Chương 1154: Vây đánh

Khác Đế Nhận, vạn vật âm dương lô là thần vật Đường Kiếp tự mình tu luyện.

Nó ngưng tụ lý giải của Đường Kiếp về trận pháp và đại đạo, dùng vô số thần trân làm nguyên liệu luyện hóa mà thành.

Tuy rằng nó không phải Đạo Binh, nhưng lại có uy năng thần khí. Quan trọng nhất nó do Đường Kiếp sở luyện, cùng Đường Kiếp tâm ý tương thông, khí huyết giao hòa, bởi vậy Đường Kiếp sử dụng vô cùng thuận lợi.

Nếu như nói Đế Nhận là đại đạo chi binh mà Binh Chủ lưu cho hắn, thể hiện đỉnh cao binh đạo thì vạn vật âm dương lô chính là thần binh bổn mạng của Đường Kiếp, có thể cùng trưởng thành với Đường Kiếp.
Thế nên khi tế bảo vật này ra, không có nghĩa là lực công kích của Đường Kiếp hùng mạnh lên mà thủ đoạn được nâng cao, sẽ càng thêm khó chơi.

Biến hóa điển hình nhất là Đường Kiếp đang thông qua vạn vật âm dương lô truyền vĩnh hằng chi viêm sang đám rễ cây.

Đế Nhận chỉ có thể phụ tải vĩnh hằng chi viêm, vạn vật âm dương lô lại có thể dùng vĩnh hằng chi viêm làm vũ khí.

Vĩnh hằng chi viêm là loại lửa sinh sôi bất diệt, bất kể khu trừ thế nào cũng không ngừng sinh ra, từ đốm lửa nhỏ tạo thành lửa cháy lan đồng cỏ. Uy lực vĩnh hằng chi hỏa tuy bình thường nhưng đặc điểm quấn thân cũng khiến vô số tu giả đau đầu sợ hãi.
Nhưng hiện tại, ngọn lửa này lại trở thành vũ khí hùng mạnh để công kích đối thủ của Đường Kiếp.

Vĩnh hằng chi viêm dùng hết thì sao?

Không sao, vẫn có thể tái sinh mà!

Đường Kiếp hoàn toàn không cần quý trọng ngọn lửa này, không ngừng thông qua vạn vật âm dương lô đốt rễ cây, chẳng những khiến Vô Căn Thụ Tổ thương tổn lớn, cũng giúp Đường Kiếp bớt thống khổ đi nhiều.

Vô Căn Thụ Tổ điên cuồng gầm rú: - Băng Long đồ khốn khiếp, khốn khiếp, khốn khiếp!
Đúng vậy, giờ khắc này nó cực hận Bắc Hải lão long. Đã không hợp tác lấy thần nguyên thì thôi, không ngờ còn bị nhân loại giết chết ở sân nhà. Chết rồi còn để lại vĩnh hằng chi viêm công kích mình.

Thụ tổ có hận, có tức, có mắng cũng mất đi khống chế.

Trên mặt đất, Vân Thiên Lan dốc sức quấn lấy nó khiến nó không thể không dốc nửa lực lượng đối phó Vân Thiên Lan.

Dưới đất, Đường Kiếp như chém dưa thái rau chặt rễ của nó.

Mỗi lần như thế, năng lực hấp thu Tinh Giới căn nguyên sẽ yếu bớt.

Tuy rằng hiện tại vẫn còn nhiều rễ cây, dựa vào Tinh Giới căn nguyên ủng hộ thì có đánh tới một năm nó cũng không xi nhê gì, nhưng có lẽ nó sẽ nhanh chóng thu không đủ bù chi.

Một khi lâm vào tình cảnh như vậy, Vô Căn Thụ Tổ sẽ không còn lực đối kháng tu giả nhân loại.

Nghĩ vậy, Vô Căn Thụ Tổ không khỏi lo lắng.

Rễ cây dưới đất nổi u nhọt.

Đám u đột ngột xuất hiện, Đường Kiếp cả kinh, biết hơn phân nửa là thủ đoạn mới.

Chỉ thấy đám u lớn dần, đột nhiên rời rễ cây bay tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp theo bản năng nhận ra nguy hiểm, vạn vật âm dương lô toàn lực chuyển động, thần quang chiếu vào những đống u kia.

Ầm!

Năng lượng biến thành gió lốc, Đường Kiếp bị nhấc bay ra ngoài.

Năng lượng khủng bố xé rách không gian xung quanh, cả bùn đất cũng mai một, biến thành căn nguyên của thiên địa.

Đường Kiếp hoảng hốt, đây là căn nguyên Vô Căn Thụ Tổ hấp thu Tinh Giới căn nguyên ép lại phóng thích, vô cùng hùng mạnh.

Chỉ là một khối u bùng nổ đã khiến Đường Kiếp cảm thấy bị uy hiếp.
Thêm nhiều khối u bay tới Đường Kiếp, cái nào cái nấy mang theo sự phẫn nộ và căm hận.

Đường Kiếp biết không tốt, chiến tranh tu giới quả nhiên không đơn giản. Quân bài chưa lật của thần nguyên giới còn mạnh hơn Huyết Hà giới, riêng khả năng lợi dụng Tinh Giới căn nguyên đã đủ làm đối thủ tuyệt vọng. Huyết Hà giới do vốn là Tê Hà Giới một phân thành hai nên Tinh Giới căn nguyên không đầy đủ, khó có thể lợi dụng. Thần nguyên giới lại không như thế, điều này cũng khiến đối thủ có thể lợi dụng ưu thế địa lợi phản kích.

Đối mặt với công kích khủng bố, Đường Kiếp cũng không dám cứng rắn chống đỡ, chỉ có thể không ngừng né tránh, vừa né vừa chặt rễ, hiệu suất cũng suy giảm. Trong khoảng thời gian ngắn, tốc độ Đường Kiếp chặt cây và tốc độ Vô Căn Thụ Tổ tái sinh thành ngang hàng.
Vô Căn Thụ Tổ hừ nói: - Ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu?

Công kích như Đường Kiếp khó có thể kéo dài, Vô Căn Thụ Tổ đoán chừng hắn sẽ có lúc kiệt lực.

Đường Kiếp cũng không khách khí trả lời: - Ngươi có gì tốt hơn? Ngươi không phải kim tiên, không phải chủ nhân Tinh Giới, cũng không được ý chí Tinh Giới tán thành, ngươi có thể lợi dụng Tinh Giới căn nguyên cũng là nhờ hình thái đặc thù sinh mạng mang đến. Nhưng dưới tình huống này, cực độ vận dụng cũng khiến ngươi có gánh nặng không nhỏ đi.

- Nhân loại, ngươi hiểu biết không ít. Cho dù không phải kim tiên hay giới chủ thì cũng đủ giết ngươi chết bầm!
Vô Căn Thụ Tổ gầm thét, u cục bay lên đuổi giết Đường Kiếp.

Nhân loại chỉ có nhận thức về Tinh Giới căn sau khi trở thành Chân Tiên, còn trước đó không có tư cách tiếp xúc cái gọi là Tinh Giới căn nguyên, thậm chí không thể giải thích điều gì.

Nếu như nói thành tựu bất tử là của địa tiên, động niệm sang pháp là chân tiên thì vận dụng Tinh Giới căn nguyên chính là tiêu chuẩn của Đại La Kim Tiên.

Chỉ khi là Đại La Kim Tiên mới có thể dùng lực lượng Tinh Giới căn nguyên tiến hành chiến đấu, đó là khái niệm truyền thống, trong thế giới Tiên Đài trở xuống rất ít tồn tại, ngay cả Đường Kiếp trước kia cũng không biết.

Thậm chí Vân Thiên Lan cũng không biết.
Bởi vì kế thừa cao nhất của phái Tẩy Nguyệt cũng chỉ đến đó.

Đường Kiếp biết, hoàn toàn là nhờ Ngọc Thành Tử.

Phân thân và Ngọc Thành Tử song hồn nhất thể, Ngọc Thành Tử chiếm được đạo niệm mười hai đại đạo, Đường Kiếp thì biết được nhiều kiến thức cao hơn, trong đó có chỗ khác biệt của Đại La Kim Tiên và vô thượng Chân Tiên, nhận thức về Tinh Giới căn nguyên, cũng truyền cho Vân Thiên Lan.

Từ đó trở đi, Vân Thiên Lan có thêm ánh sáng trên con đường đi tới Đại La Kim Tiên, cũng kiên định hơn con đường ông đã lựa chọn.

Duy có Tinh Giới lớn hơn mới có nhiều căn nguyên, duy có Tinh Giới lớn mạnh mới có thể được Tinh Giới tiếp nhận.
Vô Căn Thụ Tổ không phải kim tiên, không phải giới chủ, nó sở dĩ có thể vận dụng Tinh Giới căn nguyên là nhờ đặc tính của đại thụ. Đặc tính này khiến nó là Chân Tiên nhưng có thể dùng Tinh Giới căn nguyên, chỉ là trình độ cực thấp, chỉ có thể ép căn nguyên thành bom năng lượng nổ Đường Kiếp.

Nếu như là Kim tiên, trình độ vận dụng căn nguyên sẽ cường đại hơn.

Tuy vậy, uy lực của nó cũng không gì sánh kịp. Đường Kiếp và Vân Thiên Lan, Mục Tự Dương thêm Kình Sa yêu thần liên kết cũng không làm gì được nó.

Giờ khắc này, song phương giằng co, xem ai kiên trì được lâu hơn.

Đúng lúc này, phía xa vang lên tiếng hô hoán.
Từ đằng xa có người bay tới, chính là Y Y.

Đi tới chiến trường, nàng cười hì hì: - Thật náo nhiệt, ta cũng tới góp vui!

Ngọc thủ vươn ra, một lượng lớn hạt giống rơi xuống đất, nhanh chóng hấp thu dinh dưỡng trưởng thành.

Chuyện này thoạt nhìn bình thường, nhưng chớ quên gôc cây già kia cũng là ỷ lại dinh dưỡng của đại địa. Y Y làm như vậy là đoạt dinh dưỡng, giống như hai phe đánh trận, có người đâm sau lung một đao.

Thấy thế, Vô Căn Thụ Tổ vừa sợ vừa giận: - Lục Ngạc tiên tử, ngươi cũng hàng nhân loại sao?
Y Y ở thần nguyên giới mười năm, cũng có quen biết lão thụ này.

Y Y cười nói: - Ta vốn đến từ Tê Hà, ở đâu ra đầu hàng, xem chiêu!

Lục Ngạc hóa thành thực vật hung ác há cái miệng lớn táp tới.

Những cành cây kia cũng không khách khí, mỗi một lần quật xuống khiến Lục Ngạc hòa thành phấn vụn, nhưng công kích đến từ Lục Ngạc cũng khiến từng chùm rễ cây bị phá hư.

Y Y biết thực lực của chính mình, cho nên không ham đánh mù quáng, chỉ không ngừng ở xa thúc dục Lục Ngạc công kích, đoạt chất dinh dưỡng, chặt rễ cây. Giống như đội quân nhỏ, chiến lực không mạnh, quấy rầy đối thủ, cũng có ý nghĩa quan trọng.

Ngay khi Y Y gia nhập chiến đoàn không lâu sau, phương xa xuất hiện một người, chính là Hứa Diệu Nhiên. Nàng và Y Y đứng chung một chỗ, diệu thủ khinh động, một bàn tay hiện ra gần Vô Căn Thụ Tổ, nhẹ nhàng xé đứt nhiều rễ cây. Vô Căn Thụ Tổ định phản kích thì ngọc thủ đã biến mất. Có được vô giới đạo pháp, Hứa Diệu Nhiên không cần tới gần đối thủ cũng có thể tùy ý công kích.

Nếu như một chọi một, Vô Căn Thụ Tổ có nhiều cách ứng đối. Nhưng hiện tại đại địch hàng đầu là Vân Thiên Lan Đường Kiếp, công kích của Hứa Diệu Nhiên như con muỗi không gây ra nhiều thương tổn, khó có thể bắt giữ nên cũng chỉ có thể nhịn. Chỉ có điều con muỗi đốt nhiều lần cũng khiến người ta phát cuồng.

Mà sau Hứa Diệu Nhiên có một bóng người.
Vừa lóe bên đại thụ đã xé gãy rễ cây. Khi rễ cây phản kích thì lại biến mất vô tung, rễ cây như tiên quật qua tàn ảnh chứ không thể đả thương người. Một giây sau đối phương lại xuất hiện ở chỗ khác.

Đúng là Đường Xuyên.

Hắn có không gian thiên phú, có thể tự do xuất nhập U Minh, tồn tại giữa chân thật và hư ảo, chợt đông chợt tây, khi nam khi bắc, mơ hồ khó có thể nắm lấy. Đúng là dựa vào loại đặc tính này mới dám công kích Vô Căn Thụ Tổ trong phạm vi gần, mà rễ cây bị nó đánh trúng rất nhanh hư thối, khó có thể tái sinh.

Tuy nhiên công kích kiểu này cũng làm Đường Xuyên dễ gặp nguy hiểm. Ngay khi Đường Xuyên vừa mới tránh thoát một lần công kích, nhảy ra không gian khác thì trong lòng xuất hiện uy hiếp. Nó biết không tốt, đang muốn tránh đi thì bị một lực hút khống chế khiến nó không thể nhúc nhích. Ngay sau đó một nhánh cây thô to đánh tới, mắt thấy sẽ đập nát Đường Xuyên thì có sương mù dâng lên, đúng là Vân Thiên Lan ra tay đúng lúc.

Đồng thời lực hút nhằm vào Đường Xuyên tiêu giảm, Đường Xuyên đúng lúc trốn vào hư không, khi tái xuất hiện đã ở ngoài phạm vi công kích ở Vô Căn Thụ Tổ, khuôn mặt sợ tới trắng bệch. Khi ra tay cũng cẩn thận hơn rất nhiều.

Dù Vô Căn Thụ Tổ khiến Đường Xuyên thành thật hơn, nhưng tình thế đối với Vô Căn Thụ Tổ mà nói đang dần dần ác nghiệt.

Càng ngày càng nhiều đối thủ tới khiến Vô Căn Thụ Tổ phải chịu áp lực khổng lồ.
Nó biết nếu không liều mạng thì không được rồi.