Từ trong sương mù màu trắng có một thiếu niên, đầu trọc, chân trần, trên người chỉ choàng nhất chiếc áo ngưng kết từ âm khí khoan khoái bước ra, thoáng nhìn giống như tiểu hòa thượng mi thanh mục tú. Nhìn kỹ mới phát hiện thân thể của thiếu niên này mông lung mơ hồ, căn bản nhìn không rõ lắm, giống như tất cả đều do hư ảo cấu thành đấy, vừa thực vừa ảo, vừa hư vừa thực. Tất cả hình tượng chẳng qua vốn chỉ là ảo giác, sự nhầm lẫn của nhận thức.

Tới trước Đường Kiếp, thiếu niên quì xuống một gối, khẽ gọi:
- Phụ thân!

Không còn là rung động linh hồn mà thực sự đã phát ra tiếng, Đường Kiếp nghe thấy cũng run rẩy:
- Ngươi rốt cục ngưng thực rồi.

- Vâng, phụ thân, con rốt cuộc đã có thực thể.
Thiếu niên kích động nói.

Tộc thú quỷ thăng tiến không dễ, Hoàng cấp lại là một cánh cửa lớn. Giờ có thể đột phá thì sao không kích động.

Đường Kiếp xoa cái đầu trọc, tay hạ xuống tạo ra từng vầng sáng tản ra như gợn sóng.

Quỷ thể chân huyễn kỳ diệu khiến Đường Kiếp cũng tấm tắc kêu lạ không ngừng.

Thu tay, Đường Kiếp nói:
- Ngươi hiện giờ đã là tồn tại Hoàng cấp, gọi là Tiểu Tam không khỏi có chút tổn hại thân phận, cũng nên có một chính danh rồi.

Tiểu Tam liền trả lời:
- Vâng. Phụ thân ngươi họ Đường, con lại là lão tam, nếu như thế gọi là Đường Tam hoặc Đường Tam thiếu thế nào?

- Đường Tam...
Đường Kiếp lẩm bẩm một tiếng, lại lắc đầu nói:
- Theo lý thuyết cái tên này không có gì, nhưng vừa rồi phân thân truyền niệm, nói hắn cảm nhận được từ trong số mệnh cái tên này hợp mệnh số thiên lý, dùng dễ bị trời phạt, nếu dùng tên này sợ sẽ mang tới tai bay vạ gió, cho nên hay là thôi đi.

Nghe thế, Tiểu Tam cảm thấy nhụt chí:
- Vậy nên gọi là gì?

Hắn đã phong hoàng, nhưng tâm tính vẫn chưa thành thục.

Đường Kiếp cười nói:
- Ngươi thích chữ tam, vậy có thể đảo đi sử dụng cũng được, Đường Xuyên như thế nào? (Chú thích của BTV: chữ Tam là ba nét gạch ngang, chữ Xuyên là 3 nét dọc)

- Đường Xuyên?
Tiểu Tam ngẫm nghĩ một chút, mừng rỡ nói:
- Tên này hay, con thích!

Nói xong đã hướng Đường Kiếp quỳ xuống:
- Đường Xuyên tham kiến phụ thân!

Đường Kiếp cười nói:
- Chớ bái ta, ngươi là một Hoàng cấp Đại Năng bái một tiểu nhân vật mới vào Thiên Tâm, đây là hành vi giảm phúc tổn thọ.

Tu giới có quy củ của tu giới, vừa trọng trưởng ấu chi tự, cũng trọng cường nhân vi tôn.

Con là Hoàng cấp, cha là Thiên Tâm, dựa theo quy củ thì phải cùng ngồi cùng ăn, đích thật là không cần quỳ lạy. Thậm chí ở nhiều chỗ, Hoàng cấp cao hơn bối phận, cái này gọi là năng lượng lớn hơn quyền cấp.

Đường Xuyên lại lắc đầu không đứng dậy nói:
- Không giống nhau.

- Hả? Sao lại không giống?
Đường Kiếp hỏi.

Đường Xuyên ngẫm nghĩ một chút, không nói rõ được đành phải nói:
- Dù sao phụ thân không giống như thế.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, chỉ buồn cười nói:
- Đúng là tiểu tử bướng bỉnh, cùng Phá Sát là một đôi. Thôi, bái cũng đã bái, hiện tại có thể đứng lên. Ngươi đã thăng tiến, không còn cần ở lại đây, đợi làm xong một chuyện sẽ chuẩn bị rời khỏi.

- Vâng, phụ thân.
Đường Xuyên lúc này mới đứng dậy:
- Không biết phải làm gì bây giờ?

- Đương nhiên là đóng gói nơi này mang đi.
Đường Kiếp mỉm cười trả lời.

Lúc trước chúng quỷ căn cứ theo manh mối tới tầm bảo, nhưng sự thật chứng minh không phải manh mối nào cũng tin cậy. Ngoại trừ uế thổ, Vân Hải đế quân cũng không để lại bảo tàng kinh hãi thế tục gì, về phần pháp bảo thì không lọt vào mắt Đường Kiếp.

Mọi chuyện từ đầu tới cuối chỉ là hiểu lầm, Vân Hải đế quân ngăn cách U Minh chỉ vì phong ấn Phi Yến.

Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là không có thu hoạch. Trong huyệt mộ không có quá nhiều tài nguyên, nhưng bản thân chúng quỷ chính là tài nguyên hiếm có. 150 Vương cấp táng thân trong huyệt mộ, Minh giới tử khí nồng đậm tới trực tiếp thúc đẩy Tiểu Tam tới Minh hoàng chính là thu hoạch lớn nhất.

Mặc dù bị Đường Xuyên hấp thu đa số, Minh giới tử khí trong mộ vẫn nồng đậm, lại phối hợp với công dụng của uế thổ vẫn có thể tiếp tục dùng để đề thăng. Có thể nói toàn bộ huyệt mộ trở thành động tiên của quỷ vật. Hơn nữa lúc trước Vân Hải đế quân bố trí nơi đây cũng đã hao phí tài nguyên, trong huyệt mộ cũng có giá trị tồn tại, bởi vậy Đường Kiếp muốn thu toàn bộ huyệt mộ luyện hóa thành một kiện bảo vật mang đi.

Phải luyện hóa cả ngôi mộ lớn không phải chuyện dễ dàng, tuy nhiên có Đường Xuyên ở đây, bọn họ lại đang ở chính giới, tìm tài nguyên cũng không khó. Cho nên kế tiếp phụ tử hai người dụng công vây huyệt, bày trận, luyện hóa.

Phi Yến chưa bao giờ thấy ai đào bảo tàng như thế, không tìm được bảo bối liền luyện mục tiêu thành bảo bối, nhìn xem cũng thấy mê say.

Nhưng mặc kệ thế nào, phụ tử hai người tiến hành công trình hừng hực khí thế. Không bao lâu, một đại trận liền vây quanh huyệt mộ hoàn thành. Khi trận pháp khởi động, một ngọn lửa phóng lên cao, vô số trận vân lăng không lóng lánh.

Cả hòn đảo như biến thành một cái lò luyện lớn, nướng cháy huyệt mộ. Trong lò lửa cực nóng, một huyệt mộ cô đọng không ngừng biến hóa, thu nhỏ lại, bắt đầu lóe ra hắc quang.

Đây là quá trình huyệt hóa bảo vật.

Đúng lúc này, trong huyệt mộ đột nhiên truyền đến tiếng kêu rầm rĩ, bên trong hiện ra đầu lâu màu đen hướng không trung rống to, sau đó luyện ngục chân hỏa bắt đầu suy giảm, suy yếu.

Đường Xuyên nhìn mà kinh ngạc:
- Phụ thân, đây là chuyện gì?

Đường Kiếp ồ lên một tiếng, nhìn kỹ lại, bừng tỉnh đại ngộ:
- Hoá ra huyệt này đã tạo thành chân linh.

Chân linh là không biết từ bao nhiêu năm trước, từng có kẻ trộm mộ tiến vào nơi đây ý đồ trộm mộ. Chỉ có điều không đủ năng lực mà chết trong mộ. Nhất linh bất diệt, bất nhập Minh giới, ở trong mộ thời gian lâu dài dần hòa với huyệt làm một thể, trở thành chân linh trong mộ.

Đường Kiếp không biết lai lịch chân linh, nhưng trong mộ có chân linh lại là chuyện tốt, ý nghĩa huyệt này hoàn toàn luyện hóa sẽ là Tiên Thiên hồn Binh, càng có thể trực tiếp tấn công thành Tiên Thiên thần khí. Kể từ đó, tác dụng sẽ lớn thêm một bậc.

Nghĩ đến đây, Đường Kiếp không do dự nữa, trực tiếp đánh ra từng đạo thủ ấn, cũng là bí quyết nghịch hỏa trực tiếp dẫn Địa mạch chi hỏa đến luyện huyệt.

Viêm Dương giới gọi là Viêm Dương cũng do có nhiều hỏa mạch ngầm. Dưới đảo này có một hỏa mạch, Đường Kiếp lúc trước sợ huyệt không chịu nổi nên chỉ trích dẫn một chút, hiện giờ mắt thấy mộ có chân linh hộ thể, tất nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp dẫn địa mạch hỏa tuyền lên toàn lực luyện huyệt.

Chân linh thấy hỏa thế bùng lớn, không ngừng biến hóa phát ra tiếng kêu lớn, càng về sau lại giãn thân, biến toàn bộ huyệt thành người đá khổng lồ vung tay muốn đấm Đường Kiếp.

Chỉ có điều nó chịu đại trận trói buộc, muốn thoát đi cũng ngàn vạn khó khăn.

Đúng lúc đó, ngọn lửa nồng cháy không ngừng biến thành màu ngọc lưu ly xanh biếc, cả tòa mộ trở nên thông thấu minh triệt, sáng tới có thể soi gương được.

Dưới hỏa lực mãnh liệt, chân linh không chống đỡ nổi, không ngừng phát ra tiếng kêu khóc.

Đường Kiếp ý chí sắt đá, hoàn toàn không để ý tới, không ngừng thúc dục đại trận nung huyệt.

Một lần luyện là bảy bảy bốn mươi chín ngày.

Bốn mươi chín ngày sau, huyệt co lại to cỡ lòng bàn tay, toàn thân màu tím như một khối tử ngọc lưu ly, hình dạng tròn ủi nhìn thoáng qua như pháp bảo hình cung. Mà chân linh trong mộ đã sớm từ bỏ chống cự, bị Đường Kiếp hoàn toàn luyện hóa.

Khi Đường Kiếp liên tiếp hạ cấm chế, bảo vật này rốt cục luyện thành.

Đường Kiếp chỉ vẫy tay một cái, bảo vật tự quay tròn trên không rồi hạ xuống tay Đường Kiếp xoay tròn không ngừng.

Đường Kiếp nhìn kỹ, vừa lòng gật đầu nói:
- Rốt cục đã luyện thành, mặc dù chỉ là hạ phẩm thần binh nhưng tiềm lực vô cùng, có không gian tăng lên vô hạn. Đường Xuyên, bảo vật này coi như quà của vi phụ cho ngươi.

Nói xong nhét bảo vật vào tay Đường Xuyên.

Đường Xuyên không nghĩ bảo vật này luyện hóa dành cho mình, mừng rỡ như điên. Tuy nhiên ngẫm lại bảo vật lắng đọng thi sát tuyệt địa, vốn thích hợp nhất với quỷ vật, vào tay mình thì không khỏi mừng rỡ.

Đường Kiếp nhìn hắn hưng phấn, thản nhiên nói:
- Đặt tên cho nó đi.

Đường Xuyên ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Gọi Vân Hải Lăng đi, coi như là kỷ niệm vị Vân Hải đế quân kia.

Đường Kiếp nghe xong, suy nghĩ một lát, gật đầu nói:
- Cũng được.

Thu Vân Hải Lăng, nơi đây không còn gì để lưu luyến, phụ tử hai người dẫn Phi Yến ra. Bởi vì bên đảo còn nhiều quỷ thuyền, Đường Kiếp không khách khí thu lấy, toàn bộ thông qua Thái Hư thạch vận chuyển vào vô tận hư không. Về phần quỷ vật trên thuyền thì khi Quỷ Vương mất đều sinh ra cảm ứng, chim thú tự tan.

Lúc này Minh giới xâm lấn đã nhiều ngày, Viêm Dương giới nghiêng về thế một bên bại lui, khắp nơi đều có thể thấy cảnh quỷ vật tàn sát bừa bãi.

Phụ tử Đường Kiếp bay đi, thấy quỷ vật hoành hành biến thế giới phồn hoa thành địa ngục trần gian, trong lòng cũng thổn thức.

- Phụ thân, kế tiếp chúng ta làm gì?
Đường Xuyên hỏi.

- Trước liên lạc với Sát La, nắm qua tình huống rồi nói sau.
Đường Kiếp nắn động pháp quyết, liên hệ quỷ ưng.

Có căn nguyên tinh hồn của quỷ ưng trong tay, Đường Kiếp rất dễ dàng liên hệ. Chỉ trong chốc lát, Đường Kiếp đã cảm thấy tình trạng quỷ ưng cực kém, giống như là bị trọng thương, mà ngay cả thần hồn cũng bị thương rất nặng. Khi cảm nhận được Đường Kiếp kêu gọi, quỷ ưng Sát La lập tức tỉnh táo cầu cứu.

Đường Kiếp cẩn thận cảm thụ chỉ về phía trước nói:
- Mau, Đường Xuyên, mang ta qua bên kia.

Đường Xuyên tóm Đường Kiếp và Phi Yến, tung người tan biến tại tại chỗ. Nếu bàn về tốc độ, hắn hiện tại còn mạnh hơn Đường Kiếp.

Mặc dù lấy tốc độ của Đường Xuyên thì cũng phải mất một ngày mới tới nơi.

Đến nơi, Đường Kiếp mới thấy đó là vùng núi khổng lồ. Trong núi có vô số nhân loại tu giả kết thành đại quân cùng Minh giới quỷ quân chém giết.

Quỷ ưng Sát La khống chế bách quỷ dạ hành thuyền là một nhánh trong quỷ quân, đang cùng một đội ngũ nhân loại tu giả đánh tới khó hòa giải. Đường Kiếp tới nơi, bách quỷ dạ hành thuyền đã bị tổn hại, mắt thấy không thể chống đỡ thêm bao lâu.