Chuyện U hồn cua khiến lần sau Đường Kiếp hành động phải cẩn thận hơn nhiều.
Tuy rằng Tiểu Tam có thể bảo hộ hắn, nhưng Đường Kiếp cũng không quen, theo hắn, bất cứ lúc nào cũng phải có năng lực sinh tồn độc lập, cho dù ở Minh giới cũng vậy. Thứ hai Tiểu Tam cũng giống như mình, đều là vật không nên ở Minh giới. Có chỗ bất đồng là trong mắt đám quỷ vật, mình là đồ ăn còn Tiểu Tam là thiên địch.
Xuất hiện thực vật, cùng lắm thì dụ dỗ tới không có vấn đề quá lớn, xuất hiện thiên địch, không bảo vệ được sẽ hô to gọi nhỏ, chạy trốn khắp nơi.
Cho nên nếu muốn an toàn, ngược lại phải để Tiểu Tam không làm liên lụy tới mình, tốt nhất nên ẩn giấu chính mình.
Tóm lại, trong tình huống này, Đường Kiếp cố gắng một mình đi săn.
Ngày hôm nay, Đường Kiếp lại từ trong bản tôn đi ra ngoài.
Hắn cẩn thận che đậy khí tức của mình bơi lên trên.
Hôm nay hắn phải thử tiêu diệt một u hồn cua.
Chỉ có làm được điểm ấy, hắn mới có thể tự do đi lại trong con sông này, mới chính thức có được địa bàn của mình.
Bơi một đoạn, Đường Kiếp rất nhanh tiếp cận mặt nước, nơi này là khu vực của u hồn cua. Hắn cẩn thận tới gần, quan sát mọi thứ.
Trong nước vẫn không động tĩnh gì.
Nhưng Đường Kiếp vẫn an tĩnh chờ đợi.
Quỷ vật không có khái niệm thời gian, chúng nó di chuyển theo bản năng, không có thời gian làm việc và nghỉ ngơi, cũng không có ẩn nhẫn chờ đợi. Cho nên lúc nào xuất hiện hoàn toàn do trời tính.
Nhưng Đường Kiếp vẫn kiên nhẫn, hắn biết u hồn cua kiểu gì cũng đến.
Không biết đợi bao lâu, nước sông rốt cục có động tĩnh.
Một bóng màu xám đen băng qua, nó thoạt nhìn giống băng lại giống nước, nhưng Đường Kiếp biết đó là u hồn cua.
Hắn nhìn chăm chú vào u hồn cua, vẫn không nhúc nhích.
Dường như là cảm nhận được ánh mắt của Đường Kiếp, u hồn cua bắt đầu chuyển động.
Nó ở trong nước phiêu đãng, co rút, biến hóa, hình thành sương mù bao quanh cơ thể, hai cánh ngao hiện hình, vươn hướng Đường Kiếp.
Đường Kiếp lại vẫn không nhúc nhích, lạnh lùng nhìn u hồn cua, vào lúc ngao xỉ buông xuống, Đường Kiếp đột nhiên phát ra tiếng hừ lạnh.
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh như một chiếc gai làm u hồn cua cuộn khói đen, đây là biểu hiện nó đã bị thương.
Đường Kiếp trông thì đơn giản nhưng đã dùng công kích thẳng vào linh hồn, gọi làm kinh hồn thứ, học được trong lúc cùng trường sinh Ma tôn đại chiến. Đường Kiếp dùng động sát thiên mục nắm giữ, qua cân nhắc sửa sang lại cũng có được tám phần uy lực của trường sinh Ma tôn, truyền cho bản tôn.
Kinh hồn thứ đối với u hồn mà nói không khác gì lực khắc chế tự nhiên, chỉ một kích đã khiến u hồn cua bị thương nặng. Quỷ vật lăn lộn, quỷ khí xoắn tới, Đường Kiếp hai tay hợp lại, thúc nước sông hóa làm một cái lồng đen bảo vệ mình. Chợt nghe xoẹt một tiếng, chính là lồng bảo vệ bị sương mù công kích phát ra tiếng động ăn mòn.
Đường Kiếp cũng không để ý tới, chỉ phát động kinh hồn thứ đâm tới. Sương mù cuộn lên một hồi đại chiến.
Cuối cùng là Đường Kiếp mỉm cười, trước khi lồng bảo vệ hoàn toàn mục nát, kinh hồn thứ của hắn đã hoàn toàn đánh tan u hồn cua, khiến nó tiêu vong.
U hồn cua chết đi, một điểm hồng quang rơi ra.
Đường Kiếp vui mừng, không ngờ là một khỏa quỷ nguyên.
U hồn cua này tồn tại tương đối lâu dài, năng lượng sinh mạng đã ngưng kết thành quỷ nguyên.
Thứ này bổ dưỡng cho linh hồn, Đường Kiếp tất nhiên là không khách khí nhận lấy.
Sau khi dùng quỷ nguyên về sau, Đường Kiếp rõ ràng cảm giác thực lực tăng trưởng, phỏng chừng đã tới Cửu Chuyển Kỳ. Tiến bộ như thế, ngay cả Đường Kiếp cũng có chút không dám tin. Nếu là trước kia, đây quả thực là chuyện nghìn lẻ một đêm.
Nhưng ở trong Minh giới, lấy Hoàng Tuyền Vấn Đạo và Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật cùng Ly Kinh đã tạo ra hiệu quả không thể tin nổi.
Tuy nhiên đối với Đường Kiếp mà nói, thăng tiến không bằng hắn không còn bị u hồn cua uy hiếp, chân chính đi được bước đi đầu tiên vào Minh giới.
Bắt đầu từ hôm nay, Đường Kiếp ngày nào cũng đi quanh Diêm thủy hà một vòng.
Săn quỷ vật nâng cao bản thân và mượn cơ hội tu luyện năng lực che giấu khí tức.
Nếu muốn sinh tồn trong Minh giới phải biết che giấu khí tức. Hiện tại có Diêm thủy hà che lấp, nhưng tương lai vẫn phải rời Diêm thủy hà tiến vào chỗ sâu hơn.
Đáng tiếc Hoàng Tuyền Vấn Đạo có công pháp che giấu khí tức nhưng hiệu quả cực kém, có thể che dấu hơi thở từ mười tới trăm trượng, nhưng nếu cao hơn sẽ có thể phát hiện sự hiện hữu của mình, chỉ cần có tồn tại trên cao dùng thần niệm đảo qua tất bị bại lộ.
Nếu không, Vương Tuyệt Diệt lúc trước cũng không cần chật vật như thế.
Đường Kiếp giỏi ngụy trang mà không giỏi ẩn nấp, đáng tiếc phương pháp ngụy trang không có tác dụng với Minh giới quỷ vật nên Đường Kiếp không thể không nghĩ biện pháp nâng cao năng lực ẩn nấp của mình.
Việc này bản tôn không làm được, phải chờ tin tức của phân thân.
Tham Thần điện, Đường Kiếp lại ra tay, lần này cho gọi Tịch Tàn Ngân.
Luận tiềm tung biệt tích, phóng nhãn khắp thiên hạ không mấy ai mạnh hơn hắn. Hắn mặc dù tu hành công pháp phái Tẩy Nguyệt nhưng sóng sau xô sóng trước, tự nghĩ ra thần tàng bí thuật, tiềm tung biệt tích thiên hạ nhất tuyệt.
Bất quá khi Đường Kiếp đề xuất yêu cầu, Tịch Tàn Ngân cũng nhíu mày.
Hắn nói:
- Cũng không phải đệ tử không muốn giao ra sở học mà thật sự là việc sư tôn muốn ẩn nấp sức sống cho tu sĩ cấp thấp cũng có thể tu hành. Thần tàng bí thuật của đệ tử lấy che lấp dao động thuật pháp là chính chứ không che được khí tức sinh linh, mà nhân loại tu sĩ phần lớn không chú trọng điểm này, dù sao chim thú trùng cá đều là sinh linh, xem xét sức sống của kẻ địch chính là tự tìm phiền toái.
Đường Kiếp nói:
- Không có vấn đề gì, ngươi giao ra đây, chậm rãi nghiên cứu có lẽ có thể nghiên cứu ra phương pháp nào đó.
- Nếu là như vậy, đương nhiên không còn gì tốt hơn.
Đối với Tịch Tàn Ngân mà nói, nếu thần tàng bí thuật có thể tiến thêm một bước nữa cũng là chuyện tốt. Lập tức không do dự, nói ra thần tàng bí thuật.
Có được thần tàng bí thuật, Đường Kiếp phát hiện Tịch Tàn Ngân nói không sai, biện pháp này ẩn nấp tuy mạnh nhưng không có tác dụng với sức sống, cũng may không phải hoàn toàn vô dụng, dù sao đạo ẩn nấp vốn chỉ có thể giảm thấp sự hiện hữu của mình, sức sống cũng là một trong số đó, quá tràn đầy tất nhiên sẽ bị người phát hiện. Mà thần tàng bí thuật không phải hoàn toàn che lấp sức sống, chỉ là hạ sức sống thấp như trùng cá để lừa gạt người, còn đối với kẻ yếu chỉ tổ lãng phí pháp lực mà thôi.
Nhưng trong Minh giới vạn vật là quỷ, bất luận sức sống gì cũng như ánh nến, một khi xuất hiện tất bị phát hiện, nhất định phải được che giấu triệt để.
May mắn phương thức của thần tàng bí thuật và Hoàng Tuyền Vấn Đạo đều có ảo diệu, nếu tìm được phương pháp, cũng có thể kết hợp nghiên cứu.
Lập tức Đường Kiếp hạ lệnh sưu tập điển tịch có liên quan tới che giấu sức sống của thất phái, rồi vận chuyển Trí Tuệ Đạo, dùng bảy ngày hoàn thành một quyển sách hoàn toàn có thể che lấp sức sống, tuy nhiên phương pháp này không có quan hệ gì với thần tàng bí thuật, cần một mình tu luyện, Đường Kiếp gọi là thông u bí thuật, ý chỉ tu thành thì thông hành trong Minh giới không bị ngăn trở. Khẩu khí hơi lớn nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều, chỉ cần không gặp những quỷ vật như Minh hoàng thì có thể tự bảo vệ.
Đường Kiếp giao cho Tịch Tàn Ngân, xem như phần thưởng, Tịch Tàn Ngân nhận lấy buồn bực, nghĩ thầm rằng ta dùng phương pháp này có ích lợi gì? Để sức sống chậm lại tới gần như không, loại đồ chơi này ngoại trừ dùng để lừa quỷ thì còn có thể làm gì? Nhưng không ngờ nó đúng là dùng để lừa quỷ đấy.
Bỏ qua chuyện Tịch Tàn Ngân buồn bực bỏ đi, ngay khi Đường Kiếp hoàn thành tân công pháp, bản tôn tiếp nhận ngày ngày tu luyện.
Thông u bí thuật kỳ thật cũng không phải hoàn toàn khiến sức sống về không, chẳng qua lực che lấp đại tăng, khiến ngoại vật không dễ dàng cảm nhận. Mà càng là tồn tại hùng mạnh càng có khả năng phát hiện sức sống ẩn núp trong đó. Cho nên việc duy nhất Đường Kiếp có thể làm là nâng cao tu vi.
Mà muốn vậy, Đường Kiếp nhất định phải đi ra khỏi Diêm thủy hà kiếm con mồi giá trị hưn.
Đó là vòng tuần hoàn không giải được, chỉ có thể đi từng bước một, cho dù là Đường Kiếp cũng không được lựa chọn.
Từ khi nắm giữ Diêm nước hà, Đường Kiếp không ngừng đi ra sông vực, ý niệm thăm dò trong đầu.
Tuy nhiên đi càng xa, sự bảo vệ của Tiểu Tam cũng sẽ càng ngày càng thấp, quỷ vật hùng mạnh càng ngày càng cao, nguy hiểm đại tăng. Vậy nên Đường Kiếp nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn không ngừng cố gắng tu luyện.
Hiện tại tu vi của hắn đã tương đương với cửu chuyển, sắp Khai Thức.
Năm đó hắn Luyện Thể, pháp tu dừng ở đây, sau đó thuật pháp không tiếp tục tinh tiến, duy chỉ tăng lực lượng huyết nhục.
Nhưng hiện tại đã khác.
Đường Kiếp cảm nhận rất rõ ràng nhục thể của hắn đang trưởng thành, pháp lực cũng đang trưởng thành.
Đúng vậy, pháp tu cao nhất chỉ là Khai Thức với hắn chỉ là chuyện quá khứ.
Pháp tu năm đó dừng lại ở Khai Thức không thể đột phá hoàn toàn là bởi vì sau tam khô kỳ thân thể héo rũ tái tố linh thể.
Luyện Thể lấy thân thể làm chính, thân thể héo rũ tái tố linh thể với Thể Tu hoàn toàn không có ý nghĩa, cố lựa chọn không nhập tam khô, làm cường tráng thân mình.
Nhưng Đường Kiếp bản tôn chết đã cho Đường Kiếp một cơ hội mới.
Thân thể chết đi tương đương với bản thể mất đi, bản tôn sống lại ở trái tim tương đương với linh thể tân sinh. Mà Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật thì tương đương với thay thế tam khô kỳ, khiến Đường Kiếp hoàn thành vòng chuyển hoán vào sinh ra tử, ra tử vào sinh.
Đường Kiếp trong lúc vô ý hoàn thành một cửa ải Thể Tu vĩnh viễn khó thể bước qua.
Tu đến một bước này, một pho tượng thân thể hoàn mỹ được chân chính sinh ra!