Chương 1146: Nhất tiễn song điêu (p2)

Sóng biển kinh thiên mang theo lực lượng khổng lồ mà khủng bố đánh tới đối thủ, một khắc này, ngay cả tứ đại yêu thần cũng nghĩ chúng đã gặp phải đối thủ cấp bậc Chân Tiên.

Phán đoán này cũng không sai, Phiên giang đảo hải đại tiên trận chính là một trận pháp tiên cấp cực mạnh.

Mặc dù trận pháp chỉ ở cấp Địa Tiên nhưng trong đối kháng đồng cấp thì trận pháp mạnh hơn gần như là chân lý bất diệt. Phiên giang đảo hải đại tiên trận bởi vậy có thể kháng trụ tứ đại yêu thần cũng không phải chuyện ly kỳ gì.

Ly kỳ là phí tổn Đường Kiếp bố trí trận pháp này thấp đến đáng thương.
Ngoại trừ một ít tài nguyên bên ngoài, trận này hoàn toàn mượn dùng ngũ hành căn nguyên sinh mạng thi triển. Mượn dùng ngũ hành biến hóa của ngũ hành căn nguyên sinh mạng thay thế đa số tài nguyên. Thậm chí ngay cả những tài liệu của Đường Kiếp dùng thêm cũng giảm bớt đi, thứ duy nhất cần tiêu hao là lực ngũ hành sinh mạng căn nguyên.

Đó cũng là hạn chế của ngũ hành căn nguyên sinh mạng, nhưng loại căn nguyên lực này chỉ cần còn sống thì có thể khôi phục như pháp lực của tu giả, cho nên hạn chế chân chính kỳ thật chính là thời gian tồn tại của trận pháp.

Đường Kiếp lần đầu tiên vận dụng ngũ hành căn nguyên sinh mạng bố trí trận pháp, hơn nữa còn là trận pháp tiên cấp, cũng không rõ ngũ hành căn nguyên sinh mạng có thể chống đỡ bao lâu. Tốt nhất phải tốc chiến tốc thắng thu phục Bắc Hải Băng Long Hoàng.
Phiên giang đảo hải trận gây sóng gió, Bắc Hải Long cung bị chấn động.

Ở sâu dưới đáy biển có động đất. Dưới tác dụng của trận pháp không ngừng vặn vẹo nhưng không nứt vỡ. Chỉ là Long cung bị liên lụy, cả tòa Long cung bắt đầu chịu lực co kéo.

Bản thân Long cung là một kiện thần trân, đối mặt với xung động của đáy biển thì tự tỏa sáng ngăn cản hết mọi tấn công.

Tuy nhiên theo biển động, lực đánh vào không ngừng tăng mạnh, ngay cả Long cung cũng cảm thấy đã cố hết sức, bắt đầu khởi động bay lên mặt nước.

Trên mặt biển, sóng triều phóng lên cao.
Một Long cung khổng lồ nổi lên mặt nước, mang theo khí thế như thái sơn sừng sưng, lóng lánh kim quang.

- Lớn mật! Tiếng quát truyền ra, như mũi tên nhọn nhằm phía Đường Kiếp, mang theo sát ý mãnh liệt.

Đường Kiếp tỏa ánh sáng trắng, dễ dàng ngăn cản lại: - Bắc Hải lão Long, ngươi không co đầu rút cổ nữa sao?

- Kiêu ngạo, ngông cuồng! Vô số tiếng rít gào vang lên, ngay sau đó rất nhiều hải yêu đã thoát khỏi Long cung, thuận gió truy sát Đường Kiếp.
Đường Kiếp thở dài nói: - Tội gì phải khổ thế.

Một lực lượng kinh khủng nháy mắt tràn ngập phía chân trời, đám hải yêu chỉ cảm thấy áp lực kinh thiên cuốn tới.

- Chuyện này... Điều này làm sao có thể? Đàn yêu đàn hoảng sợ nhìn lên khoảng không, lúc này ở trong mắt chúng, Đường Kiếp đã biến thành một quái vật khủng bố.

Dù chỉ là dáng vẻ phàm nhân, nhưng theo cơ thể Đường Kiếp không ngừng phóng thích ánh sáng cháy bỏng như mặt trời, dưới tia sáng này tất cả lực lượng đều có vẻ ảm đạm thất sắc, tất cả hơi thở đều hư nhược, tất cả tồn tại đều trở nên nhỏ bé.
Một người sao lại có lực lượng kinh khủng như thế?

Bầy yêu không biết, nhưng giờ khắc này đối mặt với lực lượng Đường Kiếp phóng thích đã hoàn toàn sợ hãi.

Khí tức tiến thêm một bước, biển và bầy yêu dần dần không thể chịu đựng, có một đám hóa thành tro bụi.

Một tiếng than nhẹ vang lên.

Theo tiếng than nhẹ, áp lực đến từ Đường Kiếp dần chậm lại, mây đen tản ra, ánh sáng bị che lấp, trong thiên địa rộng lớn, bầy yêu tìm được đường sống trong chỗ chết đã vội đánh tới.
Đường Kiếp mỉm cười nói: - Định làm con rùa đen rụt đầu, ngươi tưởng ta không có cách gì sao?

Ánh mắt hắn bừng sáng.

Đường Kiếp bắt đầu không kiêng nể gì nâng cao lực lượng của mình, tận tình phóng thích khí tức của mình.

Trải qua trận chiến, lực lượng của Đường Kiếp lại có tinh tiến, thời khắc này toàn lực phóng thích tạo thành dao động cuồng bạo, trời đất cũng theo đó mà run rẩy, dao động, thậm chí vỡ vụn.

Mang theo lực hủy diệt thiên địa, Đường Kiếp nháy mắt san bằng lượng lớn yêu tộc tiên phong.
Trên bầu trời hiện ra vết rạn, đó là khí băng của Bắc Hải Băng Long Hoàng bày ra làm thủ đoạn phòng ngự trên không. Đáng thương cho một thế hệ yêu thần Chân Tiên luân lạc tới mức chỉ có thể dựa vào Long cung phòng ngự, bố trí tiến công để dốc toàn lực phòng ngự mà thôi.

Mặc dù như thế, khí băng bị vĩnh hằng chi viêm làm suy yếu kia chẳng thể ngăn cản Đường Kiếp xâm nhập.

Lực lượng cuồng bạo cuốn tới, trọng áp xuyên thủng khí băng, quét ngang đàn yêu lao tới.

Đường Kiếp tận tình phóng thích lực lượng, lên tiếng hò hét: - Đến chiến một trận thống khoái đi!
Tiếng rống như sấm, khí như du long bùng nổ sấm sét trong thiên địa.

Đúng lúc này, trong Long cung bắn ra lục đạo hào quang.

Lục đạo hào quang đan vào nhau, chặn lại thế công của Đường Kiếp.

Đường Kiếp kinh ngạc.

Hải yêu Bắc Hải Băng Long Hoàng ngoài tứ đại yêu thần đã bị ngũ hành căn nguyên ngăn cản ngoài chiến trường ở ngoài, trong Long cung lúc này ngoài Bắc Hải Băng Long Hoàng hẳn không còn yêu thần tồn tại, như vậy lục đạo quang này hẳn không phải do yêu thần xuất thủ.

Không phải yêu thần lại có thể chắn được một kích của mình...
Đường Kiếp hiểu ra.

- Di cung , ảnh hóa yêu thị, hẳn đây là Long cung lục ảnh thị rồi.

Theo lời Đường Kiếp nói, sáu ảo ảnh hình rồng hiện ra trên Long cung, như gần như xa, như ảo như thật.

Đây đúng là Lục đại ảnh thị tiếng tăm lừng lẫy của Bắc Hải Băng Long Hoàng, nghe nói là Bắc Hải Băng Long Hoàng dùng sáu thi thể đại yêu Hoàng cấp, tự trảm kỳ ảnh, gửi kỳ hồn luyện thành.

Lục đại ảnh thị như bóng của Bắc Hải băng long, mỗi phần đều có một phần thực lực của hắn, nên dù là Yêu Hoàng thì cũng có thực lực dũng mãnh. Nhất là vì thần hồn thông nhau nên am hiểu liên kết tác chiến, khi chúng nó liên kết thì thực lực cũng được ba thành của Bắc Hải Băng Long Hoàng.

Ba thành thực lực của Chân Tiên đã đủ vượt qua một yêu thần bình thường.

Do ảnh thị thuộc tính âm ảnh hắc ám, bị Hắc Dạ lão tổ khắc chế nên không được sử dụng trong chiến đấu lúc trước.

Mắt thấy lục ảnh thị xuất hiện, Bắc Hải lão Long điên cuồng gào thét: - Giết hắn!

Sáu ảnh thị đánh ra sáu cột sáng đâm thẳng tới Đường Kiếp.

Đối mặt với sáu Ảnh thị hung mạnh, Đường Kiếp lại không thèm để ý nói: - Thiêu thân lao đầu vào lửa, đúng là tự tìm chết.
Một mặt trời màu đỏ dâng lên.

Lục Ảnh thị hoảng sợ phát hiện, dưới ánh sáng này lực lượng của bọn chúng nhanh chóng bị xói mòn. Sự liên kết đáng kiêu ngạo kia không thể bảo hộ chúng nó, ngược lại khiến chúng nó cảm nhận được đau khổ gấp đôi.

Cùng với lực lượng mất đi là sinh mệnh nhanh chóng trôi qua, Ảnh thị là hình thái sinh mạng đặc thù, lấy thi Yêu Hoàng làm thân thể, lấy băng long chi thần làm hồn, tồn tại xen vào giữa sự sống và cái chết nên rất khó bị giết chết, ngoại trừ kẻ có lĩnh vực hắc ám tử vong thì hầu như không có cách gì. Nhưng giờ phút này, hình thái sinh mạng của chúng chẳng có tác dụng gì, như băng tuyết tan rã dưới ánh sáng.

Lục Ảnh thị thét chói tai, cùng lùi về phía sau.
Đường Kiếp không có thói quen tha cho kẻ địch, lòng bàn sinh ra lực hút sáu Ảnh thị lại. Đồng thời hào quang tiếp tục phóng đại, ầm ầm như khai thiên lập địa chiếu sáng khắp chân trời, sáng tới không mở được mắt.

Sau đêm dài vô hạn là ánh sáng!

Sau ánh sáng cùng cực là hắc ám!

Sau đó ánh sáng tiêu giảm, lũ yêu mới dần dần khôi phục thị lực thì không thấy sáu gã Ảnh thị đâu nữa, chỉ để lại sáu làn khói xanh lượn lờ.

- Không! ! ! Băng Long Hoàng phát ra tiếng không dám tin.
Chết rồi!

Sáu ảnh thị đã chết, cho dù là Hắc Dạ lão tổ cũng không thể ra tay dễ dàng như thế, sao người này lại làm được?

Đường Kiếp quát: - Đã nói rồi, là tự tìm chết.

Thanh âm này như tử thần giáng lâm, mang theo nỗi sợ hãi chấn động bầy yêu. Mượn dùng thiên đạo lĩnh vực dùng một kích giết hết sáu Ảnh thị, Đường Kiếp đã thành công tạo ấn tượng vô địch, tạo thuận lợi cho những trận chiến kế. Nếu không đối mặt với đại quân hải yêu nườm nượp rồi đối phó Bắc Hải Băng Long Hoàng, Đường Kiếp cũng không dám nắm chắc. Quan trọng nhất là, hắn không có quá nhiều thời gian để kéo dài, ngoài Phiên giang đảo hải trận có tứ đại yêu thần và rất nhiều Yêu tộc đang toàn lực công phá.

Thời khắc này chấn nhiếp bầy yêu, Đường Kiếp nhìn về phía Long cung: - Còn làm rùa đen không dám ra sao? Ta sẽ đập nát cái mai rùa của ngươi!

Nói xong thân hình biến lớn thành người khổng lồ, trong tay cầm chiến phủ do Đế Nhận biến thành. Chỉ có điều chiến phủ so sánh với người khổng lồ vẫn có phần hơi nhỏ.

Đường Kiếp nhíu nhíu mày, nói: - Nhỏ quá, quả nhiên Đế Nhận vẫn chưa đạt đến mức tận cùng. Nếu như vậy thì nên thử xem.

Nói xong ánh mắt phóng xạ tinh quang, đấm một quyền lên không trung hô:
- Vạn... Binh... Toái!

Theo tiếng rống này, chỉ thấy các pháp bảo của bầy yêu toái diệt, bầy yêu mất đi binh khí, chỉ có những thế lực hùng mạnh, thần trân thì chưa vỡ vụn, nhưng cũng đầy kinh hãi mà nhìn về phía Đường Kiếp. Nhiều điểm kim sa bay về phía Đế Nhận trong tay Đường Kiếp, Đế Nhận cũng trở nên lớn mạnh hơn một chút.

Người khổng lồ Đường Kiếp sắc mặt trắng nhợt, nhìn chiến phủ trong tay: - Vẫn không đủ nhưng cũng được, trước cứ ăn của ta một búa đi.

Rồi đập búa xuống Long cung!