Ba Quỷ Vương cuối cùng bị Đường Kiếp và Tiểu Tam liên thủ giết chết.

Tiểu Tam không khách khí thu tinh phách đối phương giao cho Đường Kiếp, để Đường Kiếp luyện hóa, kết hợp với căn nguyên trong tay làm nguyên liệu, bắt đầu bố trí không gian này.

Cũng nhờ nơi này được cách ly, không thông U Minh và vừa có nhiều quỷ vật chết, âm khí sâu nặng, quỷ vụ mạnh mẽ. Hơn nữa sau khi Tiểu Tam trở về mang theo không ít nguyên liệu, lần này Đường Kiếp không còn lâm vào cảnh không bột đố gột nên hồ, rốt cục đã có cơ hội thể hiện thủ đoạn của trận đạo cấp cao.

Về phần Phi Yến, hắn cũng không giết mà chỉ phong khí hải, khóa thân cốt, trấn Nguyên Thần, cái này gọi là phong kỳ thân tâm ý, khóa hồn pháp thể, còn để vào thức hải nàng một chút hắc sa, một khi nàng có động tĩnh gì, hắc sa hóa lục thần toàn lực đâm một kích có thể tiêu diệt Nguyên Thần.

Nhiều vòng khóa như vậy cũng coi như khống chế chặt chẽ được người phụ nữ này, hắn mới yên lòng.

Làm xong việc này, Đường Kiếp đi động thiên trong tường kia một chuyến, phát hiện động thiên quả nhiên như tiểu thế giới của Phi Yến. Năm đó Vân Hải đế quân dốc sức trấn áp cũng do lưu tình nên hạ thủ lưu tình, cho nàng cơ hội mở động thiên của mình. Chỉ cần nàng không làm chuyện ác thì vẫn được sống tốt trong động thiên.

Mấy ngàn năm, nơi này trở thành tiểu thế giới độc đáo của nàng. Nếu lúc đó chúng quỷ theo nàng đi vào thì sẽ bị tiểu thế giới kiềm chế, phân cách, mà Phi Yến ở trong tiểu thế giới của mình sẽ như cá gặp nước, thậm chí có thể giết chết toàn bộ quỷ vật, luyện hóa thành dịch quỷ cho mình.

Đây là công hiệu của tiểu thế giới, Hoàng Đình thế giới của Đường Kiếp thậm chí còn mạnh hơn, hắn ở thế giới của mình có thể hô mưa gọi gió, xuất khẩu thành hiến, nghiễm nhiên chính là thiên đạo!

Phi Yến chưa làm được điều này, nhưng mượn tiểu động thiên diệt chư quỷ cũng không thành vấn đề.

Đáng tiếc là tiểu thế giới này rất nghèo, hoàn toàn không có tài nguyên, linh khí cũng rất loãng. Vân Hải đế quân chỉ cho nàng một hoàn cảnh sống tốt nhưng không có ý định cho nàng tiếp tục tu luyện, tương lai phá bỏ phong ấn. Cho nên Phi Yến mấy ngàn năm trước là hóa thần, hiện tại vẫn là hóa thần, không có chút tiến bộ nào.

Mặc dù như thế, tiểu thế giới này cũng làm Đường Kiếp rất hài lòng.

Dù sao kế tiếp hắn phải lợi dụng hoàn cảnh nơi này bố trí thi sát tuyệt địa cho Tiểu Tam, người không nên sinh tồn ở đây, có một không gian độc lập như vậy cũng đỡ mất công khai mở vùng đất mới.

Ba ngày sau, Đường Kiếp rốt cục bố trí thành công thi sát tuyệt địa. Chỉ thấy trong bí thất, thi khí mạnh mẽ, khắp nơi nơi tràn ngập tiếng quỷ khóc.

Đây không phải thật sự có quỷ đang khóc, mà là sát khí trong thi sát tuyệt địa quá nặng, quỷ tự hiển hiện. Trong không gian quỷ dày đặc, người ở trong đó bị mê hoặc, tâm thần rất dễ ly hồn tán phách, cuối cùng hóa làm một khối thi hài vô tri.

Quỷ ở trong đó cũng không khác gì người vào Thủy Nguyệt thánh địa, hơn nữa trên đỉnh Thủy Nguyệt là nơi cấp linh trì, một lần hít thở đều là pháp lực, thổ nạp giữa vô tận thiên địa.

Tiểu Tam thấy tuyệt địa thì vui vẻ vô cùng, bổ nhào vào trong đó.

Thú quỷ tu luyện gian nan, quỷ vật mặc dù có thể thôn phệ quỷ nâng cao bản thân, nhưng mỗi bậc đều có cánh cửa, dựa vào cắn nuốt không thể đi qua mà phải có thủ đoạn phụ tá. Trước kia Đường Kiếp chưa đủ điều kiện, hiện tại có điều kiện đương nhiên muốn làm vài chuyện cho Tiểu Tam. Hơn nữa hai năm cũng nhờ Tiểu Tam thiệt thòi mình mới đi tới bước này.

Tiểu Tam vào thi sát tuyệt địa tu luyện, Đường Kiếp cũng không nhàn rỗi, thuận tiện lãnh giáo Phi Yến một ít Quỷ đạo bí pháp.

Trước kia Đường Kiếp coi thường không thèm để ý mấy thứ này, nhưng hiện tại hắn tiến nhập Minh giới, sau khi biết về thế giới khổng lồ này cũng sinh ra tâm tư muốn lợi dụng. Năm đó hắn chỉ dựa vào một Quỷ Vệ đã làm được rất nhiều chuyện, hiện tại có điều kiện tốt hơn thì sao không thể làm nhiều thêm?

Phi Yến chính là truyền nhân Quỷ Âm Tông, tông nhân năm đó làm nhiều chuyện ác nên giờ đã sớm diệt vong, người năm đó truyền cho nàng công pháp là một vị trưởng lão cuối cùng của Quỷ Âm Tông. Tuy nhiên Quỷ Âm Tông cũng có nhiều pháp môn ngự quỷ không tệ, hơn nữa cũng có một món trấn phái bí điển, gọi là Trấn Ngục Ma Thai kinh, tu thành có thể hoá sinh ra một pho tượng ma thai, uy năng rất lớn.

Đường Kiếp nghe xong tất nhiên đòi hỏi.

Phi Yến mới đầu không chịu, nhưng Đường Kiếp chỉ cần động tâm niệm, hắc sa trong thức hải hiện động hắc triều quấy đảo thần hồn của Phi Yến khiến nàng thống khổ không chịu nổi.

Nàng có tâm rắn rết nhưng không đồng nghĩa với ý chí kiên quyết, hành hạ vài lần chỉ đành viết ra Trấn Ngục Ma Thai kinh. Mới đầu còn muốn lừa gạt, nhưng Đường Kiếp có phân thân Tiên Đài, chỉ dùng Trí Tuệ Đạo đã có thể tra ra manh mối, vài lần bị tra ra, chịu đau khổ, Phi Yến biết sự lợi hại của Đường Kiếp cũng phải chết tâm tư, đành phải thành thật viết ra Trấn Ngục Ma Thai kinh.

Được Trấn Ngục Ma Thai kinh, Đường Kiếp ở cẩn thận nghiên cứu mới phát hiện đó đâu phải quỷ đạo bí thuật, rõ ràng là một môn thần công thời kỳ thượng cổ.

Thời kỳ thượng cổ, chính phản lưỡng giới đại chiến, vì đối phó Hồng Mông ma vật, mọi người nghĩ hết biện pháp, bởi vậy không thiếu các thần công bí pháp khắc chế ma, quỷ. Trấn Ngục Ma Thai chính là một trong số đó.

Phương pháp này có ý nghĩa chủ yếu ở chỗ có thể hấp thu ma khí, quỷ khí, luyện hóa thành một pho tượng ma thai. Chính phản đại chiến, chính giới tu giả thường bị vùi trong Hồng Mông hoặc Minh giới, trong hoàn cảnh sinh tồn hiểm ác là vấn đề mỗi tu giả đều phải suy tính.

Hoàng Tuyền Vấn Đạo là một cách trong đó, Trấn Ngục Ma Thai là một cách khác.

So sánh với vế trước, Trấn Ngục Ma Thai càng vô biên, càng rộng rãi hơn, bởi vì nó trực tiếp hóa bất lợi thành có lợi, bình định biến khí âm tà luyện thành ma thai, thành tựu cho bản thân. Quỷ Âm Tông lấy luyện quỷ làm chính, có được Trấn Ngục Ma Thai kinh thì coi như trân bảo.

Đáng tiếc bọn họ muốn luyện Trấn Ngục Ma Thai lại không dễ dàng, bởi vì nó cần vô tận khí quỷ khí làm nguyên liệu đấy, mà thực tế Quỷ Âm Tông luyện quỷ chi đạo là tà đạo. Bị Trấn Ngục Ma Thai luyện hóa thì còn đâu quỷ tốt để luyện?

Vì đạt được đủ thi quỷ khí, Quỷ Âm Tông nghĩ hết biện pháp, bọn họ giết chóc khắp nơi để chế tạo quỷ vật, lại còn vơ vét uế thổ, ngưng tụ quỷ khí, ý đồ tạo ra một tiểu Minh giới ở Nhân Gian.

Cách làm như thế đương nhiên là chọc giận các lão đại trong giới, năm đó Đại Nhật tông tông chủ tự mình liên hợp hơn mười chính đạo môn phái giết đi Quỷ Âm Tông, toàn bộ diệt môn, chỉ còn một vị trưởng lão mang theo tài nguyên vơ vét được trốn thoát, uế thổ là một trong số đó.

Biết được chuyện này, Đường Kiếp thở dài:
- Năm đó tiền bối sáng tạo Trấn Ngục Ma Thai đích thị là một người đại khí phách. Hắn nghiên cứu thần công này chính là ta không vào Địa ngục thì ai vào Địa ngục, làm như vậy là để sau khi vào địa vực vẫn có thể chinh chiến, không cúi đầu với ma quỷ. Không nghĩ tới kẻ kế tục vô năng, vì lực lượng cường đại lại không tiếc biến nhân gian chính giới hóa thành Minh giới, đây quả thực là sự châm chọc lớn...

Phi Yến hừ một tiếng:
- Ngươi biết cái gì. Quỷ đạo tông môn của ta ai cũng muốn chém muốn giết. Nếu không phải tự mình cố gắng, sợ là đã sớm bị mấy kẻ tự cho là chính đạo tiêu diệt.

Nàng được trưởng lão Quỷ Âm Tông dạy bảo và ảnh hưởng nhiều năm, tâm tính đã sớm vặn vẹo, chỉ có điều ngay cả nàng cũng không biết.

Đường Kiếp nghe xong chỉ cười lạnh:
- Đổi trắng thay đen, lẫn lộn phải trái, thác loạn nhân quả, vặn vẹo chính tà, đó là chuyện những kẻ ác tha ti tiện thường, lại không biết nhất ẩm nhất trác giai hữu tiền định (một ngụm nước một miếng ăn đều do tiền định), thị phi nhân quả đều do tự rước. Quỷ đạo tông môn sở dĩ bị người đánh tới nông nỗi này cũng do lối suy nghĩ lệch lạc của các người. Rõ ràng là không chịu tranh giành còn muốn nói mình tự cố gắng... Hừ, thực sự có quyết đoán như thế vì sao không đi Minh giới tu luyện, ngược lại còn biến nhân gian thành luyện ngục? Ta cũng không tin các ngươi có thể ngăn cách U Minh mà lại không thể vào U Minh?

Phi Yến đỏ mặt, còn muốn chống chế nhưng Đường Kiếp đã không muốn nghe, thu hồi Trấn Ngục Ma Thai kinh nói:
- Cái này thích hợp với ta, nếu như thế, ta sẽ không khách khí.

Có Trấn Ngục Ma Thai kinh, hắn tu luyện trong Minh giới không còn lo vấn đề thiếu thốn linh khí.

Lập tức tiến vào thi sát tuyệt địa, cùng Tiểu Tam bắt đầu tu hành.

Trấn Ngục Ma Thai quả nhiên là một môn kỳ công, theo tâm pháp vận chuyển, âm ma quỷ khí xâm nhập vào cơ thể đều bị dẫn vào thể nội ngưng kết Thiên Tâm đạo quả.

Trên đạo quả, hắc khí lượn lờ, theo việc liên tục tăng thêm dần dần ngưng tụ thành một hình thai nhi.

Cái này gọi là ma thai.

Dùng vô tận ma khí luyện hóa ma thai đến giờ mới chỉ tạo ra được hình tượng đơn giản. Cần phải không ngừng hấp thu âm khí tiến hành luyện hóa, lại vừa không ngừng ngưng thực phát triển ma thai an toàn.

Đường Kiếp cũng không nóng vội, cứ như vậy chậm rãi luyện.

Cùng lúc đó, Tiểu Tam ở thi sát tuyệt địa đã tu hành tới thời khắc mấu chốt.

Thân thể của nó ngày càng ngưng thực, khí tức cũng càng thêm cường thịnh.

Đường Kiếp không biết quỷ vật tu luyện thế nào, nhưng hắn có thể cảm giác được qua mỗi ngày, uy nghiêm đến từ Tiểu Tam ngày càng thịnh, đã đến gần với khí tức của một vị vương giả.

Chỉ có điều thủy chung vẫn còn kém một thứ gì đó khiến Tiểu Tam thủy chung không thể đột phá chướng ngại cuối cùng, khiến hắn chỉ có thể chờ.

Hắn tin Tiểu Tam sẽ không làm hắn thất vọng.

Hôm đó, Đường Kiếp như thường lui tới tiếp tục tu hành, đột nhiên thấy bên trong gió cuốn mây phun, tất cả Âm Thi quỷ khí không bay tới hắn mà bay tới phía ngược lại.

Đường Kiếp động tâm chạy theo cơn gió, chỉ thấy ở cuối điện đường, Tiểu Tam đang lơ lửng trên không trung, lấy nó làm trung tâm tạo ra một vòng xoáy mãnh liệt.

Vòng xoáy không ngừng xoay tròn phát ra khí thế kinh nhân, Tiểu Tam thân ở trong đó gần như không rõ diện mạo, nhưng khí thủy lạnh thấu xương chỉ tăng không giảm.

Đường Kiếp biết Tiểu Tam đã tới thời khắc mấu chốt, không nhịn được nắm chặt tay.

Gió xoáy càng lúc càng nhanh, chợt nghe một tiếng rít vang lên, đâm phá động bích.

Một cỗ to khí thế bùng nổ, Đường Kiếp không thể đứng vững mà bị cỗ khí thế này trực tiếp đánh bay ra ngoài, ầm ầm đánh vào vách động, phun ra một ngụm máu.

Máu này không phải do đụng bị thương mà là không đỡ nổi khí thế áp bách, bị đè ép tới tổn thương.

Nhưng mà trên mặt Đường Kiếp lại hiện vẻ vui sướng:
- Thành công rồi!

Trong tiếng rít, một thân ảnh bước ra khỏi lốc xoáy.