Lấy đậu ra, Đường Kiếp phát động đạo pháp sang sinh vô hạn.
Đậu Binh vốn là thông qua pháp thuật tát đậu thành binh thể hiện, nói trắng ra là chính là muốn đậu hóa thành binh vẫn cần ngoại lực trợ giúp, nếu không cũng chỉ có thể chờ tự nhiên trưởng thành.
Mà tát đậu thành binh kỳ thật là một thuật pháp của sinh mệnh đạo. Ngoài ra, thủ đoạn khác cũng có thể vận dụng, nói ngắn gọn là thông qua thuật pháp cho đậu chủng sinh mạng, do đó có năng lực chiến đấu.
Mặc kệ thuật pháp mạnh bao nhiêu, về bản chất đều pử sinh mạng, quy về sinh mạng, cũng khó có khả năng mạnh hơn đại đạo. Sang sinh vô hạn cũng là pháp từ đại đạo, so trình tự còn cao hơn tát đậu thành binh không biết bao nhiêu lần.
Hai bên kết hợp, chế tạo ra Đậu Binh cũng bất thường.
Thời khắc này theo tác dụng của sang sinh vô hạn, chỉ thấy từng bầy đậu biến thành binh lính. Khác trước, đám Đậu Binh này rõ ràng hùng mạnh hơn, ai cũng có thực lực Thoát Phàm đỉnh cao, chỉ có điều thủ đoạn và pháp thuật ít, trận lực vẫn có vẻ không bằng trước, nhưng nếu kết lấy trận thì khoảng hai mươi có thể đối kháng một Linh Hoàn, vẫn hơn lúc trước phải ba trăm Đậu Binh mới chiến được Linh Hoàn.
Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn nhíu mày.
Sinh mạng đạo của mình vẫn yếu, không cách nào làm cho Đậu Binh đột phá Thiên Tâm bình cảnh. Phải biết rằng Đậu Binh có thể dựa vào số lượng vượt bậc tác chiến, chú ý, là vượt bậc chứ không phải vượt cấp.
Đại cảnh vi giới, tiểu cảnh vi cấp.
Năm đó Đậu Binh thực lực còn yếu, có thể dựa vào chiến trận cầm giữ Thiên Tâm chân nhân, nếu thực lực của chúng đạt tới Thiên Tâm, giữ chân Tử Phủ tuyệt đối không thành vấn đề, hơn nữa xuất khiếu cũng có thể. Chỉ cần khác biệt không phải hai bậc trở lên, với Đậu Binh mà nói chiến thắng cũng chỉ là vấn đề số lượng. Nếu để cho một đám Linh Hoàn chân nhân đi chiến xuất khiếu, bọn họ tuyệt đối không làm được, thực lực kém càng lớn, tác dụng của số lượng càng nhỏ.
Nếu thực lực Đậu Binh đạt tới hóa hồn, Đường Kiếp nghĩ cũng có thể đánh với Địa Tiên một trận, đương nhiên, thương vong như thế nào thì khó mà nói.
Nhưng mặc kệ thế nào, bây giờ Đậu Binh chỉ cần kết thành chiến trận trăm người, trừ phi là đụng tới Tử Phủ, nếu chỉ Thiên Tâm bình thường cũng không đáng quan ngại.
Mà qua thời gian dài được Đường Kiếp bồi dưỡng, số lượng sớm đã đạt tới mức có thể tùy ý tiêu xài. Thời khắc này rải ra, thẳng đến sinh mạng đạo lực hao hết, chế tạo ra gần vạn Đậu Binh mới khiến chúng nó phân công nhau hành động.
Về phần đậu Vương, Đường Kiếp không cho hắn xuất kích. Chủ yếu là phân tán tác chiến, đậu Vương ý nghĩa không lớn, một khi đụng tới uy hiếp bị tổn thất sẽ đáng tiếc. Phải biết rằng đậu Vương là tồn tại duy nhất có thể theo thời gian không ngừng đề thăng tu vi. Hiện giờ đậu Vương đã hùng mạnh hơn trước rất nhiều. Trước kia đậu Vương chỉ có thể nâng cao khoảng ngàn Đậu Binh, nhưng bây giờ đã có thể nâng cao hơn mười vạn quân, ngược lại là Đường Kiếp ngay lập tức không cho nó được nhiều quân đội như thế khiến nó rất không hài lòng.
Làm tốt chuyện này xong, Đường Kiếp cũng hao phí không ít lực lượng, lúc này mới bắt đầu nghỉ ngơi.
Chiến trường, từng tràng máu tanh giết chóc chính thức triển khai, khắp nơi đều là tu sĩ đang quyết đấu.
Thiên Tâm và Thoát Phàm tu sĩ trở thành chủ lực, lấy cảnh giới tu vi phân chia, trên những chiến trường khác nhau chém giết, một số người thì đã làm xong chuẩn bị cho chiến đấu kéo dài.
Bởi vì Vân Thiên Lan có tư tâm, điểm thiên địa đại xung ở Hoành Đoạn hơi thiên hướng Thiên Thần Cung và Thú Luyện Môn, khiến vùng này bị thương thê thảm và nghiêm trọng, không chỉ có như thế, đại lượng mắt trận cũng tập trung ở vùng này, khiến cho Tê Hà Tây Bộ trở thành chiến tràng chính, quá nửa tu sĩ tập hợp ở đây triển khai chém giết.
Mạc Khâu cảnh nội, Càn Phong bắt đầu thành đàn.
Một đội đến từ Thiên Thần Cung đang thủ vệ bên một mắt trận, đội ngũ này có một trăm người làm một uốn khúc, do một Linh Hoàn kỳ chỉ huy, có ba trăm khôi lỗi, hai trăm yêu thú, tuy nhiên hiện tại ba trăm khôi lỗi chiến đã hao hết, hai trăm yêu thú cũng tử thương quá nửa, mà ngay cả tu sĩ cũng đã hao tổn hơn mười người.
Đối diện bọn họ là hơn ba trăm Huyết tộc tu sĩ tạo thành thế tấn công mắt trận, trên mặt đất la liệt thi thể. Phòng thủ đại trận nhất định phải chu đáo mọi mặt, còn bên chủ động tiến công chiếm quyền chủ động, hoàn toàn có thể lựa chọn tập trung binh lực tấn công một phần bất kỳ, dù sao đối với bọn họ mà nói, chỉ cần hủy diệt một phần tịnh giới đại trận là có thể hoàn toàn phá hư, hoàn toàn không cần phải phân tán công kích.
Vậy nên, có mắt trận không có một bóng người, cũng có chỗ một chọi nhiều người.
Đội tu sĩ này rất không may gặp phải một nhánh Huyết tộc công kích, mấy lần bị lâm vào nguy cảnh, tuy rằng dựa vào pháp trận giết lại lượng lớn như thực lực vẫn có chênh lệch khiến họ khó chống đỡ, theo lượng lớn khôi lỗi chiến và yêu thú tử vong, các tu sĩ không thể không đứng tại tuyến đầu, dựa vào chiến trận chống đỡ Huyết tộc tu sĩ tiến công. Chỉ có điều Huyết tộc tu sĩ cũng am hiểu phương pháp liên kết, song phương giằng co khiến các tu sĩ đã là dần dần chống đỡ hết nổi. Nếu không phải Thiên Thần Cung tự ý phòng thủ, chỉ sợ đã bị đánh tan, mặc dù như thế, dưới áp lực này cũng chẳng chống đỡ được bao lâu.
- A!
Dưới huyết lãng tấn công, một tu sĩ kêu thảm ngã bay ra.
Hắn linh khí hao hết, không thể tiếp tục chống đỡ nên bị đánh bay, một luồng huyết quang đuổi theo đánh tới, Thiên Thần Giáp vỡ tan, tu sĩ kia kêu thảm một tiếng chết chỗ.
Hắn vừa chết, áp lực tăng lên, mỗi người thêm một phần gánh nặng.
Huyết tộc tu sĩ đồng thời hô quát một tiếng, huyết quang tái khởi ngưng tụ thành một cột máu khổng lồ, lại một lần nữa xung lên trước. Huyết quang có tính ăn mòn, đánh vào kim sắc do Thiên Thần Cung tu sĩ liên kết tạo thành sương khói ăn mòn, co rút lại, thông qua lực lượng ngưng tụ chống cự công kích. Nhưng sự ngưng tụ chung quy có cực hạn, một khi đến cuối cùng không thể ngưng tụ thì chính là lúc vỡ tan.
- Thêm chút sức, giết giết bọn chúng!
Một gã Huyết tộc cầm đầu dữ tợn cười ha hả.
Vừa lúc một tu sĩ bị thoát lực, theo đó mà kim hắc quang quyển xuất hiện một khe hở, một gã Huyết tộc tu sĩ khẽ vẫy tay đánh tới. Tu sĩ kia hoảng sợ đến cực điểm hét lên, máu tươi chảy tràn nhanh hơn vào miệng Huyết tộc tu sĩ, chỉ thấy Huyết tộc tu sĩ mặt phiếm hồng quang, cả người toả sáng, tiêu hao lúc trước cũng khôi phục. Đây cũng là đặc điểm lớn nhất của Huyết tộc tu sĩ, có thể hấp thu máu quân địch bồi dưỡng cho bản thân.
Chỉ có điều thuật pháp này trong mắt tu sĩ Tê Hà Giới là tà thuật, yêu pháp, giống như Quỷ đạo không được hoan nghênh. Một vài tu sĩ kinh hãi đảm chiến, không lòng dạ nào tái chiến. Nếu không có Linh Hoàn tu sĩ đốc chiến, chỉ sợ đã chạy rồi. Mặc dù như thế, cũng đã có người kêu lên:
- Đại nhân, thủ không nổi, chúng ta lui đi!
Tu giả cầm đầu là Linh Hoàn tay cầm chiến đao, có râu quai nón giống như mãnh tướng.
Nghe tiếng hô hoán này, trong lòng đau xót, nhưng vẫn lắc đầu:
- Không thể lui, thủ cho vững, sẽ có viện binh tới giúp chúng ta!
- Khi nào viện binh đến? Chúng ta đã ở trong này ba ngày rồi!
Một tu sĩ bi phẫn kêu to.
Từ ba ngày trước, bọn họ đã phát ra tín hiệu báo nguy, nhưng thủy chung không ai đến.
Mắt nhìn thủ hộ trận pháp bị phá, khôi lỗi chiến tổn hại, yêu thú bỏ mình, các tu sĩ thay nhau xuất kích nhưng đã hao hết pháp lực, mà ngay cả đan dược cũng đã dùng hết mới miễn cưỡng chống đỡ được đến hiện tại, trong chờ viện quân nhưng chưa thấy đến.
Có vài người đã bắt đầu hoài nghi, bắt đầu tuyệt vọng.
- Bọn họ sẽ không tới, đúng không?
Có người tuyệt vọng hỏi.
- Chúng ta là Thiên Thần Cung, từng là kẻ địch của Tiêu Dao Thiên Tôn, bọn họ làm sao có thể tới cứu chúng ta.
Có người bi phẫn nói.
- Có lẽ phái Tẩy Nguyệt đã sớm mong chúng ta chết rồi.
Cũng có người sung mãn thù hận và lửa giận nói.
Phải không? Có lẽ đi.
Tu giả râu rậm bất đắc dĩ nghĩ, có thể bởi vì vậy nên càng không thể đi!
Thiên Thần Cung không dễ dàng gì, có thể sống đến hiện tại không chỉ nhờ phái Tẩy Nguyệt giơ cao đánh khẽ mà cũng vì Thiên Thần Cung ẩn nhẫn, ngủ đông.
Không thể để phái Tẩy Nguyệt bắt được nhược điểm của họ, cho dù chết trận, cũng không thể trở thành tội phạm bỏ trốn, nếu không bọn họ đều có thể trở thành tội nhân khiến toàn bộ Thiên Thần Cung bị giết!
Nghĩ đến đây, tu sĩ rậm râu cao giọng nói:
- Im miệng! Thân là tu sĩ sao phải sợ chết, hôm nay ta tử chiến không lùi!
- Tử chiến không lùi!
Chúng người tu cùng nhau hô thành tiếng. Chỉ có điều trong tiếng hô thiếu đi sự dũng cảm, lại thêm vào bi thương và bất đắc dĩ.
Đang lúc tuyệt vọng bất đắc dĩ, đã thấy một bóng người từ chân trời bay thẳng về hướng này.
Đợi người tới gần, chúng tu nhìn đó là Đường Kiếp phân thân thì ngạc nhiên, trong lúc nhất thời cũng không biết nên buồn hay vui. Đám Huyết tộc tu sĩ lại không biết lai lịch Đường Kiếp, lại nhìn thấy hắn không hiện khí thế, ngược lại chủ động phân ra huyết lãng đánh tới.
Phân thân cũng không nhiều lời, lập tức bay tới, nhằm huyết lãng chỉ điểm, chỉ thấy trong sương khói mơ hồ, biển máu nhẹ nhàng lui lại, sương khói tận tán. Chúng Huyết tộc tu sĩ thấy thế cũng không sợ hãi, ngược lại cùng nhau hưng phấn hô hô:
- Là hóa hồn! Chém hắn!
Hơn ba trăm Huyết tộc tu sĩ, trong đó có nhiều vị Thiên Tâm liên thủ tự tin nắm chắc có thể giết chết một tu giả Hóa Hồn.
Ngay sau đó lực lượng hung mãnh hơn đánh tới Đường Kiếp phân thân.
Đường Kiếp phân thân hừ nhẹ một tiếng:
- Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!
Một tay huy động, linh triều bay tới. Phân thân chỉ có tu vi hóa hồn nhưng bản thể Tiên Đài, những kẻ kiến thức ngắn này sao có thể so sánh, hiện giờ thuật pháp do hắn thi triển cũng có uy năng thần thông. Hơn nữa nhập nhiều đạo môn, cho dù phân thân không thể sử dụng đạo pháp, vậy lý giải với đại đạo cũng không kém.
Thời khắc này chỉ có một chưởng đánh ra, huyết lãng đang bạo phát tỏa ra hào quang, như mặt trời chói chang trong tuyết đọng, tận hóa tới vô.
Tiếp theo lại một chưởng đánh ra, đánh vào chỗ Huyết tộc liên kết, chiến trận bùng nổ tan rã.
Phân thân vung tay lên, cửu trọng Thiên kiếp đao phát động, chia ra khiến Huyết tộc tu sĩ không thể chống cự, một đám dưới ánh đao thê thảm. Chỉ trong nháy mắt đã có mấy chục Huyết tộc tu sĩ bị phân thân thu gặt.
Tiếp theo Đường Kiếp phân thân vung tay, suối máu hóa làm huyết sắc sương khói lan tràn, đúng là Huyết Nhục Ma Bàn.
Lấy thân Thiên Tâm đỉnh cao, mượn dùng máu tươi của Huyết tộc tu sĩ, Đường Kiếp thi triển ra thần thông cấp Tử Phủ, trong nháy mắt đánh chết mười mấy tên Huyết tộc tu sĩ.
Chỉ mới hai hiệp đã giết chết một phần ba Huyết tộc tu sĩ, đám Thiên Thần Cung nhìn mà ngây ngốc. Bọn họ đã nhìn ra người trước mắt chỉ là phân thân của Tiêu Dao Thiên Tôn, chỉ là một phân thân hóa hồn cảnh, không ngờ lại dễ dàng phá nát một ba trăm tu giả Huyết tộc, đúng là làm người ta rung động.
Ba gã Huyết tộc Thiên Tâm đồng thời nhào tới Đường Kiếp phân thân, hô to:
- Tổ chức lại trận thế, ta đến ngăn lại hắn!
Đồng thời tế ra bảo vật trong tay, đem lực lượng toàn thân kích phát tới lớn nhất, đã quyết định không tiếc hết thảy chặn lại Đường Kiếp.
Đường Kiếp phân thân chắp hai tay lại, một cỗ huyết sắc mây khói hóa thành lốc xoáy quấn lấy ba người, sức mạnh khổng lồ khiến ba người chết tại chỗ, dư thế không giảm như huyết long, đấu đá lung tung, đánh thẳng ra huyết hải.
Đến tận đây, chúng tu không còn chiến ý, đều lui bước.
Đường Kiếp cũng không đuổi giết, chỉ quay lại nhìn chúng tu Thiên Thần Cung.
Trong lòng mọi người căng thẳng.
Phân thân đã ném một tấm biển vào tay tu sĩ rậm râu:
- Các ngươi tử chiến không lùi, thủ hộ mắt trận rất khá. Đây là tích công bài, cầm cái này có thể đi tổng đường lĩnh thưởng. Kẻ sống trọng thưởng, người chết hậu táng, ngàn năm con cháu trực hệ nhận phúc ấm.
Nói xong đã bay đi.
Chúng tu nhìn Đường Kiếp, rốt cục cùng nhau quỳ xuống nói:
- Cung kính thiên tôn pháp giá!