Tuy rằng không rõ Sở Mặc làm thế nào, nhưng chắn chắn là không dễ dàng.

- Ừ, ta tin tưởng nàng, nữ vương của ta! Sở Mặc cười.

Na Y kiễng chân, hôn nhẹ lên gò má của Sở Mặc, sau đó mặt ửng hồng chạy lên ngựa, vươn cánh tay trắng nõn như củ sen, hướng về phía Sở Mặc vẫy vẫy.

Xem ngựa lăn bánh, hướng về phương xa.

Lúc này, thoáng nhìn từ trong thành đi ra, thấy Sở Mặc, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, nói:

- Cung chủ, có người gửi thiệp đến Phiêu Diêu Cung, mời chúng ta tham gia đại hội Tông Môn. Sở Mặc chợt nhớ tới lời Đại Công Kê nói với mình, hỏi:

- Khi nào vậy?

Thoáng nhìn nói:

- Sang đầu năm sau.

Sở Mặc gật đầu, trong lòng thầm nói:

- Vẫn còn thời gian đủ cho ta bước vào Tiên thiên!

Đại hội Tông Môn, Sở Mặc đã nghe tới cái tên này từ rất lâu rồi, thậm chí những điều hắn biết còn nhiều hơn bất cứ ai.

Đại Công Kê đã nhìn chằm chằm vào nơi đó bao nhiêu năm, đại hội tông môn lần này, bốn tông môn lâu đời Cô Thành Nhất Kiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên đều phái người tham gia, mục đích, chính là thu hút những trang tuấn kiệt trẻ tuổi đi tìm Quy Khư.

Theo cách nói của Đại Công Kê, bốn đại môn phải phải rút ra ba thành Quy Khư mới được. Nhưng theo Sở Mặc, nếu thực sự tìm được món đồ gì tốt chỉ sợ không dễ nói chuyện như vậy ho nên, Sở Mặc tính toán trước đại hội tông môn, phải bước vào cảnh giới Tiên Thiên, như vậy, về căn bản có thể đảm bảo tuyệt đối rồi!

Sao khi giao cho mọi người khẩu quyết tiến vào Sở cung, Sở Mặc tạm thời nhàn rỗi.

Kỳ thực cũng không có thanh nhàn như vậy, sau khi làm xong chuyện, Sở Mặc lại vào Huyễn Thần Giới thêm lần nữa.

Tuy nhiên, không tới Sở cung, mà trực tiếp tới Huyễn Thần Thành.

Khẩu quyết vào Sở cung và Huyễn Thần Thành là hai khẩu quyếthoàn toàn khác nhau, với Sở Mặc mà nói, Sở cung giống như nơi tu luyện rành riêng cho người nhà của hắn hơn.

Huyễn Thần Thành, mới là nơi hắn nên ở.

Hắn còn muốn tranh thủ thời gian đến Huyễn Thần hồ, lấy nước ngũ hành, còn muốn đến nơi nhân tầng khác, tìm đất ngũ hành.

Muốn xây dựng căn cơ đạo ngũ hành, thì phải cố gắng ngay từ giờ.

Tuy nhiên, trước đó, Sở Mặc còn có một chuyện cần làm, chính là đến Linh đan đường lấy dược liệu. Đây chính là chuyện hắn đã ước định cùng Phùng Xuân đế chủ từ trước đó.

Điều khiến Sở Mặc có chút bất ngờ đấy là, trong cửa hàng Linh Đan Đường, hắn gặp lại người quen.

Thượng Quan Nam!

Cảm giác của Sở Mặc với y khá phức tạp.

Tuy cướp được Kỳ Tiêu Vũ trong tay y, nhưng sau đấy lại nảy sinh ra biết bao biến cố. Hắn không muốn liên lụy Kỳ Tiêu Vũ phải đi cầu cứu sự giúp đỡ từ những kẻ khác, rút kiếm tự sát, khiến Kỳ Tiêu Vĩ trong lúc tâm tình bi thường, quyết định không bao giờ bước vào Huyễn Thần giới thêm lần nào nữa.

Lại nói, Sở Mặc thấy, sự việc kia xét đến cùng, là do cách mình xử lý vẫn chưa đủ vẹn toàn.

Nói tàn khốc một chút, với thực lực hiện tại bây giờ, căn bản không nên tới gần Kỳ Tiêu Vũ.

Nếu ngày đó không có sự xuất hiện của mình, có lẽ Kỳ Tiêu Vũ sẽtốt hơn bây giờ.

Ít nhất nàng sẽ không rời khỏi Huyễn Thần giới như vậy.

Sau lần đó, Sở Mặc không còn thấy đệ tử thiên kiêu trong đại tốc Thiên giới. Hôm nay đột nhiên gặp được, khiến Sở Mặc có chút kinh ngạc.

Thượng Quan Nam đương nhiên không nhận ra, người thanh niên ngọc thụ lâm phong này lại từng là Sở Mặc cứng rắn trước kia, vì vậy, chỉ thoáng nhìn Sở Mặc, rồi không để ý gì nữa. Thượng Quan Nam đến Linh Đan Đường, đương nhiên là muốn tìm đan dược.

- Ta muốn một viêc Phá Giới Đan phẩm chất hoàn mỹ.

Thượng Quan Nam nhìn chưởng quầy của Linh Đan Đường, thản nhiên nói.

Chưởng quầy lúc này cũng nhìn thấy Sở Mặc, muốn đi lên chào hỏi, bị ánh mắt của Sở Mặc ngăn lại, ra hiệu hắn đón tiếp Thượng Quan Nam trước.

- Phá Giới Đan? Thượng Quan công tử Thứ này, phẩm chất bìnhthường còn khó kiếm, luyện trăm viên không được một viên, phẩm chất vô hạ vô cùng hiếm hoi; phẩm chất hoàn mỹ hầu như không tồn tại!

Chưởng quầy nhìn Thượng Quan công tử cười khổ nói:

- Thật ra Phá Giới Đan phẩm chất bình thường chắc cũng đủ? Thứ đồ này cũng không phải là đan dược để uống, chỉ dùng để phá giới thì, phẩm chất bình thường với phẩm chất hoàn mỹ, cũng không có gì cách biệt lắm đâu!

Thượng Quan Nam thoáng nhìn chưởng quầy, khách khí nói:

- Có điều ngươi không biết, nơi mà chúng ta sắp tới, Phá Giới Đan bình thường. . . không có tác dụng, phẩm chất vô hạ cũng đã thử qua, nhưng không được! Nhưng Phá Giới Đan phẩm chất vô hạ, có thể tạo radao động nơi ấy, vậy, ta nghĩ, Phá Giới Đan hoàn mỹ, chắc là có thể!

- Nơi nào mà đến nay cả Phá Giới Đan vô hạ cũng không thể mở được vậy?

Chưởng quầy giật mình.

Thượng Quan Nam thản nhiên cười:

- Điều nàylà bí mật, không thể nói.

Nói rồi, nhìn chưởng quầy nói:

- Ngài đừng giấu ta, ta biết gần đây Linh Đan Đường kiếm được một một Luyện Đan Sư (người luyện đan) tài giỏi, ta có thể tìm tài liệu chocác ngươi, thậm chí thù lao cũng không thành vấn đề!

Chỉ cần có thể luyện ra viên Phá Giới Đan hoàn mỹ, một viên, ta trả một trăm khối Thiên Tinh Thạch cực phẩm.

Hít!

Chưởng quầy Linh Đan Đường hít một hơi lạnh, có chút khó tin nhìn Thượng Quan Nam:

- Một viên Phá Giới Đan hoàn mỹ một trăm khối Thiên Tinh Thạch cực phẩm? Lão hủ không có nghe lầm chứ?

Dù kiến thức của y rộng rãi, nhưng cũng bị hào phóng của ThượngQuan nam khiến cho giật mình.

Không phải toàn bộ đan dược dùng để ăn, cũng có độc dược, cũng có một số tác dụng khác nữa.

Vì dụ như đan tránh nước, đan định gió những loại này thuộc nhóm đan dược công cụ.

Phá Giới Đan, xem như một loại đan dược khác, là đan dược chuyên dùng để phá vỡ cấm chế. Nói là đan dược, nhưng trên thực tế, có thể tỏa ra khí tức sắc bén hơn bất cứ thứ gì, đồng thời có khả năng ăn mòn thần kỳ, nếu không, làm sao có thể phá giới?Sở Mặc đứng ở bên cạnh, trong lòng có chút động, thầm nói: “Tên gia hỏa này dùng Phá Giới Đan để làm gì? Chẳng nhẽ muốn đến Linh giới tìm Tiêu Vũ?”

Tuy nhiên Sở Mặc nhanh chóng phủ định suy nghĩ này, vì Thiên giới đến Tiên giới, rồi đến Linh giới việc đi lại cũng không có dễ dàng đến vậy.

Cho dù có cầm Phá Giới Đan, nhưng cảnh giới của một người, là vấn đề rất lớn.

Cảnh giới của Thượng Quan Nam, tiến vào Tiên giới còn có thể, nhưng tiến vào Linh giới, nhất định phải tự phong tỏa thực lực của bản thân, như vậy cũng đồng nghĩa với việc sản sinh ra vô số nguy hiểm.

Sở Mặc cảm thấy, với tâm cơ như Thượng Quan Nam, chắc chắc y sẽ không để bản thân mình gặp chuyện như thế.

Vậy, y cần Phá Giới Đan, nhất định là còn có mục đích khác.

Bằng không y sẽ không đích thân đi làm việc này.