Ba ngày sau, cuối cùng đã tới ngày vạn quỷ chờ mong - Cửu U thịnh hội.
Khi Đường Kiếp đi ra khỏi Dạ u thành đã thấy ngoài thành tinh kỳ phiêu đãng, bảy chiếc bách quỷ dạ hành thuyền lớn xếp hàng trước thành.
Mỗi thuyền đều có bạch cốt vương tọa, phía trên có một Dạ Xoa, theo sau là hai gã U Minh tử thị.
Duy có bách quỷ dạ hành thuyền thứ ba rỗng tuếch, đúng là của Ma La Trí.
Khi Đường Kiếp đi lên quỷ thuyền, sáu Dạ Xoa cùng nhau cười khinh bỉ.
Chợt nghe một thanh âm nói:
- Ma La Trí, ngươi tới muộn.
Đường Kiếp theo tiếng nhìn lại, là Dạ Xoa ở thuyền đầu tiếng đang nói với mình.
Hắn tên Ma La Thắng, con cả của Ma La Hải, cũng là kẻ có quyền uy nhất trong ma la thất tử.
Đường Kiếp cúi người trả lời:
- Xin chào ca ca.
Tiếp theo lại một thanh âm vang lên:
- Sợ không phải tới chậm mà là không dám gặp chúng ta đi. Không có tử thị, hắn còn dựa vào gì thống lĩnh đất phong, khống chế quỷ quân.
Cũng là Dạ Xoa trên thuyền thứ tư phát ra tiếng.
Hắn tên Ma La Lễ, là kẻ âm hiểm nhất ma la thất tử.
Tiếp theo lại có người nói nói:
- Đi Cửu U thịnh hội, có tử thị hay đất phong đều không quan trọng. Lực lượng mới là duy nhất!
Người nói chuyện chính là Lục tử Ma La Cát, hắn tính tình hung tàn thô bạo, tàn nhẫn hiếu sát, thiên phú thực lực cũng mạnh, ở trong ma la thất tử nghe nói đã vượt qua Ma La Thắng và con thứ Ma La Sơn.
Sau đó lại có một thanh âm nói:
- Lục đệ nói rất đúng, có tử thị hay không không quan trọng, quan trọng là ... biểu hiện ở Cửu U thịnh hội. Chư vị huynh đệ cũng phải cẩn thận, chớ bất cẩn mà mất đi tính mạng mới đúng.
Không cần quay đầu lại Đường Kiếp cũng nghe ra đây là tiếng của lão ngũ Ma La Thập.
Minh giới quỷ tộc phần lớn hung tàn bạo ngược, cho dù là đồng tộc cũng chém giết vô độ, lần Cửu U thịnh hội này, vạn quỷ tranh chấp, chém giết, cho dù là Minh giới quý tộc, Dạ Xoa Vương tử, chỉ cần bất cẩn sẽ ngã xuống, cho nên lời Ma La Thập nói cũng không sai.
Đường Kiếp cũng không để ý tới việc bị đám Dạ Xoa Vương tử châm chọc, bước lên quỷ thuyền.
Mới lên quỷ thuyền, chợt nghe ầm một tiếng vang dội.
Chỉ thấy đầu quỷ ở cửa Dạ U thành biến hóa, dần dần ngưng tụ thành mặt người, đúng là Dạ U thành chủ Ma La Hải.
Đầu quỷ mở lớn miệng, một loạt âm thanh ầm ầm truyền đến:
- Cửu U thịnh hội, vạn quỷ thịnh yến, chư vị dốc hết toàn lực, anh dũng tác chiến, hiển thị vô uy của ma la bộ tộc. Người có thành tựu lớn nhất sẽ là người thừa kế Dạ U thành...
Dạ Xoa quỷ đầu nói xong dần dần nhạt đi, trái lại ma la thất tử chấn động mạnh.
Một gã Dạ Xoa kêu lên:
- Vậy còn chờ gì? khởi hành!
Rồi nhanh chóng phóng đi.
Đúng là thất tử Ma La Phong, làm con út nên tính của hắn cũng hấp tấp nhanh nhảu nhất.
Nhìn quỷ thuyền của hắn dẫn đầu lao ra, các Dạ Xoa khác cũng vội vàng xuất phát.
Đường Kiếp bách quỷ dạ hành thuyền đương nhiên đi cuối cùng.
Ngồi ở bạch cốt vương tọa nhìn sáu quỷ thuyền phía trước, Đường Kiếp vỗ vỗ tay vịn, nói:
- Đi thôi.
Quỷ phía dưới xuất ra hàng trăm cánh tay nâng thuyền lên chạy về phía trước.
Ước chừng nửa canh giờ, bách quỷ dạ hành thuyền đi vào một khu sườn đồi. Dưới sườn đồi âm phong gào thét, thoạt nhìn sâu không thấy đáy, tối om cũng không biết sâu bao nhiêu.
Quỷ thuyền đến đó dừng lại, lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, chợt nghe phương xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ, như có thứ gì đó xuyên thủng U Minh bay vút lên hư không, theo sau có một luồng ánh sáng màu vàng xuất hiện.
Mới đầu chỉ là một điểm, tiếp theo càng lúc càng lớn, hào quang cường thịnh phá không đến tạo thành một đường kéo dài, phát ra tiếng nổ ù ù.
Lúc này mới phát hiện đó là dòng Hoàng Hà từ xa ầm ầm lao đến, như một con cự long màu vàng xông qua sườn đồi, vẽ ra một đường sáng vàng trên cánh đồng đất đen hoang, đi tới dưới chân chúng quỷ, dọc theo sườn đồi ầm ầm chảy qua. Không ngờ lại không chảy vào hư không mà trực tiếp tan biến.
Từ vô mà đến, hướng vô mà đi!
Ma La Phong nhanh nhảu cười to nói:
- Cửu U đã tới, hoàng tuyền ở gần, còn không nhanh đi!
Nói xong vỗ vương tọa, bách quỷ dạ hành thuyền đi thẳng xuống cửu khúc Hoàng Hà, những người kế tiếp cũng đi theo. Đường Kiếp từ trí nhớ của Ma La Trí đã biết cách tiến vào Cửu U hoàng tuyền, biết cn sông này không phải Cửu U tuyền mà là một nhánh, chỉ có tiến vào nơi này mới có thể tiến vào Cửu U hoàng tuyền. Cho nên cũng không chậm trễ, tự thao túng quỷ thuyền hạ xuống, chỉ có điều ngay lúc quỷ thuyền hạ xuống thì quỷ thuyền thứ năm bắn ra một đạo hắc quang, hóa làm quỷ vụ, không ngờ nâng thuyền Đường Kiếp lên.
Là Ma La Thập.
- Ha ha ha ha, Ma La Trí, ngươi cứ ở đây nghỉ một lát, ta đi trước đấy!
Ma La Thập cười ha ha, quỷ thuyền rơi vào giữa sông, biến mất không thấy gì nữa.
Thấy hắn như thế, Đường Kiếp cũng không kinh ngạc, hừ một tiếng:
- Rốt cuộc vẫn phải tiêu hao khí lực, vốn là không muốn đánh với các ngươi.
Nói xong thổi một hơi về hướng quỷ vụ.
Quỷ vụ mê ly vốn không dễ phá. Dạ Xoa bộ tộc xưa nay tôn xưng khí lực dũng mãnh, cậy mạnh càng khó phá quỷ vụ.
Nhưng đối với Đường Kiếp mà nói, quỷ vụ nhỏ nhặt trong nháy mắt có thể phá. Chỉ có điều Ma La Thập muốn hắn lưu lại, hắn cũng không muốn đi cùng họ nên giả vờ bị khống chế, cố ý chậm chậm, đợi mấy quỷ thuyền biến mất mới ra tay.
Quỷ vụ bài trừ, quỷ thuyền rơi xuống lòng sông.
Vừa vào giữa sông, cảm giác không phải vào trong nước mà là tiến nhập vào một thế giới kỳ quái.
Trong thế giới này, bốn phía là màu vàng, không có sóng mà có những sợi tơ giăng khắp nơi.
Đường Kiếp ngộ đạo không gian, nhìn ánh sáng biết đây là lực lượng không gian khúc xạ.
Quả nhiên nhánh Cửu U hoàng tuyền là nhánh không gian. Đường Kiếp thầm nghĩ.
Có thể tự do xuất nhập U Minh, liên thông các đại thành Minh giới, ngoại trừ lực lượng không gian thì còn gì khác, chỉ có điều ngoài lực không gian còn vài thứ mà Đường Kiếp không hiểu. Trong chuyện này bao gồm sinh mạng, bao gồm luân hồi, cũng bao gồm những tồn tại Đường Kiếp còn không thể nhìn thấu bản chất.
Ở trong đó nửa chìm nửa nổi, cũng không biết qua bao lâu, bách quỷ dạ hành thuyền vội vã đi lên trên.
Ở trong nhánh không gian theo lý là không nên có hướng cảm, nhưng người đã ngộ đạo không gian như Đường Kiếp, tuy rằng không thể sử dụng lực lượng không gian, nhưng ít nhất có thể cảm giác được mọi thứ.
Hắn biết sắp tới rồi.
Rất nhanh, trong tai vang lên một tiếng gầm rú, tiếp theo ánh sáng bùng lên, mở rộng.
Đường Kiếp nhìn mình đi vào không gian kỳ dị. Phía trên là sương mù màu vàng, phía dưới là hải dương màu vàng, biết là mình đã bị nhánh sông đưa vào Cửu U hoàng tuyền.
Cửu U hoàng tuyền dù gọi là tuyền (suối) nhưng lại vô biên như biển, mà ở trong hoàng tuyền còn có nhiều loại quỷ vật chìm nổi trong đó hò hét. Chỉ có điều phần lớn đều là quỷ vật vô tri vô thức.
Khoảng cách tới Cửu U hoàng tuyền còn một quãng thời gian, trong khoảng thời gian này, mọi người thăm dò hoàng tuyền, tìm tòi bí mật.
Cho nên Đường Kiếp cũng không chậm trễ chỉ huy bách quỷ dạ hành thuyền đi tới bằng tốc độ cao nhất.
Thuyền đi trên sông, bách quỷ dùng tay hóa làm mái chèo xuôi đi. Mặt quỷ trên thuyền mơ hồ, phá kỳ tung bay, từ xa nhìn lại, quanh thuyền có màn sương đen xoay quanh, rõ ràng là một chiếc U Minh thuyền.
Đường Kiếp lái quỷ thuyền nổi lơ lửng trên sông, tìm kiếm cơ hội xung quanh.
Tuy nhiên cơ hội không gặp mà còn gặp phải phiền toái.
Một quỷ thuyền từ đáy sông dâng lên, trực tiếp hiện ra trước Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng không nói nhiều, trực tiếp hạ lệnh đánh chết. Dù sao hắn phải bảo vệ Nhân Tộc, phải đánh chết quỷ tộc, cho nên gặp một giết một.
Quỷ thuyền kia cũng coi như xui xẻo, mới ra đã bị đánh bất ngờ, còn chưa kịp phản ứng đã bị Đường Kiếp đánh lén.
Quỷ thuyền thực lực thấp hơn Đường Kiếp, trải qua tập kích rất nhanh đã bị Đường Kiếp đánh chết. Quỷ tốt chết trận, quỷ tướng chết, mà ngay cả quỷ thuyền cũng bị Đường Kiếp cướp sạch rồi trực tiếp chìm nghỉm, tiêu vong dưới Cửu U. Chỉ tiếc chủ thuyền quá cứng cỏi, sống chết không chịu giao ra căn nguyên hồn hỏa,
Hoàn thành trận chiến này, Đường Kiếp cũng tổn thất một vài quỷ tốt.
Hắn cũng không vội, trực tiếp ở Cửu U hoàng tuyền bắt vài quỷ tốt bù vào, sau đó làm như không có gì tiếp tục đi tìm kiếm con mồi mới.
Cứ giữ phong cách làm việc như vậy, những quỷ thuyền gặp phải hắn lập tức xui xẻo.
Phải biết trong Cửu U hoàng tuyền, chư quỷ tranh chấp, giết chóc là bình thường, nhưng cũng phải có nguyên nhân mới giết. Tỷ như phát hiện ra bảo vật, hoặc vốn có cừu oán. Vô duyên vô cớ ít khi động tới giết chóc.
Đường Kiếp hoàn toàn dùng giết chóc làm mục tiêu.
Rất nhiều quỷ thuyền bởi vì không biết mục đích gì, rất nhanh bị đánh lén yên giấc ngàn thu dưới đáy sông, thẳng vào luân hồi.
Nhưng cũng có quỷ thuyền có cơ hội trốn thoát.
Quỷ thuyền rời đi, thành ra tin tức một chiếc bách quỷ dạ hành thuyền tàn nhẫn hiếu sát cũng được truyền bá.
Đường Kiếp thì không sao, tuy nhiên mấy Dạ Xoa khác bởi vậy gặp bất lợi. Bọn họ kể cả ngoại hình hay thuyền đều giống Đường Kiếp, tương đương với trong lúc vô ý thay Đường Kiếp ngăn cản tai họa.
Một vài quỷ thuyền thấy bọn họ, hoặc là đường vòng mà đi, hoặc là kết bạn chủ động công kích.
Chư Dạ Xoa không hiểu, chỉ cho đây là hiện tượng bình thường ở cửu u nên cũng ứng chiến. Chỉ có điều đánh một thời gian dài cũng cảm thấy mỏi mệt không ngừng, khó hiểu sao thịnh hội lần này lại hiếu chiến như thế. Quả nhiên là quỷ tộc thịnh yến đông gấp ba không dễ đối phó, nhưng chưa bắt đầu đã khởi động kiểu này e là hơi kịch liệt. Bọn họ không như Đường Kiếp có thể bổ sung binh lực bất cứ lúc nào, thành ra tốc độ bị giảm bớt.
Đường Kiếp thì không nhanh không chậm tiếp tục đi tìm kiếm mọi cơ hội đánh chết quỷ tộc. Gặp mạnh thì trốn, gặp yếu thì đánh.