Chương 1127:. Thiềm thừ ba mắt

Sau khi cảm nhận được khí cơ của Chân Tiên, kia Bích Nhãn yêu thần liền biết mình bị lừa.

Chỉ sợ đây là cuộc chiến dụ Thần Nguyên Giới, bản thân mình không biết nên đã bị lừa.

Bích Nhãn yêu thần cũng là hạng quả quyết, không chút do dự dốc hết pháp lực, cưỡng ép giải khai khí cơ trói buộc của Vân Thiên Lan để bay vào không trung.

- Nếu đã đến thì đâu thể dễ dàng rời đi, vẫn nên ngoan ngoãn ở lại thì hơn!

Theo câu nói của Vân Thiên Lan, một bàn tay lớn chộp hướng Bích Nhãn yêu thần.
Bích Nhãn yêu thần biết không tốt, chỉ đành bay ngược về phía Vân Thiên Lan, đồng thời hiện nguyên hình là một con thiềm thừ (cóc) ba mắt.

Chỉ thấy con cóc này thân lớn như núi, mắt như đèn lồng, toàn thân là những bọc mủ căng phồng, tưởng mạo muốn xấu bao nhiêu có bấy nhiều, đồng thời cũng tản ra khí tức khổng lồ gầm lên với Vân Thiên Lan.

Âm thanh như sấm, chấn động khắp chân trời, như vô số tiếng sấm rền nổ vang.

Tiếp theo con cóc ba mắt há miệng phun khói độc màu lục.

Độc sương vừa hiện đã nhuộm xanh thiên không, kịch độc tới Vân Thiên Lan cũng không muốn dính vào, chỉ vung tay áo ngăn chặt phần khói độc này.
Nhưng ngay sau đó, sương độc tán đi bao phủ cả ngọn núi. Cây cối héo rũ, tảng đá cũng phát ra tiếng ăn mòn xì xì, bất kể chim thú nào bay qua cũng không thể sống sót, thi cốt mục nát không còn.

Nhưng sương độc vẫn tiếp tục lan tràn, đi tới đâu vạn vật điêu linh, tĩnh mịch tới đó.

Thấy thế, Vân Thiên Lan chưa còn chưa biết đối phương có chủ ý gì sao. Con cóc ba mặt này vô vọng chiến thắng nên phải gắp lửa bỏ tay người, kéo cả các phàm nhân vào. Lấy tu vi yêu thần của nó, muốn giết chóc phàm nhân cũng chỉ cần một ý niệm trong đầu.

Vân Thiên Lan đâu dung cho nó làm thế, quát một tiếng khiến gió nổi lên, vây chặt khói độc lại.
Con cóc ba mắt cười nói: - Quả nhiên vẫn không nỡ bỏ phàm nhân sao? Nhân loại các ngươi cứ giả nhân giả nghĩa, lấy thủ hộ thương sinh làm nhiệm vụ của mình. Lại không biết đó sẽ là nhược điểm trí mạng của các ngươi!

Nói xong, đột nhiên vô số bọc mủ vỡ ra bắn về phía Vân Thiên Lan.

Bọc mủ là thần thông thiên phú của cóc ba mắt, khi dốc toàn lực thì cả Vân Thiên Lan cũng không dám sơ sảy.

Trong nháy mắt có vô số sóng khí xoắn hướng bọc mủ.

Ai ngờ bọc mủ như có thần trí, biết tự động tránh né, còn xếp thành hình miệng cười ha ha. Sau đó biến hóa đi tới các hướng.
- Không tốt! Vân Thiên Lan thầm kêu một tiếng, vội vàng nổi phong vân chặn những bọc mủ này lại.

Có ba mắt xông lên, toàn lực ngăn cản Vân Thiên Lan.

Nhưng nó chỉ là yêu thần, đâu chống đỡ được Vân Thiên Lan, chỉ thấy Vân Thiên Lan giơ cao tay trái, như ngọn núi cao chặn cóc ba mắt, đồng thời tay phải dùng uy áp che chắn không gian, không cho các bọc mủ chạy đi gây hại thế gian.

Nhưng mà chợt nghe phịch một tiếng, một bọc mủ nát ra, kịch độc tanh hôi mang tính ăn mòn ác độc tới cả Vân Thiên Lan cũng cảm thấy không khoẻ.

Tiếp theo thêm một loạt bọc mủ tan nát, kịch độc tràn ngập không gian.
Độc này là tinh hoa của cóc ba mắt, cho dù là thượng vị Chân Tiên cũng có thể dính độc.

Lấy thủ đoạn của Vân Thiên Lan, có rất nhiều phương pháp có thể ứng đối. Nhưng hiện tại Vân Thiên Lan lại phát hiện mọi phương pháp đều vô dụng, vì bất kể bỏ đi không gian, đánh nát bọc mủ hay biện pháp gì cũng khiến kịch độc khuếch tán, trong nháy mắt lan tràn nghìn vạn dặm, sẽ có vô số phàm nhân chết oan.

Thế nên Vân Thiên Lan không thể trốn, không thể lui, đối mặt với khói độc, hắn chỉ có thể gắng gượng!

Vân Thiên Lan căm tức nhìn con cóc ba mắt: - Dùng vạn dân bức ta, quả nhiên không hổ là Yêu tộc hung ác.
Cóc ba mắt ngửa đầu cười lớn nói: - Đã sớm nói, cái gọi là thủ hộ thương sinh chính là chỗ trí mạng của các ngươi.

Theo lời nó nói, bọc mủ bay múa rất nhanh, không trung xanh biếc toàn độc như mây như mưa lao tới Vân Thiên Lan.

Cóc ba mắt liều mạng, dùng vạn dân khiến đối phương chỉ có thể thủ không thể công, sau đó toàn lực đoạt công.

Độc bị không gian phong ấn khiến mật độ dày tới khủng bố, chỉ cần một giọt chất lỏng rơi xuống cũng đủ héo úa một vùng đất lớn.

Có kịch độc ở đó, Vân Thiên Lan không thể rời đi, không thể tránh né, dù không hô hấp thì độc tích vẫn theo da tiến vào, thậm chí không để ý phòng ngự thẩm thấu vào. Tiếng độc chất ăn mòn vang lên. Bết bát hơn là theo độc tính không ngừng thẩm thấu, Vân Thiên Lan bắt đầu thấy choáng váng.

Hắn biết không tốt, việc cấp bách là phải lập tức giết con cóc ba mắt này, lực tay tăng thêm, toàn lực đè ép con cóc.

Cóc ba mắt cười to nói: - Vô dụng thôi, cấp bậc ta thấp hơn ngươi nhưng cũng là yêu thần bất tử, đâu thể cho ngươi dễ dàng đánh chết. Lại nói ngoài am hiểu độc công, thứ am hiểu nhất chính là phòng ngự, ha ha ha ha!

Theo lời nó nói, con cóc ba mắt mãnh liệt hít một hơi, thân thể trướng lên, co dãn nhiệt tình.
Vân Thiên Lan đè tay xuống, chỉ thấy thân thể con cóc phát ra dao động như gợn sóng rất mắc cười, nhưng mỗi một lần dao động đó lại tiêu trừ rất nhiều lực lượng của Vân Thiên Lan. Mười thành lực lượng chỉ còn hai thành có thể tác dụng lên người nó.

Chỉ có hai thành lực lượng thì hiệu quả phát huy cũng có hạn, bởi vì ngoài khả năng đả thương địch thủ thì khói độc này cũng là thứ đại với nó. Khi nó há to miệng nuốt hút, khói độc tiến vào thân thể nó, bù lại thương thế Vân Thiên Lan tạo ra.

Con cóc này nói không sai, nó cũng rất giỏi phòng ngự.

Năng lực phòng ngự hùng mạnh phối hợp với công kích bằng kịch độc tạo ra tổ hợp khiến yêu thần cũng có lực đánh với Chân Tiên một trận.
Thời khắc này Vân Thiên Lan liên tiếp đè tam chưởng, con cóc ba mắt phun ra nuốt vào ba lần khói độc, trừ khử công kích, khôi phục bản thân có thứ tự vô cùng. Một lần hít thở có vô số quang điểm tồn tại, mơ hồ có thể thấy được đạo vân lóng lánh. Hoá ra độc của nó đã đạt tới đạo cảnh, khó trách cả tiên thân của Vân Thiên Lan cũng khó mà chống đỡ.

Khó chống đỡ lại không thể tránh né, Vân Thiên Lan đang lâm vào một hoàn cảnh khó xử.

Con cóc điên cuồng cười lớn: - Vô thượng Chân Tiên thì sao? Còn không phải cũng bị độc của bản yêu chế ngự. Ta sẽ giết ngươi, ăn ngươi, hút tinh hoa, lấy cảm ngộ, thu bảo vật của ngươi, nói không chừng có thể thăng tiến. Hay dùng thi cốt, sinh mạng của ngươi làm nền món huy hoàng của yêu thần! ! !
Con cóc kia như sắp mừng tới phát điên.

Nhìn nó phóng đãng, đột nhiên Vân Thiên Lan cũng cười.

Hắn nói: - Súc sinh quả nhiên chính là súc sinh, ngay cả tu thành yêu thần, ngộ được đại đạo cũng không thay đổi được bản chất, mới chiếm chút tiện nghi đã kiêu ngạo ương ngạnh, ngạo mạn, lại không biết cấp bậc hơn kém đâu chỉ có vẻ bề ngoài. Tự cho mình nắm giữ được nhược điểm nào đó là sẽ thắng lợi, nghĩ như vậy thật quá khờ dại. Nếu thắng lợi đơn giản như thế, lão phu có thể nào đi đến hôm nay...

Theo lời nói, cóc ba mắt cảm thấy uy áp của Vân Thiên Lan bạo tăng lên mấy lần.
Trong lòng hoảng sợ: - Ngươi chưa dùng toàn lực sao?

Vân Thiên Lan trả lời: - Đối với đối thủ như ngươi, dùng dao mổ trâu cắt tiết gà đã đủ. Hôm nay sẽ cho ngươi xem thế nào là vô thượng Chân Tiên chân chính!

Vân Thiên Lan nói xong vung song chưởng thả cóc ba mắt ra. Khí thế dâng thẳng lên trời, khói độc cũng theo lỗ hổng bay lên trên. Ngay sau đó chỉ thấy khói độc như nước tuôn trào.

Không trung có Kim Diệm Cương Phong, khói độc và cương phong giao chiếu thành hai màu đỏ và lục.
Kim Diệm Cương Phong tuy mạnh, nhưng không thể bằng độc của yêu thần.

Nhưng ngay sau đó, Kim Diệm Cương Phong cuốn lên hóa thành liệt hỏa. Dưới sự thao túng của Vân Thiên Lan mà ngưng tụ, uy sát tăng lên gấp trăm ngàn lần, nháy mắt hóa thành ngọn lửa kinh khủng nhất thiên địa.

Đối mặt với ngọn lửa này, con cóc ba mắt không thể tiếp tục chống đỡ, trực tiếp bị luyện hóa.

Cùng lúc đó, lửa cháy tràn vào không gian Vân Thiên Lan phong ấn, lửa màu kim sắc cuốn lấy khói độc, một bên hấp thu một bên luyện hóa, con cóc ba mắt cứ thế bị khắc chế, bị hấp thu, bị luyện hóa, trong nháy mắt liền biến mất hơn phân nửa. Cho dù độc của nó đã nhập đạo thì cũng không chống đỡ nổi vì lửa chính là khắc tinh trời sinh của độc. Trừ phi độc đã hình thành đạo pháp đầy đủ, nếu không thì không thể chống đỡ.

- Không thể nào! Con cóc hoảng sợ quát lên: - Sao ngươi có thể may mắn khắc chế bí pháp tam hoàn chi độc của ta?

- May mắn khắc chế? Ngươi cho là ai cũng dựa vào vận may giống mình sao? Vân Thiên Lan cười ha hả: - Ngu xuẩn, thân là Chân Tiên ta có thể tự nghĩ ra thuật pháp thần thông, mặc ngươi có thủ đoạn gì ta cũng sáng tạo ra đạo khắc chế. Một chút mưu mẹo nham hiểm cũng muốn hại bản tôn, quả thực là cuồng dại, còn không mau chết đi!

Khí thế rộng lớn úp xuống, lực lượng kinh khủng lại lần nữa áp chế.