Vấn đề bị mọi người lên án nhiều năm cứ như vậy liền được giải quyết. Quả thực là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Thậm chí mọi người còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, mới có thể làm cho ba tòa thành mới xuất hiện trong Huyễn Thần Giới.

Đồng thời, những thế lực thật lớn này đều đỏ hồng con mắt, bọn họ muốn chiếm trước các vị trí trong tòa thành mới, những nơi có lợi nhất cho việc buôn bán của mình.

Bởi vì ai ai cũng biết, chỉ cần có thể chiếm cứ một tấc đất nhỏ trong Huyễn Thần thành thôi, là không cần phải tiếp tục lo nghĩ… chuyện tài nguyên tu luyện rồi.

Bất cứ một cửa hàng nào trong Huyễn Thần thành đều có lợi nhuậnhàng năm là một con số kinh người!

Gà mái biết đẻ trứng vàng, có ai là không muốn chứ?

Nhưng mà, điều khiến bọn họ trợn mắt há miệng chính là, tuy bọn họ có thể tiến vào tòa thành mới, nhưng tất cả các cửa hàng… đều một mực không chịu mở ra!

Cùng với đó, là tờ bố cáo thứ nhất của tòa thành mới xuất hiện trong Huyễn Thần điện.

Mấy lời ít ỏi trên cáo thị được viết vô cùng rõ ràng, bởi vì thành cũ quá mức chật chội, nên bây giờ mới phải xây thêm một thành trì mới… nhưng bởi vì phí tổn xây thành quá lớn, cho nên trong vòng ba trăm năm, tất cả cửa hàng trong thành sẽ đều do Huyễn Thần Giới tự kinh doanh, không “bàn giao” cho bất cứ tu sĩ bên ngoài nào. Ba trăm năm sau, khi đã thu hồi lại hết vốn, những cửa hàng này mới lần lượt cho tu sĩ bên ngoài thuê.

Cáo thị đầu tiên này trực tiếp khiến mọi người đều sôi trào rồi.

- Thật quá đáng quá! Huyễn Thần Giới muốn làm gì vậy? Tranhlợi với dân sao?

- Ba trăm năm… sao y không nói là ba ngàn năm luôn đi! Có cần chơi ác vậy không? Mức kinh phí xây dựng một tòa thành… quả thực không nhỏ, nhưng đâu cần tới ba trăm năm mới thu hồi hết vốn chứ?

- Không phải Giới Linh chết rồi sao? Chẳng lẽ đây là quy tắc do Giới Linh mới công bố? Mẹ nó, vì sao tự dưng ta lại nhớ Giới Linh cũ thế chứ?

- Chúng ta phản đối! Dựa vào đâu nhiều cửa hàng như vậy mà không nhả ra cho chúng ta? Nếu nói vậy, tự chúng ta cũng xây dựng mộttòa thành!

- Tẩy chay thành trì mới! Báo cho tất cả bạn bè đừng có đến thành trì mới. Huyễn Thần Giới rất đen tối, chúng ta cứ ở lại thành cũ thôi!

- Đúng, không đến thành mới, không mua bất cứ một vật gì trong thành, để cho bọn họ chẳng bán buôn được gì hết!

Tu sĩ huyết mạch trong Huyễn Thần Giới đều tỏ thái độ của mình, phần lớn đều là lòng đầy căm phẫn, điên cuồng chỉ trích hành động này của Huyễn Thần Giới, nói đó là tranh cướp tiền bạc với tu sĩ bọn họ. Đối với điều này, phía bên Huyễn Thần Giới chẳng đưa ra bất cứ một động thái nào, hoàn toàn là một vẻ mặc kệ nó.

Đồng thời, vài người thực sự nảy sinh ý định tự mình xây dựng một tòa thành mới trong Huyễn Thần Giới, tiêu hao vô số tài lực, nhưng mới dựng lên được một tòa, đã trực tiếp bị tia sét không biết từ đâu xuất hiện đánh cho tan tành.

Có người không tin, lại dựng lên một tòa khác, tòa này sau đó cũng bị sét đánh vỡ vụn.

Vì thế, tiếng nói bất mãn càng nhiều thêm… nhưng không ai lại dámthử đi xây thành trì mới trong Huyễn Thần Giới rồi.

Dưới sự lôi kéo của nhiều thế lực lớn, ban đầu quả thực có rất ít người đi vào thành trì mới. Nhiều người chỉ là đến xem vì tò mò, sau đó lại đi. So sánh ra, bọn họ vẫn quen tụ tập ở thành cũ hơn.

Tuy nhiên trạng thái này đã thay đổi rất nhanh chóng. Thay đổi này chính là do quán rượu đầu tiên được mở ra trong thành mới mang đến.

Nhiều người cũng thắc mắc không biết Huyễn Thần thành sẽ dùng cách gì để vận hành tòa thành mới này. Bởi vì bọn họ cho rằng, chỉ cần tất cả bọn họ đều quay lưng lại với tòa thành mới, thì thậm chí đến nhânviên phục vụ tòa thành này cũng không có!

Nhưng sự thực chứng minh bọn họ đã sai rồi, cực kỳ sai rồi!

Ngày quán rượu trong thành khai trương, vô số “mỹ nữ” xuất hiện tại “cửa” quán rượu, tươi cười duyên dáng mời chào khách hàng.

- Những “mỹ nữ” này… ở đâu ra vậy?

- Quái lạ, sao ta chưa gặp mấy người này bao giờ nhỉ?

- Các nàng không phải người! Tu sĩ đẳng cấp cao bên trong đám người đến xem náo nhiệt, liếc mắt một cái liền nhìn thấu, những “mỹ nữ” này đều do tinh quái trong Huyễn Thần Giới biến thành!

- Không phải người? Vậy các nàng là gì?

Có người tò mò hỏi.

- Bọn họ là tinh quái do đất sinh đất dưỡng hóa thành người!

Lại có người trực tiếp vạch trần chân tướng, nói:

- Ta từng được gặp các tinh quái này, họ không tranh quyền thế, gần như chưa bao giờ chủ động xuất hiện trước mặt các tu sĩ ngoại lai. Nhưng bọn họ lại thực sự tồn tại. Cũng chỉ có Giới Linh trong HuyễnThần Giới mới sai khiến được.

- Xem ra tòa thành này, đúng là công cụ để Huyễn Thần Giới vơ vét của cải.

Mọi người thở dài.

- Những tinh quái này sẽ không tấn công con người chứ?

Có người nghi ngờ hỏi.

- Sẽ không đâu, nếu tất cả bọn họ đều bị Giới Linh quản lý, thì Giới Linh tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ tấn công con người.

Trong đám người tiếng giải thích vang lên. Tuy nhiên sau đó, đã có người cười lạnh nói:

- Một đám tinh quái chẳng bằng giun dế lại hò nhau đi mở quán rượu nấu ăn cho con người… Đây đúng là chuyện cười xưa nay chưa từng có mà! Nếu ăn ngon, ta liền móc hai mắt của mình xuống ăn cho mọi người xem!

Tất cả mọi người đều sửng sốt, muốn tìm ra người vừa nói chuyện, nhưng người nọ cũng rất thông minh, ẩn núp giữa đoàn người, giọng nói phát ra cực kỳ mơ hồ, không nghe rõ vị trí cụ thể.

Nhưng vẫn là bị người khác vạch trần thân phận:

- Ha ha, một quản sự của nhà Thượng Quan đây mà, chính nhàThượng Quan bọn họ có mở quán rượu ở trong nhân tầng Huyễn Thần thành, chắc là sợ bị cướp khách, nên tìm tới cửa bới móc.

Người lên tiếng này, cũng là giọng nói mơ hồ, khó tìm ra vị trí.

Nhưng phía quản sự Thượng Quan gia bên kia thấy thân phận đã bị bại lộ, liền trực tiếp đứng ra cười lạnh nói:

- Nói mấy thứ này chỉ vô dụng, các ngươi dám vào nếm thử rượu và thức ăn của nhà hàng này không?

- Có gì mà không dám?

Ngay tại chỗ liền có mấy người cũng đến từ gia tộc lớn trên Thiêngiới, không sợ tu sĩ nhà Thượng Quan đứng ra, cười ha hả nói:

- Quản sự Thượng Quan gia, nếu không hay là chúng ta cùng vào nếm thử? Chỉ sợ ngươi không dám thôi!

- Thật là buồn cười! Đồ ăn do một đám tinh quái nấu mà các người cũng dám ăn?

Quản sự nhà Thượng Quan ánh mắt giật giật, có chút trốn tránh, vẻ như hơi chột dạ rồi.

Mấy tu sĩ không sợ này cười lạnh liên tục, trực tiếp cất bước đi vào trong quán rượu. Một người trong số đó quay đầu lại nhìn thoáng qua vị quản sự này của Thượng Quan gia, thản nhiên nói:

- Không dám thì nhận thua đi, đừng có thể hiện.