Bọn họ là huynh đệ. Giữa hai bên đều rất hiểu nhau. Cho nên Nhiếp Long đi thẳng vào vấn đề, đặc biệt trực tiếp.

Nhiếp Lang cười ha ha một tiếng, lập tức vung tay lên, hình thành một đạo kết giới cường đại. Sau đó, cái lỗ lớn kia cũng trực tiếp khép lại!

Phía trên, những Thần tộc đó thật ra đều kích động. Nhưng bảy người Đại Chúa Tể phía dưới này đều mặt không đổi sắc, chỉ lạnh lùng nhìn Nhiếp Lang. Bởi vì bọn họ đều hiểu, Nhiếp Lang không có khả năng sử dụng loại thủ đoạn cấp thấp này để mưu hại bọn họ. Xem ra, hắn thật sự có chuyện muốn nói với bọn họ.

Gia chủ của Lam thị Thần Tộc thản nhiên nói:

- Thế nào, ở hạ giới này cảm thấy phiền? Cuối cùng nhớ tới cái tốt của thần giới, muốn liên kết với chúng ta hay sao?

Gia chủ Đỗ thị Thần tộc nói:

- Nếu như ngươi thật sự có tâm tư này, ngược lại cũng không phải là không thể được.

Gia chủ của Trần thị Thần Tộc gật đầu:

- Biết sai có thể sửa đổi là tốt rồi.

Khóe miệng Nhiếp Lang giật một cái:

- Các ngươi suy nghĩ quá nhiều đi? Ta tại sao lại muốn hợp tác với các ngươi? Còn nữa, ta làm sai ở chỗ nào? Thần thì không có sự tự do sao? Điều này không phải là do các người vẫn đề xướng sao? Thần là tự do, đúng không? Nếu như tự do, như vậy ta làm ra lựa chọn gì, liên quan các ngươi cái rắm à? Vì sao chính là ta sai? Còn phản bội. Ta phản bội người nào?

- Ngươi phản bội toàn bộ Thần tộc.

Một chúa tể của phù văn sinh mạng lạnh lùng nói.

- Thôi đi. Thần tộc cũng không phải là nhà ngươi.

Mặc dù ở thế giới này, giữa phù văn tính mạng và thú tộc đối lập, và nhìn nhau giống như nhìn kẻ thù gần như không tồn tại. Nhưng Nhiếp Lang vẫn rất không thích chúa tể của phù văn sinh mạng này. Cho nên, hắn nói rất không khách khí.

Tiếp đó, Nhiếp Lang nói:

- Hôm nay ta tới nơi này, không có khả năng muốn tranh cãi với các ngươi, mà là có chuyện muốn nói với các ngươi.

- Từ ngày tiến vào hạ giới, ngươi đã không có tư cách này nữa.

Lúc này Nhiếp Long chậm rãi mở miệng, nhìn Nhiếp Lang:

- Ngươi chìm đắm trong trụy lạc, đó là chuyện của bản thân ngươi. Chỉ có điều, nếu thật sự muốn nói chuyện gì, bảo Sở Thiên Đế đến đây đi. Ngươi, không xứng.

- Không không không.

Nhiếp Lang nhìn qua lại hoàn toàn không để ý tới giọng điệu giễu cợt của Nhiếp Long. Hắn thản nhiên nói:

- Chuyện này, phải do ta tới nói. Sở Thiên Đế bên kia... Ha hả, nếu như ta nói các ngươi không đủ tư cách nói chuyện với hắn, các ngươi nhất định không thích nghe. Vậy ta vẫn không nên nói đi.

Ngươi không phải là vẫn nói sao?

Sắc mặt bảy người chúa tể bên này đều cứng đờ. Chỉ có điều bọn họ cũng không có quá tức giận. Đơn giản chỏ là một câu nói mà thôi. Muốn dễ dàng kích động tâm tình bọn họ như vậy, căn bản là không có khả năng.

Ngay cả là phẫn nộ, vậy chẳng qua là loại thời điểm này, chắc hẳn phải phẫn nộ mà thôi. Thời điểm cần phải tỉnh táo, bảy người chúa tể này đều có thể ở trong giây lát khiến tâm tư của mình phẳng lặng giống như mặt nước.

Sau đó, sắc mặt Nhiếp Lang trở nên được nghiêm nghị. Hắn nhìn bảy người chúa tể này:

- Tâm tư của các ngươi, ta hiểu rất rõ. Cho nên, ta cũng không nói thừa với các ngươi. Ta liền nói thẳng đi. Liên quan tới chuyện các ngươi muốn làm, liên quan tới tồn tại của thần giới, liên quan tới... Ừ, các ngươi hiểu đấy, ta đều đã nói với Sở Thiên Đế. Hơn nữa, tình hình hiện tại, chỉ cần chúng ta có một ý niệm, vậy việc này sẽ trực tiếp truyền tới từng ngóc ngách trong khắp thế giới năm đại thiên!

- Ngươi... Ngươi điên rồi?

Nhiếp Long không thể tưởng tượng nổi nhìn Nhiếp Lang.

Sáu người chúa tể khác cũng đều sửng sốt. Trước đây, bất kể thế nào, bọn họ vẫn cảm thấy Nhiếp Lang không thể nói chuyện này với Sở Mặc được. Hắn cũng không có cơ hội và địa điểm để nói ra!

Nhiếp Lang liếc mắt nhìn bọn họ một cái:

- Trước đó, ta dẫn theo Sở Thiên Đế đi một chuyến tới thần giới. Ừ, chính là chỗ vô cùng thiên.

Lời này vừa thốt ra, tất cả bảy người chúa tể đều trầm mặc.

Nhiếp Lang lộ ra vẻ mặt thản nhiên nói:

- Chuyện các ngươi muốn làm, không có khả năng thành công. Cùng lắm thì, hạ giới chơi tới cùng với các ngươi. Dù sao cuối cùng ai có thể sống tốt được, lại phải nhìn vận khí người nào tốt. Ở hạ giới này, ngươi cũng không cần lo lắng tới các chuyện sẽ hoàn toàn chôn vùi. Bởi vì nơi này, có lục đạo luân hồi.

- Ngươi thật là quá đáng!

Nhiếp Long bỗng nhiên quát to một tiếng. Trong giây lát khí thế người chúa tể trên người hắn tăng lên tới cực hạn, trùng kích khiến hư không này cũng run rẩy một hồi.

Trên người sáu gã người chúa tể khác đều lộ ra khí tức cường thế. Bọn họ đều bị Nhiếp Lang chọc giận.

Nhiếp Lang nói chuyện này cho Sở Mặc biết, coi như là chắp tay dâng lên bí mật lớn nhất của thần giới!

Nếu như hắn không nói, không ai sẽ có thể biết được, thần linh sơ đại sáng lập thần giới, tạo thành thế giới to lớn kia cũng không phải là vì bất diệt và vĩnh hằng, mà muốn mượn thần giới đột phá cảnh giới Đại Tổ này, cuối cùng nhảy ra khỏi bốn phương giới.

Nếu như nói ra, bí mật này bị phơi bày ra, nó không còn là một bí mật nữa. Như vậy sẽ đưa tới hậu quả mang tính tai họa!

Không nói đến nhiều lần đề cập bốn chữ thần linh sơ đại này, sẽ gây ra bao nhiêu phiền phức. Chỉ nói tới đám các thần linh Thần tộc đông vô số kể kia đều sẽ suy sụp. Trong lòng tất cả bọn họ trong khoảng thời gian ngắn sẽ ầm ầm suy sụp xuống! Bọn họ sẽ thật sự hiểu rõ, hóa ra cái gọi là thần giới cũng không phải là thần giới vĩnh hằng và bất diệt như bọn họ tưởng, cũng không có cái gì gọi là vĩnh hằng và bất diệt. Tất cả mọi thứ đều là giả!

Loại niềm tin này vừa sụp xuống, tuyệt đối sẽ mang tính trí mạng!

Đến lúc đó, còn có thể có mấy thần linh Thần tộc kiên định đứng ở bên phía của bọn họ, muốn đi tạo thành thần giới hoàn mỹ gì nữa?

- Ngươi... Đang uy hiếp chúng ta?

Giọng nói của Nhiếp Long vô cùng rét lạnh. Đôi mắt hắn cũng tản ra ánh sáng khủng khiếp. Nếu tu sĩ Đại Tổ bình thường liếc mắt nhìn thấy loại ánh sáng này, sẽ.. trực tiếp hông có cách nào tiếp nhận được, vỡ nát!

Nhưng Nhiếp Lang lại cười híp mắt nhìn Nhiếp Long:

- Huynh đệ của ta, ngươi thật thông minh!

Nói xong, hắn cũng không chờ Nhiếp Long và sáu gã người chúa tể khác nói cái gì, Nhiếp Lang liền lạnh mặt xuống, thản nhiên nói:

- Nói thật đi, nếu như không phải sợ dẫn tới điềm xấu, cuối cùng tạo thành cục diện lưỡng bại câu thương, chúng ta cũng đã sớm cho truyền chuyện này ra ngoài! Không có những thần linh kia ủng hộ, các ngươi lại tính là thứ gì? Chỉ dựa vào mấy người chúa tể các ngươi, cộng thêm số ít mấy đại trưởng lão... Các ngươi có thể công phá thế giới này sao?