Chương 1131:. Thứ bậc cao hơn
- Vẫn để trốn thoát sao?
Ngoài hư không, Vân Thiên Lan nhìn phương xa, phát ra một tiếng thở dài.
Tới chậm một bước, cuối cùng không thể giữ hết Yêu tộc lại, khiến Vân Thiên Lan cảm thấy rất đáng tiếc. Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, ngoài việc đánh giết Yêu tộc ông còn phải thủ hộ giới nội.
Chúng yêu Thần Nguyên đều là hạng hung gàn bướng, thấy tình thế không tốt, lợi dụng vạn dân làm bàn đạp. Cũng chỉ có Vân Thiên Lan dùng vô thượng thần thức thủ hộ giới nội, phù hộ lê dân làm trễ nải thời cơ. Mê thiên đại trận bị phá, lũ yêu liền chen chúc trốn thoát, ngoại trừ Thận yêu thần cũng có nhiều Yêu tộc Đại Năng bỏ trốn, trong đó gồm yêu thần và bảy tám cao đẳng Yêu Hoàng. Tuy số lượng cực ít nhưng cũng đủ làm lộ tin tức.
Tin rằng những Yêu tộc đó chạy về, những yêu tộc còn lại trong Thần Nguyên sẽ không còn xem thường bọn họ, đến lúc đó chính là một hồi tử chiến.
- Đáng tiếc, nhưng cũng không có gì, hiện tại thực lực Thần Nguyên giới không còn ở trên chúng ta nữa rồi. Đường Kiếp bay tới nói.
Trải qua lần tổn thất trọng đại này, Thần Nguyên không còn ưu thế hơn Tê Hà Giới, thậm chí số lượng Đại Năng còn kém hơn một chút.
Vân Thiên Lan vẫn cau mày khó hiểu: - Đừng quên, còn có hai Chân Tiên.
- Một chấm năm. Đường Kiếp vẫn thản nhiên.
Vân Thiên Lan quay đầu nhìn Đường Kiếp: - Dù một nửa cũng không chắc dễ đối phó. Ngươi có thượng sách gì không?
Đường Kiếp lắc đầu: - Bị một cú thua đau, Thần Nguyên giới sẽ phải cẩn thận, muốn tính kế chúng không còn khả năng. Nhưng vừa rồi hai quân tác chiến không dùng âm mưu quỷ kế. Không thể làm suy yếu kẻ thù... Ít nhất chúng ta cũng có thể tăng cường bản thân.
Vân Thiên Lan cười ha hả: - Đúng thế, rất nhiều yêu vật mang đến linh khí còn có hóa thành tài nguyên đủ cho bên ta tăng cường thực lực. Nhưng tu vi nâng cao vẫn phải dùng năm rộng tháng dài mà tính, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn hóa tài nguyên thành chiến lực thì cũng không dễ gì.
Đường Kiếp thản nhiên nói: - Người khác có lẽ không được, nhưng ta có thể.
Ánh mắt của Vân Thiên Lan sáng lên.
Hắn nhìn phương xa, một hồi lâu mới thở dài: - Binh Chủ... người thực như thần!
Hồ Dung nham!
Một lần nữa Đường Kiếp trở lại nơi này.
Lần trước, phái Tẩy Nguyệt ở đó trợ giúp hắn thành tựu thân thể tiên linh.
Lúc này trở lại, vẫn là vì tấn công lên cảnh giới cao hơn.
Khác với trước, trước kia pháp tu là pháp tu, Thể Tu là Thể Tu, cảnh giới bất đồng. Nhưng hiện tại Đường Kiếp đã thành tựu thân thể hoàn mỹ, pháp thể giao hòa, tuy hai mà một, đương nhiên cũng cần nhiều tài nguyên hơn.
Trận chiến với yêu tộc Thần Nguyên không chỉ hạ được chiếm lực cao đẳng của Thần Nguyên giới, song phương hoán đổi mạnh yếu mà còn mang đến nhiều tài nguyên cho Đường Kiếp, riêng trong tay hắn còn có hơn mười thi thể cao đẳng Yêu Hoàng.
Cao đẳng Yêu Hoàng đều là tồn tại tu luyện mấy ngàn thậm chí trên vạn năm, mỗi thi thể quy khư đều đủ tư cách hình thành một tòa cổ tích, có thể khiến vô số tu giả mạo hiểm, điên cuồng, giết chóc. Hơn mười thi thể đại yêu quả thực chẳng khác nào hơn mười bảo tàng bí địa, nhưng bây giờ đã bị lột da hủy cốt ném vào hồ dung nham, mượn dùng nhiệt địa hỏa hòa tan, sau đó được Đường Kiếp hấp thu từng chút một vào thể nội.
Nhưng Vân Thiên Lan còn cảm thấy chưa đủ, bỏ ra mấy mấy cỗ thi thể yêu thần ra.
Lần này xâm lấn, có mười yêu thần của Thần Nguyên giới đến bị giết mất tám, tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, trong đó phái Tẩy Nguyệt có thi thể bốn yêu thần, chiếm một nửa. Ngoài ra số Yêu Hoàng cũng không ít, phải tầm hơn bốn mươi.
Tài nguyên thuộc về môn phái, nhưng Vân Thiên Lan vẫn đặc cách cho Đường Kiếp một thi thể yêu thần cùng nhiều Yêu Hoàng.
Sâu trong hồ, Đường Kiếp an tĩnh ngồi đó, theo hô hấp của hắn dung nham cũng không ngừng dao động.
Phóng xuất ra chân thân của mình, Đường Kiếp lần nữa biến thành người khổng lồ trăm trượng, so với lần trước thì diện mạo không có biến đổi lớn, thậm chí còn hao đi một chút, nhưng khí thế đã có sự khác biệt rất rõ.
Trước kia bản tôn Đường Kiếp hùng mạnh, dũng mãnh, khí phách vô song, cương mãnh cực trí.
Đường Kiếp bây giờ dù vẫn cường phách mãnh liệt, nhưng khiến người ta có cảm giác thâm sâu như biển. Nếu như nói trước kia là thép, là sắt, cứng rắn hiên ngang giữa thiên hạ thì bây giờ chính là núi cao biển rộng, thêm uyên bác và chiều sâu.
Đây là biến hóa do thân thể hoàn mỹ mang tới, là lực nguyên thủy kết hợp với pháp lực, vừa mạnh vừa linh động, dũng mãnh mà biến hóa, cứng rắn kết hợp với rộng lớn!
Yêu thi được dung nham nóng bỏng hòa tan thành năng lượng nguyên thủy, cứ như vậy dưới tác dụng của Ly Kinh nhập vào trong cơ thể, tiến hành kết hợp, tích lũy.
Tu vi của Đường Kiếp cũng theo đó tăng lên.
Vì không có bình cảnh hạn chế, ba ngày sau, Đường Kiếp đột phá Hóa Thần Kỳ, tiến vào Xuất Khiếu Kỳ.
Nhưng sự đề thăng chưa đình chỉ, mặc dù chuyển hóa kiểu này không phải cân bằng, nhưng trong quá trình chuyển hóa sẽ có rất nhiều tài nguyên vô cớ tiêu hao, nhưng một thi thể yêu thần và mười bộ thi thể Yêu Hoàng vẫn đủ nâng Đường Kiếp lên tầm cao hơn.
Ở trong hồ dung nham, Đường Kiếp tiếp tục hấp thu linh khí do Yêu Hoàng chuyển hóa, nương theo tài nguyên tiến vào, tu vi của hắn cũng từ Xuất Khiếu sơ kỳ vững bước tăng lên đến trung kỳ, hậu kỳ, cho đến đỉnh cao.
Khi tới bước này, Đường Kiếp dừng lại.
Thành tựu Tiên Đài không phải chuyện dễ, đó là biến hóa về hình thái sinh mệnh, cho dù Đường Kiếp đã từng có một lần kinh nghiệm thành tựu Tiên Đài, từng bước qua bình cảnh, nhưng muốn hoàn thành bước này vẫn cần tích lũy và mài dũa bản thân.
Nhưng điều này không có nghĩa tu hành đình chỉ.
Khi đạt tới bước này, Đường Kiếp thử hấp thu thêm nhiều lực lượng, không ngừng áp súc bản thân, đi sâu vào tiến hành từng bước chỉnh hợp.
Chuyện này nghe có chút khó tin, nhưng Đường Kiếp đang đi trên một con đường không có ai đi. Từ khi tu thành thân thể hoàn mỹ, con đường hắn đi chỉ có một mình hắn, không có người mở đường, tất cả chỉ tự mò mẫm.
Mà trong quá trình này, Đường Kiếp cảm giác lực nguyên thủy và pháp lực còn có thể tiến hành kết hợp sâu hơn.
Sự kết hợp này như biến hóa về kết cấu.
Sơ cấp kết hợp chính là trước khi Đường Kiếp tiến vào Minh giới. Khi đó bản tôn và phân thân hợp thể, lực nguyên thủy và pháp lực kết hợp ở cấp bậc một, từ bản chất vẫn là kết hợp về mặt vĩ mô, chỉ có hiệu quả vật lý mà lại khuyết thiếu phản ứng hóa học, mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn tạo ra kỳ tích dùng thân Hóa Hồn thắng Tử Phủ.
Sau lại Đường Kiếp bản tôn chết đi sống lại, thành tựu thân thể hoàn mỹ, lực nguyên thủy và pháp lực kết hợp ở trình tự sâu hơn, sự kết hợp đạt đến phương diện phần tử, hiệu quả sinh ra cũng hoàn toàn bất đồng.
Nhưng Đường Kiếp tin hắn có thể khiến sự kết hợp này tiến vào trình tự sâu hơn, biến hóa cũng trở nên nghiêng trời lệch đất.
Hơn nữa sự biến hóa này, tốt nhất nên hoàn thành trước thành tựu Tiên Đài, bởi vì thành tựu Tiên Đài là một lần thay đổi tính chất sinh mạng, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến sự kết hợp hoàn mỹ của mình.
Vì thế, Đường Kiếp đang không ngừng thăm dò.
Lấy tình huống bình thường mà nói, sự thăm dò cũng cần trải qua năm rộng tháng dài.
Nhưng Đường Kiếp không có nhiều thời gian như vậy, thứ hai là điều đó cũng không quan trọng.
Bởi vì hắn có thiên đạo lĩnh vực.
Dưới thiên đạo lĩnh vực, ý chí của hắn là tất cả, có thể dùng để giết người, đương nhiên cũng có thể dùng để nâng cao bản thân.
Chẳng qua trước kia Đường Kiếp chưa từng thử dùng thiên đạo lĩnh vực tu luyện, nhưng khi hắn quen dần với thiên đạo lĩnh vực, năng lực lợi dụng thiên đạo lĩnh vực cũng được tăng cường.
Vì tu luyện, Đường Kiếp hoàn toàn có thể định ra quy tắc đơn giản trong thiên đạo lĩnh vực, nâng cao thời gian của thiên đạo lĩnh vực. Dù vậy, mỗi một lần mở ra thiên đạo lĩnh vực, Đường Kiếp cũng không thể vượt quá một giây nào.
Trong một giây, Đường Kiếp mượn dùng thiên đạo lĩnh vực cảm ngộ bản thân, nén ép năng lượng, tinh luyện pháp lực, thăm dò tầng sâu.
Mỗi một lần mở ra khiến khoảng cách tới thiên đạo trừng phạt gần thêm một lần, nhưng đồng thời cũng giúp hắn có thêm lĩnh ngộ.
Con đường chưa từng có ai đi này tràn đầy mối nguy, Đường Kiếp không biết mình sẽ có kết quả gì, nhưng hắn biết một khi thành công hắn sẽ có thành tựu vượt quá tưởng tượng.
Vì thế, Đường Kiếp không tiếc mọi thứ nỗ lực.
Tài nguyên được Đường Kiếp không ngừng nén ép đưa vào thân thể, tất cả pháp lực, còn có lực nguyên thủy lắng đọng lại thành tích lũy hùng hậu, luân phiên, dung hợp.
Lúc ban đầu, mỗi một lần dung hợp đều là một lần thất bại.
Trong thân thể của Đường Kiếp thường phát ra tiếng nổ.
Đó là thân thể hắn không chịu nổi mà bùng nổ, mặc dù chỉ là cú nổ nhỏ nhưng mang tới thương tổn nặng nề cho cho Đường Kiếp. Gần như mỗi thời mỗi khắc đều có thể thấy cơ thể Đường Kiếp bùng nổ huyết hoa, rồi dần dần tự hợp lại.
Máu và lửa dung hợp một chỗ, hình thành một sắc đỏ thâm trầm.
Theo thời gian kéo dài, Đường Kiếp cũng không biết mình đã thất bại bao nhiêu lần.
Mỗi một lần thất bại đều khiến hắn cảm thấy mình như tiến thêm một bước trong giấc mộng kết hợp, nhưng rồi Đường Kiếp mãi không nhìn thấy điểm cuối, dường như đó là một con đường vĩnh viễn không có điểm dừng, bất kể cố gắng thế nào cũng không thể tới nơi.
Không phải cứ cố gắng thì sẽ thành công, có khi cũng sẽ dẫn tới đại nạn.
Vào lúc Đường Kiếp vẫn đang cố gắng kết hợp tầng sâu thì nhịp tim đập nhanh tới mãnh liệt.
Đường Kiếp chấn động, ngẩng đầu nhìn lên, thần niệm xuyên thấu dung nham hướng lên bầu trời.
Trên trời cao, lôi vân dầy đặc.
Thiên kiếp lần hai phủ xuống rồi!
;