Trên bầu trời bình nguyên mênh mông có một con thuyền quỷ lớn đang du hành.

Trên thuyền bách quỷ san sát, có oan hồn mơ hồ, có âm quỷ xấu xí, có hung phách dữ tợn, được nhiên cũng không thiếu được giáp thi hung bạo. Quỷ vật tề tụ ở đầu thuyền không hề hỗn độn.

Ở đầu mũi tàu, Đường Kiếp biến ảo thành Ma La Trí ngồi ở bạch cốt vương tọa, trên đỉnh đầu là quỷ ưng Sát La chiếm cứ cột buồm, ánh mắt phức tạp nhìn Đường Kiếp.

Trong khoảng thời gian đi theo Đường Kiếp vơ vét quỷ vật, Sát La cũng coi như kiến thức được thủ đoạn của Đường Kiếp, đã biết chỗ đáng sợ của hắn, ý nghĩ không cam lòng ban đầu cũng dần lụi tàn.

Mà có quỷ ưng trợ giúp, thêm thân phận của Dạ Xoa yểm hộ, Đường Kiếp thu phục quỷ vật cũng tiện hơn nhiều.

Tuy nhiên quỷ tốt dễ có, quỷ tướng khó cầu.

Minh thành yêu cầu quỷ tốt không cao, chỉ cần có thể nghe hiểu hiệu lệnh là được, cho dù thần trí vẫn mông muội cũng không có vấn đề gì. Quỷ tướng lại bất đồng, nếu muốn trở thành quỷ tướng không chỉ cần thực lực mà còn phải khai mở thần trí, phải có đồng thời hai yếu tố, nếu không cho dù có thực lực cũng không thu nhận sử dụng.

Thế nên ở Minh giới hoang dã còn nhiều tồn tại thực lực dũng mãnh không thuộc về Minh thành, do chúng vẫn ở trạng thái mông muội, trí lực rất thấp, toàn bộ hành động theo bản năng, không thích hợp trở thành quỷ tướng. Dù có thực lực Vương cấp thu dùng cũng không thể khống chế, thu vào trong thành bằng tìm phiền toái cho mình. Đương nhiên, cũng có vài quỷ vật đã mở thần trí có nguyện gia nhập Minh thành không lại là một chuyện.

Có quỷ ưng Sát La trợ giúp, Đường Kiếp thủ đầy quỷ tốt, nhưng quỷ tướng lại mới được hai, một là Băng Phách u hồn sinh ra trong hàn băng ngàn năm, một là Kinh Si, một thứ cô hồn dã quỷ đến từ khu du đãng cực xa.

Tìm hơn một tháng mới có hai quỷ tướng đủ tư cách, có thể thấy được quỷ tướng rất khó kiếm.

Đường Kiếp tính toán, nếu muốn có tới mười mấy quỷ tướng rầm rộ như Ma La Trí e phải mất tới bảy tám năm.

Đường Kiếp đương nhiên không có nhiều khả năng và thời gian dài như vậy mới quay về Dạ u thành, hắn cũng không tính khôi phục lại thế lực của Ma La Trí. Chỉ là từ ký ức của Ma La Trí hắn biết một việc, biết Dạ Xoa ở trong thành cũng có áp lực cạnh tranh, nếu cứ như vậy trở về, chỉ sợ sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, cho nên mới tăng cường lực lượng cho mình. Chỉ cần có thể duy trì thế lực thấp nhất thì vẫn còn có cơ hội.

Thấp nhất ở đây là có ba con quỷ tướng.

- Nơi này đã xem rồi, qua bên kia một chút đi.
Đường Kiếp chỉ về phía bóng đen xa xa nói.

- Thiếu chủ, nơi đó đừng nên đi.
Quỷ ưng Sát La vội vàng nói.

- Hả? Vì sao?
Đường Kiếp hỏi.

- Nơi đó là Tuyệt Âm Sơn, chính là một trong Minh giới hung địa. Quỷ nhập trong đó, mười đi chín không trở về.

- Vậy là vẫn có quỷ trở về được.
Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Đi xem đi. Ta thích hung địa, càng là chỗ hung hiểm lại càng có kỳ duyên. Lại nói...

Hắn không nói tiếp, nhưng quỷ ưng cũng hiểu được. Biết Đường Kiếp ám chỉ hắn là người, hiểm địa của quỷ chưa chắc đáng sợ với nhân loại.

Đường Kiếp nói như thế, quỷ ưng Sát La cũng không dám kiên trì, chỉ có thể mệnh quỷ thuyền đi tới.

Thuyền tiến lên, quỷ sơn phía xa dần dần rõ ràng.

Đó là một tòa âm ngột cô tuyệt đại sơn, núi lớn toàn thân nâu đen lộ ra nham thạch màu xám. Trong núi có một thung lũng mở rộng, trên sơn cốc còn có cầu đá. Những bức vách san sát cấu thành một đồ án bộ xương quỷ dị khó lường.

Trên đỉnh là sương mù màu xám trắng không thấy rõ, nhưng tình hình dưới chân núi rất rõ ràng, nhìn từ xa là sự yên lặng an nhàn, cũng không có cảm giác hung hiểm gì.

Chỉ có điều khi tới chân núi, bách quỷ dạ hành thuyền liền dừng lại, bất kể Đường Kiếp ra roi thế nào cũng không chịu tiến về phía trước.

Quỷ ưng nói đây là do quỷ thuyền cảm thấy phía trước nguy hiểm nên không dám đi tới. Tuy rằng chủ hồn quỷ thuyền là thần thức của Đường Kiếp nhưng oan hồn ngưng tụ trên đó cũng không ít, những thứ khác không nói, bách quỷ dạ hành đúng là phải có bách (trăm) quỷ vật làm động lực, quỷ vật đều là quỷ nên có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi phía trước.

Nhìn bách quỷ dạ hành thuyền như thế, Đường Kiếp cũng không miễn cưỡng, chỉ ngồi ở vương tọa nhìn về phía trước.

Ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên vẫy tay túm lấy một gã quỷ tốt ném ra trước.

Quỷ tốt hoa chân múa tay trên không trung rồi bay xuống mặt đất, sau đó đứng lên nhìn quanh, không rõ xảy ra chuyện gì, loạng choạng đi vào trong.

Lúc ném quỷ vật kia ra Đường Kiếp đã đặt một ít phân thần lên quỷ tốt khiến nó không có gì khác thường.

Nó cứ như vậy đi về phía trước, cho đến khi đi vào trong sương mù, đứng lại một lát.

Ngay lúc Đường Kiếp nghĩ đã vô sự thì ý thức phân tách.

Đường Kiếp không cảm nhận được điều gì trong sương mù nữa.

Đường Kiếp biết quỷ tốt kia hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít, đáng tiếc trong sương mù hình như có năng lực che chắn cảm giác, ý thức mình tiến vào sương mù lại không truyền về bất kỳ tin tức nào.

Đường Kiếp không từ bỏ ý định, lại bắt lấy một gã quỷ tốt đi vào, lần này là giáp thi nổi tiếng về năng lực sinh tồn.

Đáng tiếc giáp thi cũng biến mất vô tung.

Đường Kiếp vứt thêm sương quỷ, đáng tiếc vẫn thế.

Đường Kiếp trước sau ném vào mấy con quỷ tốt nhưng không ai trở về. Càng về sau, chúng quỷ càng cảm thấy sợ hãi, nhưng lại không có ai dám tới gần Đường Kiếp, thế cho nên Đường Kiếp bắt vài lần đều thất bại.

Ngay lúc Đường Kiếp cũng cảm thấy đau đầu, trong sương mù có một gã quỷ tốt đi ra.

Đường Kiếp nhìn kỹ lại, không ngờ là giáp thi mình ném vào lần hai.

Giáp thi là do thi thể hấp thu âm sát khí nên không mục, thân thể cô đọng thành một loại quỷ vật có thân thể mạnh mẽ. Giáp thi càng lâu thân càng như sắt thép, khó có thể ứng phó.

Đường Kiếp ném ra giáp thi này là sơ cấp nhất, tồn tại mới mấy chục năm, nhưng may đã khai mở thần trí, có thể nghe hiểu chỉ lệnh, được Đường Kiếp cho làm quỷ tốt, rồi lại xui xẻo bị ném vào trong tuyệt địa, không ngờ còn có thể đi ra như kỳ tích.

Chỉ có điều nó vừa đi vừa phát sáng, thịt trên người không ngừng rơi xuống mặt đất hóa thành chất lỏng, tan biến luôn trong đất bùn không thấy. Cuối cùng biến thành một bộ xương té ngã trên mặt đất, cuối cùng cả hài cốt cũng hóa thành nước mủ.

Tuy nhiên trong lúc đó, Đường Kiếp đã thấy có hắc quang lóe lên trong hài cốt.

- Cái đó là...
Trong lòng Đường Kiếp căng thẳng.

Huyền quang xuất hiện, trong đầu Đường Kiếp xuất hiện vô số ý niệm, các loại bảo vật, tài nguyên, quỷ quái có khả năng tồn tại trong Minh giới. Là gì sẽ tạo thành tình huống thế này. Vì hắn có Quỷ Kinh, lại có Hoàng Tuyền Vấn Đạo, có trí nhớ của Ma La Trí mới có thể làm như thế.

Chỉ có điều trong nháy mắt, Đường Kiếp đã nghĩ ra mười khả năng, dần dần bài trừ.

Đến khi còn lại năm, mắt Đường Kiếp dần dần sáng lên.

Lại suy nghĩ một lát, Đường Kiếp đã tìm được một vài sách lược ứng đối. Quyết định chắc chắn, lại lần vớ lấy một gã quỷ tốt, sau đó vẽ lên cánh tay mình một cái, lần này trực tiếp nhỏ một giọt máu của mình lên người quỷ tốt, hóa thành một màn sương khói bao phủ.

Hắn ngồi ở vương tọa, động tác bí mật, chúng quỷ không nhìn thấy, nhưng hương vị huyết nhục vẫn là chúng quỷ xao động, nhất thời không hiểu sao chủ tử nhà mình lại có mùi hương này.

Khí tức này làm người ta hâm mộ, cũng có kẻ chán ghét oán hận, nhưng đều cảm thấy kinh nghi bất định, nếu Đường Kiếp không có lốt Dạ Xoa, lại là chủ tử của bọn nó, chỉ sợ chúng đã nhào lên xé xác hắn ăn rồi.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Đây là huyết nhục lấy được của nhân loại, giờ rốt cục có công dụng sử dụng rồi.

Xem như giải đáp nghi hoặc của chúng quỷ.

Quỷ tốt trí lực rất thấp, Đường Kiếp nói như thế nào chúng nó liền tin như thế, cả hai quỷ tướng cũng bán tín bán nghi.

Đường Kiếp không lo lắng, quay đầu lại với quỷ ưng, thu đi bản mạng chi hỏa, hai quỷ tướng sẽ thành thật hơn.

Đem quỷ tốt có máu tươi ném vào trong núi, Đường Kiếp có thể thấy rõ mọi thứ trong sương mù. Theo quỷ tốt xâm nhập càng sâu, ánh mắt Đường Kiếp càng tỏa sáng.

Hắn lẩm bẩm nói:
- Còn thừa bốn loại..

Ngay lúc đó, hắn loại bỏ thêm một khả năng.

Nói cách khác, trong ngọn núi chỉ còn hai loại khả năng.

Đáng tiếc ngay lúc hắn sắp tiến thêm một bước xác nhận, liên hệ lại đứt đoạn.

Đường Kiếp biết huyết nhục của mình đã mất đi hiệu quả.

Cũng có nghĩa hắn không cách nào biết thêm tin tức.

Bất kể thế nào, Đường Kiếp đã xác định được một chuyện, chính là nguy hiểm trong đây chủ yếu là nhằm vào tồn tại âm hồn Tử Linh, ít hiệu quả với huyết nhục, thế nên máu của hắn mới có thể phù hộ quỷ tốt tiến vào càng sâu.

Chỉ dựa vào điểm này còn chưa đủ, cho nên cuộc thăm dò của Đường Kiếp cũng chỉ có thể dừng ở đây.

- Xem ra chỉ có thể tự mình đi mạo hiểm.
Đường Kiếp thở dài.

Còn thừa lại ba khả năng, Đường Kiếp cũng không thể xác định là loại nào, nhưng hắn biết rõ uy hiếp không nhỏ. Một khi phán đoán sai, lấy khả năng Đường Kiếp bây giờ rất có thể chưa thể ứng phó.

Nhưng Đường Kiếp lại muốn đi mạo hiểm, bởi vì bất kể khả năng nào đều ý nghĩa trong núi này có tài phú mình cần.

Với Đường Kiếp mà nói, tài nguyên rất quan trọng đấy. Hơn nữa nếu may mắn, cả vấn đề quỷ tướng cũng có thể giải quyết.

Ngay sau đó Đường Kiếp điểm thêm mấy quỷ tốt, Sát La và kia hai gã quỷ tướng cùng nhau đi vào núi. Chúng quỷ tất nhiên là không muốn đi, chỉ là dưới uy nghiêm của Đường Kiếp thì không ai dám phản kháng.