Chương 1195: Tàn sát (p5)

Nghe tiếng Nguyên Dục Ma quân, tốc độ Đường Kiếp chợt nâng cao.

Xoát! Xoát! Xoát!

Như một đạo thiểm điện lao tới phương xa.

Muốn chạy? Hãy ở lại cho ta đi! Nguyên Dục Ma quân gầm thét vươn bàn tay to.

Hắc ám ma thủ cuồn cuộn đuổi theo Đường Kiếp, phía sau là Lâu già và Vạn Nô bám sát.

Ha ha ha ha, ngươi trốn không thoát đâu. Giết nhiều Ma tộc như thế thì phải trả giá. Để lại hết công pháp bảo bối đi! Vạn Nô điên cuồng há miệng, ngàn vạn ma vật mãnh liệt lao ra oai phong một cõi.

Đối mặt với đám đông công kích, Đường Kiếp thở dài: Ta vốn định yên ổn rời đi, ngược lại các ngươi lại muốn tìm chết. Nếu cả đám đã muộn vậy, gia sẽ tiễn các ngươi lên đường.

Nói dối không biết ngượng! Vạn Nô phun ra một ngụm mây đen, trong có hắc sắt cứng hơn tinh thiết, không có gì không ăn được, cũng có thể cắn nuốt cả tiên khí, thật đúng là quân át chủ bài lớn.

Đường Kiếp cũng không để ý tới, trước tiên đưa chỉ chống lại hắc ám ma thủ của Nguyên Dục Ma quân, chỉ chưởng tương giao, hai người kịch liệt run rẩy bay ngược. Đường Kiếp mượn cơ hội lui đi nhanh hơn, đồng thời liên tục đánh ra từng đạo thủ ấn, đều là thuật pháp huyền ảo tinh diệu như bày trận phía sau khiến Vạn Nô và Lâu già không dễ dàng đuổi giết.

Như thế là đủ rồi sao? Vạn Nô nhe răng cười độc ác: Đừng quên đây là địa bàn của chúng ta, các huynh đệ, chặn hắn lại!

Theo tiếng hắn, vô số Ma tộc gào hét, điên cuồng phát động công kích. Từng đạo thuật pháp như sao băng bắn lên bầu trời, ma khí hắc ám khôn cùng, Đường Kiếp như con muỗi nhỏ khó thể lao ra.

Đường Kiếp không sợ hãi, chỉ cười lạnh nói:
Ngươi biết gọi bằng hữu, ta thì không sao? Mời thúc tổ ra tay!

Chỉ thấy hắc ám trên bầu trời tản ra, ánh sáng xé rách trời cao, chiếu sáng đêm dài.

Âm thanh hung hậu của Vân Thiên Lan truyền đến: Ma tộc vô đạo, tàn sát điên cuồng, độc hại sinh linh. Kẻ phàm trần có chí gặp Ma tộc đều giết không tha!

Giết không tha! Ấm thanh hùng hồn chấn động phía chân trời.

Chỉ thấy trên bầu trời có vô số tu sĩ tạo thành đại quân, kẻ lướt mây, lái sương, lâu thuyền, phượng các, hoa cái, bảo tháp, vân xa, bay tới. Đám đông tế lên pháp bảo, thần binh, chiếu rọi ánh sáng khắp nơi.

Công kích xuất kỳ bất ý, không biết bao nhiêu Ma tộc ma quân ma vật chết uổng.

Tuy nhiên Ma tộc xưa nay hung hãn, tuy bị đánh bất ngờ thì cũng chẳng hỗn loạn mà nhanh chóng phản kích. Nhất là hơn một ngàn cao đẳng Ma tộc, cả đám lộ rõ bản tính hung hãn. Không phải tất cả ma đầu Ma Chủ đều tham dự vây công Đường Kiếp mà thủ doanh, lúc này cùng ra tay, quang và ám đan xen rực rỡ.

Thấy thế Đường Kiếp cười ha ha: Ta chỉ đợi lúc này, Binh!

Binh!
Một tiếng Binh như tiếng chuông quanh quẩn trong lòng mỗi người.

Sau đó pháp bảo, thần binh cao đẳng Ma tộc tế ra có non nửa bị phá nát, hóa thành kim quang bay về phía Đường Kiếp.

Bảo bối của ta! Những tiếng hô thảm liên tiếp vang lên.

Kỳ thật Đường Kiếp vẫn chưa thể tái hiện uy năng của Binh Chủ năm đó.

Binh Chủ năm đó quát một tiếng chấn vỡ vạn binh, còn Đường Kiếp chỉ nhằm vào cao đẳng Ma tộc mà buông tha trung tầng Ma quân ma đầu, chỉ vì cấp bậc này nhiều bảo vật, hiệu quả cũng cao nhất. Mặc dù chỉ chấn vỡ một phần ba bảo bối nhưng Đường Kiếp cũng đã vô lực phát ra chữ Binh thứ hai.
Mặc dù như thế, một chữ Binh cũng khiến tất cả Ma tộc kinh hãi.

Một phần ba thần binh bị phá nát, năng lực chống cự giảm xuống.

Nhân Tộc tu sĩ nào bỏ qua cơ hội này, vô số bảo quang lao tới mở ra một buổi thịnh yến giết chóc.

Nguyên Dục Ma quân vừa sợ vừa giận, biết Đường Kiếp đã sớm có chuẩn bị.

Từ lúc mới bắt đầu đã là bẫy của Đường Kiếp. Thiên đạo lĩnh vực uy lực cực lớn nhưng lại có hạn chế sử dụng, thế nên Đường Kiếp luôn trăm phương ngàn kế tìm cách thay đổi giả trị của nó. Trong tình huống bình thường, Hồng Mông đại ma phân tán các nơi, rất ít điểm tập trung. Nhưng âm mưu của Ma tộc để hắn thấy cơ hội, vì thế hắn không tiếc mạo hiểm, lấy thân làm gương mới có chiến quả hiện tại.
Mà sau khi giết nhiều ma đầu chính là lúc Nhân Tộc tấn công, có thể nhân cơ hội sát thương Ma tộc, có thể tiếp ứng Đường Kiếp, cứu hắn về.

Nghĩ đến đây, Nguyên Dục Ma quân càng thêm nóng nảy.

Trận chiến này Ma tộc đã thua, cách thu hồi tiền vốn duy nhất là bắt hoặc giết chết Đường Kiếp.

Nghĩ vậy Nguyên Dục Ma quân liều lĩnh phát động hắc ám tù lung, dùng mây đen bao lấy Đường Kiếp.

Hắc ám tù lung chính là ma công tiên cấp của Nguyên Dục Ma quân, mây đen trông bình thường lại như vô biên vô hạn, thân ở trong đó, nếu không thể phá vỡ huyền ảo thì một triệu năm cũng đừng mơ bay ra, còn có cả Hồng Mông ma khí khiến người nhập ma. Hơn nữa khi ở trong Đường Kiếp không thể rat ay với ma quân mà ma quân cũng không thể ra tay với Đường Kiếp. Lúc trước Nguyên Dục Ma quân không muốn đánh bừa, ý đồ dùng ma quân tiêu hao Đường Kiếp khiến Ma tộc tổn thất nhiều bảo vật nên mới bị ép phải dùng tới cách này.

Tiếp theo Nguyên Dục Ma quân đưa một ngón tay ra.

Nguyên Thiên Ma Chỉ!

Đây là một trong sát chiêu mạnh nhất của Nguyên Dục Ma quân, cùng Tham dục chi xà hắn dùng cắn xé cánh tay Đường Kiếp và Hắc ám tù lung là tam đại ma công. Lúc trước Nguyên Dục Ma quân ham tinh khí huyết nhục của Đường Kiếp nên chỉ dùng Tham dục chi xà cắn nuốt Đường Kiếp, mãi giờ mới tế ra công kích mạnh nhất.
Lúc trước hắn dùng đâm rách Tróc tinh võng, còn lúc này mang theo uy năng vô hạn.

Đường Kiếp vung Đế Nhận chào đón, chỉ là Đế Nhận kiên cố không gì không phá nổi cũng chẳng chiếm được tiện nghi.

Lâu Già và Vạn Nô xông lên, Đường Kiếp lật tay, Diệt thế hắc động xuất hiện.

Chỉ có điều lúc Diệt thế hắc động không dễ dùng. Hắc ám tù lung không chỉ làm mệt mỏi mà còn trói buộc thuật pháp thần thông. Chỉ cần hắc ám tù lung không bị phá, Diệt thế hắc động không thể phát huy uy lực. Lúc ở vòng xoáy năng lượng Nguyên Dục Ma quân không sử dụng chiêu này là vì sử dụng hắc ám tù lung đối phó Diệt thế hắc động cũng phải gánh vác một phần Diệt thế hắc động tấn công. Ma tính ích kỷ, hơn nữa nhóm ma đầu chết một hai lần cũng không ảnh hưởng toàn cục, dù sao chỉ cần không chết hẳn thì cái gọi là tử vong chỉ là pháp lực hao tổn, bởi vậy cũng không muốn sử dụng. Về sau tình thế không đúng, đối mặt thiên đạo lĩnh vực, dù hắn muốn dùng Hắc ám tù lung cũng không thể.

Mãi đến hiện tại, khi sắp thảm bại, đối mặt với người mang trọng bảo và uy năng như Đường Kiếp, Nguyên Dục Ma quân từ bỏ tất cả tư dục, toàn lực ứng phó Đường Kiếp, cũng chân chính thể hiện ra sự cường đại của mình.

Diệt thế hắc động khuếch tán hút lấy tất cả, ma khí vô hạn cuốn tới hắc động.

Ma khí là năng lượng đến từ Hồng Mông Giới, hắc động tuy mạnh, bao quát vạn tượng nhưng không cất chứa được Hồng Mông Giới, cất chứa được hắc ám. Dưới thủy triều ma khí, hắc động dần bị trừ khử vô tung.
Đồng thời công kích của Lâu Già và Vạn Nô đã tới chỗ Đường Kiếp.

Hai Ma Chủ thực lực không nhỏ, Vạn Nô phá tiên linh pháp tráo của Đường Kiếp, Lâu Già dùng bát tí thần mộc đập vào người hắn, thân thể Đường Kiếp có dũng mãnh cũng bị nện tới thổ huyết, mỗi một ngụm máu đầy tinh khí, toả sáng thiên địa nhưng cũng khiến khí lực của Đường Kiếp, năng lượng, thậm chí là sinh mạng suy giảm theo.

Ngươi nhất định phải chết! Cho dù có viện thủ cũng không cách nào cứu được ngươi! Nguyên Dục Ma quân nói.

Vị đại ma chủ thể hiện toàn bộ uy năng không chút che giấu đã khiến Đường Kiếp cảm thấy áp lực, huống chi còn có hai tiểu Ma Chủ giúp đỡ.
Hiện tại ba vị Ma Chủ liên thủ khiến Đường Kiếp lập tức rơi xuống hạ phong.

Không tiếc mọi thứ cũng muốn giết hắn!

Đây là lời thề của ba vị Ma Chủ.

Nhưng lúc đó Đường Kiếp lại thở dài: Thật ra ta vẫn còn có thể giết thêm nữa, vì sao các ngươi không tin chứ?

Theo lời nói, Đường Kiếp triển khai Sơn Hà Xã Tắc Đồ, cùng với sự xuất hiện của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, quầng sáng màu vàng quen thuộc lan ra dưới chân Đường Kiếp, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ Hoàng Đình thế giới.

Ánh sáng xuất hiện, hắc ám tù lung biến mất.
Hoàn toàn không cần bất kỳ thủ đoạn nào, chỉ cần một ý niệm của Đường Kiếp.

Khiến nó biến mất, nó liền biến mất.

Nhìn luồng sáng quen thuộc, Nguyên Dục Ma quân và hai Ma Chủ đồng thời hoảng sợ: Điều này không thể nào, sao ngươi còn có thể sử dụng?

Đường Kiếp trả lời: Định!

Lâu Già kinh hãi phát hiện mình đã mất đi năng lực hành động.

Tiếp theo là hắc ám vô biên lan tràn trước mắt hắn...