Theo tiếng quát của Huyết Hà Chi Chủ, di hài tiên đế đứng lên, cứ như vậy đi từng bước tới chúng tiên, tốc độ nhìn chậm mà rất nhanh, đảo mắt đã đi tới bên Mục Tự Dương, xòe bàn tay ra đánh Mục Tự Dương.
Mục Tự Dương quát lên:
- Mặc kệ ngươi là người phương nào, chết đi chỉ là một khối di hài, ta có gì phải sợ!
Một tay giơ lên, một cánh tay hóa làm cự long đánh tới, cốt chưởng chạm vào nhau. Cánh tay cự long của Mục Tự Dương vỡ vụn, hóa làm bột mịn tiêu tan.
Mục Tự Dương đau hừ một tiếng thối lui, tuy rằng ngay sau đó có một cánh tay tái sinh, nhưng ảnh hưởng của một kích này với hắn không nhỏ.
Dì hài không để ý tới Mục Tự Dương, tiếp tục đi thẳng về phía trước, lần này là tới bên Diệp Vân Tử đánh ra một quyền.
Diệp Vân Tử bùng phát kim quang, Thiên Thần Giáp uy phong lẫm lẫm, phòng ngự tăng lên tới cực hạn. Khi hài cốt đánh một quyền vào hộ thể kim quang thì nghe ầm một tiếng, nhưng không thể đánh tan được nó.
Diệp Vân Tử mừng rỡ, đang muốn thừa cơ phản công, chợt thấy một cỗ khí thế mạnh mẽ đánh úp lại, bản thân không thể khống chế thân hình mà như quả bóng bị đánh bay. Sau đó hộ thể kim quang vặn vẹo biến hình, cuối cùng vỡ vụn ra rồi tiêu tan.
Một quyền này dù chưa làm Diệp Vân Tử bị thương nhưng vẫn đánh nát hộ thân kim quang của hắn, nói cách khác, khả năng phòng ngự kiêu ngạo của hắn chỉ ngăn được một kích.
Cũng may di hài đánh bay Diệp Vân Tử rồi cũng không quản hắn mà đi tiếp, lần này tới chỗ Nhiên Tình hoa hậu, hướng bà chỉ điểm.
Xương ngón tay màu trắng nhìn như bình thản, nhưng lại ẩn chứa năng lượng hủy thiên diệt địa.
Nhiên Tình hoa hậu biết không tốt, xoay mình ngửa đầu hét dài.
Âm sắc nhọn bay ra khỏi Huyết Hà, nơi đi qua, thu lâm đại địa, bách hoa hiu quạnh, cỏ cây khô vàng, càng có thể thấy được bách thú già đi, năm tháng trôi qua...
Trong tiếng huýt gió, gương mặt vốn già lão của Nhiên Tình hoa hậu đột nhiên trở nên hồng nhuận.
Dường như thời gian đảo ngược, thanh xuân tái nhập, lão bà trong chớp mắt hóa thành thiếu phụ phong tư tuyệt diễm.
Cảnh tượng này tương tự như Tang Hồng Mai năm đó biến thân, nhưng so trình tự thì cao hơn Tang Hồng Mai rất nhiều.
Thời khắc này trung niên thiếu phụ khẽ mỉm cười, ra chỉ.
Đầu ngón tay và xương ngón tay chạm vào nhau.
Bất ngờ xương ngón tay của di hài không tạo ra thương tổn gì cho Nhiên Tình hoa hậu, song phương lại thành kỳ phùng địch thủ.
Ngay sau đó, Nhiên Tình hoa hậu nói:
- Ngươi cũng đừng quá như thế.
Theo lời nàng nói, thời gian như làn gió thổi tới, gương mặt thiếu phụ lại thay đổi, trẻ thêm vài phần thành thiếu nữ uyển chuyển hàm súc và non nớt trúc trắc. Đồng thời lực lượng đầu ngón tay nàng tăng lên, di hài bị Nhiên Tình hoa hậu dùng chỉ đánh bay ra ngoài, cốt cách chấn động như sắp nứt ra.
Nhìn thấy cảnh này, ngay cả đám Huyết Hà cũng ngây ra.
Bọn họ không thể tưởng tượng, di hài của tiên đế cũng bị chỉ này làm tan vỡ.
Chỉ có điều ngay sau đó, Nhiên Tình hoa hậu đột nhiên lay động, gương mặt trắng mịn phủ thêm một tầng già nua, nếp nhăn trong chớp mắt bò đầy hai má, khí thế trở nên uể oải. Cùng lúc đó, Quảng Nguyên Tử thừa cơ ra tay, một chưởng đánh vào lưng Nhiên Tình hoa hậu khiến bà kêu thảm ngã bay ra ngoài.
- Hoa hậu!
Đường Kiếp vung tay lên, một phân thân lao ra đón Nhiên Tình hoa hậu.
Người khác không biết, người Tê Hà lục phái rõ ràng nhất, Nhiên Tình hoa hậu lấy tình làm nguyên liệu thúc dục thời gian, nghịch chuyển cổ kim, có thể bộc phát chiến lực vô tận, có thể nói là sức mạnh kinh khủng nhất trong lục phái. Tuy nhiên mỗi khi sử dụng chiêu này cũng làm tiêu hao bản thân, giống như Đường Kiếp năm đó dùng Diệt Ma Quyền. Thế nên mới có thể bị Quảng Nguyên Tử một kích chiếm lời.
- Ta không sao!
Nhiên Tình hoa hậu nói rồi thúc dục tiên khí khôi phục. Bà là thân bất tử bất diệt, một kích này mặc dù tiêu hao nhiều nhưng chưa hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Lúc này vẫn đứng lên, nói:
- Lão thân còn có thể tái chiến, vì mọi người bám trụ tiện nhân Quảng Nguyên Tử kia. Mặc dù bị chút tổn thương, nhưng dù gì cũng đã diệt hài cốt kia, vụ mua bán này quá lời, ha ha ha ha!
Huyết Hà Chi Chủ cười lạnh:
- Nực cười, di hài tiên đế đâu dễ tiêu diệt như vậy.
Nói xong chỉ thấy hài cốt chia năm xẻ bảy ngưng kết thành dáng vẻ lúc trước.
Sau đó nó lại đi từng bước tới chúng tiên.
Chúng tiên kinh hãi, không dám cứng rắn chống đỡ. Cuối cùng cũng không phải không có cách ứng đối di hài kia, nó có thể súc địa thành thốn, trong giây lát đi ngàn dặm nhưng không rành tốc độ, chỉ cần xem chuẩn phương hướng thì có thể tránh. Mà di hài này ngoại trừ tiếp xúc thân thể thì không có gì thủ đoạn gì về pháp lực, cho nên chỉ cần không cho tới gần là tốt rồi.
Chỉ là như vậy, chiến cuộc bỗng chốc trở nên bị động.
Vốn có di hài xuất hiện mà chiến lực ngang bằng. Nhiên Tình hoa hậu bị thương vẫn tái chiến Quảng Nguyên Tử, mà ở bên kia, bởi vì liên tục xuất hiện biến cố mà Bát tí thiên ma cũng đã ngưng tụ ra lượng lớn ma vật, thực lực dần có lợi cho phía đối phương.
Hơn nữa giờ bọn họ giao chiến ở Huyết Hà, toàn bộ Huyết Hà đều là bản thể của Huyết Hà Chi Chủ, chịu ảnh hưởng khiến thực lực giảm xuống, chúng tiên đã có phần duy trì không nổi.
Thấy thế, chúng tiên nôn nóng, đều oán giận vì sao Vân Thiên Lan còn chưa trở về.
Huyết Hà Chi Chủ biết tâm ý của họ, cười ha ha nói:
- Các ngươi không cần vọng tưởng Vân Thiên Lan có thể nhanh chóng quay lại. Huyết Hà đại trận do chúng ta tụ tập vô số tài nguyên bố trí mà thành, quái ngư kia cũng là huyết nhục của tiên đế năm đó biến thành. Máu của hắn thành Huyết Hà, thịt của hắn hóa thành hai con cá lớn. Những năm gần đây, chúng nó thủ vệ di hài, ngay cả ta cũng không thể dễ dàng tiếp cận. Mà chỉ cần đang ở trong Huyết Hà này, chúng nó sẽ có dinh dưỡng vô tận không thể giết chết. Có Huyết Hà đại trận ở đây, có quái ngư, cho dù Vân Thiên Lan là chân tiên cũng đừng mơ thoát thân.
Nói đến đây, mắt Huyết Hà Chi Chủ hiện hung quang:
- Hôm nay, ta liền mạng diệt sạch các ngươi! Rồi dựa ưu thế nhân số đè chết Vân Thiên Lan!
Lời này khiến chúng tiên phát lạnh.
Vào lúc đó, Đường Kiếp nói:
- Cho nên, đó là toàn bộ hậu thủ của ngươi, đúng không?
- Hả?
Huyết Hà ngạc nhiên, nhìn về phía Đường Kiếp.
- Ta nói, nói như vậy, ta an tâm rồi.
Đường Kiếp trả lời.
————————————————�� �—
- Chân Tiên!
Cô Xạ tiên tử tuyệt vọng rên rỉ.
Tận Thiên Nhai trước mắt đã khôi phục tu vi. Hắn trước kia là Chân Tiên, chỉ có điều bị nhốt lâu khiến cảnh giới hạ xuống, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy đã khôi phục tu vi.
Nhìn Cô Xạ tiên tử, Tận Thiên Nhai cười nói:
- Đã nói rồi, ngươi đang tự tìm đường chết.
Trảm thần kiếm vung lên, một đạo kiếm quang liền trảm phá trời cao, xé rách thiên địa lao tới Cô Xạ.
Cô Xạ tránh gấp, trong khoảnh khắc đó lưu lại vô số hình ảnh, mỗi một đạo như chân nhân, làm ra nhiều động tác khác nhau, hóa ra nhiều loại thuật pháp, có vài phần giống Phù Sinh Vạn Tượng, cũng là lợi dụng đặc tính không gian thi triển mà thành.
Tận Thiên Nhai lắc đầu cười nói:
- Vô dụng thôi.
Tiện tay chém ra, kiếm quang trảm phá ảo ảnh, trực chỉ Cô Xạ bản thể.
Trảm thần kiếm trảm thần diệt hồn, uy năng không kém gì Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm.
Cô Xạ biết không thể để trúng kiếm, vội xuyên qua không gian. Nhưng Tận Thiên Nhai chỉ hừ lạnh một tiếng. Thêm vào tu vi Chân Tiên của hắn, thanh âm cũng gia tốc thập bội, như đâm vào tai Cô Xạ, hóa làm năng lượng mãnh liệt nổ tung trong đầu nàng, gần như khiến đầu Cô Xạ muốn nổ tung.
Đồng thời Tận Thiên Nhai đã trảm kiếm tới.
Cô Xạ nhanh hơn, trước khi trúng kiếm tháo bỏ chân linh trốn vào hư không.
Cũng may bà nhập đạo không gian mới có thể bỏ chạy kịp thời, trọng ngưng tiên thể. Tận Thiên Nhai cười to nói:
- Còn không đi ra cho ta!
Một quyền đánh về phía không trung.
Hắn không thông không gian nhưng lại có cách giải quyết. Một quyền này oanh kích, không gian chấn động, Cô Xạ ẩn trong hư không lập tức không xong. Tiếp theo lại một quyền, hư không lay động có xu thế tan vỡ. Quyền thứ ba, không gian nơi Cô Xạ ẩn thân vỡ vụn, Cô Xạ ngã xuống. Nhưng vào lúc này bà đã hoàn thành trọng ngưng.
Mắt thấy kiếm quang lại tới thì vội vàng nhảy lên tránh đi.
Chỉ là thủ đoạn không gian có dũng mãnh thì Tận Thiên Nhai vẫn là tồn tại cao hơn một bậc, lại có thần kiếm trong tay, Cô Xạ tuy rằng cũng có bảo vật của Thiên Nhai Hải Các nhưng đệ nhất Đạo Binh là cung điện bảo vật không mang theo, bảo vật còn lại có dùng cũng chỉ lãng phí, bởi vậy không phải là đối thủ.
Luân phiên chiến đấu xuống, chỉ một lát sau đã bị Tận Thiên Nhai giết liền ba lượt.
Tuy rằng mỗi lần đều dựa vào thủ đoạn không gian tránh né Trảm thần kiếm công kích, nhưng tiếp tục như vậy, ngã xuống cũng là chuyện sớm muộn.
Nghĩ đến đây, Cô Xạ tiên tử hoảng sợ, rốt cục có thoái ý.
Chỉ có điều bà muốn chạy, Tận Thiên Nhai lại muốn giữ.
Hắn cười dài nói:
- Lúc này còn muốn chạy thì đã trễ, tiên tử vẫn nên lưu lại, cống hiến giúp ta khôi phục thực lực đi.
Nói xong trảm thần kiếm như khai sơn bổ hải chém tới Cô Xạ.
Đúng lúc này, Cô Xạ tiên tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tận Thiên Nhai:
- Ngươi nói, cống hiến giúp ngươi khôi phục thực lực... Nói vậy thực lực của ngươi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, đúng không?
Tận Thiên Nhai ngạc nhiên, chỉ thấy Cô Xạ tiên tử giơ tay lên, vô số sợi tơ không gian quấn lấy trảm thần kiếm.
Trảm thần kiếm do Hiên Viên kiếm chia lìa mà thành, không gian không hủy được nó, nhưng vô số tơ sợi có thể trừ khử pháp lực Tận Thiên Nhai bám vào kiếm.
Thần khí vô chủ thì không có thần lực thông thiên cũng có thể sử dụng.
Trảm thần kiếm trôi nổi trên khoảng không.
- Đánh với ta? Ngu xuẩn!
Tận Thiên Nhai tỏ vẻ dữ tợn, pháp lực hướng về Cô Xạ tiên, hai người biến thành thế giằng co, chỉ có điều khí thế của Tận Thiên Nhai vào lúc này bắt đầu cấp tốc suy giảm.
Cô Xạ tiên tử nói không sai, Tận Thiên Nhai quả nhiên chưa khôi phục được tu vi Chân Tiên, kỳ thật hắn chỉ có thể tạm thời đột phá đến cảnh giới Chân Tiên.
Nhưng mà vậy thì sao?
Dựa vào khoảnh khắc tạm thời đột phá, Tận Thiên Nhai đã giết Cô Xạ tiên tử mấy lần, hơn nữa Cô Xạ tiên tử đã tiêu hao quá nhiều, còn Tận Thiên Nhai trở về cảnh giới Địa Tiên thì vẫn là trạng thái đỉnh cao, có lòng tin đánh chết đối thủ.
Trong lòng nghĩ vậy, Tận Thiên Nhai không ngại va chạm.
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:
- Vậy sao? Vậy nếu ta tăng thêm nữa thì sao?
Một bàn tay chụp vào sau lưng Tận Thiên Nhai.