Lúc này lại có một trưởng lão đứng ra hòa giải nói:

- Mọi người đừng cãi nhau nữa, ta tin Bình Phong đứa nhỏ này cũng có nổi khổ tâm riêng của mình. Đám nữ nhân này không đơn giản như thế, nói cách khác lúc ở trong Khánh Phong thành các nàng là một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì làm sao có thế cùng với cường nhân của Âu Dương gia chúng ta đánh nhau mười ngày đây? Đến cuối cùng còn thành công phá vây mà trốn thoát nữa…

Âu Dương Quang Nguyệt thản nhiên nói:

- Càng như vậy lại càng chứng tỏ lai lịch của đám người kia không nhỏ. Trước kia không tra ra được nhưng không có nghĩa là người ta không có lai lịch. Âu Dương gia chúng ta ở Linh giới là một đại gia tộc không sai. Nhưng mà cho dù là đại gia tộc…. thì cũng không thể tùy ý gây thù hằn, nếu chẳng may đá đến một khối sắt thì…

Âu Dương Quang Hành gật đầu nói:

- Đúng vậy!

Mắt thấy những trưởng lão này không ngừng dùng lời nói để gạt mình, trong lòng Âu Dương Bình Phong cảm thấy vô cùng bực bội. Y lạnh lùng quát:

- Đủ rồi! Các người muốn biết chân tướng phải không? Được ta nói cho các người biết! Trở về gia chủ trách tội xuống thì các người cũng đừng đổ lên người của ta! Đừng nói là trách nhiệm của ta!

Lúc này, vị trưởng lão vừa mới đứng ra hòa giả, đuôi lông mày nhướng lên khoát tay áo nói:

- Được rồi Bình Phong, ngươi đừng nói nữa, chúng ta sẽ phối hợp với ngươi. Quy củ chính là quy củ, Quang Nguyệt và Quang Hành trưởng lão kỳ thật cũng không phải muốn biết bí mật gì. Chỉ có điều cần biết được rằng đám người kia… thật sự có quan trọng như vậy không? Thật sự đáng giá để Âu Dương gia chúng ta phái ra một đám người tinh nhuệ mà đi bắt không?

Âu Dương Bình Phong nghe nói như vậy thì sắc mặt hơi nguội lại. Nhìn thoáng qua hai vị trưởng lão Âu Dương Quang Nguyệt và Âu Dương Quang Hành lại nhìn đến những người khác. Còn thật sự gật đầu nói:

- Nếu là có thể tóm được đám người kia, ta có thể cam đoan trong vòng trăm năm, Âu Dương gia có thể xưng bá ở Linh giới! Và… phi thăng thành người của Tiên giới, có thể tốt hơn gấp trăm lần so với hiện tại!

Hí!

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi lạnh.

Mấy chục người có mặt ở đây đều không hề đơn giản!

Có thể nói tùy tiện một người thôi đều có thân phận cực cao, bất kỳ ai đi ra từ Âu Dương gia, tùy tiện dậm chân một cái thôi thì cả Khánh Phong thành đều phải một phen run rẩy. Nhưng lúc này bọn họ đều bị lời nói của Âu Dương Bình Phong làm cho kinh sợ. Âu Dương Quang Hành vẻ mặt không tin nhìn Âu Dương Bình Phong, ý đồ rất rõ: “Tiểu tử nhà ngươi đang đùa giỡn với ta sao? “

Người khác biểu hiện dù không rõ như Âu Dương Quang Hành, nhưng rõ ràng căn bản đều không tin vào những lời này.

- Bắt lấy đám kiến con Trúc Cơ đó, Âu Dương gia trăm năm có thể xưng bá Linh Giới?

- Người phi thăng Tiên Giới nhiều gấp hàng trăm lần sơ với bây giờ? Nói đùa sao!

Tất cả mọi người đều thấy khó tin nhìn Âu Dương Bình Phong.

Đến ngay cả người nãy giờ đứng ra hòa giải là Âu Dương Quang Cốc trưởng lão, lúc này cũng không kìm được bĩu môi, vẻ mặt nhăn nhó như đau răng.

- Sao thế? Các người không tin?

Âu Dương Bình Phong cau mày, sau đó lắc đầu:

- Thôi được, mình ta lời nói không trọng lượng, chỉ thị không được động vào đám đại nhân các người, các người về đi. Tự ta sẽ tìm ratung tích bọn họ!

Dứt lời, Âu Dương Bình Phong thậm chí không cho họ cơ hội nói gì, quay người bước đi!

Hướng mà hắn đuổi theo chính là hướng chiến thuyền biến mất.

Âu Dương Bình Phong lăn lộn trong Huyễn Thần Giới nhiều năm như vậy, trên người hắn cũng có chút thực lực.

Đám đại nhân vật nhà Âu Dương gia đưa mắt ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ tính cách của Âu Dương Bình Phong lại kiên cường như vậy,hơn nữa còn không giữ chút thể diện nào cho họ.

Lúc này, Âu Dương Quang Cốc người có tính cách tốt hơn chút liền hạ giọng nói:

- Trước khi chúng ta ra, chủ nhà đã dặn dò, tất cả đều nghe theo Bình Phong mà hành sự, bây giờ thế này?

- Thèm để ý tới nó!

Âu Dương Quang Hành nổi giận nói:

- Âu Dương Bình Phong hắn ta cho dù thiên phú cao đi nữa, cho dù mấy năm sau có thể phi thăng Tiên Giới, vậy thì sao? Chúng ta thân là trưởng lão trong gia tộc, lại đến cả quyền được biết cũng không có! Chưởng môn cũng thật là, ra vẻ bí mật đến chúng ta cũng đề phòng!

Âu Dương Quang Nguyệt gật đầu, đôi mắt sắc lạnh nói:

- Nếu tiếp tục như vậy, mấy người chúng ta ở trong gia tộc e là sẽ chả còn địa vị gì nữa. Nếu cứ như thế, trưởng lão này chúng ta không làm cũng được!

Âu Dương Quang Cốc cười gượng:

- Ý của hai vị là?

- Đi về! Tìm gia chủ để nghe lời giải thích của người!

Âu Dương Quang Hành lạnh lùng đáp.

- Không sai, cần có một lời giải thích.

Âu Dương Quang Nguyệt gật đầu.

Những người khác hầu như đều có ý như vậy, đều thấy rằng Âu Dương Bình Phong thân là vãn bối, nhưng quả thực có chút quá đáng.

Thật sự coi đám người bọn họ là vật trang trí sao?

- Bình Phong bên đó

Âu Dương Quang Cốc vẫn có chút do dự, hắn nhớ rõ, trước khi đi, sắc mặt trịnh trọng của gia chủ Âu Dương Quang Huy.

- Không phải hắn rất bản lĩnh sao? Công lao nhường hết cho hắn là xong!

Âu Dương Quang Hành nói.

- Người trẻ tuổi đều có chút không biết trời cao đất dày, quả là nên cho một bài học.

Một chấp sự cao cấp khác của Âu Dương gia đứng ra nói.

- Việc này, chúng ta cứ báo lại đúng sự thực cho gia chủ biết là được rồi, là do tự hắn không cần chúng ta.

- Không sai, là do hắn thấy chúng ta chướng mắt. Đám đông trở nên kích động.

Âu Dương Quang Cốc nhìn mọi người, cũng chỉ đành gật đầu:

- Đã như thế, thì đành như vậy đi, chúng ta trở về! Thực sự trong lòng ta cũng thấy rất khó hiểu!

Đám tu sỹ của Âu Dương gia cứ như vậy, dọn đường hồi phủ.

Âu Dương Bình Phong một mình đuổi đến cùng theo hướng mà chiến thuyền rời đi, trong lòng thầm cười: “Một đám người vô tri vô năng tầm thường. Mặc dù tu luyện tới Nguyên Anh, nhưng hoàn toàn là đám phế vật không có năng lực đột phá đến luyện thần! Mau cút đi, mộtmình Âu Dương Bình Phong ta, vẫn có thể bắt sống được đám người bọn chúng rồi. Chẳng qua chỉ là đám tu sỹ Trúc Cơ mà thôi, pháp bảo trên người nhiều thì sao chứ? “

Âu Dương Bình Phong vận chuyển pháp khí, cảm thụ vết tích mờ nhạt mà chiến thuyền để lại trong hư không, trong lòng trào dâng cảm giác hăng hái: “Hôm nay chính là ngày mà thời cơ đến để thay đổi của Âu Dương Bình Phong ta! Hai công chúa gặp nạn của đại tộc trên Thiên Giới Ha ha ha! “&