Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút nói:

- Ngươi nói cũng đúng, nhưng chẳng phải vẫn còn những cảnh giới khác như Đại La Kim Tiên, Thiên Tiên, Chân Tiên sao? Chẳng lẽ bọn họ cũng không chút màng tới Tam Muội Chân Hỏa?Hổ Liệt nói:

- Không phải không màng, mà là cao thủ đã tiến vào địa tầng như Đại La Kim Tiên cũng không muốn dùng cảnh giới để áp chế ảo ảnh chiến đấu của Kim Ô Đại Đế, nếu như thắng… cho dù có được Tam Muội Chân Hỏa nhưng nhất định cũng sẽ phải tội với Kim Ô Đại Đế. Mặc dù y không nói rõ ràng, nhưng phần thưởng kia hiển nhiên là Kim Ô Đại Đế chuẩn bị cho những vãn bối trẻ tuổi từ kỳ Phi Thăng trở xuống trong cùng tầng đấy.

Sở Mặc nhìn Hổ Liệt:

- Nếu thế, sao ngươi không thử xem? Hiện giờ ngươi cũng ở kỳ Phi Thăng rồi, ảo ảnh chiến đấu của Kim Ô Đại Đế lưu lại mới chỉ ở kỳĐại Thừa, nếu bàn về cảnh giới thì ngươi còn cao hơn một bậc. Chẳng lẽ còn đánh không lại?

Hổ Liệt hơi co quắp khóe miệng, cười khổ nói:

- Tuy rằng không muốn, nhưng không thể không thừa nhận rằng, quả thực là đánh không lại!

- …

Sở Mặc kinh ngạc nhìn Hổ Liệt, không thể tưởng được người có tính tình kiêu ngạo như Hổ Liệt, cũng có thể nói ra mấy câu này.

Hổ Liệt thoáng nhìn qua bảng danh sách kia, hạ giọng nói:

- Bảng lực chiến mạnh nhất, tên của Thanh Phong tuy xếp sau ta, nhưng thực lực của hai người chúng ta là sàn sàn như nhau, bất phân thắng bại, nếu y phát huy tốt không khéo còn có thể hơn ta. Tuy nhiên, ngươi có biết kết quả trận đấu giữa Thanh Phong và Kim Ô Đại Đế thế nào không?

Sở Mặc cười nói:

- Nhất định là thua trận.

- Đúng là thua trận, nhưng một kẻ ở cảnh giới Phi Thăng như Thanh Phong, thậm chí còn chưa kịp ra tay, đã bị Kim Ô Đại Đế giết chết trong nháy mắt!Hổ Liệt nói:

- Lúc ấy Thanh Phong nói với ta. Vốn dĩ y định dùng cảnh giới để áp chế… bắt nạt Kim Ô Đại Đế một chút, nhưng nào ngờ, lực chiến của đối phương… vượt xa so với trong tưởng tượng của y. Công kích sấm sét như vạn quân, phòng ngự cũng là không một kẽ hở!

- Vậy thì đúng là một kẻ mạnh vô song!

Sở Mặc không kìm nổi thở dài nói, trong lòng sinh ra sự tò mò mãnh liệt đối với vị Kim Ô Đại Đế này.

- Thôi được rồi, mấy chuyện này còn cách ngươi xa lắm, ngươi cũng đừng quan tâm đến nữa.Hổ Liệt vỗ vỗ vai Sở Mặc. Y biết tuy cảnh giới của người anh em mình yếu đến đáng thương, nhưng hùng tâm tráng trí rất cao, cho dù là đang đối mặt với kẻ mạnh hơn mình ở kỳ Phi Thăng như y cũng không hề lộ ra chút xíu vẻ tự ti nào.

Y tin tưởng, một ngày nào đó hắn sẽ vang danh trong khắp Huyễn Thần Giới này.

- Đi thôi, chúng ta đi thí nghiệm độ mạnh huyết mạch của ngươi trước cái đã, sau đó, nếu như ngươi muốn… có thể đi tìm người bí ẩn để mở mang tầm mắt một chút.

Hổ Liệt cười nói:

- Người bí ẩn sẽ không nói chuyện, càng sẽ không chế giễu ngươi, là một người hỗ trợ luyện tập khá là xuất sắc.

Sở Mặc cười cười, sau đó theo Hổ Liệt đến phòng thí nghiệm huyết mạch.

Sau khi vào trong, ngươi sẽ thấy trên vách tường có giới thiệu một vài tri thức liên quan đến cấp bậc của độ mạnh huyết mạch, từ màu đỏ là cấp thấp nhất cho đến màu tím là cao cấp nhất, phân biệt đại diện cho đẳng cấp khác nhau.

- Sau đó, ngươi nhỏ một giọt máu đến bệ đá bằng ngọc ở giữaphòng là có thể biết được độ mạnh huyết mạch của ngươi rồi!

- Trong Huyễn Thần Giới, theo ta được biết huyết mạch mạnh nhất là màu xanh thẫm, nhưng trong truyền thuyết ở trên thiên tầng… còn có huyết mạch màu lam xuất hiện.

- Huyết mạch cùng màu cũng có chia mạnh yếu, mấy thứ này… lúc thí nghiệm sẽ có đáp án chính xác nhất cho ngươi.

- Về huyết mạch màu tím… nghe nói chỉ có con cháu dòng chính do vợ cả của Hoàng Đế sinh ra mới có loại huyết mạch này, hiện nay thậm chí có tồn tại cảnh giới Hoàng Đế hay không… cũng vẫn còn làđiều bí ẩn, thậm chí ta còn nghi ngờ cho tới nay loại huyết mạch này cũng chưa từng tồn tại trên đời.

Hổ Liệt đưa Sở Mặc đến cửa phòng, còn huyên thuyên giải thích cho Sở Mặc một hồi.

Sở Mặc gật gật đầu, vào trong phòng, cảnh cửa đá nặng nề chầm chậm khép lại.

Sau đó, Sở Mặc nhìn về phía bản giới thiệu về cường độ huyết mạch đang nằm trên tường.- Cường độ huyết mạch chia làm bảy cấp!

- Lần lượt là đỏ cam vàng xanh lá xanh lục lam tím, bảy màu này tượng trưng cho bảy cấp độ huyết mạch khác nhau. Trong đó, màu đỏ thấp nhất, màu tím cao nhất, huyết mạch màu tím tương truyền là con cháu Hoàng Đế…

- Cách thí nghiệm huyết mạch vô cùng đơn giản, rỏ một giọt máu vào bệ ngọc giữa phòng, chờ một lát sẽ cho ra kết quả.

Sở Mặc đọc giới thiệu trên tường, trong lòng cũng không khỏi dậy lên chút tò mò, không biết huyết mạch của mình đến cùng như thế nào?Lập tức không chần chờ nữa, đi thẳng vào phía bệ ngọc nằm giữa phòng.

Bệ ngọc lớn chừng hai thước vuông, cao cũng tầm hơn hai thước, màu sắc hơi vàng, tản mát ra một thứ ánh sáng vàng lợt ấm áp, tràn ngập một cảm giác tang thương cổ kính.

Sở Mặc đứng trước bệ ngọc, cắt nhẹ đầu ngón tay, trực tiếp nhỏ một giọt máu tươi xuống dưới.

Màu máu đỏ tươi, thoạt nhìn còn có chút ánh sáng chớp lên, Sở Mặc lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ huyết mạch của ta là màu đỏ ở cấp bậc tầm thường nhất?

Chính lúc Sở Mặc đang thì thào, chút máu đọng trên bệ ngọc bỗng lập tức bị nó hấp thụ, một làn sóng tinh thần dao động đột nhiên xuất hiện trong tầng ý thức của Sở Mặc, như thể một con sóng lớn đột ngột dồn lên trong biển tinh thần của hắn, dựng lên thật cao, xô về phía trước.

Tiếp theo, một cảnh tượng kinh người xảy ra… trên bề mặt của bệ ngọc trước mắt Sở Mặc, bắt đầu … Xuất hiện vô số vết nứt!

Hơn nữa, càng ngày càng có xu hướng gia tăng!Cuối cùng, choang một tiếng, bệ ngọc không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng này… bỗng dưng vỡ vụn!

Chẳng những vỡ vụn, hơn nữa còn hóa thành bột mịn, giống như tảng đá trải qua mưa gió thăng trầm xói mòn hàng triệu năm bị hóa thành bột ngọc.

- Chuyện này… chuyện này là thế nào?

Sở Mặc mắt chữ o miệng chữ a nhìn màn này diễn ra, lẩm bẩm nói:

- Chẳng phải bảo là… sẽ cho ta đáp án sao? Đáp án của ta đâu? Bệ ngọc này sao lại nát vụn như vậy? Chẳng lẽ… mỗi lần thử độ mạnh huyết mạch, bệ ngọc này… sẽ bị nát vụn một lần sao?Lúc này, trong hư không đột nhiên truyền tới một giọng nói nhàn nhạt:

- Bệ ngọc này chính là miếng ngọc hình thành cùng với sự ra đời của vũ trụ, nó cũng giống như bệ ngọc trong những gian phòng khác, đã tồn tại theo dòng thời gian đằng đẵng dài vô tận.

- Ai đó?