Bốp! Lại thêm một cái tát nữa. Thanh âm của Thủy Y Y lạnh giá, không có một tí tình cảm nào, nàng đã hoàn toàn tức giận:

- Sao ta không dám chứ? Ngươi bị Sở Mặc chém một cánh đúng không? Nhìn còn có một bên cũng không đẹp, hay ta bỏ đi nhé, dù sao nó cũng có thể tự dài ra nữa.

Thủy Y Y nói xong, tay vung lên một chút, hồng lăng biến thành một mũi đao sắc bén chém nốt một cánh còn lại. Khổng Hoành Nghĩa kêu lên thảm thiết.

Ngay cả Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song nhìn cũng phải kinh ngạc. Bọn họ kinh ngạc vì Thủy Y Y bảo vệ Sở Mặc như thế, càng khiếpsợ vì chiến lực dũng mãnh của nàng.

Tuy bọn họ biết Thủy Y Y rất mạnh nhưng hình như trước cũng không mạnh như vậy.

Khổng Hoành Nghĩa cũng không phải dạng vừa. Đó là đại nhân trẻ tuổi chân chính, thiên tài của Thiên giới.

Nếu không phải chờ cơ hội tiến vào thiên lộ, chắc mấy năm trước đã bước vào Đế Chủ, trở thành đại lão rồi.

Thủy Y Y cũng là cao thủ trong hàng ngũ đại nhân trẻ tuổi nhưng rõràng, khoảng cách giữa bọn họ không nhỏ chút nào. Hoàng Vô Song cũng phải kiêng kỵ Thủy Y Y hơn.

Thủy Y Y lại dùng hồng lăng thu lại cánh khổng tước, lạnh lùng nói:

- Lát nữa đi ăn cánh khổng tước nướng thôi.

Khổng Hoành Nghĩa đau muốn ngất, vừa thẹn lại vừa giận. Y chưa bao giờ chịu thiệt lớn như vậy. Xem như hôm nay hoàn toàn bị thua vào tay đôi cẩu nam nữ Sở Mặc và Thủy Y Y rồi.

Y hóa lại thành người, mất hai cánh tay, vết thương rỉ máu. Đôi mắt y tràn đầy oán độc nhìn Thủy Y Y, sau đó thúc dục pháp lực để hai cánh tay mới mọc ra. Tuy nhìn giống hệt lúc trước nhưng thực tế nó yếu hơn nhiều, cần một thời gian dài để khôi phục.

- Ngươi nhìn cái gì! Không phải ta không dám giết ngươi đâu.

Thủy Y Y lạnh lùng nói:

- Nếu Sở Mặc có gì bất trắc, dù có trốn đến chân trời góc bể, ta cũng muốn giết ngươi. Không ai ngăn được ta, cả gia tộc Khổng tước cũng không ngăn được ta đâu…

Lời này này rất ngông cuồng. Khổng tước cũng là một đại tộc đệ nhất ở Thiên giới, còn cường thịnh hơn Hổ tộc. Nhưng Thủy Y Y cũng không thèm để vào mắt. Thái độ cứng rắn mạnh mẽ như thế khiến mọi người rung động.

Hoàng Vô Song chậm rãi nói:

- Mọi người đều là đạo hữu, sao để quan hệ căng như vậy chứ? Khổng Hoành Nghĩa cực kỳ phẫn nộ, thầm rủa tên họ Hoàng cũng không phải người tốt. Muốn ngăn cản sao không nói sớm đi. Để bố bị chặt mất hai cái cánh rồi mới mở miệng. Cứ làm như bố sẽ chịu ơn của ngươi ý, ngươi nằm mơ đi.

Tâm lý của Khổng Hoành Nghĩa có chút vặn vẹo. Sở Mặc và Thủy Y Y đã hoàn toàn vùi dập kiêu ngạo và tự tin của y.

Lục Hồng Tuyết hơi lo lắng nhìn Thủy Y Y. Biểu hiện hôm nay của nàng rất không ổn. Hiện tại Lục Hồng Tuyết tin Thủy Y Y thật sự thích Sở Mặc. Đùa hơi quá rồi. Lục gia và Thủy gia là thế giao từ thời xưa, từng có chút quan hệ với Sở gia ở thời kỳ huy hoàng lúc trước. Nhưng cũng chẳng phải thế nào cả. Trải qua một trăm ngàn năm, hiện giờ các đại tộc ở Thiên giới đều, không còn nhiều quan hệ với Sở gia nữa. Nên Lục Hồng Tuyết cho rằng Thủy Y Y coi trọng Sở Mặc vì quan hệ giữa Thủy gia và Sở gia.

Lục Hồng Tuyết biết rõ Thủy Y Y kiêu hãnh đến mức nào. Nhiều người đều nói y và Thủy Y Y không có tình cảm nam nữ nhưng không hẳn vậy. Đối mặt với mỹ nữ đẳng cấp như Thủy Y Y, đàn ông nào không động tâm chứ.

Nhưng thực tế, Thủy Y Y không có cảm giác với Lục Hồng Tuyếtnên Lục Hồng Tuyết cũng chỉ có thể đem một tia rung động chôn sâu trong lòng. Lục Hồng Tuyết cũng có tự tôn của mình. Hơn nữa, với tính cách của Thủy Y Y, làm bằng hữu cũng là một lựa chọn không tồi.

Trong sâu thẳm, Lục Hồng Tuyết vẫn cho rằng toàn bộ đại nhân trẻ tuổi ở Thiên giới không ai xứng với Thủy Y Y. Còn những người ở dưới, thì càng không phải nói.

Tới tận bây giờ, Lục Hồng Tuyết đều không nghĩ có một ngày thiên chi kiêu nữ như Thủy Y Y sẽ vì một người nam nhân mới gặp mà tức giận như thế. Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đã yên lặng đến chỗ cái động không đáy, nhìn xuống phía dưới. Bọn họ rất lo cho an nguy của Sở Mặc. Còn những chuyện khác thì họ chẳng buồn quan tâm. Chỉ cần Sở Mặc an toàn là được rồi.

Long Thu Thủy bỗng mở miệng hỏi:

- Khổng đạo hữu, ngươi đi lên trước có thấy Phong quân tử đâu không?

Khổng Hoành Nghĩa cười lạnh:

- Sở Mặc cướp đi rồi.

- Cái gì?

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không tin nhìn Khổng Hoành Nghĩa.

Sở Mặc có chiến lực hùng mạnh, nhiều đại nhân trẻ tuổi đều không phải đối thủ của hắn. Những người ở đây không dị nghị gì về điều đó. Tuy chưa giao thủ với Sở Mặc, dù hơi không phục nhưng cũng phải công nhận chiến lực của Sở Mặc.

Nhưng dù sao Phong quân tử cũng là Chuẩn thánh dược. Đó là thần vật chân chính.

Đừng nói Chuẩn thánh dược, dù là Chí Tôn thuốc người ở đây cũngkhông dễ dàng mang đi được. Nhiều khi đến cả bản thân các Đế Chủ cũng khó bắt được Đế Chủ thuốc.

Thủy Y Y lạnh lùng nhìn Khổng Hoành Nghĩa nói:

- Nói chuyện cẩn thận, đừng tùy ý nói xấu người khác. Lúc nãy tất cả chúng ta đều cảm ứng được hơi thở của nó. Chuẩn thánh dược hẳn rời đi cùng phong nhãn rồi. Ngươi còn dám nói hươu nói vượn, ta sẽ giết ngươi.

Khổng Hoành Nghĩa giận sôi máu nói:

- Ta Khổng Hoành Nghĩa lấy tôn nghiêm của tộc Khổng tước, lấy bản mạng nguyên thần thề Sở Mặc tuyệt đối đã cướp được Phong quântử.

Tất cả mọi người đều ngơ ra. Lời thề này quá nặng, có thể xem là lời thề nặng nhất của một tu sĩ. Theo lý thuyết, Khổng Hoành Nghĩa tuyệt đối nói thật nhưng đám người vẫn không dám tin. Một gốc cây Chuẩn thánh dược sẽ không dễ dàng bị tóm thế chứ?

Long Thu Thủy khẽ cau mày, nhìn Khổng Hoành Nghĩa nói:

- Khổng đạo hữu, Sở Mặc thật sự có năng lực cướp được Chuẩn thánh dược ư?

Khổng Hoành Nghĩa biết hôm nay mình xui xẻo, không có cơ hộitìm được Phong quân tử, lại còn bị thương, liền nói:

- Nếu không vì hắn có Chuẩn thánh dược, ta ăn no rỗi việc hay sao mà đi ngăn cản hắn. Kết quả lại còn bị các ngươi chế giễu, chẳng ai buồn ngăn hắn, cứ thế để hắn chạy mất.

- Trốn á? Hắn nhảy vào trong cái động kia để trốn á?

Long Thu Thủy không nhịn được đi tới gần huyệt động. Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đứng ra ngăn cản.

- Tốt nhất hai người các ngươi tránh ra đi, đừng trêu chọc ta.

Long Thu Thủy lạnh lùng nói. Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt trực tiếp lấy ra pháp khí, chuẩn bị chiến đấu.

- Ngươi dám đi về phía trước một bước, ta đánh chết ngươi.

Thanh âm lạnh như băng của Thủy Y Y ở bên truyền đến.

Long Thu Thủy cả giận nói:

- Thủy Y Y, ngươi muốn đối địch với tất cả mọi người phải không?