Liệp Thần và Ô Long lúc này đã bị vây trong thế giới nhỏ vô cùng độc lập, có pháp trận phong ấn xung quanh. Tiểu thế giới của bọn họ kỳ thực vô cùng rộng lớn, là một không gian cực lớn.

Đoàn người phía dưới yến hội có thể nhìn rõ được cuộc chiến của hai người ở bên trong.

Nói ra thì dùng phương thức này để chúc mừng ngày sinh thần của Tạ Tà, cũng thật là đủ mới mẻ. Bởi vì cuộc chiến của hai bên vốn không thật sự làm nơi này rối loạn lên. Sở Mặc bây giờ mới hiểu tại sao Tạ Tà không những không quản, ngược lại còn hoàn toàn cảm thấy vui vẻ.

Đồng thời, hắn đối với tính cách trở mặt vô tình của những sinh linh trong Hôi Địa càng hiểu rõ hơn.

Sự chú ý của tất cả mọi người lúc này đều tập trung vào không trung, thế giới nhỏ của hai người đó. Âu Dương Phỉ và đám nữ nhân thì bị một nữ tử lạnh lùng xinh đẹp dẫn đi, đi về phía góc của đại sảnh yến hội.

Sở Mặc trong lòng khẽ động, truyền thần niệm với Tử Đạo:

- Không nên ra tay lúc này. Tử Đạo vừa nãy gần như là đã hơi không kiềm chế, chỉ đành ngồi xuống. Nhìn tiểu thế giới trong không trung, nếu như không phải trong lòng luôn nhớ Âu Dương Phỉ, gã đối với trận chiến này cũng rất hiếu kì, cũng muốn xem thử xem hai Cự Đầu Tổ cảnh đánh thế nào.

Lúc này, trong tiểu thế giới giữa không trung.

Liệp Thần từ trong người lấy ra một cây dù màu đen, cây dù này không mở ra, cạnh dù vô cùng sắc bén, lóe ra những mũi nhọn lạnh lùng. Liệp Thần dùng cây dù đó chỉ vào Ô Long. Một làn khí màu đen đột nhiên hóa thành ánh sáng sắc bén, bắn thẳng về phía Ô Long! Bắt đầu rồi sao?

Khóe miệng Sở Mặc mấp máy, không ngờ bọn họ nói đánh là đánh.

Ô Long bên kia cũng trực tiếp lấy ra Kim Cương Kiếm, chém xuống Liệp Thần.

Keng!

Một tiếng va chạm cực lớn trong nháy mắt truyền ra bên ngoài.

Dù cho có kết giới pháp trận cách trở, tiếng nổ này vẫn khiến cho âmthanh xôn xao của những người có mặt trong đại sảnh yến hội hơi lắng xuống.

Ô Long và Liệp Thần trong nháy mắt đã xông vào nhau, nhìn bộ dạng đó làm gì giống luận bàn? Rõ ràng là cược mạng!

Hơn nữa, là loại cược mạng sống chết thật sự!

Sở Mặc một bên nhìn, một bên tính toán trong lòng: Năng lực đánh nhau siêu mạnh, pháp lực cũng được, đạo hạnh mạnh, tổng hợp chiến lực, mạnh hơn tu sĩ tổ cảnh từng thấy ở La Thiên Tiên Vực một chút. Nhưng mà, chỉ là một chút thôi. Nếu thật sự là đấu sống chết, cuối cùngai thắng ai thua cũng rất khó nói.

Tại vũ trụ của La Thiên Tiên Vực, hầu như tất cả Cự đầu trẻ tuổi sẽ chiến đấu không ngừng, có thể nói mỗi Cự Đầu cuối cùng sẽ trổ hết tài năng, tất cả thân kinh bách chiến. Kinh nghiệm chiến đấu phong phú cực độ. Nhưng mà, sau khi đến cảnh giới Cự Đầu, thông thường mà nói, chiến đấu tàn khốc gần như là biến mất trong thế giới bọn họ.

Nhưng ở Hôi Địa không giống như vậy, thật sự không giống như vậy!

Cự Đầu Tổ cảnh ở đây, vẫn giống như tu sĩ tu vi không được cho làđỉnh cao, nói đánh là đánh, nói giết là giết! Trên người khí thế uy nghiêm vốn không đủ, chỉ thấy sát khí trên người họ, đó cũng là những thứ mà Cự Đầu tổ cảnh trong không gian vũ trụ La Thiên Tiên Vực sánh không được!

Cho nên, tổng hợp lại, đích thực mạnh hơn một chút so với những Cự Đầu của La Thiên Tiên Vực.

Giữa không trung, cuộc chiến đấu trong tiểu thế giới đã đến hồi gay cấn!

Song phương cùng thi triển thần thông và pháp lực, cách đấu thuậtvà đạo hạnh, toàn bộ đều dùng đến mức xuất thần nhập hóa.

Kiểu chiến đấu mạnh mẽ lại khủng bố này khiến tất cả sinh linh phía dưới đều nhiệt huyết sôi trào. Bởi vì chủng tộc không giống nhau, quan điểm thẩm mỹ cũng sẽ có sự khác biệt. Nhưng tất cả sinh linh các chủng tộc khi đối mặt với đại chiến, trong cơ thể đều máu huyết dâng trào… giống nhau!

Sở Mặc lúc này lén nhìn về hướng đám nữ tử, nhìn thuộc hạ của Ô Long tướng quân đang canh giữ Âu Dương Phỉ và đám nữ tử đó tinh lực gần như đều tập trung quan sát trận chiến phía trên. Lúc này, Sở Mặc ở trong đám người nhìn thấy một thân ảnh!

Mông Nã!

Tên này lúc này đã hóa thành hình người, nhìn vào thuận mắt hơn nhiều. Cũng giấu khí tức trên người rất tốt. Trừ Sở Mặc ra, thật đúng là không ai phát hiện ra kẽ hở.

Một đạo thần niệm của Sở Mặc truyền qua:

- Mông Nã tướng quân, đừng lộ ra vẻ gì kỳ lạ.

Mông Nã quả nhiên mặt không biểu cảm, mắt chăm chú nhìn vàotiểu thế giới trong không trung, thậm chí còn la ó cùng với mọi người.

- Huynh có tìm được khe nứt để ra không? Bây giờ phòng ngự còn mạnh không?

Sở Mặc dùng thần niệm hỏi.

- Tìm được rồi, không mạnh lắm, đại bộ phận cường giả đều chạy đến đây hết rồi!

Mông Nã thần sắc không động trả lời.

- Vậy, hai chúng ta, có nắm chắc đánh vào được, sau đó làm nứt được kết giới ra không? Sở Mặc hỏi.

- Hơi khó, nhưng mà nửa nén hương cũng đủ rồi, bây giờ đích thực là cơ hội tốt. Cậu giấu mình thật ghê gớm, ta tìm cậu lâu lắm rồi!

Mông Nã trả lời.

- Được, vậy bây giờ huynh đến bên đó đợi ta, ta đi ra đó sau!

Sở Mặc nói.

Thần niệm của Mông Nã có chút dao động:

- Bây giờ làm luôn?

- Làm!

Sở Mặc rất thẳng thắn.

Mông Nã là sinh linh Hôi Địa lớn lên ở đây, đối diện với sự dứt khoát của Sở Mặc, y rất hài lòng.

- Được!

Mông Nã lặng yên đứng dậy, đi ra bên ngoài.

Toàn bộ đại sảnh yến hội cũng có không ít người đi qua đi lại, mọi người đang nhìn cuộc chiến của Ô Long và Thần Liệp, căn bản là không chú ý Mông Nã rời khỏi. Một nhân vật nhỏ mà thôi, không có bao nhiêu người quan tâm đến bọn họ.

Sở Mặc thì khác, bởi vì trước đây hắn đã được Tạ Tà tiếp kiến đơn độc, cho nên, nhất cử nhất động của hắn tất cả mọi người sẽ chú ý.

Nhưng mà Sở Mặc có cách của mình, trên chân trái của hắn, trong đạo đài Cửu Tự Chân Ngôn, trận tự bí quyết trong nháy mắt được hắn đẩy đến mức tận cùng. Trong giây lát, hắn biến ra một gương mặt khác, cũng cùng thời gian, hắn vận hành Lục Tự Chân Ngôn bên chân phải.

Một luồng khí tức nhàn nhạt bi thương tản ra từ trên người hắn. Một bước!

Chỉ có một bước mà thôi, Sở Mặc đã từ một lão giả đạo cốt tiên phong biến thành một tu sĩ khổ cực mặc áo tang.

Tu sĩ khổ cực như vậy, trong cả đại sảnh yến hội, tuy số lượng không nhiều, nhưng cũng có hơn mười mấy người.

Sở Mặc trong nháy mắt đã thay hình đổi dạng!

Thực lực của hắn thực sự quá mạnh mẽ, không đề cập đến tuổi tác, hắn mạnh đến nghịch thiên!

Hắn thân mang nhiều loại Đại Đạo, sau đó mỗi loại Đại Đạo đều có thể tu luyện đến cảnh giới cao cấp, trong toàn bộ lịch sử giới tu hành, đó tuyệt đối là một kỳ tích!