Bước vào đám mây, bên trong đột nhiên vang lên một tiếng rít.
Nếu nhìn từ bên ngoài sẽ thấy đám mây biến hóa, vặn vẹo thành một mặt quỷ lớn.
Mà nơi Đường Kiếp bước vào đúng là miệng của mặt quỷ.
Cho nên một bước này giống như Đường Kiếp đưa mình cho ác quỷ cắn nuốt vậy, chợt nghe không trung bùng nổ tiếng rống:
- Là ai, dám cả gan xâm nhập lãnh địa của ta!
Thanh âm này uy nghiêm cũng đầy tức giận như tiếng quân vương rít gào, chấn động đám quỷ sợ run.
Đường Kiếp lại bất động, chỉ tiếp tục tiến lên trong mây mù, cứ như tiếng hô kia không hề tồn tại.
Ác quỷ càng thêm phẫn giận:
- Lớn mật, còn dám đi tới, chỉ còn đường chết!
Theo tiếng thét, chỉ thấy trong mây mù có hoàng tuyền phá không trào ra, nhằm phía Đường Kiếp.
Hoàng tuyền xuất hiện vừa vội vừa nhanh, một đám quỷ vật né tránh không kịp lập tức bị cuốn lên quay cuồng, trong nháy mắt hóa thành nước mủ dung nhập hoàng tuyền.
- Ngăn lại!
Đường Kiếp kêu ra thành tiếng, thúc chưởng lực đánh tới hoàng tuyền.
Chưởng phong kích động đánh vào hoàng tuyền như đánh lên một bức tường đồng vách sắt, chạy vào không trung nhưng cũng không hạ xuống.
Chỉ có điều hoàng tuyền càng tuôn ra càng cao, chưởng phong của Đường Kiếp hình thành nên hàng rào cũng dần dần không chống đỡ nổi. Cũng may còn có quỷ ưng Sát La ở đó. Nó gào lên một tiếng vỗ hai cánh, khí thế tăng cường vô số lần.
- U Minh hoàng tuyền...
Đường Kiếp thốt thành tiếng.
Đây đúng là Minh giới hoàng tuyền.
Minh giới hoàng tuyền bắt đầu ở kiếp trước, chảy về phía kiếp sau, vượt qua giới hạn thời gian và không gian, cấu thành cột trụ của Minh giới. Bởi vì U Minh hoàng tuyền vượt qua không gian, có mặt khắp nơi, phân lưu hàng tỉ, giờ phút này hoàng tuyền xuất hiện trước mắt là một nhánh của phân lưu, rồi sử dụng bí pháp hình thành uy năng to lớn.
Tuy chỉ là một nhánh mỏng manh nhưng lại mênh mông vô biên như biển lớn, khiến Đường Kiếp quỷ ưng phải chịu áp lực lớn.
Nước hoàng tuyền không ngừng trào ra, rất nhanh cả quỷ ưng cũng không chống đỡ nổi, nó hét lớn:
- Mau nghĩ cách đi!
Đường Kiếp trầm giọng nói:
- Không có cách nào, chỉ có thể đánh bừa!
- Cái gì?
Quỷ ưng Sát La bị câu trả lời của Đường Kiếp làm hoảng sợ. Đã nói là có tính toán từ trước mà? Đã nói là rất chắc chắn? Đã nói là chỉ còn hai khả năng mà?
Đường Kiếp nói:
- Ta không cách nào giải quyết, chỉ có điều nhìn những thứ xuất hiện phía trước, tồn tại trong núi không phải lưỡng sinh hoa mà là Thông linh thảo, nhưng bất kể là loại nào đều có kết nối U Minh, dẫn đường hoàng tuyền. Chỉ là hai kỳ vật Minh giới có đặc tính hoàn toàn bất đồng. Lưỡng sinh hoa kết nối sinh tử, có thể hoạt tử nhân, thực bạch cốt, Thông linh thảo bắt đầu thông linh có thể ban cho trí tuệ. Hai loại kỳ vật đều có ý thức tự bảo vệ trời sinh, chỉ là thủ đoạn bất đồng. Một khi ta đoán sai đối thủ, ứng đối bất lợi, rất có thể bị nó phản kích. Một khi nhập cốc, vậy mọi cố gắng đều là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Quỷ ưng tuy là yêu quỷ Minh giới nhưng còn chưa hiểu Minh giới bằng Đường Kiếp, kinh ngạc nói:
- Lưỡng sinh hoa và Thông linh thảo lợi hại như thế sao?
Đường Kiếp cười lạnh:
- Hai trong mười Minh giới thập đại kỳ thực sao có thể không lợi hại. Quan sát đi, lấy bất biến ứng vạn biến, chỉ cần để ta bắt được mạch nó, nó sẽ không thể nào thoát
Nói xong hai chưởng đã thúc dục linh lực. Lúc này hắn hoàn toàn không còn cố kỵ bại lộ thân phận.
Nhị tướng chần chừ, Đường Kiếp lại nói:
- Hoàng tuyền có dòng chảy khó thoát khỏi. Ta có bí pháp có thể bảo vệ bất tử, chẳng lẽ các ngươi cũng có thể sao?
Nhị tướng cho là hắn nói khoác nên không phát ra tiếng, vẫn là quỷ ưng biết Đường Kiếp không ba hoa, chưa nói tới hai tờ phù có thể mời Tiên Đài giáng lâm cũng đủ để quét ngang mọi thứ.
Mắt thấy nhị quỷ như có ý phản bội đã phẫn nộ quát:
- Nghiệp chướng, còn dám không phục.
Rồi mở cánh ưng hóa làm một bàn tay che bầu trời chụp vào nhị quỷ tướng.
Nhị quỷ tướng thực lực kém xa quỷ ưng. Đường Kiếp nhanh tay lẹ mắt, tranh thủ lấy đi bản mạng hồn hỏa của nhị quỷ.
Cường bạo sẽ tạo ra thương tổn nghiêm trọng với nhị quỷ, từ nay về sau không thể tiến thêm, nhưng Đường Kiếp lại không hề khách khí. Nhị quỷ kêu đau ngã xuống đất, bản mạng đã bị Đường Kiếp giữ trong tay.
Tuy nhiên lần xuất thủ này khiến hàng rào đột nhiên yếu thêm vài phần, chỉ thấy hoàng tuyền từ trên trời giáng xuống tràn tới quỷ vật khiến chúng khóc thét, trằn trọc tan rã trong nước.
- Còn không ra tay!
Đường Kiếp lớn tiếng quát.
Nhị quỷ tướng bất đắc dĩ đồng loạt ra tay, đồng thời ở hoàng tuyền có sóng nước vỗ bờ dựng lên thẳng vào không trung, khí thế ngút trời không ngừng lên cao, dần dần hình thành một con rồng.
Rồng nước khổng lồ chịu áp lực của Đường Kiếp, bên trong cũng ẩn chứa áp lực lớn.
Song phương giằng co, rốt cục quỷ kia không chống đỡ nổi.
Chỉ thấy rồng nước trên bầu trời giảm xuống, dần dần chảy rơi.
Từ sau chân trời hiện ra một cái khe, U Minh hoàng tuyền tựa như long vũ cứu thiên trực tiếp chui vào trong khe, vèo một tiếng biến mất không thấy gì nữa.
Từ hư không đến, lại trở về hư không.
Nhánh sông U Minh chỉ tồn tại ngắn ngủn một thời gian rồi biến mất.
Áp lực của Đường Kiếp, quỷ ưng cũng giảm bớt.
Lại nhìn quanh, chỉ còn chưa tới một phần năm quỷ tốt.
- Đi!
Đường Kiếp không hề đau lòng tiếp tục ra lệnh.
Quỷ tốt trí lực hữu hạn, Đường Kiếp lên tiếng liền tiếp tục đi trước.
Sương mù càng ngày càng nặng, mặt quỷ trên bầu trời vặn vẹo càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng dữ tợn.
Nó không ngừng hô to:
- Thối lui! Thối lui!
Đường Kiếp lại không thèm để ý tới.
Quỷ kia phẫn nộ nói:
- Chết đi!
Theo tiếng hô, trong mây mù phát ra tiếng thê lương rít gào, tiếp theo có rất nhiều quỷ vật từ trong sương mù lao ra bay tới Đường Kiếp.
Nhìn thấy quỷ vật, Đường Kiếp không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cười ha ha nói:
- Hóa ra là Thông linh thảo, đúng như ý ta!
Lưỡng sinh hoa mặc dù có thể hấp dẫn thực hồn trùng, đào tạo Tử Linh thụ, tạo hóa minh thạch, kết nối U Minh, nhưng lại không thể khống chế quỷ vật. Chỉ có Thông linh thảo khai trí mới có thể ngự quỷ.
Nhìn nhiều quỷ vật lao ra, Đường Kiếp xác định được khả năng cuối cùng, cũng không cần lo lắng thủ đoạn của nó.
Một tay chấn động, Tru Tà ấn oanh ra:
- Ở trước mặt ta đuổi quỷ tạo binh, nực cười!
Thánh quang màu trắng hiện lên, quỷ vật bị Thông linh thảo khống chế bị Đường Kiếp dùng một chưởng đánh chết phần đông. Không riêng gì đám quỷ khiếp sợ, chính lũ quỷ Đường Kiếp khống chế cũng hoảng sợ. Chúng nó có thể cảm nhận được lực lượng khiến mình sợ hãi từ trong một chưởng kia!
Đường Kiếp không quan tâm, lập tức đánh tới, đồng thời dùng quỷ tốt phòng vệ, hoàn toàn không suy xét an nguy bản thân, chỉ toàn lực công kích.
Tru Tà ấn khiến quỷ vật ngã xuống từng đợt lớn, Đường Kiếp giết quỷ như cắt cỏ, nhị tướng ở sau nhìn xem cũng kinh hãi, chút tiểu tâm tư trong lòng cũng hoàn toàn mất đi.
Đám mây mặt quỷ phẫn nộ điên cuồng, mây mù thay đổi không ngừng đánh tới quỷ vật, nhưng đối mặt với Tru Tà ấn lại vô dụng.
Rốt cục, khi lượt quỷ vật cuối cùng xung phong không có kết quả, chợt nghe ầm ầm một tiếng vang dội, đám mây trên bầu trời co rút như bị thứ gì trong không trung hút đi vậy.
Mà màn sương khói vẫn không ngừng giảm bớt, cuối cùng ngưng lại thành cột khói bồng bềnh lắc lư rơi xuống đỉnh núi, thấy trên đỉnh núi cô linh có một gốc cây mọc ra.
Đó là một gốc cây thân màu lam nhạt, đỉnh chóp sinh ra mặt quỷ giống hết với gương mặt biến hóa của đám mây, cái miệng há to vô cùng dữ tợn. Sương khói cuối cùng dừng ở miệng quỷ, mọi biến ảo trước đó đều từ đây mà thành.
Mắt thấy không thể ngăn cản, mặt quỷ lộ ra vẻ sợ hãi, hướng Đường Kiếp cúi đầu nói:
- Tha cho ta, tha cho ta.
Giọng trẻ con đáng yêu, mà ngay cả gương mặt cũng thành mặt của tiểu đồng tử đáng yêu.
Đường Kiếp cười lạnh:
- Đều nói Thông linh thảo trí tuệ vô song, quả nhiên, thậm chí cả chiêu cầu xin thương xót cũng biết. Chỉ tiếc ngươi có ngụy trang cũng không che giấu được bản chất chân hồn ác quỷ, như vậy chẳng có tác dụng gì với ta.
Thông linh thảo nghe xong liền hóa về nguyên bản, gương mặt quỷ xấu xa độc ác nói:
- Ngươi dám chạm vào ta, hẳn phải chết toàn thây!
Lời nói không có chút uy hiếp gì lại làm Đường Kiếp dừng bước.
Hắn nhìn kỹ một chút, đột nhiên nói:
- Thông suốt rồi, nguy hiểm thật. Không ngờ ngươi còn có thể thả ra mê hồn hương vô sắc vô vị, còn âm thầm khống chế quỷ tốt của ta. Lợi hại lợi hại!
Nói xong vung tay đánh vào hai quỷ tốt khiến nó không kịp phản ứng chết tại chỗ.
Tiếp theo Đường Kiếp vung tay, chưởng lực kích động khiến mê hồn hương của Thông linh thảo bị đánh xơ xác.
Hắn kỳ thật sớm biết Thông linh thảo sẽ làm như vậy, dù sao sau khi biết chi tiết về Thông linh thảo cũng đã biết thủ đoạn của hắn, khi nãy chỉ là cố ý trêu đùa.
Đây cũng là hiện thực bi ai, Tiên Thiên có lực lượng mạnh nhưng nếu bị người biết được thì khó còn có hiệu quả.
Nếu đổi lại là quỷ vật khác, cho dù là tồn tại Quỷ Vương cấp cũng khó có thể đánh hạ, nhưng gặp phải Đường Kiếp tinh thông khắc chế quỷ vật, hiểu rõ lai lịch của nó thì dù có thủ đoạn thông thiên cũng khó thi triển.
Thời khắc này phá thủ đoạn của đối phương, Đường Kiếp cười nói:
- Lần này không còn gì uy hiếp rồi.
Nói xong đã đi tới hái Thông linh thảo.
- Đừng!
Thông linh thảo thất thanh:
- Đừng ăn ta.
Đường Kiếp trả lời:
- Ăn ngươi có lợi cho thần hồn của ta, cho nên thật xin lỗi ta không thể đáp ứng.
- Thả ta đi, sau này ta nghe lời ngươi là được, ta có thể làm cho ngươi rất nhiều chuyện đấy.
Thông linh thảo sướt mướt nói.
Đường Kiếp để tay trước Thông linh thảo:
- Ta làm sao tin tưởng ngươi.
Thông linh thảo vội nói:
- Ta đem tinh hạch cho ngươi. Có tinh hạch trong tay, tương đương với ngươi có thể khống chế tính mạng của ta.
Nói xong Thông linh thảo phun ra một vật.
Đường Kiếp tiếp nhận, cười hắc hắc nói:
- Thành giao.
Từ lúc mới bắt đầu, hắn đã không có ý định ăn cây Thông linh thảo này.
Thông linh thảo tuy có công năng bổ dưỡng thần hồn nhưng tác dụng lớn nhất của nó, vẫn phải còn sống mới có thể phát huy tác dụng.