Chương 1170: Lẫm đông tương chí (p1)

Hạo hãn thiên không, Đường Kiếp khoanh chân ngồi.

Từ nơi này dùng thần niệm nhìn xuống, vân đồ vạn lý, cảnh sắc thịnh thế của Tê Hà Giới đều nằm trong lòng.

Nhưng dù có thần niệm không cùng, Đường Kiếp cũng chỉ xem được từng góc của Tê Hà Giới. Tinh Giới Tê Hà sau khi thâu tóm hơn mười giới khác đã sớm không còn là tiểu thế giới năm đó. Nó cũng giống tu giả không ngừng đề thăng, con đường tinh không chính là sự tu luyện của nó.

Đây là quan hệ giữa người và tự nhiên trong Tinh La Đại Thiên Giới, người có thể trưởng thành, thế giới cũng giống thế, mà chỉ có thế giới đủ lớn mới có thể đào tạo ra tu giả đủ mạnh.
Như vậy Hồng Mông Giới thì sao? Liệu có phải cũng như thế?

Có phải vì Hồng Mông là Tinh La phản giới, vạn giới nhất thể, khổng lồ khôn cùng nên mới tồn tại nhiều khủng bố Đại Năng?

Đường Kiếp không khỏi bận lòng.

Nghĩ tiếp, vì sao chính giới phân liệt mà phản giới thống nhất, vì sao cứ ba ngàn năm sẽ có một lần phản giới xâm lấn?

Có khi nào do thiên đạo cố ý gây nên?

Nếu vậy thì là vì sao?
Là thanh lý? Hay vì gì khác?

Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu nói: - Rốt cuộc là thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu hay đạo thiên địa ở cân bằng, âm dương tương tế? Có lẽ chỉ khi tới bước kia mới hiểu được.

Nói xong vung tay lên, kim sa lóng lánh từ không trung hạ xuống.

Kim sa vừa rơi xuống hóa làm sa mạc. Đường Kiếp ném ra một ít tài nguyên, rất nhanh thổ linh lực phóng lên cao, hoàn cảnh xung quanh bắt đầu biến đổi. Sinh vật bị thúc giục hóa thành yêu vật, gầm rú kinh người. Tùy tay để lại trên khoảng không sa mạc trận vân huyền ảo, Đường Kiếp nhẹ lướt đi, Linh khí lắng đọng hoá sinh vô tận sa mạc màu vàng, ở Bình hải bát trọng sơn chỉ là điểm nút bình thường thôi.
Đường Kiếp bay đi, vì thế Tê Hà Giới thỉnh thoảng sẽ có thêm một ngọn núi, một khu rừng, một hồ nhỏ, một thung lũng, một thảo nguyên...

Có khi có điểm nút chẳng có gì chú ý. Tỷ như một sườn đất, một ao nước đục, một gian vòng, một hoa viên, thậm chí chỉ là một đóa hoa, một hạt cát, một giọt nước...

Ngẫu nhiên sẽ có những thứ chuyển động, tỷ như một con mèo, một con chó, một con yêu thú hay một cỗ xe ngựa rách cũng có thể trở thành điểm nút Đường Kiếp bày trận.

Nhưng có điểm nút mắt thường không thể nhìn thấy.

Hải dương vô biên vô tận, dưới nền đất thâm sâu, thậm chí cả không trung không có vật gì cũng có thể trở thành điểm nút cho Đường Kiếp bày trận.

Điểm nút trải rộng khắp Tê Hà Giới, riêng số lượng đã hơn trăm ngàn vạn. Những điểm nút nối bằng trận vân vô hình, khiến toàn bộ giới là trận, cùng chờ đến lúc nở rộ.

Khác với những trận khác ở chỗ, Bình hải bát trọng sơn hoàn toàn do một Đường Kiếp tiến hành, không hề có ai hỗ trợ, bao gồm cả Hồng Thần Cơ.

Một lần bố trí mất mười năm.

Trong mười năm, hắn đi khắp Tê Hà Giới, đặt từng điểm nút xuống thế giới này, có thể nói đã hoàn toàn hiểu rõ thế giới này.
Khi điểm nút cuối cùng bày ra, Tê Hà Giới bừng sáng, tuy rằng chỉ chợt lóe lên nhưng ai cũng có cảm giác vận mệnh của bọn họ đã nối liền với thế giới này. Một vài người cảm ứng nhạy bén còn vì thế mà khóc, ngửa mặt lên trời thở dài, có thật nhiều người thiên tư tuyệt diễm đạp đất ngộ đạo, trực tiếp thăng tiến.

Mà tất cả chuyện đó Đường Kiếp đều biết.

Dùng mắt thường không thấy được không gian có vô số sợi tơ phủ kín Tinh Giới như một tấm lưới lớn. Mà những sợi tơ lại cùng Đường Kiếp liên kết, phác họa thành sự tiếp nối khổng lồ mà phức tạp. Vì thế Đường Kiếp nghe thấy âm thanh mãnh liệt của vô số người, cùng lượng tin tức khổng lồ suýt nữa làm đầu hắn nổ tung.

Nếu không có Trí Tuệ Đạo chống đỡ thì hỏng rồi, nếu như là phân thân nhập đạo trí tuệ có thể mượn dùng trí tuệ lực phân giải và tiêu hóa tất cả tin tức trong nháy mắt, trận đạo thuộc chân lý, cung cấp tin tức, mà trí tuệ thì tiêu hóa tin tức, do đó tạo thành phối hợp tốt nhất.

Đáng tiếc bản thể Đường Kiếp không thể nhập đạo, đương nhiên không làm được điểm ấy.

Cũng may hắn có phương pháp của mình.

Thiên đạo lĩnh vực mở ra, trực tiếp tạo một mạng lưới phức tạp trong thức hải, thay Đường Kiếp tiếp thu tin tức, giải toán tổ hợp, cũng loại bỏ những kết quả trọng yếu giao cho Đường Kiếp, kể từ đó, Đường Kiếp chỉ cần mượn dùng thiên đạo lĩnh vực trực tiếp kiến tạo một "Hệ thống" chuyên môn xử lý việc này. Mặc dù là đóng lại thiên đạo lĩnh vực thì hệ thống cũng sẽ không biến mất, chỉ cần hao phí một chút pháp lực là có thể duy trì. Tiêu hao cực kỳ bé nhỏ, một Thoát Phàm Linh Sư cũng dư khả năng duy trì.

Kiến thành hệ thống xử lý, Đường Kiếp có thể tự do cảm giác sự tồn tại của mỗi cá nhân.

Thời khắc này hắn vừa nghĩ đã thấy Hứa Diệu Nhiên đang vận công ngồi xuống. Hắn nhẹ giọng gọi: - Diệu Nhiên, Diệu Nhiên!

Hứa Diệu Nhiên xoay người giật mình, nhìn quanh mà không tự tin đáp lại: - Phu quân, là chàng sao?

- Là ta, ta đã xây xong Bình hải bát trọng sơn, giờ bất kể nàng ở đâu, chỉ cần gọi một tiếng ta có thể cảm ứng được.
Đường Kiếp mỉm cười đáp lại.

- Bất lậu vô tưởng chi cảnh? Trong măt Hứa Diệu Nhiên hiện vẻ vui sướng.

- Mạnh hơn. Đường Kiếp trả lời.

Bất lậu vô tưởng chỉ là mơ hồ cảm ứng, sao có thể như Đường Kiếp tự nhiên giao lưu, hơn nữa còn muốn giao lưu với ai thì có thể giao lưu với người đó.

Kế tiếp hắn nhìn hai đứa con của mình.

Nữ nhân Đường Tử Hi đang ở trong đạo quan tu hành. Nàng ở trong quan mười năm, chỉ lấy thân phận thường thân ra vào, dù nước lũ cuồn cuộn cũng không thể dao động tâm tình, điềm đạm, chắc chắn.

Đứa con Đường Hiên Vũ đang đi du lịch, kẻ này thiên tính hiếu động, tính thích mạo hiểm, đi khắp danh sơn sông rộng kiếm Bí Cảnh. Đáng tiếc bí cảnh có giá ở Tê Hà Giới đã sớm bị khai phá, muốn tìm một Bí Cảnh mới thật sự là khó hơn lên trời. Mặc dù như thế, dựa vào không gian thiên phú, Đường Hiên Vũ cũng tìm được một tuyệt địa, hứng trí cùng vài người bạn tới khám phá.

Đường Kiếp cảm nhận tuyệt địa, Bình hải bát trọng sơn không chỉ khiến hắn cảm nhận được tin tức về người mà còn là thế giới vạn vật, bởi vậy rất nhanh biết trong đó có vài nơi khiến Tử Phủ gặp nguy hiểm nhất định. Vốn định bảo đứa con cẩn thận, nhưng ngẫm lại thì thôi, có một số việc vẫn cần nó tự đối mặt.
Xem qua hai đứa con, Đường Kiếp nhìn về Xuất Vân, nhìn về phía Vân Thiên Lan.

Lúc này, Vân Thiên Lan đột nhiên có chút cảm ứng nhìn lên bầu trời mỉm cười. Vì thế Đường Kiếp không cảm giác được sự hiện hữu của Vân Thiên Lan, dường như ông đã biến mất khỏi thế giới này. Tuy nhiên một giây sau Vân Thiên Lan lại xuất hiện, nói thẳng: - Là Đường Kiếp sao?

Đường Kiếp trả lời: - Thúc tổ minh giám, đúng là Đường Kiếp, Bình hải bát trọng sơn đã thành, Đường Kiếp đang thử hiệu quả, đáng tiếc vẫn không thể gạt được thúc tổ.

Vân Thiên Lan cười nói:
- Ta cũng thấy lúc trước không trung có dị tượng, đoán được ngươi đã hoàn thành đại trận nên mới đề phòng, vừa phát hiện khác thường liền phản ứng. Nếu không có chuẩn bị, thêm vào lúc đang giao chiến thì sẽ không ý thức được.

- Nói vậy vẫn có cơ hội quan sát Chân Tiên hay sao?

- Ừm, nhưng nếu muốn bịt mắt kim tiên thì tuyệt đối không thể.

- Hết cách. Đường Kiếp thản nhiên nói: - Trận này vốn không phải dùng để đối phó kim tiên... Nó được dùng để bồi dưỡng kim tiên.

Nghe thế, Vân Thiên Lan mỉm cười:
- Đúng vậy, bồi dưỡng kim tiên... Vốn ta còn hoài nghi công dụng của Bình hải bát trọng sơn, nhưng hiện tại xem ra trận này rất có hiệu quả. Có trận này, ta có thể cảm ứng được thiên địa căn nguyên, phá cảnh thăng tiến!

- Tuy nhiên bây giờ cách cảm ứng căn nguyên còn xa lắm, còn cần thật nhiều tế phẩm. Đường Kiếp trả lời.

Đúng vậy, đây mới là tác dụng chân chính của Bình hải bát trọng sơn. Nó tồn tại để giúp tu giả cảm ngộ thiên địa căn nguyên, do đó thành tựu Đại La Kim Tiên.

Tuy nhiên cũng không có nghĩa xây xong trận này thì có thể trực tiếp cảm ứng căn nguyên, như vậy trận pháp đó không hề tồn tại.
Muốn để tu giả có thể cảm thụ căn nguyên, phải không ngừng cho tế phẩm vào gia tăng uy năng trận pháp, từ cảm ứng vạn chúng đến cảm ứng vạn vật, cuối cùng kích hoạt căn nguyên, cảm ứng căn nguyên mới là cách dùng trận này.

Thế nên muốn thông qua trận này để đạt tới mức cảm ứng căn nguyên thì còn nhiều phiền toái phải giải quyết. Tỷ như tế phẩm, tỷ như tin tức làm Đường Kiếp bùng nổ trước đó, ngoài ra muốn kích hoạt căn nguyên thì bản thân phải hiểu căn nguyên.

Nhưng tất cả những vấn đề này đều được Đường Kiếp giải quyết xong. Dựa vào thiên đạo lĩnh vực, Đường Kiếp đã thành lập nên hệ thống, hệ thống có thể cho mình dùng, cũng có thể cho Vân Thiên Lan dùng. Về phần kích hoạt căn nguyên, năm đó đánh cùng Vô Căn Thụ Tổ, Đường Kiếp đã có rất nhiều hiểu biết về căn nguyên, muốn kích hoạt căn nguyên không khó, chỉ cần đợi thời cơ.
Về phần tế phẩm...

- Tế phẩm sẽ có. Vân Thiên Lan trả lời, trong mắt tràn đầy thần quang.

Yêu ma Hồng Mông Giới sẽ thành tế phần khi tòa đại trận này thăng tiến. Tuy rằng Bình hải bát trọng sơn không phải một trận pháp lấy chiến đấu làm chủ, nhưng lại dùng toàn bộ cơ sở Tinh Giới, yêu ma tiến vào tương đương vào trong bụng tiên trận, việc nó cần làm là "Tiêu hóa" mọi thứ...

Một khắc này, Vân Thiên Lan chưa bao giờ mong Hồng Mông Giới mở ra, Ma tộc đi vào như vậy.

Đường Kiếp cũng rất mong mỏi ngày này tới.
Không chỉ vì Hồng Mông đại kiếp là nguy cơ cũng là kỳ ngộ, càng bởi vì hắn vẫn chờ đợi và tưởng niệm đứa bé kia...

Nhìn lên trời cao, Đường Kiếp lẩm bẩm nói: - Bảo nhi, ngàn năm không gặp, ngươi có khỏe không?

Trên bầu trời, mưa bụi dần dần khai mở, không ngừng rơi xuống như biểu thị run sợ.