Hơn nữa bây giờ Sở Mặc cũng không hoàn toàn chuẩn bị tốt tâm lý để đi gặp Kỳ Tiêu Vũ. Sau khi gặp nhau nên nói thế nào ? Nói gì ? Nàng có thể tránh không gặp mình hay không ?

Sở Mặc không có tính lo được lo mất nhưng chuyện liên quan đến tình cảm của mình cũng khó mà thoải mái tự nhiên được.Lúc đó Kỳ Tiêu Vũ nghĩ hắn đã chết nên lập lời thề đời này sẽ không tiến vào Huyễn Thần Giới nữa. Điều này làm cho Sở Mặc cũng có phần tự trách, cũng không biết bây giờ nàng như thế nào rồi ?

Từ ngày biết nàng cho tới giờ đã sáu năm.

Năm đó chỉ là thiếu niên 14 tuổi, cũng đã trưởng thành thành một thanh niên 20 tuổi rồi.

Dung mạo của Sở Mặc gần như là không có thay đổi gì lớn, người quen với hắn khẳng định là liếc mắt một cái là có thể nhận ra hắn.Việc cấp bách là phải tìm một nơi an toàn, hoàn thành Trúc Cơ.

Chỉ có việc trở thành một tu sĩ chân chính mới có thể sống yên ở Linh Giới được. Nếu không thì chung quy cũng chỉ là một người luyện võ.

Một người một gà, cứ như vậy từ nơi tiếp dẫn yên lặng rời đi, không hề gây ra bất kỳ sóng gió nào. Sinh linh ở Linh giới cũng không nghĩ đến một ngày bình thường như vậy, thiếu niên đã từng tạo ra sóng to gió lớn chấn động Huyễn Thần Giới và ba giới Thiên, Tiên, Linh đã đi tới thế giới của họ.Ở một nơi cách Sở Mặc và Đại Công Kê hơn một ngàn dặm có một đội nhân mã đang ghé vào sườn núi, căng thẳng nhìn chăm chú vào một con đường phía dưới.

Trên con đường kia không có một bóng người.

Ánh mặt trời sau giờ ngọ đặc biệt ấm áp, trong núi rừng không một tiếng chim kêu nên có vẻ uể oải.

Đội ngũ trên sườn núi này tổng cộng có năm người, 4 nam 1 nữ, tất cả đều không lớn tuổi, lớn nhất cũng khoảng 27, 28 tuổi, ít nhất là cô bé kia, thoạt nhìn khoảng hơn 10 tuổi.Lúc này, trên mặt của cô bé vô cùng căng thẳng, hai tay nắm thành quyền, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm vào con đường kia.

- Tiểu Lộ, không cần căng thẳng như thế, lần này có Lưu đại ca ra tay chắc chắn là không thành vấn đề.

Một tiểu tử chừng 20 tuổi thấy vẻ mặt căng thẳng của cô bé không nhịn được thấp giọng an ủi.

Nam tử khoảng 23, 24 tuổi kia nhìn về phía thanh niên khoảng 27, 28 tuổi, trong mắt hiện ra sự sùng bái, nói với cô bé:

- Tiểu Lộ, Vương Văn nói không sai, muội không cần quá lo lắng. Lần này có Lưu đại ca ra tay những người đó chắc chắn là không phải làđối thủ đâu.

Cảm xúc căng thẳng của cô bé dường như chậm rãi ít đi một chút, cảm kích nhìn thoáng qua thanh niên lớn tuổi nhất, hạ giọng nói:

- Lưu đại ca, phải nhờ huynh rồi.

Trên mặt của thanh niên hiện nên một nụ cười thản nhiên, ngạo nghễ nói:

- Yên tâm đi, ta đã nhận thù lao của mấy người đương nhiên phải làm việc giúp mấy người rồi, lại nói, tỷ tỷ của mấy người ta cũng rất thích.Khóe miệng của cô bé co quắp, xấu hổ mỉm cười vài tiếng không nói tiếp nữa.

Nhưng thanh niên khoảng 24, 25 tuổi ở bên kia sắc mặt có chút khó coi, trầm giọng nói:

- Lưu đạo hữu, lời này của ngài có ý gì chứ ?

Thanh niên họ Lưu cười ha hả, khóe miệng hiện lên một nụ cười thản nhiên hạ giọng nói:

- Không có ý gì cả, tùy tiện nói chút thôi.

Người thanh niên 24, 25 tuổi dường như còn muốn nói gì đó biểuhiện trên mặt có chút khó chịu lại bị người đi cùng bên cạnh ngăn cản. Cô gái cũng đang âm thầm hung hăng trừng mắt nhìn y, lúc này mới ngậm mồm không nói.

Thanh niên họ Lưu ở bên kia thu hết phản ứng của họ vào mắt nhưng giả vờ không nhìn thấy, trong lòng cười lạnh: Một tên quê mùa cũng muốn cưới một cô gái như Phương Lan ? Nằm mơ! Nếu ta không nhìn trúng Phương Lan, chỉ nhờ vào chút Linh thạch này của các ngươi ta sao có thể để trong mắt ?

Thanh niên họ Lưu tên là Lưu Đồng, là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trong vòng mấy trăm dặm của Thành Cẩm Tú cũng coi như là có chút danhtiếng. Không phải là do thân phận tu sĩ Trúc Cơ mà là do sư môn của y là môn phái Linh Vận Môn lớn nhất trong vòng ngàn dặm này.

Thân là nội đệ tử của Linh Vận Môn, địa vị thân phận của Lưu Đồng ở vùng này đương nhiên là không thấp. Đây là nguyên nhân chủ yếu mà hôm nay y dám nhận nhiệm vụ chống lại Kim gia này. Bởi vì y tự tin cho dù là người Kim gia nhìn thấu được thân phận của y cũng tuyệt đối không dám làm gì y.

Chỉ là một đại tộc của Thành Cẩm Tú thôi, so sánh với loại quái vật to lớn như Linh Vận Môn này còn kém cực xa.Trong lòng Lưu Đồng cho là như vậy. Sự thật dường như cũng là như thế.

Kim gia và Linh Vận Môn chính xác là không so được, nhưng có so được với Lưu Đồng y không thì còn khó nói.

Cô gái gọi là Tiểu Lộ tên đầy đủ gọi là Phương Lộ, sinh ra trong một gia tộc nhỏ ở Phương Gia Trấn của Thành Cẩm Tú. Tỷ tỷ của nàng là Phương Lan, năm rồi vừa mới hai mươi tuổi, trời sinh xinh đẹp, ngày thường như hoa như ngọc, thực lực Tiên Thiên đỉnh, mắt thấy sắp tới Trúc Cơ.Nguyên nhân vì gia tộc không đủ tài lực, để mua nguyên liệu Trúc Cơ nhất định phải tự mình tranh thủ. Vì thế mấy tháng trước Phương Lan lên đường tìm kiếm nguyên liệu Trúc Cơ.

Nguyên liệu Trúc Cơ làm sao lại dễ dàng tìm kiếm như thế ? Phương Lan tìm khắp nơi không tìm thấy được, lại gặp bát công tử Kim Minh của Kim gia Thành Cẩm Tú. Kim Minh mới gặp Phương Lan thì lập tức giật nảy mình.

Kim Minh mặc dù không bái sư ở môn phái nhưng Kim Gia cũng là nhà học sâu hiểu rộng, năm nay mới 23 tuổi cũng đã là tu sĩ kỳ đầu của Trúc Cơ rồi.Ỷ vào thế lực Kim gia, ở Thành Cẩm Tú có thể nói là hoành hành chẳng sợ gì, không ai dám trêu trọc.

Đối với một gia tộc lớn như vậy, loại gia tộc nhỏ như Phương gia này đương nhiên là không thể trêu vào. Đối mặt với đội ngũ Kim Minh phái đi cầu thân hoàn toàn không có bất kỳ sức phản kháng nào, chỉ có thể mặc cho Phương Lan bị mang đi.

Chuyện như này nhìn qua như là cường đoạt dân nữ nhưng Kim Minh làm việc cũng rất gọn ghẽ, bái thiếp sính lễ đầy đủ cả. Rất nhiều người ở Phương Gia Trấn thấy rằng Phương Lan là một người bám vào chức cao, bay lên làm phượng hoàng rồi.Chuyện tốt như vậy bọn họ cầu còn cầu không được.

Thật ra cho dù là cha mẹ của Phương Lan tuy là ngay từ đầu hơi kháng cự nhưng sau khi hoàn toàn hiểu Kim gia thế nào thì tâm tư kháng cự này cũng phai nhạt.

Kim gia là gia tộc như thế nào ? Con gái nhà mình gả đi cho dù là làm thiếp cũng là trèo cao rồi.

Hơn nữa một khi gả đi, địa vị của Phương gia ở Phương Gia Trấn đương nhiên là nước lên thuyền lên, nguyên liệu Trúc Cơ của Phương Lan cũng không cần vất vả tự mình tìm nữa, quả thực là một công đôi việc.