Chương 1198: Chuyển đổi công thủ

Thiên kiếp chấm dứt, toàn bộ thế giới tĩnh lặng lại, thời gian như đình chỉ.

Phóng mắt nhìn lại, Đường Kiếp sừng sững ở không trung.

Hắn tắm huyết, người đầy vết cháy, những vết thương cả Chân Tiên cũng không dễ khôi phục, nhưng ánh mắt lại không phải một kẻ trọng thương nên có.

Hắn bình tĩnh nhìn Nguyên Dục Ma quân.

Thấy Đường Kiếp như vậy, Nguyên Dục Ma quân đột nhiên phát lạnh.

Dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ chợt biến mất, Nguyên Dục Ma quân lặng lẽ lùi về phía sau.
Chỉ là hắn muốn lui cũng không thể.

Đường Kiếp lắc đầu: Ngươi đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, mà hiện tại không còn thuộc về ngươi nữa rồi.

Hắn nói xong phất tay, gió cuốn hắc viêm tan biến.

Một luồng sáng đi tới quần ma.

Chỉ thấy trên không vô số ma binh kêu thảm chết đi, ngay cả cao đẳng Ma tộc cũng không ngoại lệ, hồn tiêu phách tán.

Trải qua Thiên kiếp lần này, thực lực của Đường Kiếp lại tăng lên.
Nguyên Dục Ma quân hoảng sợ: Đường Kiếp, ngươi đã độ Thiên kiếp nhưng vẫn còn trọng thương, tiếp tục đánh không có lợi cho ngươi.

Giọng điệu hung dữ nhưng đã có phần sợ hãi.

Đường Kiếp mỉm cười lắc đầu: Biết không? Lần này chiến bại, sai lầm lớn nhất của ngươi là đánh giá sai ta, hơn nữa không chỉ một lần.

Đúng vậy, Nguyên Dục Ma quân đánh giá sai Đường Kiếp, hơn nữa còn liên tục đánh giá sai.

Lần đầu tiên hắn đánh giá sai trí tuệ của Đường Kiếp, cho là mình có thể tính kế đối phương. Lần thứ hai hắn đánh giá sai thực lực của Đường Kiếp, cho là mình có thể ước chừng đối phương. Lần thứ ba hắn đánh giá sai lá bài tẩy của Đường Kiếp, nghĩ Đường Kiếp dốc hết quân bài trong tay cũng không thể lật ngược tình thế. Lần thứ tư hắn đánh giá sai toàn bộ Nhân Tộc, bỏ lỡ cơ hội cuối cùng.

Đường Kiếp giơ tay, quầng sáng màu vàng nở rộ.

Thiên đạo lĩnh vực!

Đúng vậy, Đường Kiếp có năng lực sử dụng thiên đạo lĩnh vực.

Thiên đạo lĩnh vực cho tới giờ chỉ bị Thiên kiếp hạn chế, không bị năng lượng hạn chế, hơn nữa mỗi một lần vượt qua Thiên kiếp thì càng mạnh, giống nghĩa quân vượt qua bao vây tiễu trừ sẽ càng đánh càng mạnh.
Đường Kiếp cũng vậy.

Ánh sáng màu vàng chợt lóe rồi biến mất, nhưng chỉ trong chớp nhoáng này, tất cả thương thế của Đường Kiếp đã lành hẳn.

Mọi thương thế dễ dàng khôi phục dưới thiên đạo lĩnh vực, với Đường Kiếp mà nói, chỉ cần tính tiêu hao bao nhiêu thời gian sử dụng.

Cảnh tượng này khiến Nguyên Dục Ma quân kinh hãi.

Một Đường Kiếp hoàn toàn khôi phục thực lực!

Một Đường Kiếp vẫn có thể dùng thiên đạo lĩnh vực!
Thế nghĩa là gì?

Ý nghĩa hùng mạnh, ý nghĩa khủng bố, ý nghĩa vô địch!

Ý nghĩa giờ Ma tộc không có ai chống cự được hắn!

Không chờ Nguyên Dục Ma quân tiêu hóa hết sự sợ hãi trong lòng, Đường Kiếp đã nói: Ngươi vừa rồi rất uy phong phải không? Giờ đến phiên ta.

Theo lời hắn nói, trong lòng bàn tay xuất hiện hắc sắc quen thuộc mà làm người ta tuyệt vọng.

Diệt thế hắc động.
Hắc động nở rộ trong tay Đường Kiếp như cự thú há to miệng, tham lam cắn nuốt ma vật, chỉ một cú đánh là ngàn vạn ma vật tiêu vong.

Nhân Tộc trông thấy hưng phấn hoan hô.

Tiên Tôn vô địch!

Tiên Tôn vô địch!

Tiên Tôn vô địch!

Vô số tiếng hô liên tiếp vang lên, chấn động trời cao, uy rung tứ hải, làm quần ma sợ hãi.
Hồng Mông Ma tộc lúc này cũng biết sợ.

Một đám ma đầu kêu lên: Lui! Lui!

Muốn chạy? Diệt thế hắc động lại xuất hiện, lần này ném tới chỗ Hắc Ám Xà Ma tụ tập.

Diệt thế hắc động lao xuống, Hắc Ám Xà Ma sụp đổ, thành luỹ kiên cố bị phá vỡ. Viên Thiên Phong Thạch Tâm Thiền lập tức nắm lấy cơ hội, đồng thời thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất.

Viên Thiên Phong tế ra một thanh đại tiễn màu đen, Thạch Tâm Thiền thì ném ra một con bọ cạp to như núi.
Mũi tiễn màu đen tên Huyền Giao Tiễn - vốn là một kiện thần trân. Khi Tê Hà Giới bước lên con đường tinh không, Viên Thiên Phong gặp được hai huyền xà dị chủng trong chiến tranh, là đạo hồn trời sinh. Sau khi hao hết tâm lực giết chết đã luyện hóa thần hồn chúng cho vào trong tiễn, rồi dựa vào khả năng luyện khí của Thất Tuyệt Môn luyện sáu mươi năm được một kiện Đạo Binh.

Về phần con bọ cạp kia càng không tầm thường, nó là yêu thú Thạch Tâm Thiền mua được ở Thú Luyện Môn, tu vi đã tới xuất khiếu, chỉ có điều thiên địa nhân vận mệnh nên chưa thể đột phá. Thạch Tâm Thiền có được liền dốc lòng bồi dưỡng, trên con đường tinh không không những bản thân đột phá Địa Tiên mà con bọ cạp cũng vào tiên đạo. Thạch Tâm Thiền gom kỳ trân thiên hạ luyện thành một bảo vật lắng đọng đại đạo nhốt vào trong cơ thể bọ cạp, biến nó thành Đạo Binh sống. Thạch Tâm Thiền còn xin Đường Kiếp tự mình ra tay, trải qua hơn một trăm năm mới luyện thành. Vì thế Thạch Tâm Thiền gọi nó là Bái nguyệt thiên hạt.
Nhị bảo đồng thời tế ra, chỉ thấy Huyền Giao Tiễn hóa thành hai con giao long màu đen mang theo hỏa băng đốt quần ma tan thành tro bụi.

Bái nguyệt thiên hạt mở móc câu biến hóa như rồng, móc câu nhọn không ngừng phun ra độc khí khiến đối thủ tiêu da cốt mục mà chết.

Sau Hắc Ám Xà Ma là Tử Phong Ma.

Tử Phong Ma vốn dũng mãnh vô cùng, nhưng sau khi trút lực cho Nguyên Dục Ma quân đã rất yếu nhược, lúc này đành để giao long và thiên hạt đại khai sát giới.

9 vạn Tử Phong Ma, nếu còn chiến lực thì chúng tiên Tê Hà Giới muốn giết chết cũng rất mất sức và thời gian. Nhưng vào lúc vô lực này thì không còn là phòng ngự hữu hiệu.
Không có phòng ngự, tồn tại cường đại cũng chết rất nhanh, hơn nữa Tử Phong Ma chưa bao giờ nổi danh về sinh mạng lực.

Vì thế dưới sự liên thủ của giao long và bò cạp, khu vực Tử Phong Ma gần như thành vùng đất chết.

Hai dị chủng giao long trời sinh đạo hồn, có được hỏa chi bản nguyên, hỏa băng dũng mãnh nhưng còn là công kích hữu hình, Bái nguyệt thiên hạt tán độc khí lại là vô hình vô chất, phạm vi lại lớn, cả khu thành lĩnh vực kịch độc của nó.

Kỳ độc có đạo ở hủy diệt, sát sinh chi độc, tiêu ma vạn vật.

Vì thế kịch độc lĩnh vực lan đến chỗ Tử Phong Ma chết chóc. Cuối cùng Hắc Ám Xà Ma hồi viện, ngăn chặn sơ hở, lại có cao đẳng Ma tộc liều chết đến giúp khiến Bái nguyệt thiên hạt và Huyền Giao Tiễn đành lui về phía sau. Chỉ một thoáng, 9 vạn Tử Phong Ma đã chết gần nửa.

Chỉ mới là lần xuất kích đầu!

Quần ma kinh hãi, Nguyên Dục Ma quân hét: Đường Kiếp, ngươi thực sự nghĩ mình sẽ thắng chúng ta sao? Đừng quên nơi này là lãnh địa Ma tộc, là địa bàn của chúng ta!

Hắn nói xong rít gào khiến pháo đài Ma tộc hiện ra một pho tượng thần, là người khổng lồ giữ chậu than đồng đỏ, một cái đầu nhưng có bốn gương mặt, hai cánh tay, một tay châm lửa, tay kia mọc lên một con người dựng thẳng.

Đó là thủ hộ trận pháp của Ma tộc.
Lúc trước Ma tộc tiến công, Nhân Tộc phòng thủ, bởi vậy quần ma không dùng tới thủ hộ đại trận.

Nhưng hiện tại tình thế nghịch chuyển, Nhân Tộc công Ma tộc thủ, đương nhiên phải khởi động đại trận.

Chậu than trong tay pho tượng tỏa ánh sáng màu tím, hình thành hào quang bao phủ lãnh địa Ma tộc.

Trong màn hào quang, tất cả Ma tộc đều được thủ hộ, tương đương với có thêm một pháp tráo vô hình, hơn nữa pháp tráo có thể để nhiều người liên hợp thi triển, cũng có thể dùng cùng pháp tráo của mình, uy năng không quá mạnh mẽ nhưng lại thắng ở linh hoạt.
Mà trong màn tử quang, người khổng lồ nâng cao đại kiếm trong tay chém xuống Nhân Tộc.

Chậu than là thủ, đại kiếm là công!

Trận pháp Ma tộc, dù là thủ hộ thì vẫn có tính công mãnh liệt!

Thần quang màu đen bổ tới Vân Thiên Lan.

Đối mặt với nó, Vân Thiên Lan tung thanh quang chống đỡ, thần quang đụng nha, kiếm quang lui về, Vân Thiên Lan thì xuất hiện vết thương kinh khủng. Một kích này chưa hại chết ông nhưng thương thế không nhẹ chút nào.

Ngay sau đó người khổng lồ vung đại kiếm tiếp tục chém xuống, Vân Thiên Lan không dám đón đỡ, chỉ có thể tránh lui.

Có đại trận, tình thế Ma tộc lập tức ổn định.

Nguyên Dục Ma quân rầm rĩ: Đường Kiếp, hiện tại ngươi còn cách nào? Nếu không rút đi, đợi ma khí ngưng tụ tới trình độ nhất định thì muốn lui cũng không kịp rồi. Tử cực ma sát trận có khả năng điều tiết công thủ, chỉ cần ta toàn lực mở ra phòng ngự thì Nhân Tộc muốn lui cũng không xong. Có Tử cực ma sát đại trận ở đây, Bình hải đại trận cũng đừng mơ dễ dàng hóa được ma khí!

Đường Kiếp mỉm cười nói: Nếu trận này thực sự có năng lực như thế, ngươi sẽ không cảnh cáo ta mà sẽ nghĩ mọi cách giữ chúng ta lại. Ngươi nói như vậy, ngược lại chứng minh Tử cực ma sát đại trận dù có thể chống đỡ Bình hải nhưng hơn phân nửa có cực hạn. Không phải thời gian mà là cái giá phải trả hay gì đó. Cũng khó trách, Bình hải đại trận của ta là tích lũy mấy trăm năm mà thành, thủ hộ trận pháp mấy ngày của ngươi sao có thể đánh đồng.

Nguyên Dục Ma quân ngây ra, hiển nhiên đã bị Đường Kiếp nói trúng tử huyệt.

Nhưng hắn vẫn hừ nói: Trận pháp này không để ý thời gian mà là bố trí nhân cùng với sử dụng tài nguyên. Vì trận này, Ma tộc tế hiến hơn mười vạn Ma tộc, các ngươi sao có thể làm được. Còn Bình hải đại trận tài nguyên hùng hậu, phạm vi rộng toàn giới. Tử cực ma sát trận lại chỉ thủ hộ Thiên Chức Lĩnh, hiệu quả đương nhiên bất đồng! Ta không phủ nhận trận này muốn ngăn cản Bình hải đại trận gặp chút khó khăn, nhưng nếu các ngươi nóng vội, Ma tộc liều chết, không tiếc sinh mạng tạo ma khí khiến Nhân Tộc nhập ma cũng có thể hại chết rất nhiều người!

Nóng vội. Đường Kiếp mỉm cười:

Cho tới giờ đều là Ma tộc hiếp người, khi nào lại thành Nhân Tộc bức bách Ma tộc? Nhân Ma có khả năng hòa bình sao? Hay nói giờ ta lui binh thì có thể cùng các ngươi bắt tay giảng hòa, người không cần chết sẽ không chết?

Nguyên Dục Ma quân không nói được gì.

Đường Kiếp nói: Đây là chiến tranh, không chết không ngừng! Nhân Ma không có thỏa hiệp, chỉ có thắng bại... Chỉ có sinh tử. May mắn là tới giờ, bên bị chết nhiều hơn là Ma tộc, mà trong những trận kế tiếp, thảm hơn vẫn là Ma tộc!

Bản tôn thất bại cũng thề chôn cùng, khiến các ngươi phải trả giá đắt! Nguyên Dục Ma quân nghiến răng.

Đường Kiếp lắc đầu: Ngươi nhầm rồi, Nhân Tộc sắp bỏ giá lớn nấu cao ngươi, không tin ngươi xem...

Nguyên Dục Ma quân nhìn theo hướng Đường Kiếp chỉ mà sắc mặt đại biến!