Không ai có thể làm được như Từ Thi Nghiên, có thể trực tiếp giao lưu, trực tiếp đối thoại, mà chữ khắc trên đồ vật thậm chí có thể hóa thành hình tượng một nhân loại xuất hiện ở trước mặt nàng.

Những thứ này người bên Sở Mặc cũng không có ý thức được.

Nếu chuyện này bị nhân vật hàng đầu cùng thần tiên tứ đại Giới biết được sẽ trực tiếp nhấc lên một hồi bão táp kinh khủng!

Bởi vì cho dù là ở tứ đại Giới cũng được gọi là một loại tồn tại vô cùng thần bí.

Cho nên cung chủ Thiên Cung cũng không trông cậy vào việc những chữ khắc này biết trả lời hắn. Hắn chỉ muốn gặp Từ Thi Nghiên một lần, hắn muốn biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì lại làm cho nàng trực tiếp rời khỏi Thiên Cung, chạy tới Huyết Vực này.

Nhưng hắn không thấy được dễ dàng!

Hắn bị chữ khắc ngăn cản ở nơi này.

Hắn hoàn toàn không cảm ứng được bên trong rốt cục có cái gì.

Hắn thậm chí mơ hồ có một loại suy đoán: Sở Mặc, Ứng Vận giả tới từ thế giới thông đạo có thể cũng ở đây!

Điều này khiến cho hắn tương đối nôn nóng cùng bất an!

Nếu như suy đoán của hắn là thật, vậy nói lên Từ Thi Nghiên có thể đã biết mọi thứ, sau đó dưới sự trợ giúp của những chữ khắc trên đồ vật đã trốn tới nơi này!

Lúc trước hắn trở lại Thiên Cung không thấy Từ Thi Nghiên cũng đã cảm giác không ổn, hắn rốt cục biết được chân tướng kinh khủng từ miệng người thị nữ ngươi, Từ Thi Nghiên có thể từ nhỏ đã sở hữu nàng lực câu thông với chữ khắc trên đồ vật.

Bởi vì nàng lúc còn nhỏ liền hay hướng về phía những chữ khắc kể chuyện xưa hoặc là nhẹ ngâm nga bài hát.

Loại chuyện như vậy lúc trước hắn cũng không có chú ý tới. Sau khi người thị nữ kia nói xong, hắn liền giết chết!

Chuyện trọng yếu như vậy lại không sớm hồi báo, ngươi như thế giữ lại có ích lợi gì?

Sau đó hắn tốn rất nhiều năm mới tìm được chỗ này, nhưng lại bị chặn lại. Cho nên hắn liền biết Từ Thi Nghiên nhất định trốn ở trong này.

- Nghiên nhi, là ta, ta không biết con bị ai đầu độc mà bỏ nhà ra đi. Nhưng ta hy vọng con có thể ra gặp ta một lần. Mặc kệ thế nào phụ thân đều yêu con. Hy vọng con có thể rõ, hôm nay là loạn thế, trên đời này, ngươi duy nhất có thể bảo vệ con là ta. Đi ra gặp mặt ta một lần, chúng ta trò chuyện có được không?

Thanh âm cung chủ Thiên Cung rất ôn hòa, nghe vào cũng vô cùng chân thành.

Nhưng ở trong đó vẫn không có bất kỳ sự đáp lại nào.

Cung chủ Thiên Cung rất rõ ràng, những chữ khắc này một khi triển khai toàn bộ phòng ngự, sợ rằng ngay cả thần thức của cấp bậc Giới chủ cũng có thể chống đỡ.

Hắn đi qua đi lại muốn tìm một khe hở vọt vào, nhìn ở trong đó rốt cục có cái gì.

Nhưng điều khiến hắn cảm thấy thất vọng cùng tức giận chính là, toàn bộ hư không vũ trụ trong phạm vi trăm tỉ dặm đều không có một góc chết, tất cả mọi nơi đều bị chữ khắc phong ấn!

Điều này khiến hắn càng thêm hoài nghi Sở Mặc có mặt ở nơi này!

Vì vậy hắn trực tiếp xuất thủ!

Hắn cũng không phải người trẻ tuổi bí ẩn kia, hắn là sinh linh Giới chủ thành danh nhiều năm.

Hắn là thần tiên!

Năng lực công kích của hắn quả thật cường đại tới trình độ làm người ta run rẩy.

Một kích này cho dù là mảnh lớn cũng sẽ trực tiếp bị đánh thành hư vô trong khoảnh khắc, thậm chí ngay cả mảng vũ trụ đều có thể bị đánh thành hỗn độn.

Nhưng phòng ngự của những chữ khắc nơi này lại bảo vệ mảnh lãnh thổ quốc gia tới hoàn hảo không hao tổn gì. Chỉ có thể nhìn thấy từng đạo sóng gợn vô hình nhanh chóng nổ tung, sau đó lại nhanh chóng khôi phục bình thường.

Đây chính là năng lực phòng ngự khủng bố của chữ khắc!

Cung chủ Thiên Cung xuất thủ một lần liền không xuất thủ nữa, bởi vì hắn rất rõ, cho dù xuất thủ lần nữa cũng không thể công phá chỗ này.

Trên bản chất, năng lực phòng ngự của chữ khắc trên đồ vật khác với mấy thứ khác, năng lượng tiêu hao của nó vô cùng nhỏ, thậm chí nhỏ tới tình trạng siêu vi. Nói cách khác, cho dù hắn công kích ở nơi này một vạn năm cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Ngoại trừ làm cho chính là bị tiêu hao hết sức lực ra sẽ không có kết quả gì khác.

Cung chủ Thiên Cung đứng ở chỗ này, trên khuôn mặt anh tuấn tái nhợt. Hắn đứng ở đó nhìn rất lâu, sau đó xoay người trực tiếp rời đi.

Thời gian lưu chuyển.

Mấy ngàn năm Thần Giám cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Vũ trụ được chữ khắc bảo vệ chu toàn, Sở Mặc đã hoàn toàn luyện hóa xong bốn khối Tinh Hạch.

Cảnh giới của hắn cũng không trực tiếp đột phá lên từ cảnh giới Đại Tổ, nhưng lĩnh ngộ truyền thừa Bàn Cổ của hắn đã đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có.

Truyền thừa Bàn Cổ được xưng là truyền thừa cao cấp nhất trong nhân lại, cũng được gọi là… truyền thừa của Thần!

Bàn Cổ gồm một số bộ phận: Bàn Cổ khai thiên, Bàn Cổ thời gian, Bàn Cổ thân pháp và Bản Cổ đao pháp.

Bàn Cổ khai thiên chính là thần pháp cổ năm xưa được sử dụng với thần khí búa Bàn Cổ, là loại công pháp cơ bản, gồm chín chiêu, nhưng chín chiêu này lại đủ để khai thiên lập địa. Chỉ có Bàn Cổ khai thiên mới có thể khống chế búa Bàn Cổ một cách hoàn mỹ nhất.

Thanh niên thần bí kia không biết dùng cách gì mà học được hết Bàn Cổ khai thiên rồi. Nếu không, y không thể khống chế thần khí như búa Bàn Cổ được, càng không thể hình thành trạng thái tâm ý tương thôngvới nó.

Bàn Cổ thời gian là một công pháp chí cao vô thượng dùng để khống chế thời gian.

So với Bàn Cổ thời gian, Cửu tự chân ngôn không là cái gì hết.

Sức mạnh của Bàn Cổ thời gian không phân biệt ranh giới quốc gia, làm thời gian vạn năm biến thành một cái chớp mắt, rồi có thể chỉ là một cái chớp mắt lại biến thành vạn năm. Tu sĩ tu luyện đến cảnh giới càng cao thì khả năng khống chế thần thông này càng lớn. Theo công pháp này, khi thi triển ở mức cao nhất sẽ có thể biến một tích tắc thành cả mấy triệu năm.

Đúng là không thể tưởng tượng được.

Khi đã tu luyện đến cảnh giới đó, thi triển một cái là có thể khiến đối thủ già đi cả triệu năm ngay lập tức.