Chương 1139:. Thần nguyên giới (p7)

Thông linh thạch nhân có năng lực cảm ứng địa mạch, dưới năng lực cảm ứng này, trong vòng ngàn dặm, bất cứ dị địa, bí địa, tuyệt địa, cấm địa nào cũng không thể che giấu.

Đương nhiên, không phải chỗ nào cũng liên quan tới Hắc Dạ lão tổ, nhưng ít ra tìm kiếm có phương hướng, hơn nữa thông linh thạch nhân có cách độn thổ hung mạnh, trong nháy mắt có thể vượt qua nghìn dặm sưu tầm, có thể nói cả thế giới rộng lớn dưới lòng đất này đều nằm trong phạm vi tìm kiếm của thông linh thạch nhân.

Không bao lâu, Đường Kiếp đi tới một núi lớn tỏa nhiệt, vừa nhìn tòa miếu thờ của Hắc Dạ lão tổ từ xa, Đường Kiếp đã biết mình đến đúng chỗ rồi.

Ngọn núi này nhìn qua không có gì lạ, tuy nhiên bên dưới hừng hực hỏa mạch, cũng có một hồ dung nham lưu động. Đường Kiếp cảm nhận được sự tồn tại đó liền trực tiếp tới hồ dung nham, gần như dễ dàng phát hiện trong nham thạch có giấu liệt hỏa chi anh.

Như cách lúc trước, Đường Kiếp thúc giục hỏa anh, đưa cả những dị hỏa mình có được bao năm qua cho hỏa anh.

Dị hỏa đó đều là Đường Kiếp dùng nghịch hỏa quyết sưu tập được, bao gồm tam vị chân hỏa, Thương Vân Thánh Hỏa ... đều là vật hiếm thấy vật, cũng từng trợ giúp Đường Kiếp chiến cường địch. Nhưng theo thực lực tăng lên, uy lực của Dị hỏa có phần không theo kịp Đường Kiếp, mãi đến hiện tại trở thành dinh dưỡng cho hỏa anh. Có Dị hỏa, hỏa anh cùng với búp bê tuyết rút ngắn thời gian trưởng thành.

Chỉ qua một thời gian, một búp bê lửa thành hình, Đường Kiếp thu phục đúng cách. Về phần phân thân Hắc Dạ lão tổ cũng không có gì bất ngờ, lại bị trấn áp.

Đến lúc này, ngũ hành căn nguyên sinh mạng đã bị Đường Kiếp lấy đi mất ba.

Đường Kiếp không chút khách khí tìm kiếm những chỗ khác.

Lần này là kim tuyệt chi địa.

Kim tuyệt chi địa có địa mạch là một dãy tinh kim quặng lớn.

Không hỏi cũng biết, trong khoáng mạch đương nhiên là Kim Hành sinh mạng.

Tinh kim quặng lớn được Kim Hành anh nhi hấp thu mất đi kim duệ khí, lượng lớn mạch khoáng biến thành nham thạch xám trắng như đá.
Nhưng trong vùng đá trắng vẫn có kim mạch khoáng không ngừng cung cấp năng lượng cho sinh mạng Kim Hành căn nguyên.

Chỉ là khác trước, khi Đường Kiếp tới đây, hắn còn chưa tới đã cảm nhận được dị trạng trong Bạch Sơn.

Như có trái tim đang đập trong đó, Đường Kiếp cảm nhận được lực lượng kỳ dị không ngừng hướng tới mình.

Là sinh mạng Kim Hành căn nguyên sao? Đường Kiếp tự hỏi.

Sinh mạng Kim Hành căn nguyên lại chủ động kêu gọi hắn, đó là việc trước kia chưa từng có.
Đây là chuyện gì?

Đang lúc kinh ngạc, Đường Kiếp cảm thấy bản thân cũng truyền ra một cỗ dao động về phía ngọn núi kia.

Dao động không mãnh liệt nhưng lại như mũi kiếm đâm vào núi lớn, vì thế trên ngọn núi trắng hiện ra một sơn động.

Không có thần thông, thuật pháp gì, chỉ có một cỗ ý chí xuất kích khiến sơn lâm có tinh kim mạch khoáng mở rộng.

Hắn đã cảm nhận được dao động đến từ vật gì.

Đế Nhận!
Vỗ tay, Đế Nhận bay ra khỏi thần phủ của Đường Kiếp, treo trên không trung phát ra âm thanh trong trẻo.

Cùng lúc đó, trong sơn động cũng bay ra một vật, làm từ tinh kim, giống đứa trẻ con đang ngủ, thậm chí có thể nhìn ra chút thần thái, nhưng lại khiến người ta có cảm giác đang vui mừng nhảy nhót.

Đúng vậy, vui mừng nhảy nhót!

Khi nhìn thấy sinh mạng Kim Hành căn nguyên xuất hiện, Đường Kiếp đã bừng tỉnh đại ngộ.

Nó bị Đế Nhận dụ ra.
Đế Nhận lấy tinh hoa binh khí thiên hạ tạo thành, mà binh đạo thuộc kim, đương nhiên kim hành của Đế Nhận cao hơn mọi tồn tại khác, vừa có sự cứng cỏi của kim, lại có sự sát phạt của binh, là thể hiện cực hạn của Binh Chủ binh đạo!

Phải biết rằng, cho dù là thiên hạ đệ nhất Dị hỏa thánh thủy, phóng nhãn khắp Tinh La Đại Thiên Giới chỉ còn một ít, mà Đế Nhận thì chỉ có Binh Tự Quyết mới có thể luyện thành, duy mỗi Đường Kiếp có được. Thần vật như thế đương nhiên có sức hấp dẫn lớn với Kim Hành căn nguyên.

Bởi vậy Kim Hành căn nguyên liều lĩnh đi ra ngoài, tựa như bào thai bị kích thích tự động sinh non.

Thấy thế, Đường Kiếp chưa còn chưa biết làm thế nào, cười nói: - Đế Nhận, nó rất thích ngươi, có muốn cho nó chút ưu đãi không ngươi tự quyết đi.

Đế Nhận có hồn, đã có ý chí thuộc về mình, thời khắc này đáp lại Đường Kiếp bằng tiếng vang thanh thúy của kim loại.

Ngay sau đó, một đoạn mũi kiếm tách khỏi bản thể Đế Nhận, như thủy ngân chảy vào mỏ tinh kim, từng điểm thẩm thấu mạch khoáng, vì thế ngọn núi nhỏ tỏa kim quang tỏa vào không trung, vui sướng mà phóng lên cao.

Đường Kiếp có thể cảm nhận được sự vui sướng này, không cần hắn dùng máu, sinh mạng Kim Hành đã tự biết nhận chủ.

Đường Kiếp cười ha hả, gọi ra hỏa búp bê, liệt hỏa thiêu đốt hòa tan tinh kim, tiến thêm một bước trợ giúp sinh mạng Kim Hành. Tinh kim mạch khoáng được liệt hỏa nấu chảy thàng tảng đá lớn màu đen, cuối cùng vang ầm một tiếng, em bé màu vàng nhảy ra khỏi Hắc Thạch, toàn thân kim quang lấp lánh, thỉnh thoảng lại biến hóa hình thể nhảy vào lòng Đường Kiếp.

Búp bê kim sắc có được một phần của Đế Nhận nên mới sinh đã có thực lực mạnh, hoàn toàn xứng đáng đứng đầu ngũ hành. Kế tiếp là thủy hỏa, có chư thiên dị hỏa và hoàng tuyền chi tinh dung nhập, khi thúc giục chúng tạo ảnh hưởng nhỏ nhất, nhưng dinh dưỡng đủ để cho chúng nó khỏe mạnh trưởng thành. Thực lực thấp nhất là thông linh thạch nhân, do nó là đối tượng thúc giục đầu tiên nên chưa hoàn toàn mạnh mẽ. Nhưng ở thế giới dưới lòng đất, khắp nơi đều là nham thạch bùn đất thì nó lại có lợi thế sân nhà. Chỉ có điều khi đi lên mặt đất hoặc trời cao, nó muốn dũng mãnh như thế cũng khó.

Nhưng không sao, khi sinh mạng ngũ hành căn nguyên tập hợp đủ thì sẽ xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, một bên yếu hơn cũng không quan trọng.

Tập hợp đủ tứ hành, Đường Kiếp còn thiếu mộc hành cuối cùng.

Tuy nhiên không đợi Đường Kiếp tìm kiếm, cảm giác khác thường đột ngột dâng lên.

Thiên địa tối sầm.

Không có thiên lý, không có hào quang.

Hắc ám bao phủ đại địa, trong lòng của Đường Kiếp cũng cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo, tà ác và hắc ám.
Nhưng khí tức này Đường Kiếp chỉ cần chấn động đã xua tan, hắn cười lạnh nói: - Hắc Dạ lão tổ, ngươi rốt cục vẫn tới sao?

Không nghi ngờ gì, lần này là đích thân Hắc Dạ lão tổ đến, chính là bản thể.

Một thanh âm tràn đầy sự tức giận vang lên: - Cuồng đồ lớn mật, dám cướp bảo vật của ta, hủy thân pháp của ta, nói mau, là ai sai khiến ngươi tới? Vô căn thụ tổ hay Bắc hải băng Long hoàng?

Theo lời nói, giữa không trung xuất hiện một bóng đen, lần này không còn là hình nước bùn mà là một gương mặt xấu xí dữ tợn.

Mặt người này do bốn con mắt và hai cái miệng tạo thành, thoạt nhìn như hai cái mặt ghép lại, phía trên còn có lỗ thủng quái dị chảy ra bùn đen rơi xuống không trung như nước chảy, vì thế vùng không gian xung quanh như biến thành màu mực.

Toàn bộ không trung hắc ám là do bùn đen tạo thành.

Ngay cả Đường Kiếp cũng vì sự quỷ dị này mà chậm lại, tuy nói thiên hạ sinh mạng kỳ dị vô số, nhưng xấu như Hắc Dạ lão tổ thì cũng là hiếm thấy.

Vô căn thụ tổ? Bắc Hải băng long hoàng?

Nghe hai cái tên, Đường Kiếp khẽ mỉm cười.

Hắn biết đó là tên hai Đại Chân tiên của Thần Nguyên giới. Hắc Dạ lão tổ hình thái quỷ mị, hắn nhìn không ra thực lực hư thật, nhưng mới mở miệng liền hoài nghi hắn là do hai Đại Chân tiên phái tới, nói cách khác, hắn có tự tin Địa Tiên cũng không dám trêu chọc hắn.

Nói như vậy, nó cũng là một vị Chân Tiên sao?

Hay là Địa Tiên đỉnh cấp, Địa Tiên bình thường không phải là đối thủ của hắn?

Nghĩ vậy, Đường Kiếp trở nên nghiêm trọng.

Quả nhiên Thần nguyên giới thực lực hùng hậu, không ngờ dưới lòng đất còn có một đại năng như Hắc Dạ lão tổ, đây cũng là tin tức Y Y không tìm hiểu được. Nếu không phải là mình cơ duyên xảo hợp gặp được Hoàng Phủ Mộng xuống đây, chỉ sợ còn chẳng biết được tình huống nơi này.

Đường Kiếp tới nơi này không vì mục đích tầm bảo, chủ yếu là thăm dò hư thật. Cho nên ngay sau đó hắn đã nói: - Ngô Vương gần đây có được một trận pháp, Vân hải đan thanh hồi quang trận, một khi thành công, thương thế năm đó của Ngô Vương có thể khỏi hẳn. Tiếc rằng trận pháp quá huyền ảo, tài liệu hiếm có, vừa vặn biết chỗ lão tổ có ngũ hành căn nguyên nên đành đến mượn.

Hắc Dạ lão tổ nghe xong, tức giận kêu to: - Ta biết ngay, lão Long chết tiệt chưa bao giờ từ bỏ chủ ý lên sinh mạng ngũ hành căn nguyên. Nghĩ lão tổ ta sợ hắn sao? Để lại sinh mạng căn nguyên cho ta!

Nói xong, hắc khi đã ngưng kết thành một cái đại thủ chộp xuống Đường Kiếp.

Một kích này Đường Kiếp có thể thoải mái tiếp được, nhưng vào lúc đó, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm.
Lúc trước mình chỉ thuận miệng dùng một lời nói dối lừa Hắc Dạ lão tổ, cũng không trông cậy đối phương tin tưởng, mục đích chủ yếu là thăm dò hư thật, không ngờ Hắc Dạ lão tổ bị lừa đơn giản như vậy.

Một khi đã như vậy, mình có nên lợi dụng cho tốt không?

Nghĩ đến đây, đối với một kích toàn lực của Hắc Dạ lão tổ, hắn giả như đã dốc sức chống cự, liên tục đấm ra vô số quyền.

Hắc Dạ lão tổ dâm uy ngập trời, quyền phong của Đường Kiếp không thể đột phá, trong lúc nhất thời chỉ thấy đại thủ màu đen không ngừng áp chế.

Mắt thấy loại tình huống này, Đường Kiếp đột nhiên chống hai tay, quát: - Đi!
Chỉ thấy ánh sáng màu vàng bốc lên, quấn lấy Đường Kiếp và Hoàng Phủ Mộng kéo đi, đúng là hành động của thông linh thạch nhân.

Hắc Dạ lão tổ giận dữ: - Đừng hòng chạy! Phong cho ta!

Một lực phong ấn cường đại tràn ngập tứ phương.

Đường Kiếp cười lớn: - Hắc Dạ lão tặc, lão tử dám đến trộm bảo sao có thể không chuẩn bị. Long vương đã sớm ban thưởng bảo vật, có thể phá phong cấm của ngươi, không tin thì xem đây!

Nói xong đã tế lên bảo châu màu vàng. Bảo châu tỏa hào quang như thanh lóc không gian hắc ám của Hắc Dạ lão tổ, mở ra một vùng không gian.

Ngay sau đó thông linh thạch nhân phát động Thổ Độn Thuật, trong chớp mắt biến mất vô tung.