Tốc độ tạo tòa kiếm khí linh sơn thứ ba càng thêm chậm hơn.

Càng ngày càng nhiều tu giả rơi ra khỏi hàng ngũ, giáp vào tấn công quỷ vật. Dù chúng quỷ liên hợp phản kích nhưng tòa Linh sơn vẫn được hình thành.

Việc này vô cùng gian nan, mà ngay cả uy lực cũng thu nhỏ thêm vài phần. Thế nhưng vẫn ngoan cố tồn tại, không hề từ bỏ.

Mắt thấy kiếm khí Linh sơn một lần nữa hình thành, Minh hoàng Chiêu La kinh hoảng.

Nó khàn giọng điên cuồng gào thét:
- Ngăn lại!

Sự kinh hoảng không phải vì tử vong.

Minh giới chính là tử vong, quỷ tộc không sợ tử vong!

Hắn kinh hoảng là bởi vì hắn đã nhìn ra mục đích của đối phương, bọn họ muốn phá trận pháp.

Cửu khúc hoàng tuyền trận bố trí dưới thiên đô, phía trên có thành thị bảo hộ, chắc chắn vô cùng.

Kiếm khí Linh sơn kích đầu đánh quỷ, nhưng đánh chết được vào quỷ vương cao cấp trong hoàng cung. Kích thứ hai cũng là giết quỷ, nhưng thực tế lại là công thành, một khu vực liên tục chịu đựng hai lần kiếm khí công kích mà bị phá hỏng nghiêm trọng, phòng ngự bên ngoài gần như hoàn toàn bị phá hủy.

Một khi kiếm khí Linh sơn thứ ba đánh xuống nơi này, tất nhiên sẽ đánh thẳng xuống dưới đất. Đến lúc đó, bị lực lượng kinh khủng này ảnh hưởng, nhất định đại trận sẽ tan tành, trăm phương ngàn kế cũng tan thành mây khói.

Chiêu La không thể để chuyện này phát sinh!

Cho nên nó không tiếc mọi thứ cũng phải ngăn cản đệ tòa kiếm khí Linh sơn thứ ba hạ xuống.

Màu đen hiện ra, ngưng tụ quang hoa, ở trong nháy mắt bắn ra vô số sóng lưu. Sóng lưu mang theo tin tức hùng mạng, mang theo ý chí của Minh hoàng không thể chống đỡ.

Bị ý chí này ảnh hưởng, tất cả quỷ vật đều kêu lên.

Quỷ ưng, quỷ mị, thiết thi cường tránh, bạch cốt khô lâu từ bốn phương tám hướng vọt tới, nhằm tới Linh sơn, nhằm tới khoảng cách ngày càng rộng giữa hai tu giả.

Không ngăn cản được núi kia hình thành, vậy hãy dùng mình làm chướng ngại, làm cái chắn, làm rào lũy, làm tường thành bảo hộ đại trận.

Quỷ vật gào thét tuôn trào thành sóng biển, Linh sơn từ trên trời giáng xuống đập bay quỷ vật như búa tạ đập hạt dẻ, quỷ vật nổ tung, nổ tung, bị linh lực cuồng bạo hóa thành bột mịn.

Nhưng nhóm quỷ vật vẫn không sợ chết xông lên.

Một tầng lại một tầng, từng mảnh lại từng mảnh.

Linh sơn đập tan một tầng quỷ vật, phía dưới lại có một tầng mới, cứ đập, cứ dựng.

Đối mặt với kiếm khí Linh sơn, chúng quỷ như tờ giấy mảnh, nhưng những trang giấy mỏng hợp lại sẽ tạo thành phòng ngự kiên cố. Quỷ vật không ngừng ngăn cản, kiếm khí của Linh sơn càng ngày càng chậm, cuối cùng dừng lại trên không trung. Tiếp theo là linh quang tan vỡ, hình thành sóng triều thổi tới, nghiền tất cả quỷ vật thành bột mịn.

Dư thế không ngừng hóa làm cơn lốc, quỷ vật phía xa cũng cuồn cuộn bay về phương xa, mà ngay cả tu giả trên bầu trời cũng bị gió lốc thổi bay đi.

Bọn họ bay nhanh trong gió, nhưng cũng vì thế mà kiếm khí Linh sơn không thể tiếp tục tạo ra.

Nguyên Thiên Trọng biết bọn họ đã bỏ lỡ một cơ hội hủy diệt đại trận, thở dài một tiếng nói:
- Trăm người thành trận, xung phong liều chết!

- Giết!
Tất cả tu giả cùng quát lên.

Trăm người một tổ đánh tới. So sánh với thế trận vạn người lúc trước thì trăm người rõ ràng thoải mái và đơn giản hơn rất nhiều.

Thời khắc giằng co đỉnh cao đã qua, bất kể tu giả hay quỷ vật đều rất khó liên kết lại như vừa rồi. Hiện tại chính là lúc mỗi người tự thể hiện thần thông của mình.

Nguyên Thiên Trọng vung tay lên, một ngọn lửa dẫn đầu bay ra.

Ngọn lửa này hóa thành hỏa long, nơi đi qua, quỷ vụ lui tán, cảm giác âm u không còn, hóa thành một vùng lửa cháy nồng đậm.

Đây đúng là tam vị chân hỏa của Đại Nhật tông, được Nguyên Thiên Trọng ngự sử, uy năng đã có thể so với Nam Minh Ly Hỏa Thần Diệm của Chu Tước, mặc dù không có biến hóa hư ảo nhưng có khả năng gột rửa hoàng tuyền, quét hết vạn quỷ.

Thời khắc này có tam vị chân hỏa bay múa điên cuồng, hỏa long uốn lượn, tất cả quỷ vật hóa tro bụi, tiếng quỷ khóc và âm phong không ngừng vang lên.

Tiếp theo là chưởng giáo Vô Cực Tông Mạnh Kỳ Hồng.

Vô Cực Tông không theo con đường liệt diệm mà đi theo chính tông luyện khí chi đạo, dùng vô thượng tâm pháp điều khiển pháp lực, công pháp công chính bình thản, khổng lồ uy nghiêm. Nếu không phải bản thân Viêm Dương giới vốn là hỏa, chỉ luận tâm pháp, luận, Vô Cực tâm pháp còn trên cả Thái Dương tâm kinh. Chỉ có điều Viêm Dương giới địa chất đặc thù, Tiên Thiên hành hỏa khắp nơi nên Đại Nhật tông mới thành đệ nhất đại phái. Mặc dù như thế, Vô Cực Tông vẫn là đại phái theo sát Đại Nhật tông nhất.

Mạnh Kỳ Hồng, sóng khí tựa như biển cả cuốn tới, mặc dù không khủng bố cùng bạo như tam vị hỏa long nhưng lại có khí chính tông của tu giả, uy lực vô biên, đi tới đâu chúng quỷ đều bị pháp lực bao phủ, quay cuồng trong linh triều.

Tiếp theo là Hồng Loan tiên tử và Thường Hi Nhiên đồng thời ra tay, Hồng Liên môn cũng là tu hành tâm pháp hỏa hệ, Hồng Loan tiên tử vừa ra tay thì cả vùng đất dâng lên hồng liên. Nhìn kỹ, đó rõ ràng là hành hỏa lực ngưng tụ trong không khí, hóa thành ngọn lửa thực chất phun trào. Bị Hồng Loan tiên tử thao túng dâng lên khắp nơi rồi nổ bung, hóa thành ngàn vạn đóa hỏa, thanh thế kinh người.

Đây là chỗ đặc dị của Hồng Liên môn, môn phái này am hiểu nhất là gắn kết hành hỏa lực, khả năng lợi dụng hoàn cảnh tới cực hạn, thậm chí còn vượt qua Đại Nhật tông, chỉ có điều so về tu hành thì kém xa, cho nên mới đứng sau Đại Nhật tông và Vô Cơ tông. Vì môn phái này đa số nữ tử, hành hỏa dương cương bất lợi cho nữ tử tu hành, bởi vậy mới lựa chọn phát triển như vậy.

Bên Thường Hi Nhiên thì đơn giản hơn, Thiên kiếm tông tên như nghĩa, nổi tiếng nhờ kiếm.

Thường Hi Nhiên ném đại kiếm vào không trung, kiếm kia liền hóa thành ngàn vạn thanh tiểu kiếm bay ra.

Đây không phải kiếm quang ảo ảnh, mà pháp bảo kiếm khí chân chính.

Pháp bảo kiếm khí cùng chế thức, cùng sở hữu có một ngàn lẻ hai mươi tám thanh, là Thường Hi Nhiên luyện Thiên Sơn tinh kim bằng địa hỏa mà thành, mỗi thanh đều là thượng phẩm, công kích sắc bén, chuyển động tung hoành, một kiếm xuyên tim, tên là Thương Tâm tiểu kiếm, do thống nhất chế thức nên có thể gộp lại tiện khống chế, hình thành kiếm trận, quét ngang bát hoang. Mà khi tiểu Kiếm hợp lại sẽ hóa thành thần trân cự kiếm. Cự kiếm không thể sử dụng kiếm trận, không chuyên đối phó với quần thể, nhưng dùng để đối phó với địch nhân cường đại thì tốt hơn. Vì vậy kiếm có đàn có đơn, thiên biến vạn hóa, tên Thương tâm ly hợp kiếm.

Lúc này Thường Hi Nhiên sử dụng Thương tâm kiếm trận.

1028 thanh Thương tâm tiểu kiếm bay múa, mỗi thanh ảo hóa ra ba đạo kiếm quang, ba đạo kiếm khí, kiếm quang mê hoặc địch mà không đả thương địch thủ, kiếm khí đả thương địch thủ nhưng không mê hoặc địch, hư hư thật thật, chân thực hư ảo, nhân quỷ khó phân biệt. Hơn nữa Thiên Kiếm Môn không phải chỉ có mình Thường Hi Nhiên, mọi người đồng ra tay, chỉ thấy bóng kiếm đầy trời.

Nếu bàn về thanh thế, Thiên kiếm tông đứng thứ nhất!

Trừ Viêm Dương tứ đại phái, Viêm Dương giới cũng có nhiều cường nhân môn phái nhỏ tiến đến, đều là Tử Phủ, khi ra tay khiến thiên địa đầy lôi quang điện thiểm.

Ngoài ra còn chúng tu Tê Hà, bọn họ ngàn dặm xa xôi chạy tới tham gia trận chiến này cũng không phải là để xem náo nhiệt.

Vệ Thiên Xung vung tay lên, sóng khí màu đỏ quay cuồng tới chúng quỷ. Ít nhất có hơn hai mươi Quỷ Vương bậc cao liên kết, kích động âm phong ngăn trở. Quỷ Vương liên kết thực lực không phải nhỏ, Vệ Thiên Xung dù là Tử Phủ nhưng sức một người cũng khó chèn ép nhiều người như vậy, cả giận nói:
- Tiếp Uy Đức Thiên Long thuật của ta đi!

Hai tay nâng lên đánh ra hồng quang.

Thấy khí thế đó, chúng quỷ thấy cũng không dám khinh thường, đồng loạt ra tay dốc tất cả lực lượng chống đỡ, chỉ là chưa kịp đợi kinh ngạc từ Uy Đức Thiên Long thuật thì phía sau sáng lên kiếm quang. Nương theo kiếm sáng như tuyết, đã có sáu quỷ vương bậc cao bị chém thành hai đoạn.

Chúng quỷ kinh hãi nhìn ra sau, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người, đúng là Thái Quân Dương.

Kiếm trong tay chém ra như tuyết như hàn quang, Thái Quân Dương bĩu môi nói:
- Gì mà Uy Đức Thiên Long thuật, tên này khó nghe quá đấy.

Vệ Thiên Xung cười ha hả nói:
- Lâm thời nghĩ ra sao dễ nghe được.

- Lấy cái nghệ thuật rắm chó của ngươi, cho dù không phải lâm thời nghĩ ra cũng không khá hơn chút nào.
Mạnh Thập Tuyết nhẹ tênh bay tới, phất tay vung vẩy băng sương.

Băng sương lướt qua, hỏa quang tiêu tán, vạn vật điêu linh, băng ý khiến sáu quỷ vương vừa bị Thái Quân Dương chém đông cứng.

- Đúng vậy, thi văn lúc trước là nhờ Đường Kiếp giúp mà.
Thích Thiếu Danh như điện bay tới, một thân ảnh hóa thành sáu đạo, chém ra tầng tầng kiếm khí lên sáu hài cốt Quỷ Vương. Là Thích Thiếu Danh dựa vào Phân Thân Trảm, chỉ có điều đã thành thục, hùng mạnh hơn xưa.

Sáu Thích Thiếu Danh trong nháy mắt bạo phát phá hủy sức sống của sáu Quỷ Vương bậc cao, lục quỷ khóc thét, hoàn toàn tiêu tan.

Quỷ Vương khó dây dưa, ở dưới bóng quỷ vụ có khả năng sống lại, nếu muốn hoàn toàn giết chết thì tương đối khó khăn đấy. Nhưng khi bốn người liên thủ, cho dù Quỷ Vương cũng sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.

Học từng là bạn học, một đến hiện tại khó có dịp sóng vai bên nhau, lúc động thủ cũng có nét đặc sắc của đồng học, thường là ngươi ra một chiêu, ta tiếp một kích, phối hợp tinh diệu. Một đám Tử Phủ đánh đối thủ có tu vi thấp hơn mình còn đánh phối hợp, cũng khó trách đám Quỷ Vương bậc cao không lật được mình.

Mặt già của Vệ Thiên Xung đỏ lên:
- Là chuyện từ đời nào rồi còn nhắc. Vẫn là Phá Sát sư điệt tốt nhất, nói ít, làm nhiều.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Phá Sát lấy một địch mười sáu, thu hết toàn bộ quỷ vương bậc cao.

Mắt xem bọn họ như chém dưa thái rau đánh chết sáu Quỷ Vương, Vương Phá Sát chỉ nhẹ nhàng phất tay thả sáu gã Quỷ Vương sang đó, chân chính phát huy chiến thuật tằm ăn rỗi tới cực hạn.

Nếu mặc cho bọn họ tiếp tục như thế, không bao lâu nữa Quỷ Vương bậc cao ở nơi này sẽ bị bọn họ giết sạch.

Minh hoàng Chiêu La giận dữ, đang muốn ra tay, đột nhiên có cảm giác, thân thể gió xoáy vọt tới trước. Ngay lúc hắn lao ra, một đạo kiếm quang hung hăng đâm vào nửa thân trên của Chiêu La, phát ra ánh sáng chói mắt.