Chương 1128:. Săn bắt
Chiến tranh vẫn còn tiếp tục, không hề bị trì hoãn.
Hoặc là nói từ khi mới bắt đầu đã không hề tồn tại trì hoãn, một trận chiến lấy chuẩn bị đánh kẻ không chuẩn bị, còn có thực lực đông hơn đối phương, lấy sức nhàn thắng kẻ mệt mỏi, thắng lợi là bình thường, không thắng mới là quái quỷ.
Đối với Tê Hà Giới mà nói, chuyện duy nhất bọn họ cần suy tính là trận chiến tranh này có thể giết chết bao nhiêu Yêu tộc, suy yếu bao nhiêu phần thực lực Thần Nguyên giới, thay đổi thực lực song phương mới là mục đích chính của trận chiến này.
Sau khi phát hiện tình thế không đúng, đại đa số Yêu tộc nghĩ tới việc bỏ chạy.
Nhưng hộ giới cương phong chặt đứt đường về, xui xẻo đầu tiên chính là Yêu tộc bậc hạ trung phải thông qua hắc ám thiên thê. Chúng không có năng lực xuyên qua cương phong, cũng không thể thoát đi, chỉ có thể tử chiến trong điều kiện không thể chiến thắng.
Các nơi trên Tê Hà Giới lần lượt diễn cảnh sát yêu, không chỉ có tu giả mà cả phàm nhân cũng tham dự trận chiến này.
Tê Hà Giới đã lâu không náo nhiệt như vậy, ở đây nhân loại thống trị thế giới như loài yêu ở Thần Nguyên, yêu tộc ở đây đã sớm mất đi không gian sinh tồn. Thế nên đây là họa của nhân tộc, nhưng cũng mang đến thay đổi cho họ.
Cái chết của chúng nâng cao mật độ linh khí, cho phàm nhân thêm nhiều cơ hội tu luyện, huyết nhục yêu đan chính là tài nguyên giúp thăng tiến thực lực.
Mỗi trận chiến đều giúp thiên địa thu vốn, linh khí đậm hơn, tài nguyên phong phú.
Chỗ từng là nơi giao chiến với Huyết Hà tươi mới như vùng đất mới sinh, sau cuộc chiến diệt yêu càng tăng thêm linh tính.
Sự dư thừa linh tính đó sẽ cho con người nhiều cơ hội mới.
Có thể thấy trong tương lai sẽ xuất hiện thêm nhiều tu giả hùng mạnh.
Kéo rất xa.
Yêu tộc từ hóa thần trở xuống không thể thoát khỏi cương phong, xuất khiếu trở lên còn có một chút hy vọng.
Bởi vậy khi phát hiện tình thế không đúng, bầy yêu đều tìm cách bỏ chạy, các tu giả nhân loại cũng theo sát chúng.
Chuyện chạy trốn chủ yếu dựa vào tốc độ.
Có những Yêu tộc không sở trường chuyện chạy trốn, chờ đợi chúng chính là diệt vong.
Cũng có những Yêu tộc trời sinh thần tốc.
Một Yêu Hoàng phát hiện tình thế không đúng liền hiện nguyên hình là một con đại bàng cánh vàng, cánh vung lên như diều gặp gió, nháy mắt bay xa vạn mét, mau lẹ như điện.
Nó vốn là yêu hoàng Xuất Khiếu kỳ, thực lực hùng hậu, tốc độ cực nhanh, xuyên qua hộ giới cương phong cũng không có vấn đề gì, mắt thấy sắp thoát khỏi vòng vây, nó đắc ý cười to nói: - Nhân loại đáng chết muốn giữ ưng gia ta sao? Ta nhô vao!
Nói xong giương cánh tiếp tục bay lên, lại đột nhiên phát hiện trong cương phong có một tu giả.
Người kia là Hóa Thần Kỳ, khó khăn lắm mới có thể xông qua cương phong. Có lẽ vì thế mà phi hành khá gian nan, thoạt nhìn có phần cố hết sức.
Đại bàng Yêu Hoàng nhìn thấy liền nổi tà tính. Tự tin vào tốc độ của mình thì nhân loại kia không thể đuổi kịp, liền chuyển hướng đanh tơi, đồng thời lên tiếng nói:
- Coi như ngươi xui xẻo!
Ưng trảo chụp vào đối phương.
Tu giả kia cũng có cảm ứng, quay đầu nhìn lại thấy đại bàng Yêu Hoàng đập cánh vào mặt, lập tức ngây ra không hề nhúc nhích.
Đại bàng đắc ý cười ha hả, nghĩ tới cảnh tu giả bị đôi cánh của mình bẻ vụn.
Chỉ là ngay sau đó, toàn thân tu giả kia bừng sáng, tiếp theo đại bàng Yêu Hoàng cảm thấy đau đớn.
Không ngờ nó nhìn thấy đôi ưng trảo rời khỏi cơ thể, bay ra ngoài.
- Trảo... của ta... Đại bàng Yêu Hoàng ngạc nhiên lên tiếng.
Ưng trảo của nó từng xuyên thủng bách luyện kim thể của Tây Vực Hải Long hoàng, cũng từng chém chiến phủ khảm sừng tê giác, thậm chí chịu lôi kiếp luyện chín ngày, nhưng lại chưa bao giờ bị hao tổn, là thứ làm nó cảm thấy kiêu ngạo, là căn cơ cho nó tung hoành!
Nhưng hiện tại, nó đã đứt.
Cứ như thế mà đứt.
Trong nháy mắt, đại bàng Yêu Hoàng cho là mình trúng ảo thuật, hoặc là thần trí thác loạn rồi.
Làm sao có thể? Đâu phải chưa từng trải qua chiến đấu kịch liệt, ưng trảo kiên cố lại cứ thế bị đứt, cứ như vậy bị người khác phá hỏng sao?
Nó nhìn đối phương, ánh mắt dại ra.
Tu giả đối diện nó mỉm cười.
- Bay nhanh đấy. Hắn nói.
Kiếm quang xuất hiện.
Khi Đường Kiếp thu kiếm, đại bàng cánh vàng đã chết tới không thể chết thêm được nữa.
Thuận tay thu xác đại bàng, Đường Kiếp tiếp tục thảnh thơi bay đi.
Không bao lâu, lại một con Thanh Lang Yêu Hoàng xông qua.
Thanh Lang cũng sở trường tốc độ, bốn vó chạy như bay, ma sát tạo thành ngọn lửa như thiên mã hành không.
Kiêu ngạo như thế đương nhiên không chấp nhận được cảnh người khác hoành hành.
Nhìn thấy Đường Kiếp "Gian nan bôn ba" trong cương phong, Thanh Lang cười tàn nhẫn, há miệng rộng định cắn Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng không quay đầu lại, trực tiếp ném ra vạn vật âm dương lô.
Thanh Lang Yêu Hoàng cắn lấy vạn vật âm dương lô, suýt nữa thì gãy hết răng, quang trụ của một trăm lẻ tám đạo thần quang chiếu vào trong miệng hỏa thiêu sạch sẽ. Thanh Lang khóc thét phun vạn vật âm dương lô ra, rồi chỉ thấy kiếm quang sắc bén chụp xuống...
Thu thi thể Thanh Lang, Đường Kiếp tiếp tục ra đi.
Các Yêu Hoàng đều có tu vi xuất khiếu, nhưng thứ nhất đã tiêu hao khá nhiều, thứ hai là thấy Đường Kiếp chỉ có tu vi hóa thần, khó tránh khỏi xem nhẹ, thứ ba chính là bản thân Đường Kiếp quá kinh khủng. Hắn bây giờ có thể chiến đấu với tồn tại cao hơn một bậc, giết xuất khiếu đã không là vấn đề, cho dù là yêu thần cũng có thể chống đỡ một thời gian ngắn. Nếu mở ra thiên đạo lĩnh vực, thậm chí có thể tạm thời áp chế đối phương, chỉ có điều thiên đạo lĩnh vực thời gian hữu hạn, yêu thần lại là thân bất diệt nên khó mà giành được thắng lợi cuối cùng.
Thực lực của Đường Kiếp lớn hơn tu vi, khiến hắn rất thích hợp với cảnh giả chết bắt quạ, ẩn nấp trong cương phong săn bắt Yêu tộc.
Mà những yêu tộc có thể tìm tới cương phong trở về thì đều là yêu hoàng xuất khiếu trở lên, bởi vậy nên thấy Đường Kiếp chỉ có hóa thần đều nghĩ chỉ cần tiện tay là giết được hắn.
Đường Kiếp cứ chậm rì rì phi hàng, đám Yêu Hoàng tự như thiêu thân lao vào lửa tìm chết.
Đương nhiên cũng có con không muốn đối phó Đường Kiếp.
Một yêu thần từ dưới bay lên.
Đường Kiếp lập tức chuyển tốc độ thành bay cực nhanh, nháy mắt thoát khỏi khu vực này. Không phải hắn sợ yêu thần kia, mà là muốn đối phó một kẻ như vậy sẽ chậm trễ rất nhiều thời gian, việc cấp bách hiện giờ là trong thời gian ngắn nhất giết nhiều Yêu tộc nhất, vậy nên không thể chậm trễ thời gian.
Đường Kiếp cứ thế bay đi, không bao lâu đã giết hơn mười xuất khiếu Yêu Hoàng.
Đây chính là tồn tại xuất khiếu, cấp bậc dưới Đại Năng Tiên Đài, một kẻ có thể quát tháo một phương cứ thế bị Đường Kiếp thu hoạch như gặt lúa, nếu truyền ra đúng là giật mình kinh tâm.
Sau một vòng, thấy không còn nhiều Yêu Hoàng xuất hiện, Đường Kiếp bay ra thiên ngoại, đi ra hư không ngoài Tê Hà Giới.
Ngoài hư không còn có một bầy yêu vật đang chờ đợi.
Số lượng chỉ hơn mười, có yêu thần, cũng có Yêu Hoàng, nhưng có chung một điểm là cẩn thận.
Cẩn thận khiến chúng không bị mất đi lý trí, cẩn thận khiến chúng kiên nhẫn chờ đợi, cẩn thận khiến chúng không đi vào bẫy Đường Kiếp và Vân Thiên Lan đã chuẩn bị.
Nhưng không có nghĩa Đường Kiếp sẽ bỏ qua chúng nó.
Chiến tranh hoàn mỹ, chẳng những giảm thương tổn xuống mức thấp nhất mà chiến quả còn phải ở mức hoàn thiện nhất.
Yêu tộc ở giới ngoại chính là cực hạn Đường Kiếp theo đuổi, phải giết chết hết!
Cho nên hắn phá không, vượt cương phong, bước ra hư không, xuất hiện trước mắt Yêu tộc.
Bầy yêu lúc này cũng nhận ra điểm không đúng.
Thần trí của chúng chưa cường đại đến có thể đột phá cương phong nhìn xuyên vào trong. Nhưng thông qua hắc ám thiên thê có thể biết một chút về tình hình chiến đấu.
Nhưng khi Tê Hà phản kích, đại trận mở ra che chắn, thần thức chịu ảnh hưởng, lũ yêu sẽ không cảm nhận được tình huống bên dưới. Thông qua hắc ám thiên thê có phần như ếch ngồi đáy giếng, khó có thể nắm giữ toàn diện. Bởi vậy chỉ có thể dựa vào bản năng ngàn năm cảm thấy bất ổn.
Chính vào lúc này, Đường Kiếp hiện ra khiến Yêu tộc ngây người.
Đường Kiếp cười nói: - Chào chư vị. Nếu đã đến đây, sao không hạ giới để ta chiêu đãi cho tốt.
Cho dù là Yêu Hoàng cẩn thận đến đâu, đối mặt với một tu giả Hóa Thần Kỳ cũng không thể nao núng nhượng bộ.
- To gan! Một xuất khiếu Yêu Hoàng quát lớn, vung một quyền mang theo sóng gió tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng không né tránh, cười dài một tiếng nói: - Đánh hay lắm!
Rồi vung một quyền phản thủ.
Hai quyền chạm nhau, một người một yêu đồng thời bay ngược, thân thể Đường Kiếp lắc lư tỏ ý kém hơn một chút.
Yêu Hoàng thấy thế, cười gằn nói: - Có chút bổn sự ấy cũng dám quát tháo, ăn thêm một quyền nữa đi!
Yêu khí cuồn cuồn xông tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng không yếu thế, trực tiếp hiện ra chân thân.
Hắn vốn là người Luyện Thể, thời khắc này tận tình phóng thích lực lượng, chân thân nháy mắt đạt tới trăm trượng, hướng hư không gầm rú, sau đó đấm một quyền về phía Yêu Hoàng.