Chương 1142:. Ngao cò tranh nhau (p3)

Biến thành một con Cứ diêu yêu cấp hóa hồn, Đường Kiếp di chuyển từ đáy biển lên chiến trường.

Sở dĩ phải là hóa hồn cấp bậc vì các tồn tại Yêu Hoàng gần như quen biết nhau, dễ dàng bại lộ thân phận. So sánh ra, yêu vật Hóa hình đông đảo, không quen biết nhau cũng là chuyện bình thường.

Thời khắc này Đường Kiếp đi tới một chiến trường nhỏ.

Một con cá mập Yêu Hoàng đang đánh với Địa Hỏa Nham Kền Kền Vương của Hắc Dạ lão tổ.

Hai đại yêu đánh tới trời đất u ám, khắp nơi đều là liệt hỏa xông lên trời. Dựa vào ưu thế địa hình, cá mập Yêu Hoàng hơi chiếm thượng phong, nhưng nếu muốn chuyển ưu thế thành thắng thế thì vẫn phải gian khổ chiến đấu.

Thấy thế, thức hải Đường Kiếp ngưng tụ ra một căn linh hồn thích.

Linh hồn thích này là pháp môn công kích do hắn dùng Hàng Thế Tâm Kinh kết hợp hắc sa sáng tạo ra, tuy rằng hắc sa đã hóa thành Đế Nhận Binh hồn, nhưng trong thời gian vận dụng, Đường Kiếp cũng dần nắm giữ một ít đặc tính của hắc sa, lại phối hợp với Hàng Thế Tâm Kinh càng có thêm hiểu biết về thần hồn, cuối cùng nghiên sáng chế pháp môn công kích thần hồn này.

Môn công kích thần hồn này dù chỉ là khai sơ nhưng đã vượt xa thủ pháp bình thường, hiếm có hơn là vô hình vô chất, khó có thể cảm nhận.
Thời khắc này Đường Kiếp ngưng tụ xong đánh tới Địa hỏa nham thứu vương, Địa hỏa nham thứu đột nhiên thấy tâm trí đau nhức, trước mắt tối sầm. Cuộc chiến giữa các cao thủ mà bị đình trệ thời gian chính là muốn chết. Dung nham vốn đang cuồn cuộn như ngọn lửa lập tức xuất hiện khe hở.

Thâm hải liệp sa là tồn tại gì, có cơ hội lập tức dốc hết toàn lực tấn công. Dù Địa hỏa nham thứu sau đó đã tỉnh táo lại, toàn lực cổ động lửa cháy thì đại thế đã mất. Trong khi giãy chết cảm giác choáng váng lại ập tới, kết quả nó bị đánh bay ra ngoài, không chỉ thân thể bị thương mà còn bị pháp thuật cắn trả.

Đường Kiếp thu tay lại, tiếp tục chạy trốn bằng đường thuỷ sang chiến trường nhỏ khác.

Nơi này gồm bốn gã Yêu Hoàng ba mươi yêu vương, chiếm cứ thượng phong là Yêu tộc dưới lòng đất. Ba gã Yêu Hoàng dưới lòng đất đồng thời vây công một gã Hải tộc thủy tiễn ngư Yêu Hoàng, yêu lực khổng lồ thổi quét không trung Bắc Hải, nhấc lên cơn sóng gió động trời. Vị Hải tộc Yêu Hoàng này thực lực tuy mạnh nhưng đối mặt với ba gã đối thủ giáp công cũng dần chống đỡ không nổi.

Lúc Đường Kiếp đi tới thấy một Hồ Yêu Hoàng lông đỏ hóa ra ảo ảnh đánh vào Hải tộc Yêu Hoàng, cắn hải yêu gào thét ầm ĩ.

Dưới tình huống này, dùng linh hồn thích hiển nhiên không hợp lý, Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, vừa lúc hải yêu hoàng phản kích, hóa sóng biển làm vô số thủy tiễn bắn ra, đây không phải thủy tiễn thuật pháp bình thường mà ẩn chứa năng lượng khủng bố, có uy năng hùng mạnh, chỉ một thủy tiễn có thể xuyên thủng một tòa núi nhỏ.
Đây là đòn sát thủ cuối cùng của hải yêu hoàng, nhưng mà nó cũng biết, đối mặt với tam đại yêu hoàng liên thủ thì e rằng vẫn không đủ.

Vạn mũi tên cùng bắn, mang theo phẫn nộ và sát ý của một vị đại năng hải yêu.

Tam đại yêu hoàng dùng pháp tráo bảo hộ, hoặc đỏ, hoặc trắng, vàng óng ánh. Chúng nó có lòng tin những mũi tên kia không thể phá được phòng ngự của chúng, tung có thể miễn cưỡng đánh tan thì thương tổn cũng cực kỳ hữu hạn.

Nhưng chúng không phát hiện, trong vạn mũi tên kia có vài mũi kim quang thủy tiễn lấp lánh. Thủy tiễn đánh lên phát tráo như biển vỗ bờ, chỉ tóe lên bọt nước khiến tam yêu cười to. Nhưng ngay sau đó, ba mũi tiểu tiễn màu vàng đột nhập.

Xoát xoát xoát!
Ba tiếng động, pháp tráo của tam đại yêu hoàng đồng thời vỡ tan.

- Chuyện này... Tam yêu đồng thời ngạc nhiên.

Còn chưa đợi chúng hiểu ra, con nước lớn cuốn tới bao phủ tam yêu.

- Ha ha ha ha, giờ đã biết sự lợi hại của lão tử chưa! Thấy thế, hải yêu hoàng hưng phấn kêu to.

Nguyên bản vốn không còn hy vọng liều chết lại có hiệu quả lớn như thế, hải yêu hoàng phấn chấn, thầm nghĩ quả nhiên thực lực của ta không thể lường được. Hiện giờ xem ra, dưới phản hư mới là đối thủ của ta.
Đắc chí liên tục ra tay với tam yêu, công kích them sắc bén khiến tam yêu vô pháp ngăn cản.

Giúp thêm vài lần, xác nhận tam yêu đã hết lực xoay chuyển trời đất, Đường Kiếp tiếp tục rời đi, liên tục chiến đấu ở các chiến trường khác.

Hắn mượn dùng búp bê tuyết di chuyển tới các chiến trường, mỗi lần ra tay đều trợ giúp Hải tộc khiến hải tộc đang trong tình thế nguy hiểm dần có xu hướng thẳng thế, xóa bỏ cục diện bất lợi.

Kỳ thật nếu có thể, Đường Kiếp càng muốn đi giúp Bắc Hải Băng Long Hoàng đánh Hắc Dạ lão tổ, dù sao chiến đấu cao tầng mới là quan trọng nhất.

Nhưng yêu thần tu vi rất cao, thực lực quá mạnh mẽ, rất dễ dàng phát hiện có người giở trò quỷ.

Thế nên Đường Kiếp cũng không nghĩ cao, trước cứ giúp đám Yêu Hoàng đạt được thắng lợi. Dù sao chiến đấu cấp yêu thần trong thời gian ngắn khó phân ra thắng bại, nếu chiến trường cấp Yêu Hoàng có thể đạt được tính áp đảo thì sẽ mang đến cho Yêu tộc dưới lòng đất phiền toái lớn.

Cứ như vậy Đường Kiếp không ngừng thay đổi chiến trường, tình cảnh xấu của Hải tộc được xóa bỏ dần.

Mà ngay cả Hắc Dạ lão tổ cũng nhận thấy chỗ không đúng, phóng nhãn bao quát chiến trường, chiến tranh cấp yêu thần mình chiếm thượng phong, nhưng Yêu Hoàng đang đi tới bại cục.
Phải biết rằng Yêu Hoàng thực lực không bằng yêu thần, nhưng cùng gần với yêu thần, lượng lớn Yêu Hoàng cũng có thể ảnh hưởng chiến cuộc. Nhất là trong cuộc chiến yêu thần, có lượng lớn Yêu Hoàng trợ giúp là có thể hoàn toàn chiến thắng, cũng giảm bớt rất nhiều tổn thất.

Nhưng hiện tại tình hình trái ngược, Hải yêu Yêu Hoàng đang tỏ ra thắng lợi áp đảo.

Phải biết rằng Hắc Dạ lão tổ mưu đồ địa vị của Bắc Hải Băng Long Hoàng không phải ngày một ngày hai, theo kế hoạch lúc đầu, ngày ngũ hành căn nguyên sinh mạng đến trái đất, khi thực lực đạt tới đỉnh cao thì nó sẽ khởi xướng tấn công Bắc Hải Băng Long Hoàng, thế nên nó khả hiểu về thế lực của song phương.

Nhưng thế cục phát triển lại nằm ngoài dự liệu của nó, yêu vẫn là yêu, thực lực vẫn vậy nhưng kết quả lại hoàn toàn không như mình tưởng tượng. Giống như ngươi hao hết tâm tư thông gian, dựa theo kế hoạch rất tiêu sái, nhưng cuối cùng lại phát hiện trên giường là đàn ông...

Hắc Dạ lão tổ đang có cảm giác này.

Bất lợi của chiến trường Yêu Hoàng đã bắt đầu ảnh hưởng đến chiến trường yêu thần, có thêm Hải tộc Yêu Hoàng xông tới tấn công một yêu thần, tuy chưa thể hình thành uy hiếp nhưng cũng giúp giảm bớt áp lực.

Mà ở chiến trường Yêu Hoàng chiến, không ngừng có Hải tộc theo đà thắng lợi phóng thích lực lượng của mình, hoặc là vùi đầu vào cuộc chiến mời, hoặc là đi vào chiến trường yêu thần. Chiến cuộc Hải tộc từ hoàn cảnh xấu dần dần chuyển thành thế cân bằng, cũng tiếp tục khiến bên Hắc Dạ lão tổ chuyển sang hướng bất lợi.
Đối mặt với tình hình này, ngay cả Hắc Dạ lão tổ cũng không kiên trì nổi nữa.

Nó la lớn: - Lão Long hoàng, chuyện hôm nay có chút hiểu lầm. Đúng là bảo vật của ta bị trộm, nhưng giờ xem ra không liên quan gì tới ngươi. Ta thấy cứ nên tạm thời đình chiến, đợi điều tra rõ chân tướng rồi nói.

Bắc Hải Băng Long Hoàng cười gằn nói: - Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, đâu dễ dàng như vậy.

Nếu Hắc Dạ lão tổ thỉnh cầu đình chiến trước khi toàn diện khai chiến, Bắc Hải Băng Long Hoàng sẽ đồng ý. Nhưng khi chiến tranh toàn diện mở ra, song phương chết thê thảm và nghiêm trọng, đã trả giá lớn như thế, Bắc Hải Băng Long Hoàng đâu thể cam tâm dừng tay? Lúc này nói xong, một cỗ băng sương đủ đông cứng trời đất tràn tới Hắc Dạ lão tổ.

Hắc Dạ lão tổ hú lên, hắc ám tử vong lĩnh vực chợt co rút nghênh đón băng phong, hai cỗ lực lượng hùng hậu không ngừng va chạm, xé rách hư không mang tính hủy diệt, tàn dư bắn ra bốn phía, dư ba khiến một vài yêu tộc không cẩn thận gần đó chết đi, mà ngay cả Yêu Hoàng cũng tạm thời dừng tay, toàn lực phòng ngự mới chống đỡ được con nước lớn.

Hắc Dạ lão tổ nói: - Lui!

Lão quái vật rong ruổi trên thế gian vạn năm, co được dãn được, dù Bắc Hải Băng Long Hoàng có đồng ý hay không cũng quyết định phải lui.
Hắc ám lĩnh vực cũng giúp đỡ việc yểm hộ rút lui, thời khắc này toàn lực kích phát khiến hắc ám tràn ngập không trung, tràn ngập tất cả tầm mắt của Yêu tộc, không chỉ mắt thường không thể nhìn thấu, ngay cả thần niệm cũng khó mà xuyên thấu. Đương nhiên, trả giá lớn như thế thì phạm vi phòng ngự cũng bạc nhược rất nhiều, Bắc Hải Băng Long Hoàng thừa cơ xâm nhập, hàn khí trực bức Hắc Dạ lão tổ.

Lúc này Hắc Dạ lão tổ thể hiện ra phong thái của một vị thủ lĩnh nên có, dám dựa vào sức mình và mấy yêu thần dưới tay toàn lực yểm hộ cấp dưới thoát đi. Lấy thực lực của nó toàn lực chống cự, cho dù là Bắc Hải Băng Long Hoàng cũng khó có thể đột phá, chỉ có thể điên cuồng tấn công không ngừng.

Mặc dù Băng Long Hoàng đã bị thương nên khó phát huy tất cả uy năng, nhưng một loạt đòn điên cuồng công kích cũng khiến Hắc Dạ lão tổ thống khổ không ngừng. Nó cường ngạnh đỡ đòn, mắt thấy đa số thuộc hạ đều đã rút về thì mới hung hăng trừng mắt nhìn Bắc Hải Băng Long Hoàng, nói: - Xem như ngươi lợi hại!

Lúc này mới bứt ra, màn trời hắc ám cũng rút lui.

Chúng Hải tộc đang muốn đuổi theo, Bắc Hải Băng Long Hoàng đột nhiên kêu lên: - Đừng đuổi theo.

- Bệ hạ! Lũ yêu cùng nhìn về phía Bắc Hải Băng Long Hoàng.

Bắc Hải Băng Long Hoàng đang muốn nói gì, đột nhiên thân thể nhoáng lên phun ra ngọn lửa lớn. Nó kêu NGAO thảm một tiếng rồi ngã xuống biển, ngọn lửa kia tiếp xúc nước biển, ầm ầm dâng lên cột sóng mấy vạn trượng.

- Bệ hạ! Tất cả hải yêu sợ hãi nhào tới.