- Có ý gì ư? Ha ha, có ý gì chẳng nhẽ ngươi nghe không hiểu sao? Ta nói ngươi bị người ta lừa lại còn cam tâm tình nguyện canh giữ ở đây nhiều năm như vậy, thậm chí không tiếc trên lưng cõng cái danh tranh giành môn phái trong Linh giới.

Sở Mặc thản nhiên nói:

- Ta không rõ năm đó các ngươi ước định cái gì nhưng ta gần như có thể xác định ngươi bị lừa rồi!

- Nói bậy!

Thanh âm của Hỏa Long trở lên kích động, thân hình lớn như quả núi kia chợt lung lay, vô cùng đáng sợ:

- Phong Hàn Thủy coi ta giống như thần linh, làm sao hắn dám lừa gạt ta!

- Ha ha.

Sở Mặc cười lạnh một tiếng, không trả lời.

- Ngươi nói thật cho ta!

Cặp mắt to của Hỏa Long nhìn chằm chằm Sở Mặc:

- Nếu ngươi không thể cho ta một câu trả lời hài lòng thì ngươi nhấtđịnh phải chết! Cho dù ngươi thật sự có quan hệ với những người đó, nhưng ở nơi này, giết ngươi không phải là loài người thì cơ bản là không phải vấn đề.

Sở Mặc nhìn Hỏa Long có bộ dạng ngoài mạnh trong yếu, trong lòng thầm suy nghĩ: Xem ra năm đó tổ tiên của Phong gia có ước định với Hỏa Long, đối với Hỏa Long có ý nghĩa rất quan trọng. Nghe ý tứ trong lời nói vừa rồi của nó dường như là có liên quan đến tự do của nó.

Nghĩ thầm như thế, trên mặt của Sở Mặc hiện ra một nụ cười thản nhiên:

- Hỏa Long tiền bối, ngài uy hiếp một vãn bối không chút uy hiếpnào đến ngài như vậy hơi mất thể diện đó.

- Đừng nói những thứ vô dụng nữa, bây giờ ta chỉ muốn biết ngươi dựa vào đâu mà nói người Phong gia lừa gạt ta?

Thanh âm của Hỏa Long lạnh dần, thân thể bắt đầu muốn đứng lên, vảy sáng bóng lóe lên ánh kim loại kia trên mỗi một mảnh ẩn chứa năng lượng và sát khí rất lớn.

- Được, ngươi đã muốn biết là tại sao ngươi lại bị lừa thì...

Sở Mặc trầm ngâm, sau đó nói:

- Rất đơn giản, ngươi nói lại ước định năm đó của các ngươi với ta một lần, bao gồm cả lý do sinh linh hùng mạnh như ngươi tại sao lạixuất hiện ở chỗ này.

Sở Mặc nói xong, nhìn Hỏa Long dường như đang muốn tức giận thì thản nhiên nói:

- Nếu ngươi thật sự muốn lần nữa có được tự do thì nên thành thật mà nói cho ta biết, Hỏa Long tiền bối à, mấu chốt để cứu ngươi là người có khí tức ngũ hành đúng không? Như vậy thì cho dù ta có phải người do Phong Hàn Thủy phái tới hay không thì hẳn là ta cũng có thể cứu ngươi ra ngoài, có đúng không nào?

Hỏa Long nghe xong cũng không khỏi ngây người sửng sốt, lập tức nghĩ đến dường như thật sự là như thế. Tâm trạng bực bội của nó trongnháy mắt đã bình tĩnh lại.

Hỏa Long mắt lạnh nhìn thoáng qua Sở Mặc sau đó nói:

- Được, ta có thể kể cho ngươi chuyện năm đó, nhưng ngươi phải thề nhất định phải mang ta rời khỏi đây.

- Ta sẽ dẫn ngài rời khỏi đây, nhưng mà ta cũng cần biết từ đầu đến cuối của chuyện này, ngài nhất định phải thề, ngài nói đều là sự thật, không được lừa ta.

Sở Mặc nói:

- Ta cũng không muốn cứu một sinh linh hùng mạnh lại vô cùng hung ác rời khỏi nơi này.Hỏa Long trầm mặc một lúc, sau đó chậm rãi nói:

- Được rồi, ta có thể thề.

Sau đó, Hỏa Long dùng tôn nghiêm của Long tộc để thề bản thân sẽ không lừa gạt Sở Mặc, mỗi một câu nói đều là lời nói thật.

Lúc này Sở Mặc mới yên lòng. Thật ra trong lòng hắn cũng có tính toán khác nữa.

Hắn ở Linh giới này căn cơ chưa vững, thế đơn lực cô. Nếu như có thể có một con Hỏa Long vô cùng hùng mạnh giúp đỡ trấn thủ thì hắn thậm chí có thể mang mấy người Diệu Nhất Nương đến bên mình, sauđó có thể yên tâm đứng ra tổ chức một thế lực.

Không cần e ngại bất cứ ai uy hiếp nữa.

Bởi vì dựa vào Hỏa Long thì ở nơi Linh giới này hẳn là không có bất kỳ sinh linh nào là đối thủ của nó.

Cho nên, Sở Mặc muốn lừa Hỏa Long đi theo mình.

Hỏa Long nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:

- Ta vì một vài nguyên nhân nên bị phong ấn trong cái chén này.

- À?

Sở Mặc nhìn Hỏa Long, trong lòng suy nghĩ: rốt cuộc là lý do gì có thể trực tiếp phong ấn một con rồng hùng mạnh như này ở trong một cái chén rượu?

- Đây là một việc làm cho người ta vừa tức giận vừa đau khổ... còn là một chuyện cũ rất xấu hổ.

Hỏa Long lúc nói những lời này thì đôi mắt rồng to đùng kia hiện ratia sáng khủng bố dữ tợn.

Sau đó, Sở Mặc từ miệng Hỏa Long nghe được một bí mật năm xưa.

Vốn là Hỏa Long sinh ra ở Thiên giới, là một thành viên trong Long tộc. Lúc còn trẻ, ở trong Long tộc thậm chí là trong toàn bộ Thiên giới cũng có được tiếng tăm không nhỏ. Bình thường, thời điểm Hỏa Long đạt tới tuổi trung niên cũng là thời điểm nó bước lên đỉnh cao “Nhân sinh” ( =đời người, nhưng vì là rồng nên để trong ngoặc kép). Nhưng mà ngày đó cũng vì một cuộc đấu mà phải ngừng lại.

- Đó là một đối thủ hùng mạnh, ta tuy là rất hận hắn, hận không thểbầm thây hắn thành vạn đoạn nhưng lại không thể không thừa nhận hắn rất lợi hại! So với ta còn lợi hại hơn nhiều.

Hỏa Long trầm giọng nói:

- Cơ thể của hắn dũng mãnh hơn cả thân thể của Long Tộc. Chỉ bằng sức mạnh của thân thể mà ta đã hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn rồi. Ta vận dụng Thần Thông, kết quả là... một nữ tử xinh đẹp bên cạnh người kia Thần Thông mạnh mẽ đến mức làm ta phải tuyệt vọng.

- Bọn họ đều là người của Thiên giới à?

Sở Mặc hỏi.

- Không biết, ta chỉ biết là họ hẳn là người yêu của nhau.Vẻ mặt Hỏa Long buồn bực, nói:

- Sau khi ta chiến bại, bọn họ cũng không giết ta mà lấy một chén rượu ra, phong ấn ta vào trong chén, khi uống rượu... cũng không cần hâm rượu nữa! Chết tiệt! Ngươi có biết họ đáng hận như nào không?

Hỏa Long không nhịn được bắt đầu gầm thét.

Khóe miệng Sở Mặc giật giật nhưng trong lòng không nhịn được bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh khi đó.

Một con cự long (rồng lớn) hơn vạn trượng, toàn thân lửa thiêu đốt nhìn vô cùng uy mãnh nhưng lại bị hai người đánh bại, phong ấn trongchén rượu vì để không phải hâm rượu nữa...

Chuyện này... thực sự là rất ngông cuồng, rất khí phách.

Nhưng mà Sở Mặc chắc chắn sẽ không biểu hiện tâm tư này trước mặt Hỏa Long. Trên mặt hắn xuất hiện vẻbất bình tức giận, nói:

- Thật sự là đáng hận!

- Đôi nam nữ chết tiệt đó sau khi phong ấn ta rồi cũng gặp báo ứng.

Trên mặt của Hỏa Long hiện ra vẻ hả lòng hả dạ, nói:

- Không lâu sau đó, họ gặp phải cường địch khó lường, ha ha ha. Nam nhân bị trọng thương gần chết, nữ nhân kia thì bị bắt....

Sở Mặc không nghĩ tới chuyện lại xuất hiện biến chuyển như thế, tạm thời không biết nói gì. Đồng thời trong lòng đã hơi tò mò về thân phận của đôi nam nữ kia, tại sao lúc đó họ lại gặp phải cường địch?&