Chương 1144:. Ngư ông đắc lợi (p2)

Phạm vi tranh đấu lớn như thế, đương nhiên sẽ khiến những tồn tại khác của thần nguyên giới chú ý.

Tuy nhiên Hắc Dạ lão tổ có hắc ám lĩnh vực là thủ đoạn che giấu thần niệm mạnh mẽ, thế nên mọi người chỉ biết Hắc Dạ lão tổ đang đánh với ai đó nhưng chẳng biết rõ người đó là ai. Hơn nữa Hắc Dạ lão tổ mới đánh cùng Bắc Hải Băng Long Hoàng, rất nhiều tồn tại nghĩ đó là Bắc Hải Băng Long Hoàng truy sát.

Hải tộc biết không phải lão Đại của chúng, nhưng làm bên vừa mới bị xâm lược, chúng cũng không giải thích gì mà còn vui vẻ nhìn mọi người hiểu lầm. Chỉ có bản thân hùng mạnh mới có thể bảo vệ mình, yêu tộc thần nguyên giới không đoàn kết, bằng không cũng chẳng tới mức giờ chưa hề phản ứng với Tê Hà Giới.
Trận chiến lan rộng nhưng không ai can thiệp mà chỉ lặng lẽ nhìn.

Luận thực lực Đường Kiếp vẫn kém hơn Hắc Dạ lão tổ một chút, cho dù có thân thể hoàn mỹ thì tu vi còn kém một bậc, mấu chốt hơn là Đường Kiếp không thể sử dụng lực lượng đạo pháp, Hắc Dạ lão tổ lại có được đạo pháp lĩnh vực khiến chênh lệch càng lớn.

Hắn có thể đánh ngang tay với Hắc Dạ lão tổ, chủ yếu vẫn là dựa vào vạn vật âm dương lô và Đế Nhận.

Nhất là Đế Nhận.

Hùng mạnh, sắc bén, là đại sát khí trong tay Đường Kiếp, lưỡi dao sắc bén chỉ đâu, Hắc Dạ lão tổ cũng phải mệt mỏi né tránh. May nhờ hắc ám lĩnh vực trải rộng, Hắc Dạ lão tổ có mặt khắp nơi, vẫn có thể tự do tiến thoái.

Nhưng dù vậy Đường Kiếp cũng chỉ có thể đánh ngang cơ với Hắc Dạ lão tổ, mà Hắc Dạ lão tổ cũng cũng không phải là không có bảo bối.

Mắt nhìn Đế Nhận tung hoành, phong long gào thét, quyền phong phần phật, hỏa lò hừng hực, Hắc Dạ lão tổ tức giận hừ nói: - Đây là tất cả thủ đoạn của ngươi sao?

- Ta tên Đường Kiếp. Đường Kiếp mỉm cười trả lời.

Hắn không thắng được Hắc Dạ lão tổ nhưng cũng không thua đối phương, thần thái vẫn khí định thần nhàn.
- Ta không có hứng thú biết tên người chết. Hắc Dạ lão tổ không khách khí nói, đồng thời trong tay có thêm một vật.

Đó là một chuỗi tràng hạt màu đen.

Tràng hạt vừa xuất hiện, Đường Kiếp lập tức cảm nhận áp lực khủng bố ngăn chặn bản thân như thế giới bị hủy diệt chiếm cứ trái tim, điều này khiến Đường Kiếp cảm thấy sợ hãi.

Đây rốt cuộc là vật gì, lại khiến mình có cảm giác khủng bố như thế?

Đường Kiếp kinh hãi không ngừng.

Hắc Dạ lão tổ tế lên tràng hạt, hắc quang dao động khiến hắc ám lĩnh vực như thành vũng bùn, Đường Kiếp thân ở trong đó cảm thấy di chuyển khó khăn, ngay cả Đế Nhận cũng trì trệ chậm chạp.

Làm tác phẩm binh đạo đỉnh cao, đặc điểm của Đế Nhận là sắc bén, có thể tiến hóa vạn binh, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là vô địch. Bách luyện cương sợ nhất tơ mềm, bất kể hư không hay đầm lầy hắc ám đều có sự kiềm chế lớn với Đế Nhận, khiến nó có uy năng trảm phá thiên không thì cũng khó có chỗ phát huy.

Mà hắc ám tràng hạt có uy năng vượt xa hơn thế.

Khiến hắc ám tử vong sệt lại, tràng hạt tiếp tục tản khí tức âm u trấn áp Đường Kiếp, toàn bộ hắc ám lĩnh vực như thế giới nặng nề, Đường Kiếp cảm nhận được áp lực lớn như muốn đè sập hắn.
- NGAO! Hắn không kìm nổi hét lớn lên.

Từ sau khi ở Huyết Hà hắn chưa gặp trận chiến nào gian khổ như thế. Trong tình huống một chọi một có thể khiến mình rơi vào tuyệt cảnh đã là cực nhỏ, thế mà Hắc Dạ lão tổ lại làm được.

Tên chết tiệt khốn khiếp, cho dù lúc đánh với Bắc Hải Băng Long Hoàng cũng không dùng tới tràng hạt, không ngờ đến thời điểm này vẫn còn quân bài chưa lật.

Dưới áp lực sinh tử, Đường Kiếp phải đưa ra lựa chọn.

Chống đỡ hay chạy trốn?
Chỉ trong nháy mắt, Đường Kiếp đã có quyết định.

Tuyệt không trốn tránh!

Đối mặt với uy áp tràng hạt màu đen mang lại, Đường Kiếp gầm lên hiển lộ chân thân.

Thân hình bùng lớn, biến thành người khổng lồ, hai cánh tay như ngọn núi đồng thời chống đỡ bầu trời, chống đỡ tràng hạt đang xoay tròn trên không.

Như tráng sĩ chống núi, cứng rắn gánh trời!

Hắc Dạ lão tổ nhìn mà cũng có chút ngây người.
Nó rất rõ uy năng tràng hạt, nhưng hoàn toàn không thể tưởng tượng ra có người có thể kháng trụ tràng hạt. Tuy nhiên Đường Kiếp cũng đã đánh cược tất cả lực lượng, toàn thân bị đè ép bắt đầu khởi động sóng triều. Từng vòng sức lực lớn như có thực chất từ trong cơ thể bộc phát ra, tu giả nho sĩ phong độ giờ đã hoàn toàn hóa thân thành mãnh nam.

Pháp lực nguyên thủy khiến Đường Kiếp điên cuồng chống cự uy áp khủng bố mà tràng hạt mang đến.

Thấy thế, Hắc Dạ lão tổ hung dữ nói: - Phật hiệu khôn cùng, ngươi phàm trần sao có thể chống đỡ! Thỉnh Phật tổ Kim Thân!

Theo lời nó nói, trên bầu trời xuất hiện ảo ảnh Phật đà khổng lồ.
Phật đà thân hình cao lớn, đầu đội hộ giới cương phong, dưới chỗ ngồi là đại địa vô tận, cả thế giới như một tấm bồ đoàn của hắn. Hai mắt nhắm nghiền, cầm trong tay một chiếc ấn, sau đầu sinh ra một vầng sáng nhô lên cao như mặt trời màu đen.

Hắc ám Phật đà xuất hiện, sức ép lên Đường Kiếp được tăng cường, mà điểm chết người chính là sự thâm trầm tà ác này khiến hắn khó có thể chịu được, thống khổ muốn kêu to.

- Đây là cái gì? Đường Kiếp cũng không nhịn được kinh hãi hô thành tiếng.

Đường Kiếp chưa từng nghe nói vị Phật tổ nào có lực lượng thâm trầm mà tà ác như vậy.
Phật môn lấy độ hóa thế nhân làm nhiệm vụ của mình, đa số thời điểm đều là người và việc thiện, dù trong đó có đủ hạng tà ác nhưng chỉ ở tầng lớp thấp, vẫn chưa thấy có Phật tổ nào tà ác cỡ đó.

Điều này khiến Đường Kiếp không thể giải thích vì sao.

Nhưng dù thế nào, vị Phật đà này tuyệt đối là tồn tại cấp Phật tổ, là kim tiên thậm chí là thánh tiên, nếu không sẽ không thể có ảo ảnh khủng bố như thế.

Lúc nó tồn tại như có thể sử dụng toàn bộ thế giới.

Hắc Dạ lão tổ bật cười ha hả: - Biết pháp châu của ta lợi hại chưa? Ở dưới pháp châu của ta, ngươi nhất định sẽ trải qua muôn vàn cực khổ, đừng mơ trốn thoát!
- Thiên bàn khổ nan? Đường Kiếp nghe xong giật mình, trong đầu nghĩ tới vô số chuyện, sau đó bật thốt lên: - Chứ không phải là Thiên kiếp bách nan châu sao?

Hắc Dạ lão tổ khựng lại, trong mắt xuất hiện vẻ không thể tin.

Đường Kiếp nói: - Quả nhiên là thế. Ta còn tưởng là vị Phật đà nào cường đại như thế, hóa ra là trường sinh thiên Bách Nan Phật tổ.

Trường sinh thiên chính là một trong bí địa của Tinh La Đại Thiên Giới, kỳ chủ chính là Bách Nan Phật tổ cũng thời với Ngọc Thành Tử.
Bách Nan Phật tổ sinh thời gặp Thiên kiếp bách nan, cả đời khốn khó nhưng chưa bao giờ đình chỉ tu hành. Trải qua ngàn vạn đau khổ cũng không diệt được trái tim hướng phật, kiên chí bền gan, nhân xưng phụ giới chi tổ, ý nói ông dùng lực một người gánh lấy nỗi khổ của thế giới.

Sau khi thành tựu thánh tiên đạt tới Phật tổ nghiệp vị, Bách Nan Phật tổ liền ẩn vào trường sinh thiên, từ đó về sau không xuất hiện ở nhân gian.

Mấy chuyện này Đường Kiếp biết được lúc du lịch Hồng hoang đại lục, dù sao Hồng hoang là chủ thế giới, Bách Nan Phật tổ năm đó cũng ở Hồng hoang đại lục chứng đạo.

Không ngờ pháp châu có quan hệ với hắn, khó trách lại dũng mãnh như thế.
Tuy nhiên Bách Nan Phật tổ không phải người tà ác mà là đại đức chi tăng, vì hình ảnh Phật châu và Phật đà lại có khí tức tà ác?

Đường Kiếp vừa nghĩ sơ qua đã hiểu được, cười lạnh nói: - Năm đó Bách Nan Phật tổ lịch kiếp chứng đạo, trước sau chứng đạo quả ba lượt, trong đó có một lần đươc goi la trảm ác niệm, vứt bỏ hắc ám, chứng nhận quang minh tâm. Không thể tưởng được ác niệm đó vẫn chưa tiêu tan, ngược lại còn tu tới mức này.

- Câm miệng! Hắc Dạ lão tổ hú lên, thân hình như đống bùn nhão biến hóa, ngưng tụ ra ảo ảnh Phật Đà ở không trung độc nhất vô nhị: - Không phải như thế, không phải như vậy!
- Còn muốn chống chế. Đường Kiếp đã hừ nói: - Khó trách lúc ngươi đối phó Bắc Hải Băng Long Hoàng cũng không dám tế ra Thiên Kiếp châu, hẳn là ngươi cũng sợ hắn nhìn ra lai lịch của ngươi đi? Chỉ có điều ngươi không ngờ ta nhận ra lai lịch của ngươi, mà lai lịch của ngươi chính là nhược điểm lớn nhất của ngươi!

- Không! Hắc Dạ lão tổ rít lên: - Không phải như thế!

Chỉ có điều nó run rẩy và sợ hãi cũng đã bại lộ sự khiếp đảm và chân tướng của nó. Nó không thể ngờ Đường Kiếp nhìn ra lai lịch của mình.
Ngay sau đó Đường Kiếp đã cười nói:

- Phải hay không, thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?

Theo lời hắn nói, miệng không ngừng tụng niệm trăm cái tên, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiện luồng ý chí khổng lồ đánh xuống.

Ý chí như núi, như biển, như thế giới Đại Thiên, như vô tận hư không, mang theo vô tận từ bi, cũng mang theo sự bao dung rộng rãi, thổi quét không gian Thần Nguyên giới.

Khi ý chí xuất hiện, hắc ám tiêu trừ, không trung tái hiện quang minh.

Hắc Dạ lão tổ nhìn lên bầu trời, run rẩy:
- Không, không...

Ý chí khóa chặt Hắc Dạ lão tổ, sau đó than nhẹ: - Không thể tưởng được, ác niệm chém rụng năm đó có một sợi chưa bị thiên địa tiêu hóa, cũng trưởng thành tới mức này. Đây là tội nghiệt của ta thì phải do ta tiễu trừ.

Nói xong, áp lực hắc ám pháp châu mang đến đột nhiên biến mất, ngay tiếp theo hắc ám pháp châu thân cũng biến mất vô tung.

Tiếp theo Hắc Dạ lão tổ lại phát ra sợ hãi run rẩy, cả người cũng bắt đầu kịch liệt tiêu vong.

Đường đường tồn tại Địa Tiên đỉnh cao, đối mặt với ảo ảnh của bản thể còn không có sức phản kháng. Đó không chỉ vì bản thể hùng mạnh mà vì đó là ác niệm tách ra từ bản thể, vốn bị ý chí bản thể khắc chế. Thế nên vạn năm qua nó vẫn thật cẩn thận không dám bại lộ thân phận của mình, không ngờ hôm nay lại bị Đường Kiếp nhìn thấu.

Nhưng vào lúc này, Đường Kiếp lại đột nhiên hô lên: - Ngươi đã làm tốt chuyện ngươi nên làm, về phần nó là chiến lợi phẩm của ta, ngươi không có quyền cướp đi!

Những tồn tại đang ở một bên quan sát trộm liền hoảng sợ.

Kẻ kia là ai cũng dám động tới thánh tiên lúc này chúng mới nhận ra người đối chiến với Hắc Dạ lão tổ không phải Bắc Hải Băng Long Hoàng.
Nhưng mà bất ngờ ở chỗ ý chí kiềm chế Hắc Dạ lão tổ ý thật sự dừng lại, chỉ hét một tiếng rồi rời đi.

Hắc Dạ lão tổ đại nạn không chết, thở dài rồi hung dữ nhìn Đường Kiếp: - Vì sao cứu ta?

- Thôi đi, chỉ là muốn tự tay làm thịt ngươi thôi. Đường Kiếp trả lời: - Nhân sinh khó có đối thủ, bất kể thế nào mà nói, ngươi là đối thủ tốt, đánh với ngươi một trận ta sẽ thu được nhiều lợi ích, cho nên... Coi quyền!

Một quyền đấm ra.

. . .