- Trên người của con… còn có bí mật mà chính con cũng không phát hiện ra sao?

Sở Mặc thật sự có chút kinh ngạc.

- Nói vô nghĩa.

Cơ Thanh Vũ ở bên cạnh nói:

- Phải có lòng tin tuyệt đối với chính mình.

Sở Mặc trầm tư một lát, sau đó gật gật đầu, lại đột nhiên hỏi:

- Cha, me, các người có biết lời tiên đoán trên người con rốt cục là làm sao có không? Cái Linh Thông thượng nhân kia… hắn rốt cục là xuất phát từ cái tâm tình gì mới làm ra lời tiên đoán này?

Sở Thiên Cơ và Cơ Thanh Vũ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vài phần bất đắc dĩ.

Vấn đề của Sở Mặc rất trọng yếu, không chỉ là nguy cơ của một nhà ba người bọn họ mà còn là nguy cơ lớn nhất hiện giờ của hoàng tộc La Thiên. Mà thân là con cháu con vợ cả trong hoàng tốc, Cơ Thanh Vũ năm đó bị huynh trưởng trấn áp ở dưới kỳ thật cũng đã biết rất nhiều bí mật.

Chẳng qua lúc đó Cơ Thanh Vũ hoàn toàn không ý thức được những bí mật này sẽ quấn chặt một chỗ với vận mệnh của nàng, sinh ra nhân quả lớn như vậy.

- Chuyện này thật ra nói tới thì rất dài dòng. Cái này dính tới một ân oán từ xa xưa, người ngoài gần như không ai biết sự thật.

Cơ Thanh Vũ vung tay lên, xuất ra vài món pháp khí, lập tức phong ấn căn phòng này thành một thế giới nhỏ ngăn cách với bên ngoài.

Làm xong tất cả, nàng mới lên tiếng:

- Linh Thông thượng nhân chính là người tranh đoạt La Thiên Tiên Vực với hoàng tộc Cơ thị năm đó.

Sở Mặc lập tức ngẩn ra nhìn mẫu thân của mình.

Cơ Thanh Vũ gật gật đầu:

- Con nghĩ không sai, hắn chính là tử địch của hoàng tộc chúng ta! Năm đó sau khi hắn tranh đoạt số mệnh thất bại trong chiến tranh liền yên lặng, dùng vô số năm quang âm, đem hình tượng bản thân tạo thành một người tu hành không tranh quyền thế, một trưởng giả hiền lành. Trong mắt hắn, địch nhân của hắn cũng chỉ có vị thủy tổ kia của hoàng tộc chúng ta. Cho nên sau này hắn yên lặng bố trí đại cục, bắt được một cơ hội ảnh hưởng tới đại kiếp nạn ba mươi sáu kỷ nguyên của thủy tổ, làm cho thủy tổ bị thương nặng, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn hóa đạo, nhưng trên thực tế thủy tổ cũng không có hoàn toàn người chết đạo tiêu.

Cơ Thanh Vũ nói tiếp:

- Có một số việc hiện giờ cũng đã đến lúc nên nói cho con biết.

- Thủy tổ… hắn còn sống sao?

Sở Mặc cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

- Đúng vậy, thủy tổ vẫn còn sống, chỉ cần huyết mạch hoàng tộc Cơ thị không ngừng… thủy tổ cũng sẽ không thật sự chết đi.

Cơ Thanh Vũ yếu ớt nói:

- Bởi vì vũ trụ La Thiên thật ra cũng không phải chỉ có một.

Vẻ mặt Sở Mặc giật mình nhìn mẫu thân của mình, hắn thậm chí có chút không thể hiểu được những lời này của mẫu thân là có ý gì, cái gì mà vũ trụ La Thiên thật ra không chỉ có một.

- Giống như là một con bướm có hai đôi cánh tốt.

Cơ Thanh Vũ nhìn Sở Mặc nói:

- Cánh con bướm gần như giống nhau như đúc, nhưng nhìn kỹ vào vẫn có chỗ khác nhau rất nhỏ. Tuy nhiên trên tổng quan cũng là đối xứng, không có gì khác nhau.

- Ý của ngài là, vũ trụ của chúng ta giống như một trong hai cánh của con bướm? Sau đó… còn có một vũ trụ La Thiên tương tự ở một chỗ khác sao?

Sở Mặc trừng to mắt nhìn mẫu thân của mình:

- Nói cách khác, ở trong một vũ trụ lớn nào đó vẫn tồn tại một chúng ta khác sao?

Cơ Thanh Vũ gật đầu:

- Trên lý luận mà nói thì chính là vậy, tuy nhiên cái gọi là chỗ khác nhau chính là một nhân tố không xác định. Chúng ta cũng không biết rằng trên mặt cánh kia có tồn tại một chúng ta khác hay không. Tuy nhiên tới một cảnh giới nhất định sẽ sinh ra một loại cảm ứng thần kỳ, có thể cảm ứng được có một chúng ta khác trong vũ trụ hay không, mà cảnh giới kia chính là tổ cảnh!

Sở Mặc không kìm nổi hít một ngụm khí lạnh, cái này đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của hắn, bởi vì hắn căn bản không thể tưởng tượng được nếu trên đời còn tồn tại một mình khác thì sẽ như thế nào.

- Thủy tổ của chính ta khi vừa hóa đạo đích thật đã biến mất. Nhưng không ai có thể xác định trong một thế giới thần bí nào đó còn một hắn khác hay không. Cũng không biết một ngày nào đó hắn có thể thông qua thế giới kia đi qua, hay là ở trong vũ trụ thần bí kia giết chết Linh Thông thượng nhân hay không. Việc này ngay cả tồn tại vô thượng cũng không thể suy diễn.

Cơ Thanh Vũ nhìn Sở Mặc.

- Cho nên Linh Thông thượng nhân bày ra một đại cục ở thế giới này, là muốn hoàn toàn tiêu diệt huyết mạch hoàng tộc Cơ thị chúng ta. Một khi kế hoạch của hắn thành công, như vậy thủy tổ coi như là hoàn toàn chết đi trong vũ trụ này. Cái loại lực lượng trên nhân quả này có thể ảnh hưởng tới thủy tổ trong vũ trụ khác hay không cũng không ai biết.

Cơ Thanh Vũ than nhẹ một tiếng:

- Việc này ta cũng chỉ biết một chút mà thôi, tuy nhiên đây cũng là do năm đó thủy tổ chính miệng nói cho ta. Ta khi đó không thể xác định được tính chân thật của chuyện này, nhưng hiện giờ nhìn thấy bố cục của Linh Thông thượng nhân đã thật sự gây nguy hiểm cho hoàng tộc La Thiên chúng ta, ta mới hiểu được chuyện năm đó thủy tổ nói đang từng chút một ứng nghiệm. Hoàng huynh cũng là hiểu rõ đạo lý này mới quyết định khai chiến.

Sở Mặc nhíu mày:

- Mẹ, việc này nhóm tồn tại vô thượng bên kia không biết sao? Vì sao bọn họ còn muốn cam tâm tình nguyện làm quân cờ của Linh Thông thượng nhân? Mặc kệ hắn bài bố?

- Những người đó ban đầu cũng không biết đây là bố cục của Linh Thông thượng nhân, bọn họ tuy rằng đều là cấp bậc vô thượng, nhưng niên đại bước vào cảnh giới kia lại muộn hơn Linh Thông thượng nhân rất nhiều. Đợi tới khi bọn họ biết được sự thật đều đã ở trong bố cục, không thể tránh thoát. Hơn nữa bọn họ cũng muốn hủy diệt số mệnh hoàng tộc, một vũ trụ, gia tộc có thể chiếm cứ đại khí lớn nhất chỉ có một mà thôi.

Cơ Thanh Vũ nói:

- Hơn nữa người hiểu rõ tất cả đều muốn tìm được thông đạo liên kết hai thế giới, rất nhiều người đều phỏng đoán, Phong Thần bảng… chính là đến từ thông đạo kia. Căn cứ vào phỏng đoán, sinh linh một khi đi lên Phong Thần bảng chẳng khác nào hoàn toàn thoát khỏi luân hồi sinh tử, sẽ không bị chính mình trong vũ trụ kia ràng buộc và ảnh hưởng, sau này có thể tự do xuất nhập giữa hai vũ trụ, thậm chí còn có cơ hội từ giữa siêu thoát ra ngoài.