường Kiếp.
Đường Kiếp hỏi: - Hãm không sơn ở đâu?

Ma tộc còn muốn giãy dụa, nhưng Đường Kiếp dùng ánh mắt ngưng tụ xâm nhập tâm thức Ma tộc khiến hắn sợ tới mức kêu to lên: - Ta nói, ta nói, đi về phía trước, là nơi duy nhất chúng ta còn chưa chiếm lĩnh được.

- Đại ma chủ của các ngươi là ai?

- Là Cửu Nạn đại ma chủ!

- Là hắn sao? Đường Kiếp hơi ngạc nhiên.
Năm đó ở Cửu Cung Mê Thiên Trận, Đường Kiếp gặp Cửu Nạn tiến công Cự Linh Giới, không ngờ giờ hắn vẫn tiến công Cự Linh Giới.

- Lão ngốc chưa từ bỏ Cự Linh Giới sao? Chăng lẽ Cự Linh Giới thực có bí mật gì? Lại có quan hệ gì với Binh Chủ? Đường Kiếp lẩm bẩm nói, tiện tay ném Ma tộc kia đi khiến hắn nổ tới chia năm xẻ bảy.

Đường Kiếp bay đi theo hướng Ma tộc chỉ.

Dọc theo con đường này còn có Ma tộc khác tới bắt Đường Kiếp, Đường Kiếp đều giết không tha. Tuy rằng Ma tộc cũng phái ra ma đầu nhưng ở trước mặt Đường Kiếp chỉ như đồ ăn vặt. Mãi đến cuối có một ma đầu Ma Chủ mang theo ma vật đánh tới thì Đường Kiếp mới gia tốc rời đi. Không phải hắn sợ đối thủ mà vì hắn mới ở đây chưa cùng Cự linh căn nguyên thành lập liên hệ, tạm thời vẫn không thể chân chính phát huy thực lực của một Đại La Kim Tiên.

Ngược lại Cửu Nạn yêu tăng, nhìn thực lực hơn phân nửa cũng là đại la đại ma chủ. Hắn tới sớm hơn mình, đánh nhau chỉ sợ thắng bại khó liệu, chớ nói chi hắn còn có rất nhiều nanh vuốt có thể sử dụng.

Giữa trưa thì thấy Hãm không sơn.

Diện tích Cự Linh Giới rộng lớn, còn lớn hơn vài phần so với Tê Hà Giới. Đường Kiếp bay khoảng hai mươi ngày, thấy khắp nơi đều là thổ địa của Ma tộc. Cự Linh Giới đã hoàn toàn biến thành thiên hạ của Ma tộc. Trong đó không thiếu thi cốt người khổng lồ.
Người khổng lồ thể trạng cường tráng, thân hình cao lớn, ai nấy đều là thể tu dũng mãnh, nhưng đối mặt Ma tộc đều chết trận sa trường. Mỗi một thi thể đánh đổi bằng mười thậm trí trên trăm thi thể Ma tộc, chỉ có điều cũng không thể che dấu việc Cự Linh Giới từng bước thất thủ, thậm chí Đường Kiếp còn chứng kiến người khổng lồ ma hóa đủ làm chính giới khủng bố và sợ hãi.

Khi Đường Kiếp tới thung lũng, hắn thấy một cảnh tượng làm tim đập nhanh.

Khắp núi là thi thể chất đầy thung lũng.

Tất cả đều là người khổng lồ.

Bọn họ mở to mắt, giơ cánh tay như nhìn trời hò hét, hò hét sao thế gian lại có Ma tộc tà ác tồn tại.
Đường Kiếp nghỉ một lúc, sau đó mới rời đi.

Ngay lúc hắn đi không lâu, một đài sen lặng lẽ đáp xuống sơn cốc.

Liên sinh cửu biện, Cửu Nạn yêu tăng ngồi trên, ma quang thay đổi liên tục, khuôn mặt bảo tướng trang nghiêm.

Nhìn quanh, hắn đột nhiên mỉm cười: - Hắn đã tới nơi này, hắn rất tức giận.