Chương 1166: Hãn Hải Vô Lượng
Trên chiến trường Cự Linh, Vương Đình quân đã bị phân cắt thành hai khối đầu đuôi không thể chiếu cố lẫn nhau, lượng lớn Ma tộc toàn lực trùng kích chiến trường tiên quân. Thế nhưng trên mặt đám tiên tốt Vương Đình không hề kinh hoảng. Một tên tiên tướng là Xích Hàn Tùng xông ra, xuất một vật là Đâu Thiên Thanh La Tán (ô xanh che trời).
Tán kia xoay tròn trên không trung tỏa vạn đạo thanh quang, hình thành màn sáng ngăn Ma tộc bên ngoài.
"Đâu Thiên Thần La Tán, Thái Ất Thanh Quang Tráo?" Cửu Nạn Yêu Tăng cười khẩy: "Không ngờ còn mang theo vật này!"
Đâu Thiên Thần La Tán này cũng là một kiện vô thượng chí bảo của Vạn Giới Vương Đình, đạo tại Âm Dương Ngũ Hành. Nhưng nó đồng thời co đặc tính của Âm Dương Ngũ Hành lưỡng chủng đại đạo, một phương diện âm dương luân chuyển, một phương diện ngũ hành giao thế, hai bên kết hợp sinh ra siêu cấp quang tráo có năng lực chống đỡ cường đại phi phàm, có thể nói là vô địch thủ hộ trong phòng ngự, một khi triển khai không ai có thể phá.
Nhưng năng lực thủ hộ của Thái Ất Thanh Quang Tráo mạnh tới đâu cũng không phải không thể phá giải, chỉ cần chờ thêm một quãng thời gian, lồng sáng này liền sẽ tự động biến mất.
Bởi vậy một tên Ma Chủ nói: "Chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi."
Nổ ra một quyền đánh vào trên Thái Ất Thanh Quang Tráo, kích đãng ra quang hoa. Đó không phải vì muốn phá vỡ lông anh sang mà chính là phát tiết cùng diễu võ dương oai, một khắc đó, ánh mắt Ma tộc nhìn chúng tiên như xem thú khốn trong lồng.
Tây Thánh Mẫu cười nói: "Không phải kéo dài hơi tàn, mà là trung tâm khai hoa."
"Cái gì?" Quần ma ngẩn ra, liền thấy phía xa xuất hiện ba tiên thần, đều là Kim Tiên.
Cửu Nạn Yêu Tăng hừ: "Thương Hải Thượng Nhân, Hồng Vũ Thiên Thần, Minh Hồng Thượng Nhân!"
Ba người này chính là ba vị Đại La của Vạn Giới Vương Đình, cùng Tây Thánh Mẫu tạo thành Vạn Giới Vương Đình Tân Tứ Thánh.
Khi ba người này xuất hiện, từng đạo pháp lực khủng bố như sóng gợn không trung, ở trong thiên không phac hoa thành một bức họa rực rỡ đủ loại sắc màu, cung không biết bao nhiêu quang ảnh hội tụ thành sát ý thiên hà, ngưng tụ tại mây trời.
Tiếp theo ba tên Đại La Kim Tiên đồng thời phát động, trong sát ý thiên hà kia liền xuất ra năng lượng cuồng triều khủng bố như mưa trút xuống, mỗi một giọt mưa đều mang theo sát cơ sôi trào cùng năng lượng sát lục cường đại kinh khủng nhất.
"Là Vô Lượng Thiên Sát Vũ, Hãn Hải Ám Diệt Triều!" Nghiệt Hải Hoa Hậu đột nhiên hét lên, người được xưng bất tử như nàng cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Khác Đâu Thiên Thần La Tán, Vô Lượng Thiên Sát Vũ không phải là bảo vật mà là một loại đạo pháp đỉnh cao, nhưng tương tự đạo tại song hành, Sát Lục Hủy Diệt vừa nắm giữ Sát Lục chi đạo không thứ gì kiên cố không phá được, lại có Hủy Diệt đạo không vật gì không diệt được. Cơn mưa này chỉ có chỗ thiếu hụt là phạm vi có hạn, diện tích van dăm không tính là nhỏ, nhưng so với chiến trường Cự Linh Giới trăm vạn dặm thì không thể coi là lớn.
Thế nhưng do Vương Đình tiên quân, lượng lớn Ma tộc đồng thời chen hướng những tiên quân bị vây nhốt kia, sớm khiến lượng lớn Ma tộc tại vô hình áp sát tiên quân ngàn vạn quân đội với trăm vạn dặm sơn hà quả thật không coi là nhiều, sở dĩ dùng tới diện tích lớn như vậy là để có đủ không gian cho bản thân xê dịch biến hóa, cho bản thân tiến thối tự nhiên, cho bản thân điều hành linh khí, cho bản thân phi thiên độn địa. Nhưng khi mục tiêu bị vây tại một chỗ thì chiến trường rộng lớn có vẻ vô nghĩa, đại lượng quân đội sẽ tập trung về một nơi.
Vào lúc này đụng phải đạo pháp như Vô Lượng Thiên Sát Vũ, Hãn Hải Ám Diệt Triều, quả thực là tập trung chịu chết.
Vì thế Ngọc Thành Tử phải tới ba tên Đại La Kim Tiên liên thủ mới có thể sử dụng tới đạo pháp đỉnh cấp này.
Đối mặt với uy năng khủng bố, cho dù là Đường Kiếp trong tình huống không sử dụng Thiên Đạo Lĩnh Vực cũng phải chạy trối chết.
Trong thiên không, sát ý chi vũ như ngân hà trút xuống, mỗi một giọt mang theo năng lượng khủng bố căm phẫn bát hoang. Rơi vào ma vật khiến những cao đẳng ma vật trở xuống chưa kịp hét thảm đã tan thành bột mịn. Ma vật cao cấp hơn có thể hét thảm một tiếng, sau đó huyết nhục tan nát chết đi, trước khi chết chúng còn có thể lưu lại âm thanh, lưu lại mảnh vỡ huyết nhục như cấp độ thuấn sát. Chỉ có Cao Đẳng Ma Tộc tương đương với cấp bậc Tử Phủ mới có thể chống lại mấy giây, bọn chúng bay lượn, giãy dụa, bạo phát, sau đó sẽ chết đi trong tiếng kêu rên. Bọn chúng tốt hơn thuấn sát một chút nhưng vẫn phải chết.
Chân chính có thể đề kháng vũ triều khủng bố này chính là Tiên cấp Ma Đầu.
Nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể đề kháng, không thể làm gì. Nước mưa màu đen sẫm nhỏ xuống kèm theo tiếng ăn mòn. Sát Lục chi đạo khiến những giọt mưa này không nhìn phòng ngự Tiên cấp, Hủy Diệt chi đạo thì thoả thích xâm thực sinh mệnh của chúng. Chúng không chết do sức sống của chúng đủ cường thịnh.
Nhưng dù vậy, bọn chúng cung phải rút lui!
Lui khỏi sát ý của cơn mưa này, nếu kéo dài chúng sẽ phải chết!
Vì vậy bọn chúng lui nhanh trong cơn mưa bụi quay cuồng.
Kẻ chân chính có thể chiếu cố thủ hạ chính là những Ma Chủ cấp Chân Tiên. Thực lực cường hoành giúp họ thoái lui tự nhiên dưới Sát lục vũ triều đạo pháp, thậm chí dư lực phân thần chiếu cố thuộc hạ của mình. Nhưng dù lấy lực lượng của bọn họ, có thể chiếu cố cung chỉ có hạn, mà ở khu trung tâm này Ma tộc quá nhiều. Trọng yếu hơn, dù bọn họ có thể đối kháng vũ triều thì tiêu hao cũng không ít.
Cũng may còn có Đại La Kim Tiên.
Vương Diêu, Cửu Nạn, Vô Sinh, Tinh Không còn có Bạch Dạ ma khu, Sư Đà đại quân, ngũ đại Kim Tiên đồng loạt ra tay, người bảo hộ lo bảo hộ, kẻ phản kích lo phản kích.
Trong đó thủ đoạn của Vương Diêu làm người ta kinh hãi nhất.
Đối mặt cơn mưa to này, hắn quát lớn một tiếng, cơn mưa đồng thời trì trệ trên không.
Thời gian ngưng đọng, mọi thứ trơ nên chậm chạp.
Vương Diêu vận chuyển Thời Không chi đạo, trong khoảnh khắc kéo vô số thủ hạ của mình ra.
Đáng tiếc đạo pháp của hắn có mạnh hơn cung không thể chặt đứt Thập Nhị Đại Đạo Vô Lượng Sát Vũ, chỉ có thể trì hoãn kéo những thủ hạ trọng yếu nhất ra, còn phần đông thuộc hạ cấp thấp lại không thể ra sức.
Cửu Nạn Yêu Tăng cũng giống như vậy, Hắc Ám Phật Quốc vận chuyển, có vô số Phật Đà Phạn âm minh động, từng vòng từng vòng kim sắc quang hoàn như gợn sóng lan ra, bảo vệ thuộc hạ đắc lực của hắn. Tuy rằng không giống Không Gian chi đạo của Vương Diêu có thể giây đi ngan dăm, nhưng có thể giúp chúng che chắn phần nào mưa bụi cho chúng có cơ hội chạy ra, nhưng dù thoát đi hơn nửa cũng trọng thương.
Dù bọn họ cố gắng thế nào, dưới cơn mưa to ào ạt này, tuyệt đại đa số Ma tộc gần như bỏ mình tại chỗ.
Tây Thánh Mẫu nói không sai, đây chính là trung tâm khai hoa.
Vương Đình tiên phong quân cùng tiên phong triển khai quyết đấu Ma tộc, lúc vừa mới bắt đầu đã là mồi nhử, muốn Ma tộc tập trung binh lực tiến công, như vậy mới có thể làm Vô Lượng Sát Vũ phát huy ra tác dụng lớn nhất của nó. Mà tương tự, Vương Đình quân nắm giữ Thái Ất Thanh Quang Tráo hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Luận về chiến thuật, Ngọc Thành Tử bỏ xa Ma tộc mười con phố.
"Không!" Vương Diêu phẫn nộ kêu lên.
Mưa ngớt dần, dù là tam đại Kim Tiên liên thủ, muốn sử dụng tới đỉnh cấp đạo pháp này cung tiêu hao không ít. Quan trọng nhất họ là Kim Tiên nhưng mới chân ướt chân ráo đến đây, chưa thuyên chuyển được lực lượng bản nguyên của Cự Linh, vì vậy cũng không thể chân chính phát huy ra thực lực của Kim Tiên.
Vì vậy mắt thấy thế mưa sắp tạnh, ba tu giả thối lui.
"Đừng chạy!" Vương Diêu bạo nộ xuất quyền. Không Gian chi đạo khiến quyền thế của hắn hoàn toàn không để ý trở ngại không gian, một quyền trực tiếp đánh tới trước mặt tam tiên. Đây không phải pháp thuật, không phải thần thông mà là Đạo, là bản năng như hô hấp của Vương Diêu, vượt qua tất cả, không bị hạn chế, có thể phát huy ra lực lượng cao nhất.
Hồng Vũ Thiên Thần định ra tay cản thì cảm giác được lực lượng cự đại đập tới, không chịu nổi bị đánh bay ra ngoài.
Thương Hải Thượng Nhân vung tay chế tạo triều cường cách trở, Minh Hồng Thượng Nhân thì tóm lấy Hồng Vũ Thiên Thần thoái lui, căn bản không định cùng Vương Diêu đối chiến.
Vương Diêu quát vang muốn đuổi tới, bên tai lại có tiếng Đường Kiếp truyền đến: "Bảo Nhi, đừng đuổi theo!"
Cái gì?
Vương Diêu sững sờ.
Đường Kiếp đã nói: "Bọn họ đang dẫn dụ ngươi, ở trong tối kia nhất định còn có mai phục đang chờ ngươi. Nếu như ngươi cảm thấy ba người bọn họ kiệt lực đuổi theo thì sẽ trúng kế của bọn họ."
Vương Diêu dùng thần niệm trả lời: "Vương Đình Tứ Thánh đều đã xuất hiện, bọn họ còn có lực lượng gì ẩn giấu?"
Nói vậy song đã dừng bước.
Đường Kiếp nói: "Ta cũng không biết, nhưng ta biêt lấy tính của Ngọc Thành Tử, muốn nói hắn không có đòn bí mật ta không tin."
Vương Diêu hừ nói: "Hắn có đòn bí mật, chúng ta cung có."
"Ngươi chỉ Cơ Dao Tiên cùng thế lực Thần Hoàng Cung chứ?" Đường Kiếp nói.
Vương Diêu run lên: "Làm sao người biết?"
"Sao ta biết không quan trọng, quan trọng là Cơ Dao Tiên cùng Thần Hoàng Cung tuyệt đối không thể dựa dẫm. Nghĩ xem ngày đó Hồng Hoang Đại Lục có bao nhiêu Ma tộc, không phải đều bị Ngọc Thành Tử diệt sạch rồi sao? Lực lượng Ngọc Thành Tử nắm giữ mạnh hơn xa ngươi tưởng tượng!"
Vương Diêu tỉnh táo lại, hắn có thể đi tới ngày hôm nay cũng không phải người ngu, quan trọng nhất chính là hắn hiểu Đường Kiếp, tín nhiệm Đường Kiếp: "Phụ thân nói rất đúng, nhưng phụ thân yên tâm, chúng ta không chỉ dựa dẫm Cơ Dao Tiên. Ngọc Thành Tử, hắn không thể thắng được dễ dàng như vậy!"
"Ồ?"
Đường Kiếp cũng hứng thú: "Xem ra còn có thế lực mới muốn gia nhập sao. . . À, ta hiểu rồi, là Tam Thánh Lão Tổ chứ gì?"
"Quả nhiên không gạt được phụ thân."
Đường Kiếp gật đầu: "Thú vị, thế lực Chính- Ma lưỡng giới liên thủ đối kháng Tiên Đế, ta như đã hiểu được gì đó rồi. Nhưng Bảo Nhi, tin tưởng ta, ta có thể nghĩ đến thì Ngọc Thành Tử cung có thể nghĩ đến, coi như Tam Thánh Lão Tổ, Ô Ám Thiên, Quảng Phát Thiên Tôn, Huyễn Ma Nữ cùng đến thì cung không có nghĩa là các ngươi có thể thắng. Ngược lại, những lực lượng này nhất định đã sớm nằm trong kế hoạch của Ngọc Thành Tử, vì vậy hắn sẽ có chuẩn bị."
"Không thể nào?" Vương Diêu ngạc nhiên.
"Có thể!" Đường Kiếp khẳng định: "Thậm chí cả lực lượng của ta cũng có khả năng nằm trong tính toán của hắn. Kẻ địch như Ngọc Thành Tử có đánh giá cao cỡ nào cũng không đủ."
"Vậy ta nên làm gì?" Nghe Đường Kiếp nói như vậy, Vương Diêu cũng không biết làm sao.
Đường Kiếp mỉm cười nói: "Chớ hoảng, chớ hoảng, ngươi là con trai ta, sao ta ngươi chịu thiệt. Ngươi nghe ta dặn dò, ta bảo đảm, có thể cho Ngọc Thành Tử ăn thiệt thòi lớn."