Theo lời Đường Kiếp nói, kiếm quang chợt sáng lên.

Kiếm quang dày đặc, mỗi một điểm như sao lóng lánh, tản mát ra năng lượng khủng bố tụ lại một chỗ, hình thành một hắc động lớn mang theo lực hút hướng tới Bát tí thiên ma.

Tinh quang tru tuyệt!

- A!
Ảo ảnh Bát tí thiên ma bị kéo vào hắc động, sau khi phát ra một tiếng không cam lòng đã bị hắc động giết chết.

Theo Bát tí thiên ma chết đi, thông đạo tới Hồng Mông Giới cũng khép lại. Hồng Mông chư ma không thể tới cũng không thể về. Hoàng Vô Cực thừa cơ giết chóc, Hồng Mông ma vật không có ai giúp, bị giết cũng là việc sớm muộn.

Kiếm thế như bánh xe dừng lại, một bóng dáng cao lớn hiện ra, đúng là Tiêu Biệt Hàn.

Đồng thời ở bên kia, Nhiên Tình hoa hậu đối mặt với Quảng Nguyên Tử đã có phần vô lực, mắt thấy khó có thể ngăn cản thì một pháp tráo tiên khí bao quanh thân thể bà.

Quảng Nguyên Tử chém lên vòng bảo hộ khiến nó gợn sóng chứ không thể phá, chém cũng không nát, thậm chí dựa thế bắn ngược, phản công Quảng Nguyên Tử.

- Vô cực Đại Chân cương?
Nhiên Tình hoa hậu không dám tin nói.

Làm đồng minh phái Tẩy Nguyệt nhiều năm, bà đương nhiên biết đây là gì.

Chỉ có điều Vô Cực Đại Chân Cương của Lăng Tiêu dũng mãnh như thế này từ bao giờ? Ngay cả Địa Tiên công kích cũng có thể phản lại?

Chẳng lẽ...

Một ý niệm xuất hiện trong đầu, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đang đến, không phải Lăng Tiêu thì là ai?

Xem khí thế của nó, rõ ràng đã là tiên nhân.

Lại có tiên nhân thứ ba xuất hiện, tay cầm Ngọc Long kỳ nhẹ nhàng như vậy vung lên, Ngọc Long kỳ cổ bát hoang động, giao long lao tới dòng Huyết Hà, tuy không nhiều biến hóa nhưng thắng ở số lượng, nước do Huyết Hà biến thành không ngờ lại tử vong.

Tiếp theo Quý Thanh Phong ném Kim đỉnh chung, Nguyên thủy bàn, Tẩu phượng bút, Chân hồng xử, chư bảo đều xuất hiện tỏa ánh sáng vạn trượng, kiện kiện đều là thượng phẩm thần trân, lại có tiên lực thêm vào uy năng khiến nhật nguyệt vô quang - nhật nguyệt thôi chiếu, pháp triều rút lui.

Chúng tiên thấy thế cùng nhau kêu lên:
- Quý Thanh Phong!

Người tới đúng là chưởng môn Thất Tuyệt Quý Thanh Phong.

Đột nhiên có thêm ba Tiên Đài, tất cả mọi người khiếp sợ không hiểu.

Duy có Hoàng Vô Cực tỉnh ngộ, nói:
- Hoá ra các ngươi đã thăng tiến... Đúng rồi, Đường Kiếp có thiên mệnh vận thư, có thể giúp thăng tiến Tử Phủ thì cũng có thể giúp thành Tiên Đài. Đường Kiếp, có phải ngươi đã sớm có chuẩn bị, cho nên cố ý an bài chiêu thức ấy?

Đường Kiếp gật đầu:
- Quả thật như thế. Ta đã sớm hoài nghi Hồng Thiên Lý có biến thì sao không đề phòng thủ đoạn của bọn họ. bốn người Thanh Long đã bị lộ khó thành hậu thuẫn, ta không tiếc thiên mệnh vận thư, trợ giúp sư tôn trở thành Tiên Đài. Bọn họ, mới là quân bài chưa lật chân chính.

Hóa ra là như vậy, mọi người bừng tỉnh, mừng rỡ.

Ngược lại là Nhiên Tình hoa hậu hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kiếp:
- Cho nên vì thắng lợi, ngươi không quản sống chết của Quý Văn Trường? Còn có tiểu nhi Quý gia, ngay lúc ngươi ẩn nấp, ngươi cũng biết lão tổ nhà ngươi bị quấn thân. Nếu là các ngươi sớm đi ra, có lẽ hắn đã không phải chết!

Đường Kiếp cười khổ nói:
- Lúc ấy sự tình đột ngột, ta cũng không biết Quảng Nguyên Tử sẽ phản chiến, càng không có ngờ Tận Thiên Nhai sẽ đến kiềm giữ Diệt Thần Đạo Binh...

Nhiên Tình hoa hậu cũng không từ bỏ:
- Vậy sao ngươi không gọi bọn họ ra? Muốn lão thân ta chiến bại rồi ngươi cứ thế đùa giỡn uy phong sao?

Quý Thanh Phong vội hỏi:
- Tiền bối đã hiểu lầm, chân linh gia tổ bị hủy nhưng không có chết.

- Ngươi nói cái gì?
Chúng tiên sợ hãi.

Quý Thanh Phong đã nâng lên một vật nói:
- Lần này đại chiến, hung hiểm không phải là nhỏ, ai cũng không biết đối phương có thủ đoạn hay sát chiêu gì. Đường Kiếp mệnh ta ẩn nấp, ngoại trừ chuẩn bị phía sau còn có sứ mệnh quan trọng. Vật này là nguyên mục châu, một khi có người bên ta ngã xuống, Nguyên Thần bị hủy, nguyên mục châu có thể hấp thu Nguyên Thần vào, chỉnh đốn phục hồi như cũ thì có thể sống lại. Chỉ có điều Quý mỗ không ngờ châu này lại dùng cho gia tổ.

Chúng tiên giờ mới hiểu ra, cảm tạ Đường Kiếp đã sớm có chuẩn bị.

Lúc này Quý Văn Trường ngưng tụ nguyên thần trong nguyên mục châu rồi ngưng tụ tiên thể. Chỉ có điều hắn bị trảm thần kiếm chém trúng, Nguyên Thần bị thương không nhẹ, cho nên sau khi sống lại trực tiếp trở về Thất Tuyệt Môn tu dưỡng, không tham dự chiến sự nữa.

Nguyên mục châu tuy có thể giúp tiên nhân sống lại nhưng cũng có điều kiện hà khắc vô cùng, tình huống bình thường rất khó vận dụng. Cũng may Đường Kiếp bảo Quý Thanh Phong chuẩn bị trước, nếu không Quý Văn Trường cũng không thể sống lại.

Quý Thanh Phong vô cùng cảm kích.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Người đã quen khắc phục khó khăn sẽ luôn có thoái quen đề phòng âm mưu quỷ kế. Sở dĩ nhanh chóng tăng cường cho bốn người bọn họ là có nguyên nhân khác. Hồng Thiên Lý, ngươi cho là mình nắm giữ bài tẩy của ta nhưng chắc không ngờ bài tẩy cũng có thể tự sáng tạo ra.

- Bốn?
Huyết Hà Chi Chủ nghe ra, kinh dị nói:
- Còn nữa sao? Hắn đang ở đâu?

- Còn có thể ở đâu?
Đường Kiếp cười châm chọc:
- Đương nhiên là chỗ Tận Thiên Nhai rồi. Ngươi sẽ không nghĩ ta thực sự tin Tận Thiên Nhai giết xong thì bỏ đi chứ? Hay một thanh trảm thần kiếm chỉ đổi lấy một tiên mệnh?

————————————————�� �—

Bàn tay thon dài ấn vào sau lưng Tận Thiên Nhai, như cơn gió mát lại mang tới nguy cơ tử vong.

Tận Thiên Nhai thầm biết không ổn, muốn tránh lui, Cô Xạ tiên tử cũng đã dùng tất cả lực lượng dũng mãnh lao tới, tiên khí mênh mông như dời non lấp biển gào thét, cho dù là Tận Thiên Nhai cũng không có thể khinh thị, chỉ là mới đình chỉ trong nháy mắt, chưởng kia đã đặt phía sau Tận Thiên Nhai.

Nhìn chưởng lực nhẹ tênh dừng trên lưng Tận Thiên Nhai bùng nổ sấm sét kinh khủng.

Vô số điện quang như điện xà trên lưng Tận Thiên Nhai lao ra khỏi Huyết Hà, ở trong nháy mắt chiếu sáng, hong khổ, mang theo điện triều chiếu khắp Huyết Hà giới.

- Hứa Quang Hoa!
Tận Thiên Nhai hét lên.

Tê Hà Huyết Hà giao chiến lâu như vậy, rất nhiều người đã biết rõ nhau. Tận Thiên Nhai dù không tham dự chiến sự, nhưng cũng đã từng nghe về Trấn Hải Chân Quân Hứa Quang Hoa.

Chỉ không ngờ, lực lượng của Tử Phủ mạnh như thế, có thể dùng một kích làm mình bị thương?

Không đúng, đó rõ ràng là lực lượng của Tiên Đài!

Hắn sao đã thành Tiên Đài rồi?

Không kịp suy xét, khí tức Tận Thiên Nhai vận chuyển, tiên khí tăng vọt muốn bức Tử tiêu thần lôi về lại cơ thể Hứa Quang Hoa, Hứa Quang Hoa đã thủ ấn:
- Trấn Hải Ấn!

Một đại ấn màu lam dâng lên nhắm ngay Tận Thiên Nhai áp chế, khoảng không loạn xạ dòng tử điện không ngờ bị áp chế trở lại.

Chiến đấu chưa bao giờ là càng lớn càng tốt, tử điện dài đến nghìn trượng là khủng bố, nhưng nén nó đến mức tận cùng, đánh vào thân thể đối phương mới đáng sợ.

Sau khi dùng Trấn Hải Ấn, vô tận sấm sét của Tử Tiêu thần điện đè ép tới chỗ Tận Thiên Nhai khiến hắn đau tới điên cuồng gào thét.

Luận tu vi, tuy rằng Hứa Quang Hoa đã nhập Tiên Đài thì vẫn kém hơn Tận Thiên Nhai. Nhưng có Cô Xạ tiên tử toàn lực kiềm chế, Hứa Quang Hoa có thể không kiêng nể gì tận tình bộc phát hết lực lượng mạnh nhất của mình.

Tử Tiêu thần lôi kết hợp Trấn Hải Ấn pháp, cứng rắn ép thần lôi nghìn trượng còn một phần ba.

Điện quang chạy dọc trong cơ thể Tận Thiên Nhai khiến hắn sáng lên như một mặt trời nhỏ, điện lưu ở trong thân thể điên cuồng tàn sát bừa bãi, tận tình phá hủy thân thể của hắn.

Dù vậy Tận Thiên Nhai cũng không chết, mà không ngừng điên cuồng dùng tiên khí tu bổ thân thể của mình.

Chỉ có hắn rõ ràng nhất, hắn không thể chết, một khi chết sẽ không còn cơ hội sống lại.

Bởi vì có Trảm thần kiếm!

Một khi mình chết, Cô Xạ tiên tử và Hứa Quang Hoa sẽ đoạt được Trảm thần kiếm, hắn đừng mơ sống lại được.

- Không, ta sẽ không chết!
Tận Thiên Nhai điên cuồng kêu to.

Giờ khắc này hắn thúc giục tất cả lực lượng tới cực hạn, toàn thân bạo phát ma diệm màu lam.

Đó là tâm nguyên chi diệm hắn tích lũy được trong quá trình bị Lam Tâm Ma Diệm thiêu đốt hàng nă, thời khắc này toàn diện kích phát ra va chạm với Tử Tiêu thần lôi, xuyên thấu qua Tử Tiêu thần lôi phản công Hứa Quang Hoa!

Tận Thiên Nhai liều mạng.

Lam Tâm Ma Diệm hung mãnh đốt Hứa Quang Hoa, ma diệm bị Tận Thiên Nhai dùng bản mạng tâm nguyên rèn luyện vượt xa hỏa diệm bình thường, đốt người, đốt thần, đốt pháp lực tiên khí, có thể nói không cái gì không thể đốt, Hứa Quang Hoa chỉ cảm thấy mình bị ném vào một lò lửa lớn mà hừ hừ thống khổ. Nhưng hắn cũng biết đây là thời khắc mấu chốt, bỏ qua cơ hội này này, muốn giết Tận Thiên Nhai càng khó khăn, cắn chặt răng quyết không buông lỏng. Giống Tận Thiên Nhai, hắn cũng không có gì lo lắng, đem tất cả lực lượng thúc giục ra. Tận Thiên Nhai là không dám chết, còn hắn không dám chết thì sẽ bỏ qua thời cơ chiến đấu.

Đồng dạng cũng không muốn bỏ qua thời cơ chiến đấu còn có Cô Xạ tiên tử, vị Định Hải Thần Trân của Thiên Nhai Hải Các cũng bắt đầu liều mạng.

Khác Nhiên Tình hoa hậu, khi bà liều mạng, tóc của biến thành xám trắng, khuôn mặt bắt đầu già nua, khí tức khô mục phát tán từ trong cơ thể, lộ rõ thọ mệnh trôi qua, mất đi niên kỉ.

Khi bà dùng tất cả lực lượng thì cũng không buồn che giấu sự già nua và suy yếu của mình, để năm tháng tang thương che dấu chính mình, chỉ có vô tận pháp lực và tiên triều cuồn cuộn tới làm chệch hướng lực lượng của Tận Thiên Nhai, cùng hắn va đụng, cùng hắn tiêu hao, cùng hắn sinh tử.

- Không, không, ta không phục... Không nên là như vậy! ! !
Tận Thiên Nhai điên cuồng gào thét.

Hắn đã có thể cảm nhận mình đang tới cái đích diệt vong, hắn bi phẫn, hắn hò hét.

Nhưng bất kể hắn giãy dụa thế nào, đối mặt với hai Tiên Đài vây đánh, còn có thần điện quang hoa trong cơ thể, tất cả không cam lòng chỉ có thể hóa thành bất đắc dĩ và tuyệt vọng.

Rốt cục, tiếng hò hét của Tận Thiên Nhai thấp xuống.

Hắn chậm rãi thả tay xuống.

Lôi điện ngừng lại, ma diệm tiêu tan.

Cảnh tượng kịch liệt đã bình tĩnh lại.

Tận Thiên Nhai thôi giãy dụa, vẫn không hề nhúc nhích.

Hắn cúi đầu, cứ như vậy chết đi.

Chỉ còn lại một bà lão tóc bạc da mồi cùng một người toàn thân khô mục, cháy sém tan nát.