Hứa Diệu Nhiên nhìn kỹ lại, mới phát hiện đó là một tấm vàng bảng.

Hoàng bảng bay ở không trung, tỏa ra vạn trượng kim quang thần thánh, to lớn, khiến người nhìn lên có cảm giác muốn cúng bái.

Ở sâu trong nội tâm còn có cảm giác quen thuộc, có thể cảm giác được ý chí thiên địa ẩn chứa trong đó.

Đó là lực lượng đại đạo!

- Đạo Binh...
Hứa Diệu Nhiên thì thào nói.

- Không, đó là đạo pháp.
Giữa không trung, một thanh âm thản nhiên vang lên.

Đường Kiếp đã bước ra khỏi hư không.

Hắn đi lên một, bàn tay khẽ vẫy, hoàng bảng bay tới tay hắn, cuốn thành một quyển.

Đường Kiếp cứ thế đi tới bên Hứa Diệu Nhiên.

Nghe lời Đường Kiếp nói, trong lòng Hứa Diệu Nhiên đã có điều hiển ngộ, dịu giọng nói:
- Là đạo pháp giống vận mệnh đạo thư sao?

- Có chỗ bất đồng.
Đường Kiếp khẽ động, hoàng bảng thả ra vạn đạo kim quang, ở trong hào quang lại tự biến mất.

Chính như lời Đường Kiếp nói, đây chỉ là đạo pháp, hoàng bảng bất quá là do đạo lực ngưng kết tạo thành kết quả, như Ngũ Hành Đạo ngưng kết thành Vạn Cổ Trọng Lâu.

Ngay sau đó Đường Kiếp đạo lực ngưng tụ, hoàng bảng đã lần nữa hiện ra, theo Đường Kiếp mở rộng tâm niệm tỏa ra vạn đạo hào quang chiếu sáng khiến Hứa Diệu Nhiên không mở được mắt, chỉ mơ hồ thấy tự phù lưu động nhưng không biết là văn tự gì.

Đường Kiếp nói:
- Nhân quả chi đạo, ở chỗ Càn Khôn hữu định, loại nhân được quả. Nhưng thế gian biến hóa ngàn vạn lần, đâu thể một nhân chỉ có một quả. Để bảo đảm nhân quả thích hợp, cố thiết Xuân Thu Bảng, định vạn vật, lập quy củ, không vượt khuôn phép, nhân quả hữu đạo, trật tự rõ ràng.

- Xuân Thu Bảng.
Hứa Diệu Nhiên thì thào.

Chỉ thấy Đường Kiếp nói:
- Diệu Nhiên, ta và nàng đã tới lúc nên có con rồi. Nàng thích con trai hay con gái?

Hứa Diệu Nhiên không ngờ hắn đột nhiên nói vậy, trong lòng ngẩn ngơ, ánh mắt có phần mê ly nhìn trượng phu, nói:
- Một nam một nữ đi, tốt nhất là sinh đôi.

- Long phượng trình tường sao? Như thế rất tốt.
Đường Kiếp mỉm cười nói:
- Nếu như thế, chúng ta còn chờ gì nữa.

Rồi ôm Hứa Diệu Nhiên vào lòng, hôn xuống thâm tình.

Hứa Diệu Nhiên bị hắn hôn đến toàn thân mềm nhũn, mắt thấy bốn phía là sương trắng che khuất hai người, Hứa Diệu Nhiên ý loạn thần mê nói:
- Như vậy... Là có thể à...

Đường Kiếp nói:
- Ồ, còn cần làm chút chuyện.

Theo tay hắn vung lên, bảng vảng hiện giữa không trung, Đường Kiếp viết xuống một hàng chữ, vừa viết vừa nói:
- Con của chúng ta kế thừa những phẩm chất ưu tú nhất của chúng ta, có được suy nghĩ xuất sắc, vẻ ngoài hơn người, phẩm chất thiện lương, thiên phú kiệt xuất. Từ lúc bọn họ sinh ra đã định trước sẽ trở thành đứa bé thiên tài nhất.

Hứa Diệu Nhiên nghe mà giật mình, nói:
- Con trai phải giống chàng.

- Được, con gái giống nàng.
Đường Kiếp dịu dàng nói, tay phải không ngừng viết yêu cầu, tay trái còn bận rộn hơn, rút hết đồ lót của Hứa Diệu Nhiên để lộ thân hình mạn diệu xinh đẹp.

Hai vợ chồng ôm nhau quay cuồng trong biển tình, kim quang ở Xuân Thu Bảng lóe lên, là dấu vết Đường Kiếp lần đầu vận dụng nhân quả.

Nhân quả chi đạo ở chỗ định trước. Gieo nhân mới có được quả.

Khác vận mệnh chi đạo, vận mệnh chi đạo không cần nhân, chỉ cần quả. Cho nên nó có thể đột phá mọi căn cứ, tỷ như không lý do hiện ra vị trí tinh diệu môn, phù hộ phái Tẩy Nguyệt, cũng có thể khiến các loại nhân đồng thời sinh ra cùng một kết quả, tỷ như Tử Phủ hoa điển, mọi người đề thăng.

Nhân quả chi đạo không cường đại như vậy, có rất nhiều chuyện nó không làm được, nhưng vì vậy nó cũng không giống như thiên mệnh vận thuật, chỉ có mười hai lần sử dụng. Chỉ cần có đầy đủ nhân quả đạo lực, nó vẫn có thể vận dụng.

Đường Kiếp dùng nhân quả đạo pháp Xuân Thu Bảng, chính là đạt thành vận mệnh, dùng phương thức giản đạt thành, do đó không cần lãng phí thiên mệnh vận thuật quý giá.

Nó là bổ sung hữu hiệu cho thiên mệnh vận thuật, do đó có thể giúp Đường Kiếp làm được càng nhiều chuyện.

Tỷ như hiện tại, Đường Kiếp muốn một cặp sinh đôi là có thể trực tiếp thông qua Xuân Thu Bảng làm được, đương nhiên, đạo lực phải trả cũng rất khổng lồ.

Đạo lực gần như bị tháo nước chứng minh nguyện vọng của Đường Kiếp xa xỉ cỡ nào, nhưng mặc kệ như thế nào, nó đã thành lập.

Khi nó lưu chuyển ở Xuân Thu Bảng, Đường Kiếp gieo xuống nhân quả như thiên đạo pháp quy, không thể sửa đổi.

Đều là thiên lý vận mệnh như nhau!

Hoàng bảng giả, hoàng bảng dã!

Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên ở bên trong triền miên, hoàng bảng treo cao như minh chứng tốt nhất.

Tới lúc tình nồng, Đường Kiếp rốt cục buông xuôi, tận tình trút xuống, Hứa Diệu Nhiên phát ra tiếng hô khảng khái nhất từ trước tới nay, mồ hôi đầm đìa.

Mọi thứ trở về bình tĩnh.

Đại sự đã định!

————————

Triền miên qua đi, Hứa Diệu Nhiên và Đường Kiếp thân thiết một phen, lúc này mới chịu thôi.

Kỳ thật lấy thể chất của bọn họ, chuyện nam nữ có làm ba ngày ba đêm cũng không ngại, chỉ có điều tu hành đến nay, phàm tục tháo bỏ, khoái hoạt cũng thiếu đi rất nhiều.

Chuyện nam nữ tuyệt vời cũng vì vậy mà trở nên tầm thường.

Ngược lại có một tình cảm khác thường dâng lên trong lòng Hứa Diệu Nhiên.

Đó là kích động khi sắp làm mẹ.

Sau khi Đường Kiếp gieo rắc mầm mống, lấy tu vi của nàng đã nhận thức được sinh mạng đang bắt đầu nảy mầm.

Điều này làm cho Hứa Diệu Nhiên mừng rỡ như điên, không còn lòng nào lo chiến sự.

Cũng may Đường Kiếp tu hành hoàn thành, nơi đây một lần nữa giao cho hắn, sau khi cùng Đường Kiếp ôn tồn một phen nàng liền rời đi, cũng đem tin tức tốt nói cho Tiên Đào Hồng Uyển, chia sẻ niềm vui, đồng thời cũng bắt đầu toàn tâm chăm sóc trẻ sơ sinh. Tuy rằng lúc này chuẩn bị hơi sớm nhưng không thể kìm nén được niềm vui của người sắp làm mẹ. Mặc dù có Xuân Thu Bảng thủ hộ, nhân quả đạo phù hộ cũng không ý nghĩa bằng mình tự tay che chở.

Đường Kiếp chỉ có thể cười khổ, vừa lúc hắn mới chấm dứt bế quan, mọi việc đành để mặc Hứa Diệu Nhiên vậy.

Nhìn Hứa Diệu Nhiên rời đi, Đường Kiếp phất phất tay, một đạo hỏa quang xuất hiện, Hỏa Thiên Tôn đã xuất hiện trước mặt Đường Kiếp.

- Tham kiến tôn chủ!
Hỏa Thiên Tôn cung kính nói.

- Chuyện giao cho ngươi xử lý thế nào rồi?
Đường Kiếp không nhanh không chậm hỏi.

Hỏa Thiên Tôn trả lời:
- Đều chiếu theo lời tôn chủ. Đám người Huyết Hà đã tập kết ở vạn xuyên vực, tùy cơ mà động. Chỉ cần tôn chủ liên hợp với vài vị Đại Năng ra tay, có ta nội ứng ngoại hợp nhất định có thể bắt được những người đó. Đến lúc đó mặc kệ Huyết Hà có thủ đoạn gì cũng chỉ một trận chiến sẽ chết, hoàn toàn bình định chiến cuộc.

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Nếu có thể như thế thì không còn gì tốt hơn. Nếu như thế, quyết định ba ngày sau đi, đến lúc đó ta và sư tổ cùng mấy vị khác sẽ cùng nhau liên hợp ra tay. Mặt khác sẽ gọi Thanh Long bàn long Chu Tước ra, có cả Quảng Nguyên Tử, dù có không tính đến ta và sư tổ thì cũng đã gấp đôi đối phương.

- Đúng vậy, trận chiến này, bên ta tất thắng!
Hỏa Thiên Tôn kích động nói.

Đường Kiếp nhìn hắn một cái, chỉ gật gật đầu không nói gì.

Mắt thấy hình ảnh của Hỏa Thiên Tôn dần dần biến mất, Đường Kiếp lâm vào trầm tư.

Hắn lật tay lấy ra Xuân Thu Bảng.

Đáng tiếc vật này có tốt cũng không thể dùng được như thiên mệnh vận thuật, như việc điều tra Hỏa Thiên Tôn có phản bội hay không cũng không ra kết quả.

Nhưng Đường Kiếp chỉ có thể nói bóng nói gió một phen, tỷ như bảo đảm trận chiến này thuận lợi thắng lợi.

Ngay sau đó, hắn đã vết lên Xuân Thu Bảng, ba ngày sau đánh ở vạn xuyên vực.

Lấy lực lượng của Tê Hà Giới, Đường Kiếp ghi trận chiến ở vạn xuyên tất thắng.

Chỉ là trong quá trình thành lập, Hỏa Thiên Tôn là trung gian liền, căn bản không trọng yếu.

Nhưng mà lúc đặt bút viết, tâm linh hắn sinh ra rung động cực lớn.

Như có thứ gì đó từ đáy lòng của hắn phát ra, khiến Đường Kiếp đột nhiên không rét mà run.

Đây là...

Đường Kiếp vừa sợ vừa nghi.

Cảm giác này quá kỳ quái, khó hiểu, khiến Đường Kiếp không thể giải thích vì sao, nhưng đúng là hắn cảm nhận được sự thâm trầm uy hiếp.

Một cảm giác kỳ dị chưa bao giờ có đi khắp toàn thân khiến hắn phát lạnh.

Một khắc này, như có gì đó ảnh hưởng sâu tới hắn.

Mặc dù chỉ là chợt lóe rồi biến mất, nhưng băng hàn thấu xương khiến chân thần Đường Kiếp phát run.

Hắn nhìn quanh không có mục tiêu gì đáng ngờ, lúc này mới nhìn lại Xuân Thu Bảng.

Xuân Thu Bảng vẫn như trước, đứng đầu bảng là nhân quả đầu tiên Đường Kiếp viết xuống.

Đường Kiếp nhìn hoàng bảng, chậm rãi giơ tay lên viết xuống cuộc chiến ở vạn xuyên vực.

Theo tay hắn viết, Xuân Thu Bảng bừng sáng, càng viết càng sáng, dần dần bao phủ toàn thân Đường Kiếp.

Đường Kiếp phát hiện mình phải viết cố hết sức, mỗi một lần hạ xuống nặng tựa ngàn quân.

- Sao lại thế này?
Đường Kiếp nhíu mày:
- Vì sao Xuân Thu Bảng lại sinh ra lực cản lớn như thế, chẳng lẽ do trận chiến này liên quan tới quá nhiều Đại Năng nên không chịu tải sao?

Mọi vật đều có lực lượng, vận mệnh cũng thế, nhân quả cũng thế, ảnh hưởng càng mạnh thì hiệu quả càng lớn, lực lượng cần cũng càng nhiều.

Đường Kiếp muốn dùng Xuân Thu Bảng chống định Càn Khôn, đặt thắng lợi, nhưng dính đến gần hai mươi vị tiên nhân, thậm chí bao gồm một vị Chân Tiên, hai vị có Chân Tiên có thực lực Địa Tiên, một tờ Xuân Thu Bảng đâu dễ dàng ảnh hưởng? Dù xu thế ưu khuyết rõ ràng, nhân quả dễ định, nhưng có thể thực hiện ảnh hưởng lại sâu thẳm như biển.

Vốn lấy thực lực của Đường Kiếp, tự cho là có thể tiếp nhận được lực lượng Xuân Thu Bảng cần, nhưng hiện tại xem ra, hắn sai rồi.

Nương theo ánh sáng Xuân Thu Bảng, Đường Kiếp cuối cùng không thể hoàn thành nhân quả chi mệnh thứ hai, chỉ có thể buông tay.

Chỉ là, ý tưởng đại chiến ba ngày sau cũng đã thất bại.

Đang nghĩ còn phương pháp gì lẩn tránh, tinh thần Đường Kiếp bỗng nhiên chấn động.

Một ý niệm tiến vào thức hải.

Đó là bản tôn ở trong Minh giới, chỉ có điều lúc này ý thức liên tiếp, hoàn toàn khác trước!