Chương 1227: Vẫn tinh trấn (p3)
Men theo thanh âm nhìn lại, nơi cuối đường có một bóng dáng hùng tráng đang đi từng một bước một tới.
Đó là một Ma tộc cao khoảng 4m, đi lại như người, hai chân thô lớn, phía sau còn cái đuôi quét tới quét lui. Thân hình khỏe mạnh, không mảnh vải lộ ra cơ thể dữ tợn màu hồng sắc như ngọn lửa sắp phun trào.
Chiếc đầu trâu gánh một đôi sừng tráng kiện, tỏa sấm sét.
Đúng là Viêm Ma Nộ Giác, chủ trấn.
Đi tới gần Đường Hiên Vũ, Nộ Giác khoanh tay: Tiểu tử, ngươi rất lớn mật. Nhưng dám phá hỏng quy củ của ta thì phải chịu đựng lửa giận của ta.
Phá hỏng quy củ của ngươi? Đường Hiên Vũ cười cười. Hắn nhìn quanh, sau đó nói:
Ta không nhìn ra mình đã phá hư quy củ của ngươi.
Ngươi có ý đồ giết chết một Ma tộc, chẳng lẽ còn chưa phá quy củ sao?
Ngươi nói tên Giáp ma không biết tự lượng sức mình kia sao? Đường Hiên Vũ cười lạnh:
Hắn cũng không chết.
Vậy sao? Nộ Giác đột nhiên cười ha hả hỏi.
Đường Hiên Vũ ngẩn ngơ, chỉ thấy Nộ Giác vung tay lên, một cỗ thi thể bay tới, đúng là Ôn dịch giáp ma khi nãy.
Đường Hiên Vũ nhíu mày: Hắn không phải ta giết.
Tuy rằng Ôn dịch giáp ma bị hắn xuyên thủng, nhưng vết thương trí mạng nằm ở mi tâm, có kẻ từ đó đánh nát óc hắn.
Nộ Giác trả lời: Thế sao? Ta thấy ngươi và hắn động thủ, hắn trọng thương, chưa chạy được vài bước thì chết.
Đường Hiên Vũ hiểu ra: Ngươi vu cáo hãm hại ta?
Vu cáo hãm hại? Nộ Giác đột nhiên mỉm cười:
Ngươi nên cảm thấy may mắn, bởi vì đại đa số thời điểm ta muốn giết người thì không cần vu cáo hãm hại đối phương... Ở đây lời của ta chính là mệnh lệnh!
Nộ Giác đã cười ha hả nói: Có thể đánh bại Ôn dịch giáp ma, ngươi tuyệt đối không phải Kim cốt ma bình thường. Nếu ta đoán đúng, ngươi nhất định đã có kỳ ngộ gì. Đưa kỳ ngộ của ngươi Thái kim lưu tương ra đây, ta tha cho ngươi khỏi chết.
Hóa ra là vì điều này. Đường Hiên Vũ tỉnh ngộ.
Viêm Ma Nộ Giác vốn là biến dị tấn thăng, với hắn mà nói, muốn thăng tiến chỉ có tìm kỳ ngộ. Đường Hiên Vũ biểu hiện khác với kim cốt ma nên Nộ Giác lập tức đoán đối phương có tạo hóa gì đó.
Khả năng tạo hóa đã biến mất, cũng có thể đối phương thà chết chứ không chịu khuất phục, hắn có thể không chiếm được, nhưng dù chỉ có một tia hy vọng, Nộ Giác cũng không từ bỏ.
Cho nên hắn tới giết chết ôn dịch giáp ma, giá họa Đường Hiên Vũ, tự tay phá hỏng quy củ, chỉ vì một tia hy vọng mờ ảo!
Giờ nhìn Đường Hiên Vũ, Nộ Giác cười ha ha nói: Không chịu nói, ta đánh tới khi ngươi nói!
Hét lớn một tiếng, hướng Đường Hiên Vũ đánh ra một quyền sóng gió.
Quyền thế cuồn cuộn, mang theo lửa thiêu tận thương sinh. Viêm Ma vốn am hiểu thao túng ngọn lửa, thân thể cường tráng kết hợp ngọn lửa, lại kết hợp quyền pháp, Nộ hỏa lưu tinh!
Nhìn quyền kia đánh tới, Đường Hiên Vũ mỉm cười.
Hắn thấp giọng thì thào:
Vẫn là tìm phiền toái để huyết tẩy, lý do này đúng là thích hợp.
Khoảng cách giữa hai người không xa, Nộ hỏa lưu tinh thế như tia chớp.
Nhưng mãi khi Đường Hiên Vũ nói xong câu hoàn chỉnh, quyền kia vẫn chưa chạm tới hắn.
Thế quyền rít gào mãnh liệt xong lại chẳng đi được tới cuối.
Rõ ràng là trong gang tấc, lại có cảm giác như Thiên Nhai.
Nộ Giác kinh ngạc, còn chưa kịp kinh ngạc xong, Đường Hiên Vũ đã ra tay.
Cánh tay kim sắc duỗi ra đấm vào mặt Nộ Giác.
Đường Hiên Vũ là tu giả Xuất Khiếu kỳ, Nộ Giác mới vào cao đẳng Ma tộc tương đương với Dục Anh Kỳ. Tu vi thượng chênh hai bậc, thực lực càng một trời một vực.
Để diễn trò, Đường Hiên Vũ đã thu lại phần lớn lực lượng, dù vậy một quyền này vẫn đánh nát gò má Nộ Giác khiến hắn biến hình thành đầu heo.
NGAO! Nộ Giác phát ra tiếng tức giận.
Sừng trên đỉnh đầu bắt đầu tỏa sáng, ngưng tụ ra sấm sét điện mang, đồng thời toàn thân đốt lửa.
Lôi đình hỏa diệm đan vào một chỗ, bùng lên năng lượng khủng bố.
Mà ngay cả Đường Hiên Vũ cũng có cảm giác uy hiếp, ý vị kích kế tiếp cũng có uy lực thương tổn hắn, tương đương với một kích toàn lực của Hóa thần tu giả.
Đường Hiên Vũ cười nói: Đúng vậy, có chút thú vị.
Ầm!
Lôi đình hỏa diệm hóa làm Lôi đình hỏa diệm mâu đâm tới Đường Hiên Vũ.
Nếu là lúc bình thường, Đường Hiên Vũ có vô số cách đón đỡ Lôi đình hỏa diệm mâu. Nhưng giờ hắn là kim cốt ma, phải dùng cách của kim cốt ma chiến đấu ít nhất khi biểu hiện là như thế.
Cho nên Đường Hiên Vũ chỉ có một cách lựa chọn.
Cứng rắn chống đỡ!
Đối mặt với một mâu tuyệt thiên bá địa, hắn không lùi mà tiến tới.
Một bước bước ra, đồng thời quát một tiếng, hắn ra quyền.
Xương vàng trong cơ thể vươn ra, hóa làm một chiếc búa tạ nghênh hướng điện mâu.
Đây là đặc điểm bộ tộc cốt ma, xương cốt cứng rắn là binh khí hùng mạnh nhất, kim cốt ma lại là vương giả bộ tộc cốt ma, thiên tính dũng mãnh. Cốt chùy chém ra va chạm với Lôi đình hỏa diệm trường mâu.
Trong tiếng nổ vang, một đạo thân ảnh bị đánh bay, chính là Đường Hiên Vũ.
Cốt chùy loang lổ vết rạn, kéo dài đến vai.
Rống! Nộ Giác đắc ý.
Đường Hiên Vũ cúi đầu nhìn cốt chùy, trên mặt hiện vẻ giận dữ.
Hắn không phải kim cốt ma chân chính, cánh tay dùng thần thông biến ảo mà thành kia không thể kháng trụ một kích toàn lực của đối thủ cũng không kỳ quái.
Tuy nhiên Đường Hiên Vũ trời sinh hiếu thắng, bị một Ma tộc đánh lui, dù mình chỉ dùng chưa đến một thành lực lượng thì cũng không dễ dàng tha thứ.
Hung hăng trừng mắt nhìn Nộ Giác, Đường Hiên Vũ nói: Ngươi rất đắc ý sao?
Cánh tay vung lên, cốt chùy hóa Thiên Đao chém về phía đối thủ, nhìn như kim cốt bình thường biến hóa, duy chỉ có lưu quang che lấp trên thân đao dự báo một kích này không giống bình thường.
Nộ Giác vẫn dùng Lôi đình hỏa diệm mâu.
Nộ Giác vốn định một kích phá cốt đao, trực tiếp phế bỏ một tay của kim cốt ma, nhưng ngay khi đao mâu đụng nhau, Nộ Giác đột nhiên cảm nhận được trường đao của đối phương phát ra cỗ lực lượng không thể ngăn cản.
Ngay sau đó lại một đạo thân ảnh bay lên. Chỉ có điều lúc này kẻ bị đánh bay là Nộ Giác.
Ngươi! Trực tiếp dừng trên không trung, Nộ Giác không dám tin rống giận.
Đường Hiên Vũ không thèm để ý nhún vai: Ngươi đã động thủ với ta, vậy bản ma sẽ diệt hết các ngươi.
Nói xong song chưởng mở ra, hai kim nhận chém tới Nộ Giác, cũng có hai ánh hào quang hiện lên.
Nộ Giác biết không tốt, hắn đã cảm nhận được công kích lần này mạnh hơn lúc trước, thực lực của đối thủ vượt xa hắn, hơn nữa cũng đã tính toán giết hắn rồi.
Chuyện gì từ từ nói! Nộ Giác hốt hoảng kêu to.
Không có gì để nói, chết đi! Đường Hiên Vũ đánh cốt đao xuống.
Nộ Giác mau lui, lúc tránh thoát một đao thì ngọn lửa mâu sấm sét chống chọi một đao khác, lại lần nữa bị đẩy lui, miệng gào thét: Đám ngu xuẩn còn chờ gì nữa? Tiến lên giết hắn cho ta!
Trong trấn trào ra rất nhiều Ma tộc, cùng xông tới Đường Hiên Vũ.
Bất kể thế nào, Nộ Giác vẫn là chủ trấn, có thuộc hạ dưới tay.
Đường Hiên Vũ nhướn mày: Chỉ bằng bọn họ? Một đám gà đất chó kiểng!
Lúc nói, Hoàng Phủ Mộng đã phi thân lên.
Vô Cốt Xà Ma ở trên không trung chuyển động ra hắc quang triều tới những Ma tộc đó.
Một cuộc chiến chính thức triển khai.
Không, không phải chiến đấu, đây là một bên giết hại một bên.
Hoàng Phủ Mộng như cánh bướm bay lại giữa đàn ma, mỗi lần lại có một gã ma tộc tử vong.
Máu hắc ám nở rộ trên đất, nhuộm tím biển trời mênh mông, lần lượt từng Ma tộc chết trong tay Hoàng Phủ Mộng mà có khi không biết mình chết trong tay ai, không biết mình vì sao mà chết. Thi thể nhanh chóng gia tăng khiến trấn nhỏ biến thành chiến trường.
Nhưng đám ma vật vẫn không ngừng lao tới Hoàng Phủ Mộng và Đường Hiên Vũ như không thèm để ý tính mạng của mình. Trên bầu trời tràn ngập các loại pháp thuật, dòng khí thổi quét không trung.
Chỉ là trong mắt Đường Hiên Vũ, ma vật như sơn dương để tàn sát. Nếu hắn nguyện ý còn có thể một kích tiêu diệt tất cả Ma tộc trong trấn.
Đường Hiên Vũ cười lạnh: Một đám rác rưởi, tự chịu chết mà thôi!
Lật tay một chưởng, một cỗ lực hùng hồn trào ra, sông cuộn biển gầm quét về phía Nộ Giác.
Nộ Giác thấy thế hoảng hốt lui về, hai thủ hạ phía sau hắn không lùi mà tiến tới, cùng nhau đón đỡ Đường Hiên Vũ.
Đường Hiên Vũ không thèm để ý, định một kích giết chết nhị ma thì đúng lúc Hoàng Phủ Mộng thấy ma nhãn của chúng lóe lên, đồng thời khí thế đối phương cũng hùng mạnh hơn trước.
Khí thế thậm chí khiến tim Hoàng Phủ Mộng đập nhanh, cảm giác nguy cơ tràn ngập toàn thân!
Hoàng Phủ Mộng sắc mặt đại biến:
Không tốt, Hiên Vũ mau tránh ra!
Đường Hiên Vũ sửng sốt, chỉ thấy hai bàn tay của Ma tộc đã đột phá tường khí Đường Hiên Vũ, vỗ vào lồng ngực hắn.
Ngay sau đó, Đường Hiên Vũ phi thân lên, huyết nhuộm trường thiên.
----------oOo----------