Cái gọi là do bản thân bố trí truyền tống trận nên hiểu rõ vị trí, đương nhiên là do Đường Kiếp nói xạo.
Nhưng hắn biết tọa độ hư không, đó là chuyện xác thực không thể nghi ngờ.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bản tôn!
Ý thức liên kết khiến Đường Kiếp bản tôn có thể rõ ràng cảm nhận được vị trí và phương hướng của phân thân, biết nó ở khu vực nào.
Có tọa độ thì dễ làm rồi.
Tìm bản đồ tinh vực, sau đó đối chiếu bản đồ tinh vực là biết phương hướng nào có giới tồn tại, sau đó bay theo phương hướng đã chỉ là được.
Dù sao ý thức nối liền có thể điều chỉnh đường lối bất cứ lúc nào, bảo đảm không bị sai đường.
Bản đồ tinh vực không phải do tu giả chế tạo mà là tiên thiên đạo binh lấy ở Vô Ngân Tinh Hải Đa Bảo, Tinh La bàn. Tinh La bàn chỉ có một tác dụng, chính là chiếu rọi toàn bộ biển sao Tinh La Đại Thiên Giới, hơn nữa vô cùng tinh chuẩn, thậm chí khi thế giới biến hóa cũng biến hóa theo.
Năm đó Ngọc Thành Tử dùng một kiếm chém đôi Tê Hà Giới, khiến Tê Hà một phân thành hai, ở bản đồ tinh vực cũng có thêm một Huyết Hà giới. Mà Huyết Hà giới bị nhập lại Tê Hà Giới, Tinh La bàn cũng thay đổi như vậy, thế nên có người cho rằng bản đồ tinh vực chính là biểu hiện của ý chí Tinh Giới.
Cũng vì thế, hậu nhân căn cứ theo Tinh La bàn làm hàng nhái —— sao bàn, tính trù, quái thư làm tương sư tam bảo.
Quái sổ tái đạo, tính trù suy diễn, sao bàn phản chiếu thiên ý, ba cái tương hợp, hơn nữa phải theo vận mệnh chi đạo mới thấy được ý nghĩa chân chính của thiên mệnh.
Sao bàn cũng có phân chia cao thấp, hàng bình thường không có khả năng có chiếu rọi thế giới như bản đồ tinh vực. Sao bàn có thể ghi lại bản đồ tinh vực ít nhất cũng là cấp thần trân, bởi vậy bản thân bản đồ tinh vực cũng là đồ trân quý, mãi đến giờ Đường Kiếp cũng chưa có kiện nào.
Không có bản đồ tinh vực, Đường Kiếp có thể cảm giác chỗ của phân thân cũng vô dụng.
May mắn là Đường Kiếp biết tìm bản đồ tinh vực ở đâu.
Chiêu La!
Minh hoàng chiêu la, chính là chuyển thế của sao bàn.
Xác thực mà nói, nó chính là sao bàn, hơn nữa còn là loại ghi chép đầy đủ bản đồ tinh vực.
Tuy rằng Chiêu La đã chết nhưng còn lưu lại chút ý chí trên thế gian. Mượn dùng vận mệnh lực của Vương Phá Sát che giấu bản thân, Đường Kiếp bắt lấy tàn niệm của Chiêu La, cũng đưa bản đồ tinh vực vào thức hải mình.
Cũng may là Chiêu La chết chưa lâu, hắn mà chết lâu rồi, ý chí hoàn toàn tiêu tan thì vận mệnh lực cũng không thể tìm ra.
Thời khắc này phục chế xong bản đồ tinh vực, Đường Kiếp rút tay khỏi cơ thể Vương Phá Sát.
Vương Phá Sát ngã quỵ.
Đường Kiếp rất nhanh vịn chặt tay, trước nhét đan dược vào miệng hắn, sau đó mang theo hắn bay lên không trung.
Bởi vì quỷ tộc đã mất viện quân, mất đi ưu thế số lượng, tu giả Nhân Tộc hoàn toàn xoay chuyển thế cục giành chiến thắng.
Đường Kiếp bay tới đám người Tê Hà, gọi:
- Thiên Xung!
Vệ Thiên Xung dùng Liệt Không Cửu Huyền kiếm đánh một đám Quỷ Vương, kêu lên:
- Đường Kiếp, ngươi đã trở lại, ta biết ngươi không có việc gì mà.
- Nhưng Phá có chuyện rồi, tiếp lấy.
Đường Kiếp đưa Vương Phá Sát tới.
Vệ Thiên Xung thả khôi lỗi ra tiếp lấy, nhìn thoáng qua, cả kinh nói:
- Hắn làm sao vậy? Rõ ràng chỉ tổn thương da thịt, vì sao ta lại cảm thấy sức sống trong cơ thể hắn trôi qua quá nhanh?
Đường Kiếp thở dài:
- Là hy sinh cho ta, nếu không có hắn, phân thân của ta đã chết.
- Cái gì?
Vệ Thiên Xung kinh hãi. Đường Kiếp phân thân là Tiên Đài, ai có thể khiến hắn ngã xuống?
Đường Kiếp cũng không đáp, chỉ nói:
- Phá Sát tạm thời không chết được, chỉ có điều bị ta tước đoạt quá nhiều vận mệnh lực, bị cắn trả ngầm chiếm sức sống. Tính ra chỉ có thiên mệnh thảo ở Minh giới có thể giúp hắn khôi phục.
- Thiên mệnh thảo?
Vệ Thiên Xung nghe mà cả kinh.
Đây chính là bảo vật hiếm có ở Minh giới.
Quan trọng nhất là ý phía sau lời của Đường Kiếp.
Vệ Thiên Xung bật thốt lên:
- Ngươi còn muốn đi Minh giới sao?
Đường Kiếp gật đầu:
- Thi thể bản tôn còn ở Minh giới, chưa thể thoát ly. Hiện giờ còn chuyện trọng yếu này thì càng không thể không đi. Chuyện Viêm Dương giới giao cho các ngươi, chỉ cần dựa kế hoạch mà làm thì không đáng ngại. Ở đây chờ ta, chờ ta lấy được thiên mệnh thảo sẽ bảo Đường Xuyên đưa tới.
Nói xong Đường Kiếp đã bay đi.
Hỗn La Thiên Cơ trận kết nối U Minh, tương đương với cửa vào Minh giới. Nếu không thừa dịp hiện tại tiến vào thì đúng là về sau càng khó hơn nhiều.
- Nhưng ngươi không biết thiên mệnh thảo sinh trưởng ở đâu, làm sao tìm được?
Vệ Thiên Xung kêu to.
Đường Kiếp cũng không quay đầu lại nói:
- Ta không cần biết nó sinh trưởng ở đâu, dù sao có một nơi chắc chắn có.
- Ở đâu?
- Minh thần cung.
- Hả .
Vệ Thiên Xung lên tiếng.
Thân là Minh giới chí tôn, Minh thần có thiên mệnh thảo cũng là chuyện thường.
Tuy nhiên...
Minh thần cung!
Vệ Thiên Xung đột nhiên cảm thấy da đầu run lên.
Đường Kiếp phải xông vào Minh thần cung?
Nói đùa gì vậy, ngươi hiện tại không phải phân thân Tiên Đài mà là Thiên Tâm đó!
Hắn muốn gọi, nhưng Đường Kiếp đã vào trong trận, thúc dục trận pháp hiện ra hoàng tuyền lốc xoáy. Trong nháy mắt, Đường Kiếp đã xông qua lốc xoáy, lại lần nữa nhảy vào Minh giới.
————————————————�� �—
Trở về Minh giới, trong tầm mắt chỗ là nơi hoang vắng, tĩnh mịch quen thuộc.
Đường Kiếp nhảy khỏi hoàng tuyền, tâm hải truyền đến chỉ dẫn của Đường Xuyên. Vận khí không tệ, vị trí Minh thần cung ở cùng hướng với di hài bản tôn, ở hướng về Diêm thủy hà.
Ước chừng hơn hai mươi ngày sau, Đường Kiếp đi tới Diêm thủy hà.
Di hài còn lẳng lặng nằm ở đáy sông, chỉ là lần này, Đường Kiếp đã không còn lo lắng hay mơ ước gì.
Đường Kiếp cũng không lấy di hài ra mà lấy ở trên người xuống rất nhiều tài liệu.
Những tài liệu này đều là thứ đạt được ở Viêm Dương giới, phần lớn là đồ quý báu được Đường Kiếp lưu giữ, đến giờ mới phát huy tác dụng.
Lấy từng kiện từng kiện tài liệu ra, Đường Kiếp bố trí xong trận ở Diêm Thủy hà.
Không bao lâu, trận pháp bố trí thành công, Đường Kiếp tiến vào trong trận, trận thế khởi động làm cơ thể Đường Kiếp lóng lánh từng điểm sáng. Ánh sáng dần dần ngưng tụ hóa thành biển, khiến khí thế của Đường Kiếp tăng lên tới cực hạn.
Lúc này Đường Kiếp mới cúi đầu huýt gió.
Theo âm thanh này, di hài trong nước tự động đi lên mặt nước.
Thân thể cao lớn như cá voi cử động trong nước, vào lúc lao ra mang theo sóng triều ngập trời. Tiếp theo thân hình này tiêu tan, hóa làm một dòng nước dũng mãnh lao vào trong cơ thể Đường Kiếp.
Cảnh tượng này thoạt nhìn rất quen thuộc, giống như lúc tiên đế sống lại vậy.
Đúng vậy, đây đúng là thủ đoạn Đường Kiếp học được từ tiên đế.
Năm đó tiên đế vì khôi phục tu vi đã để lại di hài, không phải là độc nhất vô song, di hài của Đường Kiếp bản tôn cũng được Đường Kiếp bảo tồn ở Diêm thủy hà.
Khi tiên đế sống lại, hắn tiếp nhận của cải của Đường Kiếp, hiểu được rất nhiều bí mật của hắn, Đường Kiếp cũng hiểu được những chuyện của tiên đế. Cũng biết cách dùng di hài hóa làm lực lượng căn nguyên thu cho mình dùng, chỉ là so với tiên đế thì thủ đoạn của Đường Kiếp mau lẹ và có hiệu suất cao gấp bao nhiêu lần.
Tuy nhiên khi tiên đế hấp thu lực lượng dùng thân thể Tiên Đài, còn thân thể hiện giờ của Đường Kiếp chỉ là Tâm Ma cảnh, chênh lệch quá lớn với bản tôn. Thế nên Đường Kiếp còn cần vài thủ đoạn để bảo vệ mình, để tránh bị lực lượng quá cường đại làm nổ tung.
Hắn bố trí hải nạp bách xuyên trận (biển chứa cả trăm con sông) chính là dùng để nâng cao năng lực tiếp nhận.
Lượng lớn linh lực tiến vào cơ thể Đường Kiếp, tu vi của Đường Kiếp cũng không ngừng tăng lên, chỉ trong chốc lát đã phá tan Tâm Ma kỳ, tiến vào Hóa Hồn kỳ, tiếp theo tiến vào Hóa Hồn trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh cao, sau đó lại phá tan Tử Phủ bình cảnh, tiến vào Dục Anh Kỳ.
Tốc độ nâng cao đó đúng là kinh hãi thế tục, đáng tiếc lại không ai thưởng thức.
Lực lượng từ di hài bản tôn chưa hao hết, dư thế vẫn không ngừng kéo Đường Kiếp tiếp tục nâng cao, từ Dục Anh kỳ đột phá đến hậu kỳ, cuối cùng nâng cao tới tiến vào Hóa Thần Kỳ.
Tới Hóa Thần Kỳ rồi, tốc độ Đường Kiếp thăng tiến chậm lại, sau khi hấp thu tất cả dư lực, tu vi của Đường Kiếp đã dừng ở Hóa Thần trung kỳ.
Đến lúc này, lực lượng đến từ di hài bản tôn đều đã được hấp thu xong.
Hấp thu tất cả lực lượng lại chỉ tăng lên tới trung kỳ khiến Đường Kiếp có chút kinh ngạc. Dù sao lúc trước bản tôn cũng tương đương với Xuất Khiếu đỉnh cao, nửa bước Tiên Đài, cho dù lực lượng tổn thất sau khi chết, nhưng bởi vì Thể Tu tinh luyện bản mạng tinh nguyên, lại có Đường Xuyên giữ gìn nên vẫn giữ lại được nhiều. Huống chi Đường Kiếp ra ngoài lâu như vậy, còn ở bên ngoài hấp thu rất nhiều tài nguyên nâng cao bản thân.
Bởi vậy theo ý nghĩ của Đường Kiếp, khi hấp thụ xong lực lượng của di hài, mình có thể lên tới Xuất Khiếu sơ kỳ thậm chí là trung kỳ mới đúng.
Đừng nhìn hóa thần và xuất khiếu chỉ kém một bậc, khác biệt một bậc cũng đại biểu cho mức năng lượng kém gấp ba.
Nói cách khác, di hài bản tôn thiếu gấp đôi so với Đường Kiếp dự tính.
Không, không phải di hài thiếu gấp đôi năng lượng mà là nhu cầu của Đường Kiếp đã gia tăng gấp đôi.
Đường Kiếp đã cảm giác từ khi tu thành thân thể hoàn mỹ, năng lượng hắn cần để thăng cấp lớn hơn bình thường rất nhiều, chỉ là lớn hơn bao nhiêu thì hắn vẫn chưa thể xác nhận.
Nhưng hiện tại khi tiêu hao hết di hài bản tôn, Đường Kiếp đã có nhận định. Ấn theo tình trạng trước mắt, tu giả khác cần một phần năng lượng là có thể nâng cao còn Đường Kiếp hắn cần ba phần.
Có lẽ đây là cái giá phải trả cho thân thể hoàn mỹ hùng mạnh.
Nhưng Đường Kiếp không thèm để ý, hắn biết thân thể hoàn mỹ mạnh bao nhiêu. Trình độ quét ngang gấp trăm lần với kẻ địch đồng cấp không phải là thứ người bình thường có thể tưởng tượng.
Chỉ là năng lượng gấp ba nhưng lại có chiến lực gấp trăm lần, nếu như nói trước kia vượt cấp thắng địch còn cần thiên thời địa lợi, vẫn phải vất vả thì bây giờ Đường Kiếp muốn đánh địch lớn hơn hai cấp cũng không phải là không có khả năng.
Đương nhiên, Tiên Đài đến Hóa Thần tuy chỉ có hai cấp, nhưng chênh lệch khá lớn, Đường Kiếp chưa dám nói tất thắng, nhưng Hóa Thần đánh Xuất Khiếu với hắn không phải nói mộng.
- Thật là muốn, thật là muốn chém giết một phen!
Đường Kiếp thổn thức nói.
Nhìn quanh, Minh giới mênh mông.
Đường Kiếp mỉm cười.
Một khắc này, hắn đột nhiên cảm thấy Minh giới thật là đẹp.
Bởi vì ở trong này, muốn chém giết kiểu gì cũng không có gánh nặng tâm lý.
Ngay sau đó, thân hình hắn chuyển động ầm ầm, năng lượng khổng lồ quét ngang tứ phương, dọc đường đi, bách quỷ tan thành tro bụi!