- À... xin lỗi, ta quên mất.

Quách Dao Dao lắp bắp rồi xin lỗi Sở Mặc.

Sở Mặc khoát tay:

- Không sao, chúng ta bắt đầu bây giờ đi.

Nói rồi lần nữa triệu Trảm Đạo ra. Quách Dao Dao có một nửa thần cách. Một tu sĩ cảnh giới Đại Thánh trên lý thuyết thì thần cách của nàng hẳn là dễ chém nát hơn thần cách của Quách phu nhân. Nhưng trên thực tế lại không phải vậy. Nửa thần cách... cũng không nói lên rằng thần cách của Quách Dao Dao chỉ lớn có nửa như thế. Mà thần cách của nàng ấy có tinh thần lực ngưng tụ cùng những thứ khác, trở thành một thần cách hoàn chỉnh, nằm ngay trong tinh thần của nàng.

Nếu là thần cách hoàn chỉnh vậy đơn giản là Trảm Đạo trực tiếp ra tay chém là xong. Nhưng thần cách của Quách Dao Dao lại cần phải bóc tơ bóc kén, khi chém tới thần cách mà không thể động tới những tinh thần lực ngưng kết ở xung quanh. Bởi vì nếu động đến những chỗ đó, trên người Quách Dao Dao sẽ xảy ra biến đổi như thế nào ai cũng không biết được.

Khi biết tình huống này ngay cả Quách Xương cũng hơi do dự. Gã là một người quyết đoán, phu nhân của gã cũng cũng rất quả quyết. Đều là Cự Đầu tổ cảnh, ai mà chưa từng trải qua sóng to gió lớn? Cho nên, cơ bản không cần do dự lâu khi quyết định chuyện gì cả, cứ làm là được!

Nhưng hôm nay liên quan đến con gái của họ, điều này làm hai người hơi do dự.

Chỉ có điều, Quách Dao Dao kế thừa tính cách quả quyết của cha mẹlại vô cùng kiên định:

- Sở công tử, xin ngài giúp ta chém thần cách này, có gì ngoài ý muốn xảy ra cũng tuyệt đối không oán hận công tử ngài!

- Dao Dao..

Quách Xương nhìn con gái của mình, hơi chần chừ.

- Cha, mẹ, hai người không cần nói gì nữa. Tâm ý con gái đã quyết. Thứ này con gái nhất quyết muốn bắt nó phải biến mất. Cho dù chết con gái cũng không muốn vĩnh viễn sống trong ánh mắt kỳ thị của người khác.

Quách Dao Dao vẻ mặt kiên quyết nói. Quách phu nhân nhẹ nhàng vuốt đầu của con gái, ôn nhu nói:

- Được, nếu như con đã nghĩ xong thì cứ làm như vậy đi.

Nói rồi nhìn Sở Mặc nói tiếp:

- Sở công tử, lần này... thực sự quá làm phiền ngài rồi.

Quách Xương lấy ra một đống lớn dược liệu, mỗi một cây đều bị phong ấn phù triện rất lớn, chỉ có điều vẫn có mùi thuốc rất nhạt bay lên từ đó.

Sở Mặc nhìn thấy thì mí mắt nhảy lên, bởi vì giữa những dược liệu này, kém nhất... đều là cấp tiên dược! Còn có mấy cây là đại thánh dược nữa!

- Những thứ này không tính là đồ tốt gì, muốn cảm tạ ân tình của Sở công tử cũng còn chưa đủ.

Quách Xương vẻ mặt thành khẩn nhìn Sở Mặc:

- Có thể để công tử dùng khôi phục tiêu hao một chút.

Tiêu hao?

Có tiêu hao sao?

Đương nhiên là có... chỉ có điều cũng là tiêu hao của Trảm Đạo.

Hơn nữa Sở Mặc cũng phát hiện lúc Trảm Đạo chém được thần cáchcũng sẽ hấp thu hết được lực lượng có trong thần cách, dùng để bù vào sự tiêu hao to lớn đó.

Về phần lúc Trảm Đạo hấp thu những mảnh nhỏ của thần cách có thể bị nguy hiểm hay không, Sở Mặc tạm thời chưa cảm giác được.

Nghĩ chắc là không có vấn đề gì quá lớn.

Đối với bản thân Sở Mặc hoàn toàn không hề tiêu hao chút nào, cho nên đối mặt với thiện ý của Quách Xương, Sở Mặc muốn từ chối.

Nhưng Quách Xương lại vô cùng kiên quyết, đến cuối cùng Sở Mặcchỉ có thể nhận lấy. Như vậy có thể làm Quách Xương an tâm, Sở Mặc cũng thật sự rất cần những đại dược đỉnh cấp đó.

Đại dược ở thời khắc mấu chốt đều là thứ giữ mạng. Cho dù đối với tu sĩ Tổ cảnh như hắn cũng là như vậy.

Sau đó, Trảm Đạo ra tay lần nữa.

Nhưng lần này, toàn bộ quá trình lại giằng co tròn ba ngày.

Trong ba ngày, ba người Sở Mặc, Quách phu nhân và Quách Xương không rời nơi này nửa bước. Toàn bộ quá trình cũng không trao đổi gì, tất cả đều nhìn quá trình Trảm Đạo chém thần cách của Quách Dao Dao.

Mấy lần trong đó, trên mặt của Trảm Đạo trở lên vô cùng tái, khí tức trên người cũng trở lên vô cùng suy yếu. Chín viên huyết nguyệt khác đều liều mạng rót năng lượng vào người Trảm Đạo, cứ như vậy cũng vẫn có cảm giác chưa đủ.

Lúc này, Sở Mặc chỉ có thể tự mình ra tay. Trong quá trình thậm chí còn ăn một cây tiên dược.

Là cả gốc! Đối với lần này, Sở Mặc cũng chỉ có thể may mắn có cây tiên dược của Quách Xương cung cấp, nếu không... sẽ thật sự hơi phiền phức.

Ba ngày sau, nửa thần cách trong tinh thần của Quách Dao Dao rốt cục thành công được tách ra, còn lại một nửa lực lượng tinh thần ngưng kết cùng thần cách đương nhiên vì vậy mà biến mất trong đầu nàng

Toàn bộ quá trình thật ra khá thống khổ. Mức độ đau đớn thậm chí còn vượt qua cả đau đớn mà Quách phu nhân phải chịu. Nhưng tiểu cô nương chưa hề trải qua gió táp mưa sa này, toàn bộ quá trình vẫn cắn chặt răng, cho dù đau đến bất tỉnh cũng không kêu tiếng nào. Loại năng lực nhẫn nại này ngay cả Sở Mặc cũng phải nhìn với ánh mắt khác xưa.

Đến cuối cùng, Quách Dao Dao liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, giữa mỗi ngụm máu tươi đều ẩn chứa rất nhiều dấu vết thần cách.

Trảm Đạo dường như hoàn toàn không có hứng thú gì với những dấu vết thần cách này, cơ bản không hấp thu. Cho nên tất cả đều được Quách Dao Dao dùng cách ói máu để phun ra.

Những mảnh nhỏ và dấu vết thần cách từ trong máu tươi của Quách Dao Dao phun ra, trong nháy mắt xuất hiện trong phủ thì hóa thành mộtlực lượng vô hình, dường như muốn đi giải phong ấn.

Sắc mặt của Quách Xương, Sở Mặc và Quách phu nhân đều đồng thời thay đổi, đều biết quyết không thể để những mảnh nhỏ và dấu vết thần cách đó rời khỏi nơi này!

Ba người đồng thời ra tay trực tiếp luyện hóa. Dùng hai canh giờ, rốt cục mấy thứ này đã được luyện hóa sạch!

Cuối cùng, ba người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều nở nụ cười. Lúc này, Quách Xương và Quách phu nhân cùng với Quách Dao Dao, một nhà ba người quỳ một gối với Sở Mặc, cảm ơn tất cả những gì Sở Mặc đã làm cho họ.

Sở Mặc vội nâng ba người dậy.

Quách Dao Dao hơi suy yếu, được Quách phu nhân dẫn đi nghỉ ngơi. Chỉ có điều nha đầu này hiển nhiên vẫn nhớ Sở Mặc. Mỗi một bước đi đều được mẹ lôi đi, cuối cùng nhìn về phía Sở Mặc, thần sắc trong đôi mắt khiến Sở Mặc thậm chí hơi không dám đối mắt với nàng ấy.

Mối tình đầu của tiểu cô nương này hình như là hắn mất rồi! Quách Xương lại như không nhìn không biết cái gì, cơ bản không nói mà chỉ kéo Sở Mặc, nói với Sở Mặc rất nhiều chuyện.

Bao gồm cả cổ tộc Sở gia đã từng vô cùng mạnh mẽ trong Thông đạo, bao gồm cả phân bố thế lực trong Thông đạo.