Xoát!
Câu trả lời của Đường Kiếp suýt nữa khiến chúng tu thổ huyết.
Từng gặp qua người thực tế, nhưng chưa thấy ai thực tế như vậy.
Khi một người biểu hiện tinh thần hy sinh không biết sợ chỉ là vì thỏa mãn một nguyện vọng nhỏ bé thậm chí là đáng khinh sẽ mang tới cảm xúc rất tương phản. đảo điên nhận thức của nhiều người.
Chúng tu gia nhìn Đường Kiếp không biết nói gì, một khắc này, bọn họ bắt đầu có phần hiểu Đường Kiếp là người như thế nào rồi.
Võ Tu Càn cũng không để ý, điều hắn quan tâm là Đường Kiếp có thể vượt qua tầng thứ mười hai không.
Đó là nơi hắn dừng bước.
Tầng thứ mười hai là Tinh Anh hóa hình thượng phẩm, cho dù có thần thông cũng khó giết chết.
Mà sau khi không thể sử dụng thần thông, Đường Kiếp có năng lực gì vượt qua cửa này?
Bất quá hắn đã đoán sai.
Đường Kiếp vẫn có thể tiếp tục thi triển Huyết Nhục Ma Bàn.
Bởi vì hắn thi triển Huyết Nhục Ma Bàn dựa vào hắc sa!
Tu giả dưới hóa thần không thể thi triển thần thông là vì đây là thủ đoạn cho thần niệm kết nối thiên địa hình thành, mà thần niệm chỉ khi đến hóa hồn mới có thể miễn cưỡng tạo ra một chút, chứ không thể dùng thường xuyên. Trước kia Đường Kiếp có thể sử dụng do Huyền Vũ huyết ở trong cơ thể hắn dị biến, hình thành một tồn tại giống thiên phú nên có thể sử dụng, mà bản tôn sau khi tân sinh sẽ không còn thiên phú này để dùng.
Nhưng có hắc sa, thần niệm không còn là vấn đề.
Hắc sa vốn là thần hồn lợi khí, biến hóa hàng nghìn hàng vạn, có thể thay cho thần hồn thần niệm, bất kể tiến công, phòng thủ, bổ dưỡng, chữa thương đều hữu dụng, đồng dạng cũng có thể thay thế thần niệm câu thông thiên địa thi pháp, hình thành Huyết Nhục Ma Bàn thần thông.
Đương nhiên, làm như vậy sẽ khiến hắc sa bị tiêu hao, nhưng phần tiêu hao này cũng không lớn, lấy số lượng Đường Kiếp có bây giờ, sử dụng mấy chục, mấy trăm lần cũng không thành vấn đề.
Tuy nhiên nếu thực như vậy, chỉ sợ Đại Nhật tông sẽ bắt hắn lại giải phẫu nghiên cứu một phen.
Còn lại, Đường Kiếp nghỉ ngơi xong đã lên tới tầng thứ mười hai.
Mặc kệ có thể vượt qua hay không, chỗ tốt nên lấy vẫn không thể bỏ qua. Về phần tầng thứ mười hai, đánh không lại còn có thể cầu cứu mà.
Lên tới tầng mười hai, Đường Kiếp nhìn ở đây không có đan dược mà chỉ có một Tiểu Hỏa bồn, trong chậu than có ngọn lửa cháy.
Ngọn lửa màu Băng Lam, phát ra ánh sáng lạnh lùng, thoạt nhìn cũng không nóng mà còn cho người ta cảm giác mát mẻ.
- Úy Lam băng diệm?
Đường Kiếp bật thốt.
Hắn biết lửa này, cũng là một trong thiên hạ Dị hỏa hiếm có, không ngờ có thể gặp được ở Đại Nhật tông.
Điều này cũng không kỳ quái, Viêm Dương giới vốn là Dị hỏa, Đại Nhật tông lại là đệ nhất môn phái Viêm Dương giới, công pháp Hỏa hệ có một không hai, chỉ sợ trong phái đã sớm ẩn dấu không biết bao nhiêu Dị hỏa.
Giờ xuất hiện một đóa Dị hỏa làm phần thưởng, phỏng chừng cũng giống bạo cương nguyên đan, cũng dùng để thử nghịch hỏa quyết của hắn.
Úy lam băng diệm có phẩm chất cao hơn Tử Cực ma diệm, miễn cưỡng cũng cũng được coi là bậc trung. Nếu Đường Kiếp có thể hấp thu, giá trị của nghịch hỏa quyết sẽ lên tầm cao hơn.
Tuy nhiên Đường Kiếp vẫn khinh Đại Nhật tông keo kiệt.
Có bản lĩnh mượn Táng Thần Diệm trong cực phẩm Dị hỏa tới thử, nếu không cũng nên dùng thượng phẩm như Thương Vân Thánh mới đúng.
Miễn cưỡng một trung phẩm tính là gì?
Không dốc vốn gốc thì sao thấy được nội tình của bản công tử?
Lòng thì khinh bỉ, nhưng Đường Kiếp vẫn không khách khí há miệng hấp thu.
Tử cực ma hỏa và Úy lam băng diệm chuyển động trong cơ thể Đường Kiếp, dung hợp thành bất diệt liệt diệm, bất cứ lúc nào cũng chờ Đường Kiếp sai phái.
Đường Kiếp quả nhiên hấp thu úy lam băng diệm khiến chúng tu cũng hết chỗ nói.
Có người nói:
- Nếu muốn thử thăm dò, vì sao không dùng tam vị chân hỏa. Dùng Úy lam băng diệm vớ vẩn này có thể kiểm tra được gì?
Người nói chuyện chính là Hồng Loan tiên tử.
Úy diệm vớ vẩn?
Ngươi đúng là không biết xấu hổ.
Đây chính là trung phẩm Dị hỏa đó!
Dị hỏa là cái gì? Rau cải trắng sao? Tùy ý lấy ra một đã là bảo vật vô giá, trung phẩm Dị hỏa đã là kỳ trân, giá trị còn cao hơn thần binh. Nếu không phải muốn thăm dò Đường Kiếp, Đại Nhật tông cũng không mang ra. Hiện tại bị Đường Kiếp nuốt mất, còn chưa tạ ơn đã ngại bọn họ keo kiệt...
Đại Nhật tông bi phẫn.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, nếu lúc trước bỏ ra tam vị chân hỏa, Đường Kiếp không hấp thu được, vậy có phải đã tiết kiệm được Úy diệm không?
Khó mà nói, nếu giữ được Úy lam băng diệm, thì lại mất tam vị chân hỏa.
Lựa chọn đau khổ như thế, mặc dù là ai cũng khó mà quyết được.
Vẫn là Nguyên Thiên Trọng cười ha hả nói:
- Bất kể thế nào, có thể hấp thu trung phẩm Dị hỏa đã là thần công. Xem ra cũng nên hảo hảo tâm sự với vị tiểu huynh đệ này rồi.
Thường Hi Nhiên nói:
- Kẻ này dám hiển lộ như vậy, chỉ sợ là có chỗ dựa vào, tông chủ chưa chắc có thể đắc thủ.
- Không sao.
Nguyên Thiên Trọng nói:
- Ta không phải muốn mạnh mẽ chiếm đoạt mà là lấy vật đổi vật. Thần công của hắn có tốt thì cũng không phải thứ Đại Nhật tông không thể mua nổi. Hơn nữa ta thấy đây cũng không phải người không thể giao dịch, ngươi xem hắn coi trọng tài nguyên như thế. Chỉ cần hắn đồng ý giao ra bí pháp, Đại Nhật tông nguyện ý trả giá.
- Đương nhiên. Dù sao Minh giới xâm lấn, giữ được tài nguyên cũng là vấn đề. Không bằng mang đổi một phần bí pháp, nếu hắn bị diệt, tông chủ có thể mang theo bí pháp bỏ trốn, có bí pháp này lo gì không thể Đông Sơn tái khởi.
Hồng Loan tiên tử lạnh nhạt nói.
Nguyên Thiên Trọng trịnh trọng nói:
- Đại Nhật tông cơ nghiệp vạn năm, hơn mười vạn đệ tử đều ở đây, Nguyên mỗ tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ, nhất định phải thề sống chết giữ lại Viêm Dương giới.
Vừa nói đến chuyện nước mất nhà tan, tất cả mọi người trịnh trọng, đồng thanh nói:
- Thề bảo vệ quốc gia còn mãi!
Lời nói chân thành, tuy không nói rõ nhưng đúng là thề cùng Viêm Dương sống chết.
Có nhiều chuyện trong lòng tự hiểu là tốt rồi.
Vẫn là Mạnh Kỳ Hồng nói:
- Được rồi, chuyện lâu dài tạm thời chưa nghĩ, trước xem hắn qua ải thế nào. Lúc này hắn vẫn muốn dùng môn thần thông trước kia cũng chưa chắc rồi.
Lời này nói ra, mọi người đồng tình.
Đơn giản là ở tầng mười hai không chỉ có Tinh Anh hóa hình thượng phẩm, mà...
- Quỷ vật? Không ngờ là quỷ vật?
Đại điện tầng mười hai, nhìn màn sương đen, còn có chúng quỷ trong đó, cảm giác quen thuộc khiến Đường Kiếp không biết nói gì.
Thật không ngờ, tầng thứ mười hai lại là những thứ này.
Vậy cũng khó trách.
Tài nguyên trước giờ đâu dễ kiếm được. Hiện giờ Minh giới xâm lược, thứ khác không có, nhưng quỷ rất nhiều.
Thủ hộ tầng thứ mười hai không phải vĩnh hằng bất biến, nương theo tu giả tấn công sẽ chết đi và đổi mới. Bắt quỷ vật bổ khuyết cũng là chuyện bình thường.
Bởi vì quỷ vật vô huyết, thế nên Huyết Nhục Ma Bàn chuyên hấp thu huyết nhục không có hiệu quả với quỷ vật, hơn nữa Quỷ Vương tinh anh tới trình độ nhất định có thể chống cự thần thông, sử dụng Huyết Nhục Ma Bàn sẽ khó hơn nhiều.
Đường Kiếp muốn dùng Huyết Nhục Ma Bàn treo cổ đối thủ sẽ tiêu hao gấp năm lần lượng hắc sa lúc trước, đây là kết quả nếu muốn tiêu ma sinh mạng đối thủ, còn không phải trả giá nhiều hơn.
Trả giá kiểu đó Đường Kiếp đương nhiên không muốn, tuy nhiên quan trọng nhất là khi đối phó quỷ vật, Đường Kiếp cũng không cần dùng thứ này.
Nhìn một đống Quỷ Vương bậc cao, Đường Kiếp cười nói:
- Thật thú vị, vừa lúc tu vi nâng cao, có vài thứ chưa dùng được giờ có thể dùng được rồi.
Nói xong hai tay hợp lại niết ấn pháp, hai tay như hoa sen nở rộ, tỏa ra khí tức thánh khiết.
Tru Tà ấn đệ tam thức Lãng phách.
Tru Tà ấn pháp trời sinh khắc chế quỷ vật, Đường Kiếp dùng Lãng phách đối phó chúng quỷ ở Vân Hải lăng mộ, lúc ấy còn nhiều Quỷ Vương hơn đối mặt với lực thánh diệu của Lãng phách.
Tuy nhiên những Quỷ Vương khi đó đều đã là nỏ mạnh hết đà, hiện tại chúng quỷ sức lực tràn trề. Lãng phách tuy mạnh nhưng không thể lập tức giết chết chúng. Chúng quỷ đồng thanh rít lên, thi triển thủ đoạn bảo vệ chính mình, cũng có nhiều loại âm quyệt quỷ thuật đánh tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp không thèm để ý, hai tay mở ra rồi thu lại, thấp giọng lẩm bẩm:
- Hồng!
Theo một tiếng Phật môn vô nghĩa, chỉ thấy kim quang quanh thân thể Đường Kiếp sáng lên, ngăn cảnh mọi quỷ pháp của chúng quỷ bên ngoài.
Tru Tà ấn thức thứ tư, thánh quang thủ hộ.
Đây cũng là chiêu phòng thủ duy nhất trong Tru Tà ấn, hữu hiệu với công kích quỷ mị.
Thánh quang vừa xuất hiện, đại điện bừng sáng chói mắt.
Ánh sáng thánh khiết chiếu xuống như có vô số cao nhân dâng hương cầu nguyện, lặng lẽ tụng nguyện, truyền đạo phổ độ chúng sinh.
Dưới thánh quang, ngay cả hoa sen ấn cũng trở nên cao cao tại thượng.
Uy năng khiến chư quỷ rít gào, phát ra tiếng rít thê lương.
Hai tinh anh Quỷ Vương hiển nhiên không cam lòng chết như vậy, cùng nhau tụ lại hắc vụ chống cự thánh quang, đồng thời Quỷ Trảo dày đặc lao tới Đường Kiếp.
Rốt cuộc là vẫn là tồn tại đứng đầu, hai đại Quỷ Vương cùng nhau liên kết, uy năng lớn tới Tử Phủ cũng phải e dè vài phần.
Nhưng đối mặt với chuyện này, Đường Kiếp lại nói:
- Chỉ tiếc các ngươi là quỷ!
Nếu không phải quỷ vật, hai tồn tại bậc này liên kết, Đường Kiếp tuyệt không phải là đối thủ.
Nhưng chúng là quỷ, chúng nó sẽ bị Đường Kiếp khắc chế!
Ngay sau đó, Đường Kiếp vươn song chưởng chuyển động lên xuống như ôm một quả cầu.
Trong chuyển động, hắc vụ thổi quét, thoát ly chúng quỷ khống chế lao đến Đường Kiếp.
Đường Kiếp dang hai tay, hắc vụ hóa thành một vùng hắc quang hạ xuống vây khốn chúng quỷ.
Tru Tà ấn thức thứ năm, Hắc Ngục Sát!
Sau khi qua tầng mười một, Đường Kiếp tiến vào Linh Hoàn hậu kỳ, Tru Tà ấn có thể vận dụng đến thức thứ năm.
Mà khi ánh sáng màu đen xuất hiện, Đường Kiếp mở rộng song chưởng quát lớn:
- Trấn ngục ma thai, xuất!
Một người trống rỗng màu đen xuất hiện, khí thế khôn cùng như đại ma đến trái đất, đè ép chúng quỷ...