Năm xưa từ sau khi Chung thánh bị Sở Mặc đánh chết, Âu Dương Phỉ liền biến mất. Vẫn mai danh ẩn tích cho tới bây giờ, có người nói cũng không tái giá với ai. Chỉ có điều cũng không thể nối lại tiền duyên với Tử Đạo nữa.

Đây cũng nói rõ lên rằng giữa hai vũ trụ mặc dù có điều nào đó rất thần bí liên quan với nhau, nhưng xét đến cùng vẫn là hai cuộc sống khác nhau, hai vận mệnh khác nhau. Giống như Khương Thái Nguyệt ít nhiều thất vọng. Nàng ấy rất muốn gặp “mình” khác, nhưng cũng không gặp được.

Sau khi mọi người nghỉ ngơi đủ đã là chuyện hơn một tháng sau.

Lúc này, Sở Mặc phải tiếp tục bước trên lộ trình, hắn muốn đi La Thiên đại vũ trụ khác.

- Ca, muội đi chung với huynh.

Đại Sở Sở nhìn Sở Mặc:

- Nếu không chỉ có mình huynh đi muội sợ nhỡ đâu sẽ có phiền toái. Sở Mặc nhìn thoáng qua Đại Sở Sở, hỏi:

- Thế bên Liên Minh Tinh Anh?

Đại Sở Sở lắc đầu:

- Không sao, bên Liên Minh Tinh Anh có Phi Hồng và Băng Băng rồi, không có chuyện gì đâu. Quan trọng nhất là có huynh, Liên Minh Tinh Anh cũng sẽ mãi mãi không xảy ra vấn đề.

Sở Mặc cười cười gật đầu:

- Vậy được rồi, chúng ta cùng đi một chuyến tới quê hương của muội đi. Trước khi đi, Sở Mặc hỏi Đại Công Kê có muốn cùng đi hay không. Con gà này vẫn rất thần kỳ, nó lại có thể tìm được một vài nơi mà người khác không tìm được.

Kết quả là Đại Công Kê từ chối. Nó cảm thấy ở Vương tộc Sở thị có rất nhiều người và việc nó thích. Ví dụ như lão quản gia, con chó vàng nó cũng rất thích. Hơn nữa, quan hệ giữa Đại Công Kê và Hầu tử vô cùng tốt.

Thật ra bây giờ bầu không khí trong toàn bộ Vương tộc Sở thị đều vô cùng tốt, nơi đây thực như thế ngoại đào nguyên. Tinh khí tràn trề, nguyên liệu phong phú, trên mặt mỗi người đều ngập tràn dáng cười vui.

Hoặc là chọn bế quan tu luyện, hoặc chọn yên lặng sinh sống. Nơi đây đã thành chốn cực lạc trong thế giới Thông đạo phức tạp rồi.

Là kết quả mấy năm nay Sở Mặc đổ mồ hôi chảy máu đào từ từ mà tranh thủ ra được thiên hạ như này.

Sau đó Sở Mặc chào từ biệt cha mẹ lại tạm biệt hai phu nhân và hai đứa con mình. Sau dẫn theo Sở Sở bước lên con đường về La Thiên đại vũ trụ khác. Sau khi Sở Mặc bước tới cảnh giới Thái Thượng, tốc độ so với trước thì nhanh lên nhiều. Hắn đưa Sở Sở vào thế giới Thương Khung Thần Giám rồi một mình lấy tốc độ không tưởng, chỉ dùng thời gian không tới một tháng đã tới lối vào La Thiên đại vũ trụ khác.

Không có bất kỳ do dự nào, Sở Mặc một bước bước vào luôn.

Xuyên qua tầng lớp quy luật của con đường thông vào, sau đó Sở Mặc rốt cục xuất hiện ở một không gian vũ trụ hoàn toàn mới. Hắn triệu hoán Sở Sở từ trong thế giới Thương Khung Thần Giám ra ngoài.

Đại Sở Sở cảm thấy rào rạt hứng thú với thế giới Thương Khung Thần Giám. Vẻ mặt nàng ấy ngạc nhiên, nói:

- Không nghĩ tới, Thương Khung Thần Giám đã cùng huynh tăng đến cấp độ này rồi? Đã trở thành một đại thế giới hoàn toàn chỉnh thể!

Sở Mặc cười gật đầu:

- Tuy là quy luật hoàn chỉnh, nhưng thế giới đó ỷ lại ta quá lớn. Mộtkhi ta có vấn đề gì, thế giới đó cũng sẽ dễ dàng bị phá hủy. Quy luật của nó là xây dựng trên đạo của ta.

Đây cũng là lý do vì sao Sở Mặc không dễ để người khác vào trong thế giới Thương Khung Thần Giám. Hắn thực sự rất sợ một ngày mình có mệnh hệ gì sẽ liên lụy tới sinh linh ở bên trong.

Đại Sở Sở lắc đầu, không đồng ý phản bác:

- Ai dám cam đoan chúng ta thân ở thế giới này không phải như thế chứ?

Nói rồi nàng nhìn Sở Mặc:

- Ở dưới ánh sao trăm bề, không có việc gì có thể hoàn toàn theo ýmuốn của mình được. Tinh cầu tài nguyên phong phú chỉ để làm đẹp thì thật tiếc. Hoặc là dứt khoát túm vài tinh hệ tới để chúng tự vận hành. Đại lục của thế giới Thương Khung Thần Giám sẽ tự phát triển, trở thành một đại lục thần chi chân chính.

Đại Sở Sở nói liền một hơi dài, sau đó nhìn Sở Mặc nói tiếp:

- Nói không chừng chốn cực lạc mà chúng ta vẫn hằng tìm kiếm lại chính là chỗ đó ấy!

Có thể đấy chỉ là một câu nói vô tâm của Đại Sở Sở, nhưng người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Trong đầu Sở Mặc lập tức như mở ra được một cánh cửa sổ, ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu rọi. Cho tới nay, hắn cũng chưa đặc biệt nghiêm túc kiến thiết trong thế giới Thương Khung Thần Giám lần nào. Cũng không đặc biệt để tâm sửa đổi nó.

Chỉ là trồng ở bên trong một vài dược liệu đỉnh cấp vô cùng đắt tiền, bao gồm cả một vài cây cực phẩm, lại nuôi cả cá... cá Tạo hóa nữa. Hắn coi thế giới trong Thương Khung Thần Giám như một trang trại chăn nuôi, đồng thời cũng là một chỗ tránh nạn tạm thời mà thôi. Nhưng lời Sở Sở nói cũng không phải không có đạo lý.

Bây giờ trên đời hắn chính là một trong những người có năng lực sinh tồn mạnh mẽ nhất. Chí ít, là trong cả thế giới Thông đạo. Một ngày thế giới Thông đạo xuất hiện nguy cơ lớn thì cả thế giới Thông đạo người có thể còn sống hẳn là chỉ còn mình hắn.

Tình huống đó mang thế giới Thương Khung Thần Giám ra cải tạo một lần, sửa nó thành một đại thế giới chân chính, ở thời khắc mấu chốt có thể cứu được rất nhiều sinh linh.

Sở Mặc nhìn Đại Sở Sở:

- Muội nói rất có lý, ta sẽ lưu tâm việc đó.

Sở Mặc có tính tình hành động cực mạnh, chuyện đã quyết rồi sẽ lập tức muốn làm. Cho nên hắn ở trong vũ trụ này lấy đi không ít ngôi sao, thậm chí còn bao gồm cả một tinh hệ hoàn chỉnh đưa vào trong thế giới Thương Khung Thần Giám.

Chuyện đó đối với tu sĩ khác căn bản chẳng thể làm nổi. Nhưng đối với tu sĩ cấp bậc Thái Thượng cũng chẳng có khó khăn gì.

Điều đó cũng là nguyên nhân vì sao tu sĩ cảnh giới Thái thượng thật sự rất khó bị

giết chết hẳn. Không có ai biết bọn họ rốt cục để lại bao nhiêu đường lui cho mình.

Giống như bây giờ đám Cổ tổ Thái thượng bị treo đầu trên cột cờ, Sở Mặc cũng không dám nói chắc rằng bọn họ không còn hậu chiêu nào. Chỉ có điều cho dù có phân thân nhưng cũng rất khó có thành tựu gì lớn, chỉ là có thể hoàn hảo không hao tổn gì sống sót mà thôi.

Đại Sở Sở trở lại trong không gian vũ trụ này thì tâm tình rất kích động, tựa như lúc trước Sở Mặc trở lại La Thiên vũ trụ vậy. Cả vũ trụ đều là khí tức quen thuộc, tràn đầy hồi ức của những năm tháng đã qua.

Dọc theo đường đi, Đại Sở Sở nói rất nhiều chuyện cũ kỷ niệm mà nàng từng trải qua cho Sở Mặc. Thậm chí bao gồm cả chuyện năm đó lúc nàng còn rất nhỏ, mối tình đầu lại gặp ngay tên cặn bã, suýt chút nữa bị lừa tình lừa thân còn phải chịu đả thương, nói hết chẳng chút giấu giếm với Sở Mặc.