Kỳ Tiểu Vũ nhìn Sở Mặc, vừa cười vừa nói:

- Mấy năm nay, chúng ta không có việc gì lại ở cùng một chỗ. Những ý nghĩ này đã sớm nói qua vô số lần. Nhất Nương tỷ đối với cái này cũng cảm thấy tương đối có hứng thú.

Sở Mặc cười nói:

- Khẳng định, thời điểm nàng từng ở nhân giới, chính là một lão bản nương.

Hai nàng cũng không nhịn được cười rộ lên. Thủy Y Y nói:

- Nhất Nương tỷ nói qua, nàng còn muốn một lần nữa mở Thao Thiết Lâu, sau đó lôi kéo Liễu Mai Nhi cùng đi. Sau đó, toàn bộ các tỷ muội bên trong Phiêu Miểu Cung nghe nói, đều biểu thị muốn đi cùng.

- ...

Trán Sở Mặc hiện ra một vạch đen. Hắn nhìn Thủy Y Y:

- Các nàng đều rất thiếu tiền sao?

- Đương nhiên không thiếu!

Thủy Y Y nói:

- Toàn bộ thế giới Bàn Cổ đều là của chúng ta, làm sao có thể thiếu tiền?

- Vậy tại sao có hứng thú đối với loại chuyện này như thế?

Sở Mặc biểu thị không giải thích được.

Lại nói tiếp, đối với chuyện buôn bán, từ trước đến nay hắn đều không có nhiều hứng thú. Chỉ có điều, hắn biết rõ, nhưng Nhất Nương các nàng lại rất thích. Chỉ có điều các nữ nhân bên trong Phiêu Miểu Cung, có rất nhiều người từ nhỏ đã xuất thân ở trong giới tu hành. Lẽ nào các nàng cũng thích?

- Ngươi là một đại nam nhân, cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết. Đối với việc này không có hứng thú cũng là bình thường. Nhưng các nàng đều là nữ nhân. Hơn nữa hiện tại thân phận và địa vị của các nàng đều rất cao. Bình thường không quan tâm đi tới nơi nào, đều được người ta tôn kính. Loại cảm giác này mặc dù không tệ, nhưng thời gian dài sẽ cảm thấy nhàm chán. Cho nên bọn họ nói, quay đầu lại mở cửa hàng, chúng ta đều sử dụng phân thân đi!

Thủy Y Y lộ ra vẻ mặt hưng phấn nói:

- Đến lúc đó, có thể thật sự thể nghiệm một chút cuộc sống sinh hoạt trong phố phường. Nhất định cũng rất tốt.

- Ta có thể nói các nàng đang buồn chán sao?

Sở Mặc liếc mắt của hai thê tử mình một cái. Bởi vì Kỳ Tiểu Vũ đứng ở bên cạnh mắt cũng tỏa ánh sáng. Hiển nhiên nàng cũng rất động tâm đối với cuộc sống như thế.

- Thật ra cũng không thể nói là buồn chán.

Thủy Y Y lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn Sở Mặc:

- Đây là nhân tính. Đây cũng là nhân sinh. Thật ra có ai không muốn yên ổn? Ngươi cảm thấy những người Thiên Nhân tộc đó không có tiền đồ. Nhưng ngươi lại không biết, có bao nhiêu Nhân tộc hâm mộ những Thiên Nhân đó.

- Là như vậy sao?

Sở Mặc khẽ nhíu mày.

Thủy Y Y hiểu rõ vì sao Sở Mặc lại nhíu mày. Nàng vừa cười vừa nói:

- Nhân tộc... thật ra là một chủng tộc rất phức tạp. Phải nói là chủng tộc phức tạp nhất. Phu quân căn bản không cần lo lắng bầu không khí của Nhân tộc trở nên thích hưởng thụ, mê muội mất cả ý chí... Thật ra căn bản không có khả năng.

- A?

Sở Mặc nhìn Thủy Y Y.

Thủy Y Y nói:

- Bởi vì không phải mọi người đều thích hưởng thụ loại này. Phu quân chính là một điển hình đại biểu trong Nhân tộc!

Sở Mặc hơi ngẩn ra, lập tức cười khổ không thôi. Hắn muốn nói, mình thật ra cũng bị buộc, đi từng bước một đi cho tới hôm nay.

- Thật ra thích hưởng thụ, thích sự vật tốt đẹp, chắc là thiên tính của cộng đồng sinh linh. Phu quân xem, ngay cả những người chim kia thời gian xây tổ, cũng thích dọn dẹp khiến cho tổ của mình thật xinh đẹp.

Kỳ Tiểu Vũ mỉm cười nói:

- Cho nên, chuyện này cũng không phải là vấn đề. Vấn đề thật sự chính là, các Thiên Nhân ở trong mắt phu quân, rất thích hưởng thụ, tính trơ quá mạnh mẽ. Nhưng Nhân tộc thật ra cũng không phải như thế. Ta nghĩ, tâm huyết của Nhân tộc đã không cần hai chúng ta nói tới. Phu quân cũng có thể thấy được.

Thủy Y Y ở một bên nói:

- Những năm gần đây, phu quân không quan tâm tới những chuyện kia. Nhưng thực ra người phía dưới đều biết. thế giới Bàn Cổ chúng ta phát triển thành thế nào. Những thứ vui đùa này quả thực quá nhiều! Nhưng đến thời gian phải xuất chinh, phu quân chẳng lẽ không rõ ràng là cục diện gì sao? Phàm là tu sĩ đến cảnh giới nhất định, có người sẽ cự tuyệt sao?

Sở Mặc ngẩn người. Suy nghĩ kỹ một chút, hắn vẫn thấy thật sự là như vậy.

- Cho nên, tất cả những điều này tạo thành thế giới tốt đẹp này của chúng ta. Tất cả tồn tại thật ra đều có giá trị. Chúng ta cũng hi vọng, phu quân không nên tàn sát tất cả Thiên Nhân kia. Sinh linh trên thế gian đều có quyền được sinh tồn. Phu quân có thể chấp nhận cho hơn một trăm giới lớn Thiên Nhân, gia nhập vào thế giới Bàn Cổ chúng ta, chúng ta đều cao hứng vô cùng.

Thủy Y Y nói:

- Đương nhiên, đối với những kẻ địch chân chính, chúng ta cũng không hy vọng phu quân nhân từ nương tay. Những kẻ muốn phá hủy thế gian tốt đẹp này, chắc hẳn phải tiêu diệt hết!

- Đúng, ta cũng nghĩ như vậy.

Kỳ Tiểu Vũ ở một bên nói.

Sở Mặc gật đầu. Trong lúc bất chợt hắn có cảm giác, mình thật sự quá ít nói chuyện với người nhà.

Những năm gần đây, năm tháng trôi qua, thời đại đã thay đổi!

Mình chỉ nhìn thấy biến hóa lớn vô cùng vĩ mô, lại bỏ quên những biến hóa nhỏ đến từ bên cạnh. Mà trên thực tế, không có những biến hóa nhỏ ở bên cạnh không ngừng tích lũy, lại lấy đâu ra biến hóa lớn vĩ mô?

- Xin lỗi. Mấy năm nay, ta thiếu quan tâm đối với các nàng. Chỉ lo dùng vũ lực phát triển thế giới này...

Sở Mặc nắm tay hai thê tử của mình, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y lại là vẻ mặt yêu thương, cầm tay của Sở Mặc. Kỳ Tiểu Vũ ôn nhu nói:

- Phu quân không cần xin lỗi. Mấy năm nay, nếu không phải phu quân một mình ở chỗ này đau khổ chống đỡ, thế giới Bàn Cổ chúng ta làm sao có được loại biến đổi lớn kinh thiên như vậy?

Thủy Y Y gật đầu:

- Chúng ta thật ra chính là cao hứng khi nhìn thấy phu quân. Cái gì cũng muốn nói với phu quân nói một chút. Nói nhiều, phu quân cũng không cần để ở trong lòng. Ta và Tiểu Vũ tỷ muội, không quan tâm tới khi nào, đều ủng hộ phu quân.

Sở Mặc cười. Trong ánh mắt hắn lóe ra một tia trong suốt.

Cái gì là hạnh phúc. Chính là đây?

Không phải trong nháy mắt lĩnh ngộ được đại đạo cao thâm gì đó. Nhưng vào giờ phút này, Sở Mặc thật sự hoàn toàn lĩnh ngộ được hàm nghĩa của hai chữ hạnh phúc.

Mấy ngày sau, ở tầng trời thứ ba mươi ba, ở chỗ Sở thị vương tộc, Sở Mặc phóng lên trên không trung, khai đàn giảng kinh.

Lần giảng kinh này là nhằm vào con cháu vương tộc trên cả tầng trời thứ ba mươi ba!

Nhưng lực ảnh hưởng của lần giảng kinh này lại theo mạng lưới của phù văn tính mạng, trong nháy mắt lan tràn ra... Toàn bộ thế giới Bàn Cổ!

Thậm chí, ngay cả hơn một trăm giới lớn Thiên Nhân bên ngoài này, đều bị kinh động.